Sợi dây vận mệnh.
Ango: Bình thường.
"Ango": Nói chuyện.
"Ango": Nội dung phim.
[Ango]: If tuyến.
Ango: Nói về nhân vật trong phim.
------------------------------------------------------------
Mọi người còn đang ngạc nhiên vì cảnh cuối cùng thì màn hình biến đổi.
Tiếp tục xem?
Yes.
No.
Mọi người nhìn nhau, cuối cùng tạm áp xuống nỗi lòng, nhấn《 Yes 》.
〖 Thế giới A-846 〗
------------------------------------------------------------
Điều đầu tiên xuất hiện là hình ảnh buổi tối bình thường của dân chúng Yokohama.
Ồn ào, náo nhiệt, vui vẻ.
Trong số đó, một bóng hình không hề thu hút hòa nhập vào dòng người.
"Oya? Là Ango kìa, Odasaku."
Dazai kéo kéo áo của Odasaku, hưng phấn kêu.
Odasaku gật gật đầu.
"Hình như lần này nhân vật chính là Sakaguchi-san sao?"
Atsushi nói.
Nhớ về thế giới trước, Ango không cấm ngừng lại kí lục tay, trong lòng dâng lên linh cảm xấu.
------------------------------------------------------------
Ango cầm vali, rũ mắt xuống, xung quanh tự thành chân không, đi hướng mục đích địa.
〔 Lupin 〕
Ango nhìn bảng hiệu, trong mắt chợt lóe mà qua hạnh phúc, thân hình căng chặt không cấm thả lỏng lại.
Ango dần đi xuống, nghe tiếng vang bên dưới, nở nụ cười nhẹ nhõm.
"....Ngạch đầu hũ thực sự ăn ngon lắm Odasaku! Muốn bữa nào ăn thử không?"
"Ân."
Nghe phía dưới đối thoại, Ango thoáng dừng lại, thở dài, đau đầu đỡ trán.
"Odasaku, ngươi quên mất lần trước chúng ta ăn đồ của Dazai đã xảy ra chuyện gì sao!?"
Dazai nghe đối thoại, ánh mắt ám trầm nháy mắt.
Tuy rằng nội dung không đúng, nhưng thế là lúc đó sao....
Cả ba người trò chuyện vui vẻ, cuối cùng, theo ý kiến của Dazai, tất cả đều chụp ảnh lại.
"Kính dã khuyển!"
Chụp xong, Ango chần chờ chút, nhưng vẫn là chuẩn bị đi ra ngoài.
Sau đó đột nhiên dừng lại.
Màn ảnh trong chớt mắt phóng to một mắt của Ango, sau đó chuyển sang đối diện.
Trong tầm mắt Ango, chợt xuất hiện một [Dazai] im lặng nhìn chằm chằm hắn, sau đó tan biến đi.
Tất cả bối rối.
"Một Dazai khác?"
Ranpo đeo kính lên, chợt nở nụ cười.
Ango của thế giới đó có một đôi mắt thật đặc biệt nga~.
Bất quá....
Cả hai Ranpo nhìn sang [Ango] đến giờ vẫn không thay đổi dáng ngồi tư thế.
May mà thế giới này không có.
------------------------------------------------------------
"Sao vậy Ango, có chuyện gì sao?"
Ango đưa mắt về phía Dazai chân thật.
Bên cạnh Dazai, Odasaku cũng nghi hoặc nhìn anh, một [Odasaku] khác nắm chặt tay Ango, trong mắt tràn đầy cầu xin.
Những sợi dây màu đen ẩn ẩn xuất hiện, trói buộc [Odasaku].
"C-cái!?"
Kunikida run rẩy tay.
Odasaku tò mò nhìn màn hình.
Dazai hứng thú bừng bừng.
Ango suýt té ghế.
"Không, không có gì."
Ango thu mắt, dường như không có việc gì ngồi trở lại ghế.
Chớp mắt, [Odasaku] kia cũng biến mất.
Nhìn thấy điều này, Mori híp mắt.
"Tại sao lại cứ xuất hiện một Dazai-san và Odasaku-san khác vậy?"
Atsushi thắc mắc.
"Sao, ai mà biết được~."
Dazai dựa vào Odasaku nói.
Tiện tay sờ sờ đôi cánh xám của Odasaku.
------------------------------------------------------------
"Nột, Ango, Odasaku."
Thời gian trong đó hình như tua nhanh, chớp mắt đã nhìn thấy Dazai hình như hơi say, mặt hơi hơi đỏ lên, đáng yêu cực kì.
Odasaku hiền lành nhìn Dazai, đưa tay xoa đầu Dazai.
Tay của Ango giật giật, cuối cùng vẫn ở yên tại chỗ.
"Ở, Dazai."
Ango trả lời, Odasaku nhẹ mát xa đầu Dazai.
"Chúng ta sẽ bên nhau mãi mãi, đúng không?"
"Ân."
Odasaku bình đạm trả lời.
Ango mở to mắt, nắm chặt tay, cuối cùng, nhân lúc Odasaku lực chú ý ở Dazai, nở một nụ cười buồn.
[Dazai] và [Odasaku] lại lần nữa xuất hiện, một người lạnh lùng nhìn Ango, một người xin lỗi hướng Ango cười.
Hai người lại biến mất, hóa thành những sợi dây vàng quấn quanh ba người, cùng một vài sợi màu đen quấn lấy Odasaku.
Màn hình tối đi, sau đó vang lên câu trả lời của Ango.
"Xin lỗi, Dazai."
"Cho dù chỉ có hai người...."
"Ta nguyện ý trả giá tất cả mọi thứ."
"Cả hai sẽ sống sót...mãi mãi."
Dazai không cấm nhíu mày.
Có gì đó cảm giác...sai.
Odasaku càng để ý về câu trả giá kia.
Ango đã trả giá thứ gì?
Tất cả mọi thứ? Cho gì?
Ranpo đột nhiên tức giận, đứng dậy dậm chân khỏi chỗ ngồi.
"Ngu ngốc ngu ngốc, tất cả đều là ngu ngốc!"
------------------------------------------------------------
Nhìn Ranpo tức giận mọi người bất ngờ.
"Ranpo-san?"
Atsushi cẩn thận hỏi.
Ranpo mắt lé tà nhìn Ango, phồng má ngồi lại chỗ ngồi.
Ango chột dạ nhìn sang chỗ khác.
A này, dù sao cũng chỉ là có ý định sao....
[Ango] nhìn tình huống bên kia, rũ mắt.
[Ranpo] tà liếc mắt một cái [Ango].
[Ango] bên này vấn đề còn lớn hơn bên kia đâu.
------------------------------------------------------------
[Dazai] nhíu mày, nhạy bén phát hiện gì đó.
Khác với Dazai bên kia giận chó đánh mèo, với kinh nghiệm nhìn các thế giới song song khác, hắn trực giác kêu gào có vấn đề.
Nhắc tới điều này....
[Dazai] suy tư, hắn đến giờ chỉ chú ý đến việc các thế giới khác Odasaku có sống hay không chứ chưa bao giờ chú ý lắm đến Ango....
Không hiểu sao, [Dazai] chợt thấy lạnh, vô ý thức đến gần [Odasaku].
[Odasaku] nhìn vô thức đến gần Port Mafia thủ lĩnh, nghĩ nghĩ vẫn là không nói đối phương.
[Ango] nhìn hai người gần nhau, lại nhìn ba người trên màn hình hòa thuận vui vẻ bộ dáng, không hiểu thấy hơi hâm mộ.
Thật tốt a, dị thế giới chính mình....
Cuối cùng mệt mỏi chớp mắt, tiếp tục nhìn màn ảnh.
Bên cạnh nhóm Ango, có một thân ảnh nhỏ hoạt động ngày càng gần....
Randou nhận ra điều gì đó, nhìn qua góc rồi lại quay lại tiếp tục ăn bắp rang Chuuya đưa cho.
------------------------------------------------------------
Màn hình sáng lên.
Một cánh vườn hoa được lộ ra.
Trong sân là một mảnh hoa hồ điệp và mạn châu sa, trong một góc là một cây anh đào to lớn.
Phái nữ nhìn cảnh này, đều không cấm cảm thán "Thật đẹp."
Tuy rằng bối trí trong quỷ dị chút, nhưng đều không thể phản đối những bông hoa đều rất đẹp, đến cả cây anh đào cũng thịnh phóng xum xuê, gió thổi qua làm những cánh hoa đào bay trong gió, làm nổi bật vẻ đẹp hơn.
[Ango] nhìn sân vườn, hoảng hốt.
Không hiểu sao, hắn thấy bố trí này rất hợp hắn tâm ý?
Ango sửng sốt.
Đó không phải là sân nhà hắn sao?
------------------------------------------------------------
"Đã nở hoa rồi...sao?"
Theo tiếng, màn ảnh chuyển động, để lộ ra một căn nhà phong cách cùng thị phong.
Trên hành lanh nối đến sân vườn, một thanh niên mặc một bộ Kimono lỏng lẻo trên người ngồi dậy, đưa tay hứng lấy những cánh hoa anh đào rơi xuống trên người.
Mắt kính biến mất, thay vào đó là từng vòng băng vải trói lên.
Ở nơi hắn không nhìn thấy, những sợi dây vàng trộn lẫn màu đỏ đen buộc chặt lấy hắn.
Càng xa đôi mắt thanh niên, những sợi dây màu vàng dần hoàn toàn biến thành màu đỏ đen, sợi dây lưu động xung quanh, lẫn vào màu hồng cánh hoa, giống như dòng máu nhỏ giọt trên hành lang.
《 Kết thúc quan khán【 Thế giới A-846 】 》
------------------------------------------------------------
Tất cả mọi người kinh hãi.
"Chuyện gì!?"
"Những sợi dây đen đó, tại sao lại trộn lẫn màu đỏ!?"
...
Theo từng tiếng kinh hô vang lên, Ango rũ xuống mắt, từ chối nhìn mọi người.
[Ango] phức tạp nhìn người trên màn hình, trong đầu tri thức đẩy ra đáp án.
Đó là...đại giới.
"Ango."
Hai giọng nói lạnh lẽo cất lên.
Dazai và [Dazai] đều nhìn các Ango của họ.
Cả hai Odasaku mở to mắt, cũng nhìn sang Ango.
"Ngươi, biết chuyện gì xảy ra, phải không?"
Dazai lạnh lạnh hỏi.
[Dazai] nắm chặt ghế, nhìn chằm chằm [Ango] một hồi lâu, cuối cùng nhìn sang Ango.
Ango đẩy đẩy mắt kính, bình đạm trả lời.
"Không, Dazai, ta cũng không biết chuyện gì xảy ra cả, dù sao đó không phải thế giới của chúng ta."
Đúng không?
Chuuya nhíu mày nhìn Ango.
Mắt kính giáo thụ đang nói dối, hắn dùng mấy năm nay làm bạn rượu với nhau quan hệ thề.
Mà ở không xa khu vực Ango ngồi, Q cúi xuống, không khiến cho bọn họ nhìn thấy.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro