𝑪𝒉𝒖̛𝒐̛𝒏𝒈 𝟏 𝑻𝒂́𝒊 𝒔𝒊𝒏𝒉
Warning: h, hãm hiếp, không phù hợp với người nhỏ tuổi. 😭🙏
Tôi đây là lần đầu tiên viết H, nên khá sơ sài, thiếu cảm xúc mong mọi người thông cảm.
_________________________
Nhảy rồi, cuối cùng bạn cũng nhảy sau bao lần do dự, nhắm mắt lại để không phải nhìn thấy nơi bản thân chuẩn bị rơi xuống. Dẫu biết trước kết quả nhưng có lẽ đây là điều mà một khi đã làm sẽ không bao giờ sửa chữa lại được.
/ Rầm /
- Ư... a.. áhhhh... có người chết..
Một người đi đường hét lên kinh hãi.
- Mau gọi xe cấp cứu!!!
- Ghê quá, nát hết cả rồi!
Tiếng người la hét
Tiếng xì xào bàn tán
Bạn chỉ cảm thấy cơ thể nhẹ bẫng, tâm trí đã mất kết nối với cơ thể. Một chút đau đớn cũng không có_
- " Cuối cùng cũng được nghỉ ngơi rồi."
/ Rộp .... rộp .... rộp .... /
Lách tách.... lách tách...
Mùi hương lạ xộc thẳng lên mũi bạn, không khó để bạn nhận ra đó là mùi máu nồng nặc khiến bạn không khỏi khó chịu mà mở mắt. Rõ là bạn nhớ đã chết rồi mà, sao lại còn ngửi thấy mùi máu.
Nhưng thứ bạn cảm nhận ngay khi mở mắt là trong miệng mình đang ngậm một thứ gì đó mềm mại, đàn hồi, khá lạnh lẽo. Định thần lại, bạn ngay lập tức nhả thứ trong miệng ra ngoài. Kinh hãi nhận ra thứ trong miệng bạn là một cánh tay người.
- Kinh tởm quá ...
Bạn lấy tay cào vào miệng của mình mong nôn hết thứ trong bụng bạn ra nhưng vô dụng.
Liếc mắt nhìn quanh thì đập vào tầm mắt mọi thứ chỉ có máu và máu. Máu ở khắp nơi nhuộm đỏ cả một vùng, các mảnh thi thể người nằm rải rác không còn nhìn rõ hình hài. Bạn che miệng cố nén cơn buồn nôn đang dâng trào trong cuống họng.
- Địa ngục, đây là địa ngục sao?
/Rộp .... rộp... rộp/
Tiếng nhai từ nãy đến giờ không ngừng vang lên thu hút sự chú ý của bạn. Từ từ ngước đầu lên, bạn sững người chết trân tại chỗ.
Trước mắt bạn, một người phụ nữ khổng lồ cao tới gần ba mét đang ngấu nghiến ăn những xác người, hai tay nó cầm những thi thể lặc lìa không toàn thây. Sinh vật ấy đưa vào miệng nhai con người không khác gì nhai một miếng bánh quy mỏng manh, máu từ những xác chết ấy chảy ra nhuộm đỏ cả một váy cưới cùng chiếc khăn voan nó mặc.
Bạn không che dấu nổi sự sợ hãi đang xâm chiếm bản thân. Nhân lúc con quái vật đang ăn chưa phát hiện bạn đã tỉnh, bạn cố bước đi thật nhẹ nhàng để nó không biết sự tồn tại của bạn.
Bất chợt
Cơ thể bạn đột ngột bị giữ lại, sống lưng bạn lạnh toát. Từ từ quay lưng lại, đập vào mắt bạn là con quái vật to lớn đang vươn cánh tay dài ra nắm lấy eo bạn. Bàn tay nó nắm trọn lấy eo làm bạn thiết nghĩ sẽ bị bóp nát chỉ trong chốc lát. Nó cất tiếng phát ra tiếng khàn đặc như vọng từ vực sâu đầy rợn người_
- Chủ nhân
Cái gì, nó đang nói cái gì vậy. Bạn có đang nghe nhầm hay không? Nó vừa gọi bạn là chủ nhân, bạn là người đã triệu hồi con quái vật giết người ghê rợn này sao.
Môi bạn khô khốc, nếu bây giờ bạn phủ nhận mình không phải chủ nhân của nó chắc chắn bạn sẽ bị nó xé xác. Dựa vào phán đoán của mình bạn cố ra vẻ bình tĩnh ra lệnh cho con quái vật_
- T.. Thả ra
Bàn tay lập tức thả bạn ra, nó rụt tay lại trong tức khắc.
Bạn nhìn vào tay bạn, đầy máu. Có lẽ nào thân chủ này đã bằng cách nào đó triệu hồi quái vật đến đây phải không. Con quái vật này làm theo lời bạn, vậy bạn ra lệnh cho nó giết người sao. Nhưng trông cơ thể này còn khá nhỏ tầm 14 tuổi, vậy sao có thể làm chuyện mà đến cả người lớn không giám.
Thật quá tàn nhẫn!
Con quái vật lên tiếng, cắt đứt suy nghĩ của bạn_
- Chủ nhân, tôi đã đáp ứng thỉnh cầu cứu người thoát khỏi gia đình của người rồi. Bây giờ chủ nhân hãy trả công cho tôi như đã hứa đi-
Bạn nghệch ra, còn có chuyện trả công nữa sao. Rốt cuộc cô bé này đã giao dịch gì với nó vậy. Khẽ lùi lại bạn hỏi_
- Ngươi muốn gì?
Con quái vật bỗng há miệng, chiếc lưỡi dài thò ra từ miệng nó. Bỏ đám xác chết xuống đất, nó tiến lại bạn với chiếc lưỡi đang chảy nước dãi với máu tanh.
Bạn lùi lại, sợ hãi không biết con quái vật sẽ muốn gì. Lẽ nào nó nuốn ăn thịt bạn sao.
- Ngươi ... ngươi...
Giây phút nó nói lên mong muốn của mình, bạn không tự chủ mà ngã ngồi xuống đất, cố lết xa con quái vật khổng lồ đang tiến lại gần một cách tuyệt vọng, khuôn mặt bạn trắng bệch vì sợ hãi.
- Tôi muốn làm tình với người!
Con quái vật này muốn làm loại chuyện đốn mạt này với một cô bé mới 14 tuổi hay sao. Bạn điên cuồng lắc đầu_
- Ngươi điên sao... ta chưa đủ tuổi ... xin ngươi... làm ơn ... ta... ta không thể... làm ơn tha cho ta...
Con quái vật lạnh lùng tóm lấy bạn, nó dùng bàn tay to lớn với móng tay dài sắc nhọn nắm lấy chân bạn kéo lê bạn tới gần. Đôi chân bạn vì móng tay nó cắm mạnh vào đùi non mà bị thương, máu chảy ra từ chân trái. Bạn nức nở_
- Ư.. hức.. làm ơn. ta ... không thể..
- Chủ nhân yên tâm, lần đầu tiên tôi sẽ cố làm một cách nhẹ nhàng.
Chiếc lưỡi dài của nó cuốn lấy bạn. Cảm giác ướt át và tanh nồng khiến bạn không ngừng dãy dụa phản kháng. Nhưng mọi phản khánh đều vô lực, đều chỉ như con kiến chạy trong bàn tay.
Chiếc lưỡi của nó liếm qua khuôn mặt bạn, cuốn đi cả những giọt nước mắt mặn chát từ khóe mắt bạn như đang mút một viên kẹo ngọt.
Sự ướt át đầy ghê tởm khiến bạn phải cố kìm nén, lấy tay cố đẩy con quái vật ra khỏi mình_
- Ư... ưm..
Nó dần dần tiến xuống ngực bạn, chui qua làm rách cả chiếc áo bạn đang mặc. Một tay bạn nhanh chóng nắm lấy, cố giữ lấy mảnh áo nhưng vô lực, chiếc lưỡi to lớn mân mê hai gò bông của bạn một cách say mê. Cảm giác ngứa ngáy khắp ngực, bạn cắn răng chịu đựng trong khi nước mắt không ngừng rơi. Nó quá to lớn bạn không thế đẩy nó ra được.
- Ư... a... ahhh... không phải chỗ đó ... không không ...
Quái vật nào có trái tim như con người mà thương cảm, chiếc lưỡi mò xuống dưới đùi cuốn quanh hai má đùi mà liếm láp, cảm giác như một con rắn đang bò trườn liên tục chà xát vào nơi tư mật giữa đùi khiến bạn có cảm giác kích thích kì lạ. Bạn cố khép chặt đùi lại nhưng hành động của bạn trong mắt nó lại khiêu gợi vô cùng. Một tay nó giữ lấy tay bạn, tay còn lại banh hai chân bạn ra trong khi bạn liên tục oằn mình giãy dụa.
- Ha.. h... dừng lại... ngươi... có ai không cứu tôi với.... cứu với ... tôi ở_
Bạn chưa kịp nói thêm, chiếc lưỡi không chờ đợi bạn mà đâm thẳng vào nơi tư mật của bạn. Không dạo đầu nó cứ thế mà xâm nhập vào bên trong bạn, phá vỡ cái gọi là màng trinh của bé gái. Bạn có thể cảm nhận được mùi máu và nỗi đau đang dâng trào khiến bạn nấc lên_
- Ư... hư.. ức...
Chiếc lưỡi ướt át tiến sâu vào trong bạn đến tận nơi sâu nhất của bạn. Bên trong còn quá chặt nhưng lại bị cưỡng chế nới rộng. Quá bất ngờ bạn chỉ biết há miệng thở cố đớp lấy chút ô-xi ít ỏi. Đôi mắt đã đỏ hoe vì khóc quá nhiều.
- Mau rút .. a.. nó ra... đau quá ..
Nó xoáy sâu vào bên trong bạn, khi cơ thể bạn còn chưa quen với kích thước ấy nó đã đâm rút vào hoa nguyệt của bạn một cách điện cuồng. Một dòng điện chạy dọc sống lưng bạn khiến bạn phải cong lưng lên. Tiếng nhóp nhép đầy dâm dục cứ vang lên kèm theo tiếng van khóc của bạn.
- Ah... ahh.... đau quá dư... dừng lại...
Nhưng bạn càng van xin, tốc độ đâm rút càng trở nên mạnh bạo khiến hoa nguyệt sưng tấy đến đáng thương. Tay bạn cào vào làn da của con quái vật đến bật máu, ngón chân cong lại mỗi lần chiếc lưỡi ra vào trong bạn.
Bàn tay khổng lồ ấy giữ chặt eo bạn đến nghẹt thở. Bạn nào muốn thế này, lần đầu của bạn đáng ra phải ngọt ngào bên người bạn yêu, được dỗ dành, được nhẹ nhàng nâng niu như bảo vật nào có phải với một con quái vật đầy máu tanh hôi.
- Hư.. ức... ư... a.. ah.. ức...
Bạn đau rất đau, nó chẳng dễ chịu dù chỉ là trong phút chốc. Cố lấy chân đẩy mình thoát khỏi con quái vật, bạn liền bị bàn tay nó nắm chặt lấy đùi, những chiếc móng vuốt dài cắm vào da thịt mềm mại bật máu thêm lần nữa.
- Đ .. đa ... đau quá... dừng lại đi... hư... hức... xin ngươi...
Nó không quan tâm đến lời của bạn, không ai nghe thấy tiếng kêu cứu của bạn. Không một ai.
Miệng bạn mỏi đến mức không khép lại chỉ có thể vang lên tiếng ú ớ vô nghĩa, mắt chẳng thể nào còn sức mà rơi nước mắt nữa. Cuộc hoan ái đã kéo dài bao lâu bạn cũng chẳng cảm nhận được nữa, mí mắt bạn nặng trĩu dần chìm vào làn sương mơ hồ.
Trước khi rơi vào hôn mê bạn nghe thấy tiếng còi xe cảnh sát vang lên inh ỏi.
Tâm trí bạn dần tỉnh lại, trước mắt bạn là trần nhà màu trắng ngà cùng mùi thuốc khử trùng, nhận ra đây là bệnh viện. Cố gắng cử động nhưng cả cơ thể bạn đau đến không nhấc nổi.
- Ư.. ư..
Y tá túc trực bạn lập tức nhận thấy mà chạy đi tìm bác sĩ. Đầu óc bạn vẫn còn choáng váng sau sự việc đó chỉ nghe thấy bác sĩ nói chuyện với cảnh sát rằng bạn là người duy nhất sống sót sau vụ thảm sát đẫm máu một gia tộc.
Vậy là bạn vừa mới được tái sinh đã biết tin mình mồ côi. Thật là đau đớn mà, nếu đã đau khổ như vậy còn cho bạn tái sinh làm gì.
Chẳng phải tái sinh thường sẽ hạnh phúc lắm hay sao?
- Bệnh nhân 489, tình trạng của em còn yếu, vết thương của em không ảnh hưởng nhiều đến tính mạng.
Bạn chẳng buồn nghe bác sĩ nói, chỉ chăm chú nhìn trần nhà. Vậy là bạn sẽ vào cô nhi viện? Lại vào đó nữa à!
Chợt bạn nghe thấy có tiếng ồn ào nhốn nháo.
- Hai người không phải người thân không được vào!
- Tránh ra, tôi phải vào gặp con bé!
- Đúng vậy, con bé đâu!
Bạn hướng đầu ra cửa, hai người một nam một nữ tuổi tứ tuần tiến vào phòng bệnh của bạn khiến căn phòng bỗng trở nên chật chội. Họ nhìn bạn, căn phòng trở nên im lặng, đôi mày họ nhíu lại. Người phụ nữ bỗng ôm mặt bật khóc_
- H... hu.. hức.. là ai đã làm chuyện này với một cô bé còn nhỏ tuổi như vậy!
Người đàn ông có lẽ là chồng phải trấn an bà ấy_
- Bà nó à, bình tĩnh đi!
Nói là vậy nhưng ông ấy cũng không kìm nổi nước mắt lăn trên khóe mắt đầy dấu vết của thời gian.
- Hai người... đây là...
Bạn thều thào.
Bà lão đang khóc tiến đến gần bạn.
- T/b... cháu tỉnh rồi... ta đây... bà Hoshino đây cháu nhớ ta chứ T/b...
Bạn không biết đây là ai, không phải người thân của thân chủ này đã chết hết rồi sao. Vậy hai người già này là sao?
Thấy bạn hoang mang, người đàn ông tiến lại, giữ bà Hoshino lại trấn an_
- Bà nó à, T/b mới tỉnh dậy tâm lí còn bị chấn thương bà để con bé bình tĩnh để điều trị!
Bạn nhìn ông lão đã có tuổi, mái tóc lấm tấm tóc bạc với khuôn mặt vô cùng phúc hậu. Ánh mắt ông trìu mến nhẹ giọng với bạn_
- Xin lỗi cháu T/b, tại bà nhà ông lo cho cháu quá. T/b cứ nghỉ ngơi đi, cháu đã chịu đựng đủ rồi!
Bạn nhìn thấy ông bà xông xáo người gọt trái cây cho bạn, người đun nước ấm cho bạn, rồi lại đi tìm y tá thanh toán viện phí cho bạn. Mọi thứ cứ dồn dập đến khiến bạn chưa tiếp nhận được, đây là ông tiên và bà tiên giáng trần xuống đây chăm sóc bạn à. Cảm giác này khiến bạn nhói ở trong lòng, không đúng có gì đó không đúng.
Bạn nhắm mắt lại, thầm nghĩ bản thân đang mơ phải mau chóng thoát khỏi giấc mộng.
Bạn chìm vào giấc ngủ, tâm trạng thả lỏng của bạn lập tức bị phá vỡ khi âm thanh của nó vang vọng bên tai_
- Cơ thể người thật tuyệt chủ nhân!
- ... T... ta đâu có gọi ngươi...
Bạn lên tiếng, cố nén đi cơn sợ hãi.
Nó nắm lấy cằm bạn, bóp khuôn mặt bạn.
- Đó là phần thưởng mà tôi xứng đáng được nhận mà.
Bạn cắn răng, vẫn không thể không run sợ khi nhớ lại mình đã bị nó đè dưới thân làm nhục đến mức nào.
- Ta không muốn làm loại chuyện này_
Nó bỏ tay ra khỏi mặt bạn, ngón tay chỉ vào ngực bạn mà nói.
- Không thể, đây là số phận của chủ nhân rồi!
Bạn hét lên với con quái vật, toàn bộ sự bình tĩnh của bạn đã bị cuốn trôi đi tự lúc nào.
- Ta không muốn, rốt cuộc đây là cái lời nguyền quái quỷ nào chứ!
Con quái vật cười mỉa, nó lè cái luỡi dài của nó ra kiếm láp quanh miệng rồi vươn bàn tay dài của nó ra tóm lấy mặt bạn.
- Đây là năng lực của chủ nhân " Tái sinh" , chẳng phải chính người đã cầu xin bất kì thứ gì cứu người khỏi nơi ấy còn gì. Lẽ nào người đã quên?
Đôi mắt bạn tối sầm lại nhưng miệng bạn vẫn cương quyết nói_
- Ta không quên!
Con quái vật mỉm cuời rộng đến mang tai.
- Vậy người sợ bọn tôi sao?
Bạn lắp bắp run rẩy, môi mấp máy không nói thành lời_
- TA--- ta không--
Con quái vật bật cười, nó nhắc bạn.
- Hắn là vậy rồi nhỉ, chủ nhân thân yêu của tôi. Nếu người không thích tạo hình của này thì--
Nói đến đây con quái vật lập tức bị biến dạng, nó chảy ra như nước rồi lại dâng lên tựa như bùn nhầy. Đống bùn gom lại thành một cục có hình người, ngũ quan nó ngày càng rõ ràng.
Hai mắt bạn trợn trừng chăm chăm vào con quái vật.
- Sao lại?
Thứ bùn nhão ấy dần đông lại, hiện ra trước mắt bạn là một nam nhân xa lạ. Bạn kinh hãi đến mức miệng muốn nói gì đó nhưng không tài nào thốt lên lời.
Một người đàn ông với vẻ ngoài phong lưu, mái tóc màu gỗ mun nhưng tròng mắt anh ta đen như đêm đen không có lòng trắng, người đàn ông trong chiếc áo măng tô màu đen khoác ngoài là áo khoác nâu. Đặc biệt những chỗ lộ da thịt lại quấn băng y tế trông có phần kì lạ. Bạn biết đây dẫu có mang hình dạng con người nhưng bản chất nó vẫn là quái tanh hôi.
- Chủ nhân, người thích hình dạng này chứ? Chủ nhân...
Nó nắm lấy tay bạn, lặp lại câu hỏi.
- Người thích chứ, người sẽ cho phép tôi làm thêm lần nữa phải không?
- Không... không tránh ra... không bao giờ..
Bạn phản kháng, la hét điên cuồng, tay chân bạn khua khoắng loạn xạ. Bất kể thứ gì trong tay bạn nắm được, bạn đều ném đi hết về phía con quái vật hình người.
- T/b... T/b bình tĩnh lại- có ta ở đây T/b...
Một vòng tay ấm áp bao bọc lấy bạn như một chiếc kén ấp áp mà kín đáo. Bạn vùi đầu vào sâu trong vòng tay ấy mà run rẩy, đây là một đả kích quá lớn. Tân lí bạn ít nhiều đã bị chấn thương không nhỏ mà cứ lẩm bẩm vô nghĩa.
- Tránh ra- tránh... đáng sợ quá... tôi không muốn đâu...
Đến khi bạn nhận ra bản thân mình đang ôm bà Hoshino, khuôn mặt bà đượm buồn nhìn cơ thể đầy thương tích của bạn mà nước mắt cứ lăn dài_
- T/b bà xin lỗi, đáng ra bà nên giữ cháu lại đêm đó mới đúng. Nếu không cháu đã không phải chịu những điều khủng khiếp như thế này!
Bàn tay ấm áp ấy vuốt vào lưng bạn, trấn an cô bé nhỏ tuổi nhưng phải trải qua muôn trùng biến cố đau khổ.
Bạn không trả lời, cứ ôm khư khư lấy bà ấy mà không nói gì. Rồi chồng bà người tên Hiro đi vào, trên tay ông ấy cầm một tập hồ sơ. Khuôn mặt ông không giấu nổi sự vui vẻ.
- Bà nó à, tôi đã thành công lấy được giấy nhận nuôi T/b rồi!
Đôi mắt bà Hoshino không khỏi vui sướng, bà xoa xoa mái đầu bạn. Giọng nói dịu dàng ấy nói với bạn_
- T/b à, ông bà cuối cũng thành công nhận nuôi cháu rồi. Ông bà hứa với T/b sẽ khiến T/b trở thành đứa trẻ hạnh phúc nhất thế gian này!
Người bạn run run, hô hấp của bạn như bị nghẹn ứ lại. Trong đôi mắt đầy mong đợi của hai ông bà, bạn lắc đầu cự tuyệt_
- Đừng, hãy bỏ rơi cháu đi. Ông bà quá tốt. Cháu ... cháu không xứng đáng với lòng tốt này!
Bà Hoshino nắm lấy vai bạn hỏi dồn dập_
- Tại sao T/b, cháu đang nói gì vậy?
Làm sao bạn có thể quên được lí do tại sao bạn lại đến đây.
Làm sao bạn có thể quên đi cũng có người từng tốt bụng với bạn như vậy chứ. Hi sinh cho bạn tất cả.
Làm sao bạn có thể quên bạn đã làm gì với người đó để tội lỗi mà gieo mình tự vẫn chứ.
Phải
bạn đã làm vậy
"Bạn đã giết người".
_________________________
𝙴𝚗𝚍 𝚌𝚑𝚞̛𝚘̛𝚗𝚐 𝟷
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro