Chương 78. Chuyến đi Hawaii.
Editor : Minseul95
Lưu Ý: Chữ in (nghiên) là tiếng Trung.
Khương Lộc còn chưa ở cùng Yitong được bao lâu, đã phải đi Hawaii để quay Bon Vogaye ss2.
Khương Lộc: "Hawaii ~ Hawaii ~"
Min Yoon Gi: "Đây có phải là cách xin chào ở Hawaii không nhỉ? Aloha?"
Khương Lộc: "Em biết, đó là những gì Stich đã nói, A ~loha ~."
Khương Lộc còn đặc biệt khoe Stich phiên bản giới hạn của mình, còn nói rằng muốn mang nó về cố hương.
"Haizzz nhớ Yitong quá, không biết nó có nhớ em không ?"
Khương Lộc thấy buồn nhiều chút, cô còn chưa bồi dưỡng tình cảm với Tongtong nữa mà phải ra ngoài kiếm tiền nuôi con rồi.
"Anh không biết nó có nhớ em hay không? Nhưng trong thằng nhỏ ăn rất là ngon." Min Yoon Gi đưa ảnh chụp mà anh trai đã gửi cho, trong ảnh Yitong vẫn là một Vua cơm, ăn gì cũng thấy ngon.
"Ai... thằng nhóc này!"
Min Yoon Gi đưa tay chạm vào đầu Khương Lộc, cô đội mũ len, sờ vào có cảm giác mềm mại như lông vậy.
"Ôi, có cảm giác như đang chạm vào Holly vậy."
"Uh hả? Hả?"
"Rằng em rất dễ thương."
Khương Lộc cũng lười suy nghĩ, đắp chăn nhỏ chuẩn bị đi ngủ, còn lâu lắm mới đến Hawaii, nên phải ngủ để dưỡng sức mới được.
Không được bao lâu, Khương Lộc đã ngủ say, thậm chí chăn trên người cũng vì cô lộn xộn mà rơi xuống sàn.
"Chặc, đúng là còn con nít mà." Min Yoon Gi nhặt chăn lên, một lần nữa đắp lại cho cô.
....
Sau khi đến sân bay quá cảnh, quản lý liền rời đi, bước tiếp theo là lấy hành lý và lên máy bay.
"Không bao giờ bị mất hành lý của mình!
Không có thành viên nào biến mất giữa chừng!
Visa phải giữ cho kỹ!"
Kim Soek Jin liệt kê từng cái một, tất cả đều rất định hướng.
Khương Lộc: "Báo cáo! Visa của anh Nam Joon đang ở trên người em, và chắc chắn sẽ không để mất nữa! Xin chỉ huy yên tâm!"
Kim Soek Jin: "Được rồi!"
.....
Trong lúc lấy hành lý, Khương Lộc nhìn vào túi của Jeon Jung Kook, chìm vào trầm tư một lúc lâu.
"Koo Koo, anh mang theo những gì vậy?"
Túi xách lớn, nhỏ, còn thêm một cái vali siêu to nữa, giống như đi đánh trận vậy.
"Bảo bối yêu quý của anh đấy!" Đúng vậy, là chiếc camera bảo bối của cậu.
Khi đến ký túc xá, có thể thấy cả một toà nhà có điều kiện tốt hơn so với mùa trước và rõ ràng nó sang trọng hơn nhiều.
Lần này chia phòng cần phải dựa vào vận khí của mỗi người rồi, chỉ có 2 phòng, và 3 người còn lại sẽ ngủ trên sô pha.
Cuối cùng là Jung Ho Soek, Kim Tae Hyung và Jeon Jung Kook ngủ trên ghế sô pha, trong khi những người còn lại sẽ ngủ trong phòng.
Jung Ho Soek nhìn về phía ba người kia: "Ba người có lẽ đã sống chung với nhau lâu nhất nhỉ?"
Khương Lộc: "Đúng vậy đó."
Min Yoon Gi: "Đã 7 năm rồi."
Kim Nam Joon: "Lúc trước Lulu chỉ nhỏ như vậy, nhưng chỉ trong chớp mắt đã lớn như thế này rồi."
Kim Nam Joon vui sướng xoa đầu lông xù kia của cô, mái tóc xoăn này làm anh buông tay không được mà.
Khương Lộc: "Anh Nam Joon, giọng anh như ba của em vậy."
Sau khi cất hành lý, bọn họ chuẩn bị đi mua sắm, không chỉ mua thức ăn mà còn mua những đồ dùng hằng ngày, dù sao khi nói đến Hawaii, bạn sẽ nghĩ đến, biển, lá cây, áo sơ mi hoa và quần ống rộng.
"Wow, cái này có vẻ hay."
"Cái này lại có vẻ đẹp."
Khương Lộc chọn một chiếc áo màu trắng có hoa lớn màu đỏ và chiếc áo màu hồng có in hình trái tim trên đó, rất khó có thể lựa chọn giữa hai cái, nên đành phải nhờ Kim Soek Jin giúp đỡ thôi.
"Anh Seok Jin, anh thấy cái nào đẹp hơn ạ?"
"Em thích thì lấy hết đi, anh sẽ mua cho em."
"Oh, yêu anh quá đi, anh Seok Jin ~"
Hí hí, việc gì khó cứ để oppa lo.
Kết thúc mua sắm là thời gian hoạt động tự do, camera cũng không quay nữa, cả nhóm chuẩn bị về ký túc xá để đi bơi.
Đối với con gái thì thời gian chuẩn bị sẽ hơi lâu một chút, mà bảy người kia đã ngâm mình trong bể bơi lớn, bể bơi rất lớn, dùng để làm party cũng dư dả.
Mặc dù họ đang chơi trò chơi của riêng mình, nhưng nếu nhìn kỹ, sẽ phát hiện ra họ đang lén nhìn về phía cửa.
Dù sao đây cũng là lúc Lulu mặc đồ bơi nha.
Lúc này Khương Lộc mang theo chiếc phao bơi vịt vàng nhỏ của mình lạch bạch đi đến mép hồ bơi. Tất cả mọi người đang bơi, chơi đùa trong nước đều nhìn lại, nhìn chằm chằm vào cô, có vài tiếng nuốt nước bọt đột ngột vang lên.
"Wew ~ sao em ấy lại mặc đồ dễ thương như vậy chứ?" Jeon Jung Kook khẽ lẩm bẩm, may mắn lúc này không có camera!
Khương Lộc tuy gầy, nhưng muốn dáng người có dáng người, làn da trắng nõn lại mềm mại, kết hợp với bộ đồ bơi một mảnh màu đỏ, quả đúng là mẫn nhi...
"Thế nào, trông đẹp phải không?"
Đây là bộ đồ mà khi cô cùng đi mua sắm với Shirley đã mua, Shirley đã nói rằng cô mặc nó sẽ rất đẹp.
Jung Ho Soek: "Oh oh oh, nó rất rất đẹp..."
"Thiệt hông?"
"Uh uh uh."
Khương Lộc lập tức vui vẻ, anh Ho Soek sẽ không nói dối, nếu anh ấy nói đẹp thì nhất định sẽ đẹp.
Khương Lộc tròng vịt vàng vào, nhảy xuống nước, thật ra cô không muốn bơi, chỉ muốn nổi trên mặt nước, ngâm mình trong đó.
Jeon Jung Kook và Kim Tae Hyung ngay lập tức nhảy xuống nước trêu chọc cô, làm Khương Lộc không thể nhịn được nữa, bất đầu phản kích, còn gọi Park Ji Min làm đồng minh.
Những ngôi sao trên bầu trời vừa nhiều vừa sáng, bể bơi lại văng lên những giọt nước bắn tung tóe, những chàng trai thiếu nữa cùng nhau cười ầm ĩ, khiến cho người ta vô cùng cảm thán.
"Đây chính là tuổi trẻ mà!"
.
.
.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro