Chap38
Bang chủ Hắc Long bang, một tay sờ ngực gái, một tay gắp miếng thịt vào bát của Hoseok, nhe hàm răng vẫn dính nguyên lá rau cười với anh.
"Tôi đã nghe nói rồi, vụ ở cảng Mị Long, các cậu làm rất tốt."
Hoseok nở nụ cười tươi tắn, nhìn miếng thịt ở trong bát rồi đẩy nó cách xa mình.
"Cảm ơn bang chủ đã có lời khen. Là do Boss nhà tôi suy nghĩ thấu đáo, hahaha..."
Ông ta bỏ cô gái đáng thương kia ra, nhếch một bên mép chống cằm nhìn Hoseok.
"Anh bạn trẻ, chắc anh cũng biết quy luật: Kẻ thù của kẻ thù là bạn đúng không?"
"Tôi đương nhiên rất rõ."
"Haha, tốt tốt,.."-Ông ta vỗ vai Hoseok cười lớn có vẻ rất hài lòng.
Nhìn ông ta vui vẻ như vậy, anh không khỏi cười nhạt trong lòng.
Hắc Long và Hàm Long vốn không cùng một đẳng cấp, Kim thiếu cho là như vậy.
Hàm Long mới phất lên, cơ cấu bên MMc còn chưa có nhưng mà ở Trung Quốc và Đông Nam Á thì Hàm Long khá có ảnh hưởng, đối với thời gian ngắn như vậy mà leo lên được như bây giờ quả thật không phải đơn giản.
Ngược lại, Hắc Long tuy có máu mặt ở MMc nhưng ở ngoài nước thì chẳng có tiếng nói. Ở đây, có thể Hắc Long bắt nạt được Hàm Long một chốc một lát nhưng tương lai không xa sẽ bị Hàm Long nuốt trọn.
Vậy tại sao Kim Ám lại không xử lí Hắc Long trước khi Hàm Long làm chuyện đó nhỉ?
Kẻ thù của kẻ thù là bạn.
Không sai, nhưng mà Kim Ám với Hàm Long không hẳn là kẻ thù. Loại chuyện này, Kim thiếu vẫn luôn hi vọng có thể hòa hợp cùng Hàm Long, điều đó không hại, chỉ có lợi. Bởi vì Kim Ám có thế lực luôn luôn ở vị trí cân bằng, cả nội địa và ngoại địa đều có tiếng nói lớn nếu kết hợp được cùng Hàm Long nữa thì thị trường buôn bán sẽ được mở rộng ra cả ở vùng Trung Quốc và Đông Nam Á nữa. Phải nói rằng, Kim thiếu là dạng người nhìn xa trông rộng, không để tư thù trước mắt làm ảnh hưởng đến lợi ích sau này.
Vậy nên, tên bang chủ Hắc Long này vốn dĩ Kim thiếu không để vào mắt.
_________________
Sehun và JungKook dẫn khách vào trong phòng trà, ở đó có hai bức tường kính có thể nhìn xuyên qua phong cảnh vườn và thác nước nhỏ thơ mộng và thanh lịch.
Thấy Sehun không có ý định gì mời người ta nên JungKook mới mỉm cười xòe tay ngỏ ý mời bang chủ cùng mọi người ngồi xuống.
Anh chàng EunWoo bên cạnh Luhan điềm đạm lấy trà từ tay cô phục vụ, thành thục pha chế và rót vào chén mời từng người một.
"Phong cảnh ở Khánh Vân thật đẹp."-Luhan hiền lành chống cằm nhìn ngắm mọi vật ở sau tấm kính.
"Bang chủ quá khen, nơi này so với Mị Long của ngài làm sao so sánh được."-Sehun biểu lộ rõ ràng ý lạnh nhạt trong lời nói.
"Hình như ngài Sehun đây rất có thành kiến với tôi thì phải."-Luhan hiếm có khi vui vẻ như vậy, gã cười rộ lên, đôi mắt chuyển từ ngoài tấm kính dán chặt vào Sehun.
"Hừm, nói thành kiến cũng không phải, chỉ là tôi không muốn ngồi cùng một người đã từng ra đòn đối với chúng tôi mà thôi."-Sehun nhún vai, cậu ấy uống một ngụm trà rồi khoan thai đặt chén xuống.
"Nhưng mà Boss của cậu lại không nghĩ vậy thì phải."-Luhan vẫn chưa dừng lại ánh mắt yêu mị ấy, gã nhìn Sehun giống như muốn chiếm giữ một món đồ vật, đương nhiên, là cực phẩm của người khác.
"Mặc kệ cậu ấy chứ."-Sehun hừ lạnh, không hề tránh né mà đối diện trực tiếp với đôi mắt trong veo như nước suối, ừm, nếu là suối thì chắc nó sẽ tên là 'Vàng'.
"Cậu thú vị thật đấy."-Luhan gật đầu, vỗ vỗ đôi tay thon dài.
"Đừng dùng từ ngữ ấy, tôi không cần anh cảm thấy thú vị, với tôi."-Sehun ho hắng, cậu ấy cũng biết xấu hổ mà: "Đi vào việc chính đi, mục đích của Hàm Long là?"
Luhan nhún vai, khóe miệng lại cong lên một đường hoàn mĩ: "Chỗ hàng sắp được chuyển tới cảng Khánh Vân, nếu Kim Ám tạo điều kiện để chúng tôi lấy được nó, chúng tôi sẽ chia phần trăm cho các người, 7/3, tôi 7 các người 3 thế nào?"
Trong tai của JungKook, Kim thiếu có ra lệnh: "Chỉ cần 8/2, không cần nhiều. Nói với hắn, đó coi như bồi thường cho vụ xô xát trước đó."
Cậu ngồi ngay ngắn, thẳng lưng, miệng cười rất hữu nghị: "Chúng tôi không cần nhiều, như bang chủ Hàm Long đã nói, ý của Boss chúng tôi rất rõ ràng, chúng tôi không muốn trở mặt làm thù với Hàm Long. Lợi nhuận này chúng tôi chỉ xin nhận 2 phần, phần còn lại coi như là quà tạ lỗi cho vụ xô xát trước đó."
"Ồ."-Tâm tình Luhan lại thêm chút khởi sắc, nhưng mà hồ li vẫn có cái tinh ranh của hồ li, ý tứ trong câu nói kia tuy không rõ ràng nhưng ý đồ muốn chia chác sòng phẳng của Luhan đã bị đánh gãy, nếu như một phần kia gã nhận lại của Kim Ám thì chính là vươn tay kéo Kim Ám về phía mình, nợ tròn một phần ân tình, còn nếu cố chấp không chấp nhận thì là không nể mặt Kim Ám.
Kéo Kim Ám về phía mình, tuy không có gì thiệt hại nhưng mối thù của gia tộc Luhan còn chưa trả được, lại còn bắt tay với bang phái từng tàn sát gia tộc của mình sao? Hắn không nghĩ như vậy là đúng đâu.
"Vụ ở Mị Long, là chúng tôi không đúng, chúng tôi tự chuộc lỗi của chính mình. Một phần này, vốn dĩ các vị không cần thiết phải bồi thường cho chúng tôi."
Đều là tiền cả mà lại đùn đẩy nhau như vậy, làm cả hai bên đều thấy khó xử.
Bây giờ đã xác định, hàng mà Hàm Long muốn có chắc chắn sẽ đến tay. Nhưng mà khó ở một chỗ, người thì muốn sòng phẳng, xong xuôi công việc là một dao cắt đứt quan hệ, một bên thì lại muốn níu giữ lại mối quan hệ ấy.
"Đây,..các vị là không coi ân tình của Boss nhà chúng tôi ra cái gì à?"-Sehun nhíu sâu lông mày, cậu ấy chống cằm thâm trầm nhìn về phía người đối diện: "Thật buồn."
Bản mặt yêu nghiệt kia của Sehun, đích thị là muốn dùng mĩ nam kế. Cậu ta làm bang chủ Hàm Long hiếm hoi cứng lưỡi nửa ngày trời, ý trí kiên cường trong đầu của gã cũng chính vì bản mặt kia mà không biết nên xuất ra thành lời thế nào nữa.
Sehun thấy hai má của Hàm Long bang chủ đang hồng lên từ từ, cậu ta không nhịn được mà phì cười. Nụ cười đầu tiên từ khi gặp bang chủ Hàm Long đến giờ. Tuy Sehun cười khá nhiều nhưng đa phần chỉ toàn cười đểu, ít thấy cậu ấy cười tử tế như thế này. Thật ra, Sehun vốn đã đẹp như tiên tử, khi vui vẻ cậu ấy còn đẹp hơn ba phần nữa. Chà, nhìn bang chủ Hàm Long ưa cái đẹp của chúng ta đi, đứng hình luôn rồi kìa.
"Thôi được rồi, 7/3 thì 7/3, nhưng mà, các vị muốn dứt tình thì tiện thể hỗ trợ Kim Ám một chút, được hay không?"
Sehun không muốn trêu đùa nữa, cậu ấy biến trở lại khuôn mặt kiêu kì thường ngày.
"Việc gì?"-Luhan nghi ngờ.
"Tiêu diệt Hắc Long. Đối với Hàm Long chỉ có lợi, không có hại."
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro