Chap81

Đi lần này phải xong việc mới trở về được, quãng thời gian cũng khá lâu đấy. Taehyung đi một mình thì không sao đây lại còn đi cùng EunWoo, con hồ li đấy...nghĩ mà căm, dạo này cậu thấy cậu ta càng ngày càng ám. Taehyung sắp đi ra nước ngoài, hắn tranh thủ từng giây từng phút bên cậu, dù làm việc muộn thế nào thì đêm vẫn chui vào chăn ngủ cùng cậu, ăn uống cũng là ngồi cùng cậu, sẽ chẳng nói gì nếu như EunWoo không kè kè cùng Taehyung và cậu trong lúc ăn uống, làm việc, trừ lúc ngủ, nhưng mà lúc ngủ cũng không thể nào đủ cho người quyến luyến người yêu như cậu bởi vì hắn chỉ ngủ được bốn tiếng mỗi đêm. Thực sự muốn đuổi con hồ li kia đi ra chỗ khác để cậu và hắn riêng tư lắm, mấy lần cậu nói ý muốn đuổi nhưng người kia cứ tỉnh bơ coi như không biết gì hết thế có khốn nạn không cơ chứ. Chỉ mong rằng EunWoo không sử dụng trò hèn hạ trèo lên giường của Kim thiếu nếu không, chắc cậu không kìm nén được mà bóp chết cậu ta mất.

"Sao thế JungKook? Vẫn muốn đi theo anh à?"-Taehyung hôn lên trán cậu lúc cậu không chú ý.

"Em chỉ sợ anh bị người ta dụ mất."-JungKook nhíu mày nhìn về phía EunWoo đang làm thủ tục ở phía xa xa.-"Nhỡ đâu cậu ta gài anh lên giường như trong phim..."

"Tào lao."-Taehyung chặn lời cậu.-"Có trèo lên anh cũng đạp xuống."

"Nếu có phát sinh?"-JungKook nhướn mày.

"Thì anh sẽ đuổi cậu ta về cho Lộc gia dạy bảo lại."-Taehyung bật cười.-"Mà em học mấy cái thứ này ở đâu vậy?"

"Trong phim thiếu gì hoàn cảnh éo le như em."-Cậu bĩu môi. Cho dù hắn có khẳng định chắc nịch đi chăng nữa cậu cũng không tin là EunWoo không lợi dụng hoàn cảnh mà ăn đậu hũ, cậu ta ranh ma thế cơ mà.

"Đừng xem nữa."-Taehyung cưng chiều nhéo mũi cậu.-"Anh sắp lên máy bay rồi, tạm biệt anh đi."

JungKook nhìn Taehyung một lúc lâu, cậu thở dài rồi một lần nữa chui vào lòng hắn.-"Chẳng muốn tạm biệt tí nào."

"JungKook à, em biết là anh cũng không thích đi, lại còn làm thế này nữa là muốn anh khó xử đúng không?"-Taehyung cười trừ vuốt ve mái tóc mềm mại của cậu mà lưu luyến không muốn rời xa.

JungKook nhướn người hôn thật nhanh lên môi Taehyung.-"Thượng lộ bình an, thành công sớm trở về."-Nói xong liền chạy. Nếu tiếp tục dây dưa, cậu tin rằng mình chắc chắn sẽ nhân cơ hội chui vào vali của hắn mà theo hắn sang Trung Quốc.

"Con thỏ nhỏ khóc rồi."-Taehyung thở dài, tuy cậu rất nhanh nhưng hắn vẫn kịp nhìn thấy đôi mắt lăn tăn gợn sóng của cậu, cậu là không muốn hắn nhìn thấy mình yếu đuối nên mới chạy thật nhanh như vậy.

Tuy không đúng lắm nhưng thật sự Taehyung thấy buồn cười. Ban đầu nhặt JungKook về, hắn chỉ nghĩ rằng sẽ đào tạo cậu để cậu giống như Suga trở thành người đứng đằng sau để giúp đỡ mình thôi, lúc đấy Taehyung còn không nghĩ mà nói đùa với Hoseok là nuôi cậu để thịt, không ngờ là có thịt ăn thật có điều thịt này chưa chín, phải để một thời gian cho cậu kịp lớn đã.

Thực ra Taehyung cũng không biết cậu từ bao giờ bước vào trái tim của mình, chỉ biết rằng cả hai gần gũi với nhau sinh ra loại cảm giác yêu thương quyến luyến không muốn tách rời. Có lẽ, hắn bị tình cảm cuồng nhiệt của cậu làm cảm động đến tê dại, không cưỡng lại nổi tiếng gọi trái tim mà dang tay ra ấp ôm cậu. JungKook cứ như thế nhẹ nhàng bước vào cuộc sống hắn, giống như cây thuốc phiện khi đã nếm một lần là đắm say cả một đời. Hắn cũng không biết hắn bắt đầu yêu JungKook từ bao giờ, cảm xúc với cậu hắn cũng chỉ tự nhiên mà bộc phát rồi dần dần tích tụ thành tình yêu, chắc thấy cậu thật lòng thật dạ quá nên hắn mới đem lòng thương cậu.

Còn về phần EunWoo, hắn biết thừa là cậu ta có ý với mình, so ra thì cậu ta có tài hơn JungKook, xử lí công việc rất khéo léo chỉn chu đỡ được giúp hắn bao nhiêu công việc. Không phủ nhận, nếu đem cả hai lên bàn cân thì EunWoo thích hợp làm Kim thiếu phu nhân hơn JungKook rất nhiều, người ta vừa xuất thân quý tộc, vừa giỏi sắp xếp công việc, cũng có khả năng tự bảo vệ bản thân. Nhưng đáng tiếc tình cảm của Taehyung dành cho JungKook cũng không hề ít hơn EunWoo dành cho hắn, nói ra thì EunWoo cũng có điểm thiệt thòi, dù sao cậu ấy cũng đã cố gắng rất nhiều.

Chuyện tình cảm này không thể ràng buộc được, xong vụ ở Trung Quốc hắn phải đem EunWoo trả lại cho Luhan rồi đón Sehun trở về thôi. Chí ít thì Sehun không khiến JungKook lo lắng và ghen tuông khi cả hai làm việc chung.

_________________

"Kim thiếu lên máy bay chưa?"-Jimin sốt sắng gọi điện cho Hoseok hỏi thăm. Từ khi nghe tin hắn đi sang Trung Quốc xa xôi gã đứng ngồi không yên, lo lắng đến ăn không ngon ngủ không yên.

"Rồi, hai phút nữa cất cánh."-Hoseok nhìn đồng hồ thông báo tình hình cho mèo béo ở nhà.

"Hắn đi thật đấy à?"

"Lên máy bay rồi còn đùa được sao?"-Hoseok nhướn mày, hôm nay gã bị sao vậy?

Bên đầu dây kia trầm lắng một lúc lâu, làm Hoseok thấy lo lo nên vội vã hỏi lại.

"Bị sao kh..."

"OH YEAH..."-Còn chưa kịp hỏi xong đã bị tiếng hú hét ầm ầm của ai kia cắt ngang. Jimin vui, rất vui, vui đến nỗi muốn bay lên trên trời. Gã nằm trên giường quằn quại gào thét, cuối cùng con quỷ sa tăng đã biến khỏi MMc rồi, cuối cùng cũng được tự do rồi, hòa bình lại trở về với bầu trời của Park Jimin rồi, haha...

"Kim thiếu có bạn tốt thật."-Hoseok phì cười.-"Cậu ấy mà biết người bạn của mình nghe tin mình ra nước ngoài ở nhà liền quẩy tưng bừng chắc uất hận mà bỏ về bóp chết cậu."

"Im đi, ông đây đang vui, đừng làm mất hứng."-Jimin tiếp tục hát hò, ăn mừng.

"Hừm, cậu không phải nói tôi cũng biết. Kim thiếu không có nhà, đồng nghĩa với việc cậu thay Kim thiếu bóc lột tôi chứ gì? Con quỷ ranh ma, cư nhiên vì trai mà bán bạn."-Hoseok tủm tỉm trở về xe của mình, chuẩn bị khởi động xe chạy đến ôm ngay con mèo béo. Nói thật, Kim thiếu ra đi người vui nhất chắc là Hoseok, không phải sống ngay dưới lông mũi của con sư tử bạo chúa hạnh phúc đến nhường nào. Ít thì có thể lười biếng nhiều thì có thể thoải mái hẹn hò, thích ơi là thích.

"Hắn có coi tôi là bạn bè sao? Có mà coi tôi là công cụ giải trí thì có ấy."-Jimin bĩu môi.-"Này Hoseok, nhân cơ hội Kim thiếu vắng nhà tôi và anh làm chuyến du lịch đi."

"Không được. Kim thiếu đi rồi nhưng mà thầy vẫn ở nhà, thầy mà biết tôi bỏ Kim Ám đi du lịch chắc sẽ đá tôi sang Trung Quốc với Kim thiếu ngay."-Hoseok lắc đầu quầy quậy, thầy tuy quanh năm ngày tháng ở nhà nhưng vẫn đáng sợ lắm, trên trời dưới biển cái gì đang hoạt động là thầy đều biết hết, thầy biết thầy phạt chết.

"Tại sao chuyện tình của chúng ta lại dang dở thế này?"-Jimin quẩy mệt, nằm dài ra giường thở.

"Không phải cậu mới mua biệt thự gần biển đấy sao? Chúng ta đến đó ôm nhau ăn hải sản là được rồi."-Hoseok cười vang, nghĩ đến mấy ngày được nghỉ phê không chịu được.

"Được, quyết thế đi. Mau mau sang Park gia đón tôi, trước hết tôi muốn đi ăn gà."-Jimin lại tươi tỉnh, nhảy xuống giường chuẩn bị quần áo.

"Tuân chỉ."-Hoseok cúp máy, từ khi nhận điện thoại tới giờ khóe miệng chưa một giây nào hạ xuống. Từ nay thoải mái yêu thương rồi, sướng đến nở cả lỗ chân lông.

Meoo: Có vẻ mọi người khá bực mình vì suy nghĩ của Taehyung về hai bạn JungkookEunwoo nên Meoo lên tiếng đính chính một chút.

Meoo xây dựng hình ảnh cho Eunwoo khéo léo và tài giỏi trong công việc lẫn đối nội đối ngoại. So với Jungkook vẫn mới biết động tay chân thì ai thích hợp làm Kim thiếu phu nhân hơn mọi người tự có câu trả lời cho mình ạ.

Nếu các bạn bảo Taehyung cần người vợ khéo trong công việc và giao tiếp hơn thì sao lại đẩy Jungkook ra ngoài đảo làm gì? Rồi giờ cậu mới biết đánh đấm thì trách ai?

Xin thưa, mục đích đầu tiên của Taehyung là đưa Jungkook trở thành người phò tá của mình, công sức vất vả của Jungkook sẽ đổi lấy một Jeon gia. Chứ Taehyung không có bắt người ra đảo để đào tạo vợ đâu ạ.

Hai người họ gần gũi rồi yêu thương nhau là duyên chứ có phải sự tính toán từ trước đâu?

Taehyung không coi sự cố gắng của bất kì ai là hư vô cả, nếu cân bằng đặt lên bàn cân tớ thấy suy nghĩ của Taehyung không sai. Còn nếu có bình luận trách cứ 'quá khích' đối với nhân vật Taehyung, tớ xin phép xóa hoặc block đó ạ.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro