Love of the Devil (P1)

Tôi và em gặp nhau... ngày đó có phải là định mệnh?

Hai người, hai thế giới?!

Vốn dĩ ngay từ đầu ta không nên quen biết nhau.

Mối quan hệ này, ngay từ đầu đã không nên có.

Chỉ vì chúng ta cố chấp và bây giờ kết cục bị thảm này, chính là sự trả giá cho những sai lầm của hai ta.

________________________________

T/b vội vã chạy vào một ngôi nhà gần đó, vì trời mưa nên cô chỉ lo tìm chỗ trú mà không hề biết, nơi cô đang chạy vào cũng là nơi cô gặp được anh - một quỷ vương đích thực.

Vì thấy cửa không khóa, cô đẩy nhẹ cửa bước vào. Đập vào mắt cô là một căn nhà to lớn với kiến trúc Âu cổ, những họa tiết trang nhã được điêu khắc tỉ mĩ khắp nơi trong gian nhà. Lúc nãy chỉ vội vàng chạy để không bị ước nên cô không để ý lắm, giờ thì cô chỉ biết tròn mắt mà nhìn thôi.

Nhẹ nhàng ngồi lên bộ bàn ghế sa hoa gần đó, cô lại ngơ ngác ngắm nhìn căn nhà, nó thật lộng lẫy. Điều đặc biệt là, những gì cô đang nhìn... Chúng khiến cô cảm thấy có cảm giác quen thuộc đến kì lạ. Đang chìm trong sự hoang mang về kí ức mơ hồ của mình, cô chợt nghe có tiếng người.

- Cuối cùng em cũng chịu về rồi à?!

Trước mặt cô bây giờ là một chàng trai đẹp như thiên sứ, làn da trắng ngần ngũ quan sắc sảo nhưng người anh tỏa ra hàn khí khiến cho người khác lạnh sóng lưng. Mất vài giây để hiểu được những chuyện đang sảy ra, cô mới lắp bắp trả lời.

- Tôi...

- Sao em ướt nhem thế kia?

- Trời mưa nên tôi tìm... tìm chỗ trú mưa. Anh yên tâm tôi chỉ ở đây một lúc thôi, hết mưa tôi sẽ về ngay!

- Em đi trốn đi nữa à, suốt mấy năm qua em đi chưa đủ sao?

-Tôi xin lỗi, anh nói gì tôi hoàn toàn không hiểu... tôi đi ngay đây.

Vừa quay về phía lối ra đã nghe một tiếng ' rầm', hai cách của đập vào nhau tưởng chừng như đã vỡ vụng ra...

"người này rốt cuộc là thứ gì đây " cô nghĩ thầm , mặt không còn một giọt máu .

- Ai cho phép em đi, em đã trốn đi một lần rồi và giờ tôi sẽ không để mất em một lần nào nữa...

Anh tiến lại gần cô, tay nâng cằm. - Giờ thì hãy ngoan ngoãn ở lại đây và trả giá cho sự ngu xuẩn của mình đi.

Anh vuốt nhẹ gương mặt của t/b rồi bỏ mặc cô ngẩn ngơ ở đó với đống hỗn loạn trong đầu. Anh ta bước đi, được nữa cầu thang thì ngoái lại :

-Còn đứng đó?! Mau lên đây.

- Tôi... tôi á???. -Thoắt cái t/b đã lên đến lầu , nhưng điều đáng để nói là , cô chưa hề di chuyển .

- Tôi chưa đi mà, sao lại...

- Em thắc mắc hơi nhiều rồi đấy, im lặng đi!!

- ....

T/b chỉ miết câm nín mà đi theo anh ta , họ dừng chân trước một căn phòng được khóa cẩn thận, hình như đã lâu không có người vào. Ổ khóa dính đầy bụi thế kia rồi.

- Vào trong.. -Trước mắt cô bây giờ không phải là một căn phòng đơn thuần nữa, xung quanh là những dây leo to lớn quấn lấy nhau tạo thành một mái vòm khổng lồ, những dây nhỏ hơn đan vào nhau tạo thành một dãy cầu thang uốn quanh căn phòng, những vật thể phát sáng giống như đom đóm cứ bay lơ lững trong không gian khiến cho nơi đây muôn phần huyền ảo, đẹp đến mê hồn.
Ở ngay giữa có một đài phun nước, nhưng có vẻ đã cũ, trong trêu bám khá nhiều, t/b bước lại cạnh nó, khẽ chạm vào vết chữ được khắc trên tượng đá nằm trên nó, phủi đi vết rong rêu che lấy. Khoảnh khắc mà tay chạm vào dòng chữ ấy, bỗng nhiên tim cô bỗng thấy đau lạ thường, một vòng tay ôm chằm lấy cô từ đằng sau.

- Em xa nơi này lâu quá rồi, liệu em còn nhớ?

- Tôi... tôi từng ở đây sao? -Cô nói nhưng không có ý định rời cái ôm đó, cô cảm thấy rất lạnh, cơ thể của anh sao lại lạnh buốt thế kia.

- Chuyện cũng đã lâu em không nhớ cũng phải thôi.

- Nhưng mà sao ở đây lại khắc tên" T/b và & Yoongi ", Yoongi là ai?

- Tên tôi mà em cũng không nhớ à , đây là nơi em từng thích nhất. Nơi đây chính là nơi tôi tạo ra, dành riêng cho em.

- Tên anh sao tôi nhớ được ta mới gặp nhau vài phút trước thôi mà.

- Lão già đó vẫn chưa giải phong ấn cho em sao?

- Phong ấn?

- Chính là cái dấu hình con bướm sau gáy em đấy, nó ngăn cho em không gặp được tôi. Giờ thì nó sắp vô hiệu hóa rồi, em sẽ mau chóng nhớ lại tất cả thôi.

- Anh lừa tôi đúng không, những chuyện này chỉ có trong phim thôi, làm gì có thật chứ?!

- Em muốn nghĩ sao cũng được, bây giờ em chỉ cần ở đây, và làm tròn nghĩa vụ của mình là được.

- Nghĩa vụ? nghĩa vụ của tôi là gì?

- Làm vợ tôi .

- Lúc nãy anh đã nói tôi phải trả giá cho sự ngu xuẩn của mình là.. là bắt tôi làm vợ anh?

T/b rời khỏi vòng tay đó, cô hướng đôi đồng tử tuyệt đẹp về phía anh..

- Giải thích đi..

Anh nhìn cô rồi ôn tồn nói.

- Vào ngày này mấy năm về trước, em đã nhẫn tâm bỏ hết tất cả, em nhẫn tâm vức bỏ cả tôi để rời khỏi nơi này. Em bỏ rơi tôi cô độc giữa địa ngục tối tăm hiu quạnh, mấy năm qua em có biết tôi sống như thế nào không? Đau khổ còn hơn chết, nhiều lúc tôi ước mình có thể quên đi em, nhưng tôi không làm được, thân thể này, trái tim này, tâm hồn này nó đã thuộc về em. Quá khứ, hiện tại, lẫn tương lai thì nó vẫn mãi mãi thuộc quyền sở hữu của em. Và em biết không? Sự ngu xuẩn của em chính là rời bỏ tôi.

- Tôi... tôi sao?

- Cha của em vì muốn ngăn cảng chúng ta nên ông ấy đã đặt dấu ấn đó lên người em và mang em rời xa khỏi tôi, mấy năm qua tôi luôn sống trong sự nhung nhớ. Tôi nhớ hình bóng của em ,nhớ tất cả những kí ức của hai ta. Tôi yêu em nhiều lắm t/b à.

- Tôi... tôi hoàn toàn chẳng biết anh là ai cả!

- Không cần kí ức, chỉ cần ta yêu nhau thế là đủ.

- Tôi hỏi anh, làm sao để tôi tin những gì anh nói đây?

- ...Điều đó quan trọng sao?

- Vậy anh là gì, tôi chắc chắn anh không phải là người, vừa nãy anh làm cho cánh cửa tự động đóng sầm lại, rồi anh còn làm cho tôi di chuyển mặc dù tôi chưa hề cử động. Anh nói đi anh là gì?

- Đúng vậy, tôi không phải người. Ngày tôi gặp ba em, tôi đã không còn là người nữa.

- Vậy anh là gì?

- Quỷ..

___________________________________

"- Anh là....

- Quỷ...."

T/b giật mình tỉnh dậy, là mơ sao ... có thật là mơ không, sao cô lại cảm thấy chân thật như thế này.

- Em tỉnh rồi sao?

- Không... không phải mơ à?

- Hừm,em có vẻ vẫn chưa chấp nhận sự thật được nhỉ?

- Anh...

- Sao?

- Anh làm ơn tha cho tôi được không , tôi phải về. Tôi còn gia đình, còn cuộc sống của tôi nữa. Họ đang chờ tôi.

- Còn tôi đã ở đây chừng ấy năm để chờ em đó. Em không cần?

- Như tôi không thể ở lại, tôi còn gia đình. Làm ơn, tôi xin anh.

- Vậy tôi giết hết tất cả bọn họ là được chứ gì, không còn họ em sẽ ở lại đây đúng chứ?

- Anh .. anh nói cái gì vậy?

- Nếu em đi, tôi lập tức giết chết tất cả bọn họ!

- Đừng mà. Tôi đã làm gì nên tội với anh đâu hả? sao anh cứ làm khổ tôi không vậy?

- Em không giống họ, em ở với họ chỉ làm hại họ mà thôi.

- Anh nói gì?

- Mấy năm qua những người có tình cảm với em đều chết một cách bí ẩn đúng chứ?

- Sao anh biết?

- Họ đều nhận lấy cái chết đau khổ vì dám động vào Tân Nương của Quỷ. Em là của tôi và không ai được cướp.

- ... tôi sẽ ở lại.

Anh nhìn cô rồi bước ra ngoài , đóng cửa phòng .

- Anh có vẻ đã quên những gì tôi nói rồi nhỉ ?-Người đàn ông mặc một bộ vest đen và chiếc mũ có vành tất cả đồ trên người đều là màu đen .

- Chuyện của tôi và cô ấy không liên quan đến anh.

- nếu cô ta yêu anh một lần nữa, đồng nghĩa với việc anh sẽ tan biến, anh có nhớ?

- không cần anh nhắc, im đi.

- ta đang đợi ngày dón người trở về địa ngục đây,Quỷ Vương ạ!

- ...

Ngay lúc đó có tiếng động dưới lầu, hình như là tiếng người, Yoongi bèn đi xuống.

- Các người là ai?

- Con gái ta đâu?

_________________________________

#Ann

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro