Chương 129: Chúa Bên Ta (50)
Một đường bạc sắc bén xé toang không khí.
Những chùm sáng rực rỡ để lại những vết sẹo trên mặt đất. Máu của ma vật trào ra thành dòng, lênh láng trên nền đất.
Con ma khỉ đưa tay lên cổ, cố gắng một cách đáng thương để nắm lấy khoảng không trống rỗng nơi đáng lẽ ra đầu nó phải ở đó. Tuy nhiên, dù nó có tìm kiếm bao nhiêu đi chăng nữa, cái đầu của nó đã rơi xuống sàn từ lâu rồi.
Một con ma vật khác ngã xuống. Chúng là những đối thủ mà tôi đã đánh bại vô số lần trước đây.
Tôi thờ ơ gạt máu khỏi thanh kiếm của mình. Nhìn quanh, khu rừng dường như đã được dọn dẹp sạch sẽ.
Năm sáu xác ma khỉ nằm cạnh tiền bối Delphine. Những vết kiếm khác nhau hằn sâu vào ma vật tỏa ra mùi thịt cháy khét lẹt.
Chỉ trong tích tắc, cô đã vạch ra nhiều đường quỹ đạo trong không khí để dọn dẹp lũ quái vật đang xông tới.
Đó là 'Huyễn Kiếm Sư Tử Vàng'. Thông thường, khi sử dụng bí kỹ này, sẽ có sự pha trộn giữa các đường quỹ đạo thật và giả được vẽ trong không khí. Tuy nhiên, kiếm sĩ càng điêu luyện, tỷ lệ các đường quỹ đạo thật được vẽ trong không khí càng cao.
Ví dụ, Seria có thể đồng thời vẽ ba đường quỹ đạo kiếm, với hai trong số đó là thật. Một khi cô ấy trở nên điêu luyện hơn, cô ấy sẽ có thể tạo ra một đường kiếm chỉ bao gồm các đường quỹ đạo kiếm thật.
Một khi cô ấy thậm chí còn điêu luyện hơn thế, cô ấy sẽ có thể xử lý năm đường quỹ đạo kiếm cùng một lúc.
Đó là cấp độ kỹ năng mà tiền bối Delphine hiện đang sở hữu. Bí kỹ 'Huyễn Kiếm Sư Tử Vàng' mà cô sử dụng đã vẽ năm đường quỹ đạo kiếm cùng một lúc, với ba trong số đó là thật.
Để chứng minh luận điểm của tôi, mỗi xác ma khỉ trước mặt tiền bối Delphine đều nằm rạp trên mặt đất với một nhát chém duy nhất từ kiếm của cô ấy. Cách mà các ma vật nằm chết với cánh tay dang rộng ở cùng một vị trí có nghĩa là chúng đã bị lấy mạng cùng một lúc.
Mặt khác, những xác ma khỉ trước mặt Seria bị giết theo cặp. Đó là vì cô chỉ có thể sử dụng hai đường quỹ đạo kiếm thật cùng một lúc.
Trong khi nhìn tiền bối Delphine và Seria đang thở hổn hển, tôi không thể tránh khỏi việc nắm chặt rồi buông lỏng bàn tay.
Dù tôi không biết tại sao mình có thể làm được, nhưng tôi đã sử dụng thành công Huyễn Kiếm Sư Tử Vàng nhiều lần. Trình độ của tôi cao hơn Seria, nhưng thấp hơn tiền bối Delphine.
Ba đường quỹ đạo kiếm, với ba đường quỹ đạo thật.
Đó là cấp độ hiện tại của tôi.
Mặc dù, đó—tốt nhất—chỉ là vấn đề dựa vào trí nhớ xa xưa của cơ thể tôi đã ghi nhớ được bao nhiêu.
Dù tôi có suy nghĩ bao nhiêu đi chăng nữa, tôi cũng không thể tìm ra câu trả lời. Làm thế nào mà 'tôi' trong tương lai có thể học được bí kỹ của Gia tộc Yurdina? Tôi cũng kinh ngạc khi thấy mình quen thuộc với bí kỹ Quỹ Kiếm của Thánh quốc.
Tôi lắc đầu và bỏ cuộc. Tôi sẽ không nhận được câu trả lời ngay bây giờ ngay cả khi tôi đào sâu vào bộ não của mình để tìm kiếm chúng.
Ánh mắt tôi đi sâu hơn vào khu rừng. Hang động ở ngay gần đó.
"Nếu mọi người đã ổn thỏa, chúng ta hãy di chuyển tiếp. Hạt thịt có thể xuất hiện gần hang động, vì vậy hãy cảnh giác với các cuộc tấn công bất ngờ."
Khi tôi chuẩn bị đi đến hang động, tôi liếc nhìn Celine.
Cô trông cực kỳ căng thẳng. Tay chân cô run rẩy và vẻ mặt tái nhợt khiến tôi tự hỏi liệu cô có thể tiếp tục chiến đấu được nữa hay không.
Công bằng mà nói, đây về cơ bản là trận chiến thực sự đầu tiên của Celine.
Và trong trận chiến thực sự đầu tiên của mình, cô phải chiến đấu với ma khỉ, một quái vật trong thần thoại, và bây giờ đang tiến đến phá hủy tổ nơi Ám Giáo Đoàn đang tiến hành các thí nghiệm bí mật.
Tất nhiên cô sẽ kinh hoàng. Tôi đặt tay lên vai Celine mà không nói gì.
Celine lập tức căng thẳng vì bất ngờ, nhưng thở phào nhẹ nhõm khi thấy đó là tôi.
Đôi mắt nâu vàng ấy trông bất lực và trũng sâu.
".......Ian Oppa."
"Em sợ à?"
Mắt Celine hơi run lên trước câu hỏi thẳng thừng của tôi.
Cô ngừng lại một lát để suy nghĩ, rồi lắc đầu.
".......Không."
Trước câu trả lời của cô nàng, tôi không thể ngăn một tiếng cười khúc khích thoát ra. Bất cứ ai cũng có thể thấy cô sợ hãi đến mức nào, nhưng có vẻ như cô muốn giữ thể diện.
"Em có thể ở lại phía sau nếu em sợ."
"N-nhưng......"
"Thay vào đó, em sẽ phải đặt cược mạng sống của mình vào những việc khác từ giờ trở đi. Anh không chắc đó là gì, nhưng nó sẽ thường xuyên hơn nữa nếu em ở bên cạnh anh."
Miệng Celine đang do dự mở ra liền khép lại thành một đường thẳng. Cô nhìn tôi với đôi mắt buồn bã.
Cô trông giống như một chú cún con bị ướt mưa. Tôi khẽ mỉm cười trong khi nhẹ nhàng vuốt ve đầu Celine.
Khi tôi ấn vào đầu Celine, cô khẽ rên rỉ và nhìn tôi. Tuy nhiên, cô dường như không né tránh cái chạm của tôi.
"Celine, không còn lựa chọn nào khác kể từ khi em cầm kiếm... Giết hoặc bị giết. Em phải quen với nó."
".......Vâng."
Celine trả lời tôi với vẻ mặt u sầu. Tôi không còn lựa chọn nào khác ngoài việc cười chua chát và quay lưng lại.
Cô cần tìm ra câu trả lời của riêng mình. Tôi không thể giúp cô hiểu chỉ bằng cách nói về vấn đề này một lần.
Nhưng chờ đã... Tôi là ai mà dám đưa ra lời khuyên cho Celine?
Tôi giữ cằm. Khi tôi suy nghĩ kỹ, tôi nhận ra mình cũng không có nhiều kinh nghiệm chiến đấu thực tế. Nếu phải nói thật, tiền bối Delphine và tiền bối Elsie có nhiều kinh nghiệm hơn trên chiến trường.
Nhưng tôi không thể tiếp tục dòng suy nghĩ của mình nữa. Đó là vì một cục tóc nâu đột nhiên xuất hiện trước mặt tôi.
Người đó có dáng người nhỏ bé—tôi ngay lập tức biết đó là tiền bối Elsie.
Cô phải vật lộn để nói ra lời trong một lúc. Khi tôi nhìn cô một cách khó hiểu, tiền bối Elsie nhắm mắt lại và hét lớn như thể cuối cùng cô đã quyết định.
"T-tôi cũng đã làm tốt!"
Tôi nhìn tiền bối Elsie một cách trống rỗng trong giây lát, sau đó nhận ra ý cô và cố nén tiếng cười.
Dường như cô đã nhầm hành động xoa đầu Celine của tôi với một kiểu phần thưởng nào đó. Có vẻ như cô ghen tị và đang phản đối theo cách riêng của mình.
Tất nhiên, đó chẳng qua là sự hiểu lầm một chiều của tiền bối Elsie. Cô là người duy nhất tôi biết trong số tất cả bạn bè của tôi coi hành động tôi vuốt đầu ai đó là một phần thưởng.
Cách tiền bối Elsie cứ liếc nhìn tôi với đôi mắt đầy mong đợi thật đáng yêu đến nỗi tôi không thể không xoa đầu cô nàng.
Vẻ mặt cô dịu lại và khóe miệng cong lên thành một nụ cười.
"Ngài Ian... Hehe... Em thích ngài..."
Khi nói, tiền bối Elsie ôm lấy cánh tay tôi và bắt đầu dụi má vào đó như một chú chó thể hiện tình cảm với chủ.
Đó là một cảnh tượng gây sốc, nhưng cả Celine và Seria đều không mấy chú ý đến nó. Dường như họ đã quen với nó.
Cách tiền bối Elsie thể hiện tình cảm của mình rất thẳng thắn. Đến mức tôi thực sự lo lắng về mọi thứ sẽ ra sao khi chúng tôi trở về Học viện.
Tuy nhiên, tôi không có bất kỳ suy nghĩ tiêu cực nào về điều đó.
Tiền bối Elsie tin tưởng tôi và đi theo tôi ra đây dù mạng sống của cô đang bị đe dọa. Vì tôi biết cô coi thường dân thường đến mức nào, việc đồng ý với mục đích của tôi chắc hẳn không phải là một lựa chọn dễ dàng đối với cô nàng.
Tiền bối Elsie cũng không phải là người duy nhất.
Celine, Seria và tiền bối Delphine đều làm như vậy.
Không biết từ lúc nào, tôi thấy mình được bao quanh bởi nhiều đồng nghiệp. Nói cách khác, tôi cũng có thêm nhiều người cần bảo vệ.
Tôi lặng lẽ tự trấn tĩnh. Tôi phải sắc bén hơn bất cứ ai khác.
Đôi mắt tôi trũng sâu. Tôi nhớ lại những gì người đàn ông đã lẩm bẩm trong một trong những ký ức của tôi.
'Mình sẽ không bao giờ hối hận nữa.'
Những lời nói của anh ta vang vọng đau đớn trong trái tim tôi.
Hang động giờ đã ở ngay trước mặt cả nhóm.
✦✧✦✧
Bên trong hang động vẫn ẩm ướt và lạnh lẽo.
Chúng tôi mới rời đi không lâu, vì vậy môi trường thay đổi ít trong thời gian ngắn chúng tôi vắng mặt là điều hợp lý. Tuy nhiên, vì bây giờ đã xế chiều, bầu không khí tổng thể thậm chí còn kỳ lạ hơn.
Đêm đang nhanh chóng đến gần.
Khi thời gian của Ác Thần Omeros đến, hậu duệ trở nên mạnh hơn và hung ác hơn trước. Hạt thịt cũng không phải là ngoại lệ.
Chúng tôi phải kết thúc trận chiến nhanh chóng. Đây là lý do tại sao tôi thúc giục nhóm của chúng tôi đến hang động ngay cả khi họ phàn nàn về sự mệt mỏi từ trận chiến trước.
Chúng tôi đang tiến về phía trước một cách thận trọng nhất có thể, nhưng vẫn chưa gặp bất kỳ cuộc tấn công bất ngờ nào từ hạt thịt. Một khi chúng tôi thoát ra khỏi hành lang dài, chúng tôi thấy mình ở trong một cái hố.
Tôi quay lại nhìn những người còn lại trong nhóm. Tiền bối Delphine gật đầu thay cho tất cả những người khác.
Chúng tôi từ từ đi cùng nhau đến rìa hố.
Ở đó, hạt thịt đang đi lại và tạo ra những tiếng động kỳ lạ. Nhiều người đang ngủ khi chúng tôi nhìn thấy chúng lần đầu tiên, nhưng bây giờ thì không.
Hàng chục quái vật đang quằn quại và chạy quanh hố. Một số thậm chí còn hét lên vì một lý do nào đó.
Và ở giữa tất cả, ổ thịt đang quằn quại và nhổ ra nhiều hạt thịt hơn nữa.
Giống như một quả bị xé toạc, lớp màng bao bọc hạt thịt mở ra khi con non mới sinh loạng choạng đứng dậy. Tiếng hét của nó vang vọng khắp hang động, nhưng một giọng nói sợ hãi cũng xen lẫn vào đó.
Nó có lẽ thuộc về người được dùng làm vật liệu tạo ra nó.
Đó là một cảnh tượng bản năng gợi lên sự ghê tởm. Những người còn lại trong nhóm đã cau mày từ lâu trước khi tôi nhận ra và tôi thậm chí còn bắt đầu cảm thấy một cơn giận cháy bỏng trong lòng.
Chúng không thể được phép sống.
Một lần nữa, tôi nhận ra mình đã đưa ra quyết định đúng đắn. Tôi thì thầm với tiền bối Elsie.
"Tiền bối Elsie, đi vào vòng vây ngay lập tức. Tiền bối Delphine và tôi sẽ đi vào làm người dẫn đường..."
Và ngay lúc đó, một sự hiện diện kỳ lạ thu hút giác quan của tôi.
Đôi mắt tôi từ từ hướng lên trần nhà. Cái mà tôi nhìn thấy là một hạt thịt đang ngồi xổm nhìn chằm chằm vào tiền bối Elsie. Đó là một tín hiệu rằng nó sắp tấn công.
Tôi chửi thầm. Nghĩ lại, tôi nhận ra rằng hạt thịt có thể dùng móng vuốt để leo tường. Sẽ không có gì lạ nếu chúng bám vào trần nhà và chờ phục kích chúng tôi.
Tôi ngay lập tức đẩy tiền bối Elsie, thanh kiếm đã rút của tôi vung xuống sang trái.
Và sau đó, ba đường thẳng đứng bay vút lên khoảng trống.
Rítttttt!
Hạt thịt xuyên qua lưới bạc bị chia thành bốn mảnh và lăn trên mặt đất. Máu trào ra từ đường lỗ chỗ kéo dài từ đỉnh đầu nó, cắt nó làm đôi.
Nó ngừng di chuyển.
Vâng, đó chỉ là một hạt thịt.
Mắt tôi vội vàng quét qua trần nhà. Treo lơ lửng như dơi, tôi thấy nhiều con khác đang nhìn chằm chằm vào chúng tôi với đôi mắt đỏ tươi.
Sự bối rối xuất hiện trong mắt nhóm khi tôi hét lên.
"Mọi người hãy sẵn sàng chiến đấu!"
Đã đến lúc huyền thoại nhuốm máu được tái hiện trước mắt mọi người.
(Tluc: Thấy hay mọi người có thể vote sao, Follow và ủng hộ tôi qua Momo: 0901089550 hoặc ngân hàng BIDV 6910814828. Cảm ơn mọi người.)
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro