Chương 1802: Sư thúc 6
Bố trí Tụ Linh Trận xong, Ninh Thư đã lâu không cảm giác được linh khí tràn đầy như vậy, linh khí rầm rầm đều hướng trên người cô nhào tới như điên.
Ninh Thư hấp thụ linh khí, sau đó hội tụ đến đan điền, nhưng là thân thể vẫn chưa cảm thấy thoải mái, kinh mạch có chút đau đớn.
Ninh Thư không rõ là do di chứng bị thương hay vì tâm lý không ổn định, tóm lại chính là khi tu luyện không hề thuận lợi.
Ngực cô vẫn còn đau đớn từng cơn, hơn nữa trong lòng còn nghẹn cơn tức giận bực bội, loại cảm giác này làm cô nhìn tới cái gì cũng thấy khó chịu, chẵng lẽ đại di mụ tới rồi?
Nguyên Anh đan điền vẫn như cũ uể oải, không trong suốt mà còn có khí đen bao quanh, rốt cuộc cũng là do đạo tâm có vấn đề.
Lúc ấy dù cho Giáng Tuyết Từ cố giữ hình tượng, biểu hiện phong độ cùng áp chế cảm xúc trong lòng, nhưng vẫn ảnh hưởng đạo tâm của mình.
Người bình thường thật đúng là không chịu nổi đã kích như vậy, tới mức hoài nghi nhân sinh, tinh thần sa sút, không rõ mình nỗ lực như vậy vì điều gì, vất vả rèn luyện có được cái gì đâu.
Ninh Thư chỉ có thể dừng tu luyện, trong lòng bực bội như vậy cũng không hiệu quả, cứ như vậy tiếp tục có thể tẩu hoả nhập ma.
Ninh Thư chuẩn bị đến phòng luyện đan muốn lấy thêm một ít Định Tâm đan.
Bay khỏi Lan Trúc Phong, Ninh Thư ra cổng gặp một ít đệ tử, các đệ tử vội vàng hướng Ninh Thư hành lễ: "Giáng trưởng lão."
Ninh Thư gật đầu, chờ cô vừa đi, mọi người liền tụm lại thì thầm, liếc nhìn cô, dĩ nhiên là đang bàn luận về chuyện đệ tử nhập môn khiên chiến trưởng lão.
Nhìn thấy chung quanh từng tốp từng tốp đều nhìn chằm chằm chỉ chỏ, cô lại cảm giác cơn nóng trong lòng lại nổi dậy, tựa hồ muốn đem lý trí thiêu sạch sẽ.
Ninh Thư hiện tại đã hiểu vì cái gì mà Giáng Tuyết Từ lại năm lần bảy lượt tìm Dịch Ưu Toàn khiêu chiến, bởi vì chỉ có đánh thắng mới giúp nàng thẳng lưng đối mặt với ánh mắt dò xét của những người khác, mới có thể đem tâm ma của nàng tiêu tán.
Nói cách khác, Giáng Tuyết Từ dính dáng nhân quả với Dịch Ưu Toàn, cái nhân quả này sẽ làm các nàng luôn dây dưa lẫn nhau cho tới khi ngươi chết ta sống mới chấm dứt được, xui xẻo thay người uỷ thác là một cái pháo hôi nữ sư thúc.
Cho dù sau này nàng có chết đi cũng sẽ bị nói thành lòng dạ hẹp hòi nên bị ép tới điên rồi.
Ánh mắt như vậy làm Ninh Thư không thoải mái, biết rõ không cần để ý nhưng trong lòng vẫn không nhịn được. Cô khi nào lại đi để ý ánh mắt người khác, nhưng đây là tâm ma nóng nảy muốn phun trào, dẫn ra nội tâm âm u.
Căm ghét, phẫn nộ, ghen ghét và thù hận.
Biết rõ không nên, nhưng trong lòng chính là tim gan cồn cào khó chịu, biết rõ phải buông bỏ, nhưng trong lòng không buông được.
Ninh Thư hít thật sâu một hơi, niệm Thanh Tâm Chú, khởi động Hào quang bình tĩnh.
Đã thật lâu không có cảm giác lực bất tòng tâm như vậy, không có cách nào khống chế được cảm xúc của bản thân.
Hơn nữa Ninh Thư cảm thấy thân thể này còn tàn niệm, hiện tại xem như là cô đoạt xá thân thể này. Tư duy không phải của mình, thân thể có chút không điều khiển được.
Ninh Thư phong bế thính giác, hướng thẳng tới phòng luyện đan, để tử thấy cô liền hành lễ.
Hơi gật đầu nhẹ, coi như không nghe thấy mấy lời đồn đại vớ vấn.
Nếu không thờ ơ được liền coi như không nghe thấy gì là tốt nhất.
Tới phòng luyện đan, Ninh Thư đi vào, một lão nhân da mặt hồng hào đang ngồi thảnh thơi trên trường kỷ, lung lay mà uống rượu, vẻ mặt thích ý, trong miệng rầm rì.
Ninh Thư đi qua kêu một tiếng Đoạn thúc, lão nhân này là luyện đan Đại sư của Tử Sa Đảo, toàn bộ đảo đều sử dụng đan dược do lão luyện chế.
Đoạn lão nhân mở to mắt, đánh giá Ninh Thư trên dưới một chút, "Giáng nha đầu, ngươi bị làm sao vậy, đạo tâm bị hư tổn đúng không?"
Ninh Thư sờ sờ mặt, "Nhìn thấy rõ ràng như vậy sao?"
"Ta luyện đan cũng phải biết y lý, tinh thần một người không phấn chấn không thể làm bộ được, ngươi soi gương đi, sắc mặt đen tối, nhìn biết chắc là gặp chuyện xui rủi." Đoạn lão đứng lên, chắp tay sau lưng từ trong tráp lấy ra bình ngọc đưa Ninh Thư.
"Đạo tâm gặp chuyện bị hao tổn như vậy, chủ yếu phải dựa vào chính mình, đan dược chỉ có thể tạm thời áp chế bệnh tình, nhưng đây không phải là kế lâu dài, ngươi cần phải tu bổ hoàn thiện đạo tâm của mình." Đoạn lão nói, "Ngươi cùng tiểu bối so đo hành lễ làm gì."
Ninh Thư có chút bất đắc dĩ mà nói: "Hoá ra lão đã biết rồi sao."
"Phòng luyện đan của ta tới lui không biết bao nhiêu người, Tử Sa Đảo có chuyện gì ta làm sao mà không biết được." Đoạn lão lắc lư uống một ngụm rượu.
"Đệ tử Kỳ Thừa thật sự không biết lễ nghĩa, nếu không chịu nổi ước thúc cùng phép tắc thì vô tông môn làm gì, làm cái tán tu không tốt hơn sao, vốn dĩ tông môn là nhất thể sao có thể giống như nha đầu đó." Đoạn lão tuỳ ý nói.
"Lão đừng nói bậy nha, nói như vậy liền sẽ bị mang tiếng trưởng bối độc ác, không đứng đắn cậy già lên mặt, đến lúc đó cô ta tới khiêu chiến luyện đan thì đừng có khóc." Ninh Thư thiệt tình kiến nghị.
"Lão đầu như người phải hảo hảo mà luyện đan, lấy đan nhập đạo, những cái chuyện linh tinh này không cần nghĩ tới."
Dịch Ưu Toàn thật sự là nghịch thiên mà đi, một lời không hợp liền đánh, sau lưng có Thần đạo tông môn chống đỡ, trong đó có rất nhiều bí tịch luyện đan, luyện khí, tàng thư ...
Hơn nữa nếu cô ta đến khiêu chiến Đoạn lão nhân, lão ta nhất định cũng sẽ bị treo lên đánh.
Viễn cổ tông môn có đan phương hoàn chỉnh, thất truyền đan phương cũng có, hơn nữa ở viễn cổ tông môn còn có thiên tài địa bảo đều là hàng tốt nhất.
Không như hiện tại, thiên địa tài nguyên của người tu tiên nếu đem so sánh, chẳng khác gì củ cải rau hẹ, thực khó coi.
Hơn nữa bên trong tiên phủ của Dịch Ưu Toàn, đủ loại bảo vật chất đầy không đếm xuể.
Chướng ngại quá lớn, không ai ganh đua nổi, đây là trần trụi một người đấu với cả Thần đạo tông môn.
Trâu bò ở chỗ, có một luồng thần hồn tồn tại trong tiên phủ, sở dĩ còn tồn tại chính là để truyền thừa các phương pháp luyện đan luyện khí.
Mỗi lần Dịch Ưu Toàn luyện cái gì, thần hồn đó sẽ tiến vào thân thể cô ta để hướng dẫn thao tác.
Nếu luyện đan ra, đảm bảo sẽ là đan dược tốt nhất không ai sánh kịp.
Đoạn lão nhân thật sự sẽ mất hết mặt mũi.
"Ta không có tâm tư gì khác, chẳng hứng thú cùng một tiểu bối so đo chuyện gì." Đoạn lão xua tay lắc đầu.
Gấp gáp điên cuồng mà tu luyện dưới bóng ma một người, đối với đạo tâm chung quy sẽ có ảnh hưởng rất lớn.
Phải chờ đạo tâm thật sự kiên định, sẽ không có bất kì cái gì có thể đả kích được.
Chính là không ngừng tu bổ nhân tâm.
Không sợ hãi bất luận điều gì.
Xây dựng thật không dễ dàng, dùng bạo lực phá huỷ thì nhẹ nhàng vô cùng.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro