C D C D
CA DAO VIỆT NAM
Vợ Xấu là Bất Tài
Vợ Ðẹp là Bất Hạnh
Vợ Bỏ là Bất Lực
Ế Vợ là Bất Trí
Có Vợ Bé là Bất Nhân
Giựt Vợ người khác là Bất Lương
Bị Vợ ly dị là Bất Cẩn
Còn ly dị Vợ là Bất Lợi
Vợ Ghen mà làm thinh là Bất Chấp
Vợ Chồng bên nhau mãi mãi là Bất Tử
Vợ Chồng cãi lộn là Bất Hòa
Vợ giận không nói là Bất Hợp Tác
Vợ Chồng giận nhau là Án Binh Bất Ðộng
Vợ Chồng đánh nhau là Bất Phân Thắng Bại
Bị Vợ đánh mỗi ngày mà không sợ là Bất Khuất
Ý Vợ nói là Bất Di Bất Dịch
Áo Vợ mặc là Bất Luận
Cơm Vợ nấu là Bất Kiến
Ðồ đạc của Vợ là Bất Ðộng Sản
Em gái của Vợ là Bất Khả Xâm Phạm
Khen gái đẹp trước mặt Vợ là Bất Tiện
Vợ được người ta khen nhiều là Bất Ổn
Vợ không cho lại gần là Bất Thường
Vợ không cho ngũ chung là Bất Mãn
Léng phéng mà vợ bỏ qua cho thì Bất Quá Tam
Vợ bắt được quả tang (với em) thì Thiên Bất Dung Tha
Vì Vợ mà thi rớt là Bất Ðạt
Vì Vợ mà bỏ bạn là Bất Tin
Vì bạn mà không thương Vợ là Bất Công
Vì Vợ mà bỏ cha mẹ là Bất Hiếu
Vì cha mẹ mà phụ Vợ là Bất Nghĩa
Vì tiền mà xem thường cha mẹ Vợ là Bất Kính
Lương đưa hết cho Vợ là Luật Bất Thành Văn
Tiền đưa cho Vợ với tiền của Vợ là Bất Ðẳng Thức
Nói Chung , Lấy Vợ là Chuyện Bất Ðắt Dĩ , Nhưng Lại Là Chuyện Bất Khả Kháng
Ra đi anh nhớ quê nhà
Nhớ canh rau muống, nhớ cà dầm tương.
Nhớ ai dãi nắng, dầm sương.
Nhớ ai tát nước bên đường đêm nao!
Ăn tiêu, nhớ tỏi bùi ngùi
Ngồi bên đám hẹ, nhớ mùi rau răm
Hỡi người quân từ trăm năm,
quay tơ có nhớ mối tằm hay không?
Anh là con trai nhà nghèo
Nàng mà thách thế anh liều anh lo
Cưới em anh nghĩ cũng lo
Con lợn chẳng có, con bò thì không
Tiền gạo chẳng có một đồng
Thiên hạ hàng xứ cũng không đỡ đần
Sớm mai sang hiệu cầm khăn
Cầm được đồng bạc để dành cưới em..."
"Ba bà đi bán lợn con
Bán đi chẳng được lon ton chạy về
Ba bà đi bán lợn sề
Bán đi chẳng được chạy về lon ton"
"Con gà cục tác lá chanh
Con lợn ụt ịt (ủn ỉn) mua hành cho tôi
Con chó khóc đứng khóc ngồi
Bà (Mẹ) ơi đi chợ mua tôi đồng riềng"
"Mẹ em tham thúng xôi dền
Tham con lợn béo, tham tiền Cảnh Hưng.
Em đã bảo mẹ rằng đừng
Mẹ lườm mẹ nguýt mẹ bưng ngay vào
Bây giờ chồng thấp vợ cao
Như đôi đũa lệch so sao cho bằng."
"Thân em mười sáu tuổi đầu
Cha mẹ ép gả làm dâu nhà người
Nói ra sợ chị em cười
Năm ba chuyện thảm, chín mười chuyện cay
Tối về đã mấy năm nay
Buồn riêng thì có, vui rày thì không.
Ngày thời vất vả ngoài đồng
Tối về thời lại nằm không một mình.
Có đêm thức suốt năm canh
Rau heo, cháo chó, loanh quanh đủ trò."
"Cô kia đi chợ Hà Đông
Để anh kết nghĩa vợ chồng cùng đi
Anh đi chưa biết mua gì
Hay mua con lợn phòng khi cheo làng"
"Tình cờ bắt gặp nàng đây
Mượn cắt cái áo, mượn may cái quần
May xong anh trả tiền công
Bao giờ lấy chồng anh đỡ vốn cho
Anh giúp một thúng xôi vò
Một con lợn béo một vò rượu tăm...
Anh giúp đôi chiếu em nằm
Đôi chăn em đáp đôi tằm em đeo
Anh giúp quan tám tiền cheo..."
Yêu nhau chả lấy được nhau
Con lợn bỏ đói buồng cau bỏ già
Bao giờ sum họp một nhà
Con lợn lại béo cau già lại non."
Em về thưa với mẹ cha
Bắt heo đi cưới, bắt gà đi cheo
Đầu heo lớn hơn đầu mèo
Làng ăn không hết, làng treo đầu đình
Ông xã đánh trống thình thình
Quan viên níu áo ra đình ăn cheo
Bà già ra chợ cầu Ðông
Xem một quẻ bói : lấy chồng lợi chăng ?
Thầy bói gieo quẻ nói rằng :
Lợi thì có lợi nhưng ...răng không còn !
Ba cô đội gạo lên chùa .
Một cô yếm thắm bỏ bùa cho sư .
Sư về sư ốm tương tư
ốm lăn ốm lóc cho sư trọc đầu .
Ai làm cho dạ sư sầu,
Cho ruột sư héo như bầu đứt dây ?
Bắc thang lên hỏi ông trời
Bắt ông Nguyệt Lão đánh mười cẳng tay.
Ðánh thôi lại trói vào cây
Hỏi ông Nguyêt Lão: nào dây tơ hồng ?
Nào dây xe bắc xe đông
Nào dây xe vợ xe chồng người ta ?
ông vụng xe tôi phải lấy vợ già
Tôi thì đốt cửa đốt nhà ông đi !
Bao giờ cho chuối có cành
Cho sung có nụ cho hành có hoa.
Bao giờ chạch đẻ ngọn đa
Sáo đẻ dưới nước thì ta lấy mình.
Bao giờ cây cải làm đình
Gỗ lim thái ghém thì mình lấy ta
Bồng bồng cõng chồng đi chơi
Cõng đến chỗ lội đánh rơi mất chồng
Hỡi ông cụ lão kia ơi
Cho tôi mượn cái gầu sòng
Tôi tát nước cạn cho chồng tôi lên !
Ba năm ăn ở trên thuyền
Bởi anh hàng muối cho nên mặn mà.
Xuống thuyền dịp bảy dịp ba
Trách anh hàng trứng cho ra đôi lòng
Cưới nàng anh toan dẫn voi
Anh sợ quốc cấm nên voi ... không bàn !
Dẫn trâu, sợ họ máu hàn,
Dẫn bò, sợ họ nhà nàng ...co gân.
Miễn là có thú bốn chân
Dẫn con chuột béo mời dân mời làng .
_Chàng dẫn thế, em lấy làn sang,
Nỡ nào em lại phá ngang như là ...
Người ta thách lợn thách gà
Nhà em thách cưới một nhà khoai lang:
Củ to thì để mời làng,
Còn như củ nhỏ, họ hàng ăn chơi .
Bao nhiêu củ mẻ chàng ơi ,
Ðể cho con trẻ ăn chơi giữ nhà.
Bao nhiêu củ rím, củ hà
Ðể cho con lợn con gà nó ăn ...
Ði đâu mà chẳng lấy chồng
Người ta lấy hết chổng mông mà gào.
Gào rằng : đất hỡi trời ơi !
Sao không thí bỏ cho tôi chút chồng ?
ông trời ngoảnh cổ liền trông:
_Mày hay kén chọn, ông không cho mày !
Ðôi ta là bạn thong dong
Như đôi đũa ngọc nằm trong mâm vàng.
Bởi chưng thầy mẹ nói ngang
Cho nên đũa ngọc mâm vàng xa nhau
Em là con gái nhà giàu
Mẹ cha thách cưới ra màu xinh sao
Cưới em trăm tấm lụa đào,
Một trăm hòn ngọc, hai mươi tám ông sao trên trời .
Tráp tròn dẫn đủ trăm đôi,
ống thuốc bằng bạc, ống vôi bằng vàng .
Sắm xe tứ mã đem sang
Ðể quan viên họ nhà nàng đưa dâu
Ba trăm nón Nghệ đội đầu
Mỗi người một cái quạt Tàu thật xinh .
Anh về sắm nhiễu Nghi Ðình
May chăn cho rộng, ta mình đắp chung
Cưới em chín chĩnh mật ong
Mười cót xôi trắng, mười nong xôi vò.
Cưới em tám vạn trâu bò
Bảy vạn dê lợn, chín vò rượu tăm.
Lá đa mặt nguyệt hôm rằm
Răng nanh thằng Cuội, râu cằm Thiên Lôi .
Gan ruồi mỡ muỗi cho tươi
Xin chàng chín chục con dơi góa chồng .
Thách thế mới thỏa tấm lòng
Chàng mà lo được, thiếp thời theo chân
Gái một con trông mòn con mắt ,
Gái hai con, con mắt liếc ngang
Ba con cổ ngẳng răng vàng
Bốn con, quần áo đi ngang khét mù .
Năm con tóc rối tổ cu
Sáu con yếm trụt, váy dù vặn ngang.
Lỗ mũi mười tám gánh lông .
Chồng yêu chồng bảo : râu rồng trời cho !
Nằm ngủ thì ngáy o o
Chồng yêu chồng bảo : ngáy cho vui nhà !
Ði chợ thì hay ăn quà
Chồng yêu chồng bảo : về nhà đỡ cơm !
Trên đầu những rác cùng rơm ,
Chồng yêu chồng bảo : hoa thơm rắc đầu !
Nào khi gánh nặng anh chờ
Mỏi vai anh đỡ, bây giờ nghe ai ?
Chiều hôm thổn thức mong chồng
Thấy trăng lên núi mà lòng em đau
Em đau vì bởi em nghèo
Chồng em giỏi giắn, lại đeo chữ bần
Người yêu ta để trên cơi
Nắp vàng đậy lại để nơi gương thờ,
Ðêm qua ba bốn lần mơ
Chiêm bao thì thấy, dậy rờ thì không !
Người như huê nở trên cành
Em như con bướm lượn vành trên hoa.
Bây giờ anh lấy người ta
Như dao cắt ruột em ra làm mười !
Thà rằng chẳng biết cho đừng
Biết ra dan díu nửa chừng lại thôi.
Con sông bên lở bên bồi
Một con cá lội mấy người buông câu !
Trèo lên cây bưởi hái hoa
Bước xuống vườn cà hái nụ tầm xuân.
Nụ tầm xuân nở ra xanh biếc
Em có chồng anh tiếc lắm thay !
_Ba đồng một mớ trầu cay
Sao anh chẳng hỏi những ngày còn không ?
Bây giờ em đã có chồng
Như chim vào lồng, như cá cắn câu.
Cá cắn câu biết đâu mà gỡ ?
Chim vào lồng biết thuở nào ra ?
Từ ngày gặp gỡ giữa đường
Những lời bạn nói, nhớ thương vô chừng.
Tưởng là thành cơm thành cháo, tôi bỏ bụng mừng
Hay đâu cá bể chim rừng vội bay !
Trăng rằm đã tỏ lại tròn
Củ lang đất cát đã ngon lại bùi .
Em gặp anh đây đã khoẻ lại vui
Tam tứ sầu giải hết, mặt tươi như thường.
Học hành ba chữ lem nhem
Thấy gái thì thèm như chửa thèm chua
Sáng ngày tôi đi hái dâu
Gặp hai anh ấy ngồi câu thạch bàn.
Hai anh đứng dậy hỏi han,
Hỏi rằng cô ấy vội vàng đi đâu?
Thưa rằng tôi đi hái dâu,
Hai anh mở túi đưa trầu cho ăn.
Thưa rằng bác mẹ tôi răn:
Làm thân con gái chớ ăn trầu người
Thân em như củ ấu gai
Ruột trong thì trắng vỏ ngoài thì đen.
Ai ơi! nếm thử mà xem!
Nếm ra mới biết rằng em ngọt bùi!
Cổ tay em trắng như ngà
Con mắt em liếc như là dao cau.
Miệng cười như thể hoa ngâu
Cái khăn đội đầu như thể hoa sen.
Cổ tay em trắng lại tròn,
Ðể cho ai gối đã mòn một bên?
Gối chăn gối chiếu không êm
Gối lụa không mềm bằng gối tay em.
Ðêm qua trời sáng trăng rằm
Anh đi qua cửa,em nằm không yên.
Mê anh chẳng phải mê tiền
Thấy anh lịch sự, có duyên, dịu dàng.
Thấy anh em những mơ màng
Tưởng rằng đây đấy phượng hoàng kết đôi.
Thấy anh chưa kịp ngỏ lời
Ai ngờ anh đã vội dời gót loan.
Thiếp tôi mê mẩn canh tàn
Chiêm bao như thấy anh chàng ngồi bên.
Tỉnh ra lẳng lặng yên nhiên
Tương tư bệnh nó phát liên miên cả ngày.
Nghĩ rằng duyên nợ từ đây
Xin chàng hãy lại nơi đây chút nào,
Cho thiếp tỏ thiệt thấp cao ...
Mang bầu tới quán rượu dâu
Say hoa đắm nguyệt quên câu ân tình.
Ðồng đăng có phố Kỳ Lừa
Có nàng Tô Thị, có chùa Tam Thanh.
Ai lên xứ Lạng cùng anh
Tiếc công bác mẹ sinh thành ra em.
Tay cầm bầu rượu nắm nem
Mảng vui quên hết lời em dặn dò.
Gánh vàng đi đổ sông Ngô.
Ðêm nằm tơ tưởng đi mò sông Thương.
Chợ chiều nhiều khế, ế chanh,
Nhiều con gái tốt nên anh chàng ràng.
Chàng ràng như ếch hai hang,
Như chim hai ổ, như nàng hai nơi.
Ðường lên xứ lạng bao xa
Cách ba quả núi với ba quãng đồng.
Ai ơi đứng lại mà trông
Kìa núi thành lạng kìa sông Tam Cờ.
Anh chớ thấy em lắm bạn mà ngờ
Bụng em vẫn thẳng như tờ giấy phong.
Ðàn ông nằm với đàn ông
Như gốc như gác như chông như chà.
Ðàn ông nằm với đàn bà
Như lụa như lĩnh như hoa trên cành
Người ta con trước con sau
Thân anh không vợ như cau không buồng.
Cau không buồng ra tuồng cau đực
Trai không vợ cực lắm anh ơi!
Người ta đi đón về đôi
Thân anh đi lẻ về loi một mình.
Ngày đi trúc chửa mọc măng
Ngày về trúc đã cao bằng ngọn tre.
Ngày đi lúa chửa chia vè
Ngày về lúa đã đỏ hoe ngoài đồng.
Ngày đi, em chửa có chồng
Ngày về, em đã con bồng, con mang
Trông anh như thể nghìn vàng
Bỏ ra thì khách hồng nhan được nhờ.
Anh như chỉ thắm thêu cờ
Em như rau má mọc bờ giếng khơi.
Dù anh mà chửa có nơi
Em xin vượt bể qua vời theo anh.
Chẳng tham nhà ngói rung rinh
Tham về một nỗi anh xinh miệng cười
Miệng cười anh đáng mấy mươi
Chân đi đáng nén, miệng cười đáng trăm.
Trên đầu em đội khăn vuông
Trông xuống dưới ngực cau buồng còn non.
Cổ tay vừa trắng vừa tròn
Mặt mũi vuông vắn, chồng con thế nào?
Còn duyên kén cá chọn canh
Hết duyên ếch đực, cua kềnh cũng vơ.
Còn duyên kén những trai tơ
Hết duyên ông lão cũng vơ làm chồng.
Em là con gái đồng trinh
Em đi bán rượu qua dinh ông nghè .
ông nghè cho lính ra ve,
-Trăm lạy ông nghè , em đã có con !
-Có con thì mặc có con
Thắt lưng cho giòn mà lấy chồng quan !
Những người thắt đáy lung ong
Ðã khéo chiều chồng lại khéo nuôi con.
Những ngưòi béo trục béo tròn
Ăn vụng như chớp đánh con cả ngày.
Những người mặt nạc đóm đày
Mo nang trôi sấp biết ngày nào khôn !
Ðôi ta như ruộng năm sào
Cách bờ ở giữa làm sao cho liền ?
Ðôi ta như thể đồng tiền
Ðồng sấp, đồng ngửa, đồng nghiêng, đồng nằm !
Ðêm qua vật đổi sao dời
Tiếc công gắn bó, tiếc lời giao đoan.
Ðêm qua rót đọi dầu đầy
Bấc non chẳng cháy oan mày dầu ơi !
Ðêm qua rót đọi dầu vơi
Bấc non chẳng cháy, dầu ơi oan mày !
Anh về để áo lại đây,
Để khuya em đắp gió Tây lạnh lùng
Lạnh lùng lấy mùng mà đắp,
Trả áo anh về đi học kẻo trưa.
Ấy ai dắt mối tơ mành,
Cho thuyền quen bến cho anh quen nàng.
Tơ tằm đã vấn thì vương,
Đã trót dan díu thì thương nhau cùng.
Anh đi đằng ấy xa xa
Ðể em ôm bóng trăng tà năm canh.
Nước non một gánh chung tình
Nhớ ai, ai có nhớ mình chăng ai
Ai đi đâu đấy hở ai,
Hay là trúc đã nhớ mai đi tìm?
Tìm em như thể tìm chim
Chim ăn bể Bắc đi tìm bể Ðông.
Tìm bể Ðông thấy lông chim nhạn
Tìm bể cạn thấy đàn chim di,
Ai mang nhân ngãi ta đi
Thì mang nhân ngãi ta về cho ta
Ai về đường ấy hôm mai
Gởi dăm điều nhớ gởi vài điều thương.
Gởi cho đến chiếu đến giường
Gởi cho đến chốn buồng hương em nằm
Ai làm cho bướm lìa hoa,
Cho chim xanh nỡ bay qua vườn hồng ?
Ai đi muôn dặm non sông
Ðể ai chứa chất sầu đông vơi đầy?
Bốn mùa xuân hạ thu đông
Thiếp ngồi dệt vải những trông bóng chàng.
Dừa xanh trên bến Tam Quan
Dừa bao nhiêu trái trông chàng bấy nhiêu
Bây giờ mận mới hỏi đào:
Vườn hồng đã có ai vào hay chưa ?
Mận hỏi thì đào xin thưa:
Vườn hồng có lối nhưng chưa ai vào
Cá buồn cá lội thung thăng
Người buồn người biết đãi đàng cùng ai ?
Phương Ðông chưa rạng sao mai
Ðồng hồ chưa cạn, biết lấy ai bạn cùng ?
Cánh hồng bay bổng trời thu
Thương em chim gáy cúc cu trong lồng.
Duyên may, tay bế tay bồng
Thương ai vò võ trong phòng chiếc thân.
Chẳng tham nhà ngói bức bàn
Trái duyên coi bẵng một gian chuồng gà.
Ba gian nhà rạ lòa xòa
Phải duyên coi tựa chín tòa nhà lim
Chim khôn đậu nóc nhà quan
Trai khôn tìm vợ, gái ngoan tìm chồng.
trai khôn, tìm vợ chợ đông
Gái ngoan tìm chồng ở chốn ba quân.
Ðêm qua mưa bụi gió bay
Gió rung cành bạc, gió lay cành vàng.
Em với anh cùng tổng khác làng
Nào em có biết ngõ chàng ở đâu ?
Một thương hai nhớ ba sầu
Cơm ăn chả được ăn trầu cầm hơi.
Thương chàng lắm lắm chàng ơi!
Biết đâu thanh vắng mà ngồi thở than.
Nhớ chàng như nhớ lạng vàng
Khát khao về nết, mơ màng về duyên.
Nhớ chàng như bút nhớ nghiên.
Như mực nhớ giấy, như thuyền nhớ sông.
Nhớ chàng như vợ nhớ chồng
Như chim nhớ tổ, như rồng nhớ mây.
Ðêm qua em nằm nhà ngoài
Em têm mười một mười hai miếng trầu
Chờ chàng chẳng thấy chàng đâu
Ðể cau long hạt, để trầu long vôi
Trầu long vôi ắt đà trầu nhạt
Cau long hạt ắt đã cau già
Mình không lấy ta ắt đà mình thiệt
Ta không lấy mình, ta biết lấy ai ?
Răng đen cũng có khi phai
Má hồng khi nhạt, tóc dài khi thưa ,
Tình đây tính đấy cũng vừa
Chàng còn kén chọn lọc lừa ai hơn?
Ðôi ta như thể con bài
Ðã đánh thì quyết, đừng nài thấp cao.
Ðôi ta như đá với dao
Năng liếc năng sắc, năng chào năng quen
Ðôi ta như lúa đòng đòng
Ðẹp duyên nhưng chẳng đẹp lòng mẹ cha.
Ðôi ta như chỉ xe ba
thầy mẹ xe ít, đôi ta xe nhiều.
Ðêm khuya thiếp mới hỏi chàng:
Cau xanh ăn với trầu vàng xứng chăng?
- Trầu vàng nhá lẫn cau xanh
Duyên em sánh với tình anh tuyệt vời
Ðêm khuya dưới đất trên trời
Một mình cô đứng, cô ngồi, cô nghe
Cô nghe hết giọng con ve
Ðến lời con cuốc gọi hè tiếc xuân...
Em là con gái Kẻ Mơ
Em đi bán rượu, tình cờ gặp anh.
Rượu ngon chẳng quản be sành,
áo rách khéo vá hơn lành vụng may.
Rượu lạt uống lắm cũng say,
áo rách có mụn vá ngay lại lành
Em về cắt rạ đánh tranh
Chặt tre chẻ lạt cho anh lợp nhà.
Sớm khuya hòa hợp đôi ta
Hơn ai gác tía lầu hoa một mình
Gặp anh trước hỏi sau chào
Năm nay anh có nơi nào hay chưa ?
Có rồi năm ngoái năm xưa
Năm nay bỏ vợ như chưa có gì !
Gió vàng hiu hắt đêm thanh,
Ðường xa dặm vắng xin anh đừng về.
Mảnh trăng đã trót lời thề,
Làm chi để gánh nặng nề riêng ai
Hỡi cô thắt dải lưng xanh
Ngày ngày thấp thoáng bên mành đợi ai ?
Trước đường xe ngựa bời bời
Bụi hồng mờ mịt, ai người mắt xanh ?
Hôm qua tát nước đầu đình
Bỏ quên cái áo trên cành hoa sen
Em được thì cho anh xin
Hay là em để làm tin trong nhà ?
áo anh sứt chỉ đường tà
Vợ anh chưa có, mẹ già chưa khâu
áo anh sứt chỉ đã lâu
Mai mượn cô ấy về khâu cho cùng
Khâu rồi anh sẽ trả công
ít nữa lấy chồng anh sẽ giúp cho
Giúp em một thúng xôi vò
Một con lợn béo, một vò rượu tăm
Giúp em đôi chiếu em nằm
Ðôi chăn em đắp, đôi trằm em đeo
Giúp em quan tám tiền treo
Quan năm tiền cưới lại đèo buồng cau
Một đàn cò trắng bay quanh
Cho loan nhớ phượng, cho mình nhớ ta.
Mình nhớ ta như cà nhớ muối
Ta nhớ mình như Cuội nhớ trăng.
Mình về mình nhớ ta chăng ?
Ta về ta nhớ hàm răng mình cười
Người về em vẫn khóc thầm
Ðôi bên vạt áo ướt dầm như mưa
Người về em vẫn trông theo
Trông nước nước chảy, trông bèo bèo trôi.
Người về em dạn tái hồi:
Yêu em xin chớ đứng ngồi với ai !
Nhớ ai em những khóc thầm
Hai hàng nước mắt đầm đầm như mưa.
Nhớ ai ngơ ngẩn ngẩn ngơ
Nhớ ai, ai nhớ, bây giờ nhớ ai?
Nhớ ai bổi hổi bồi hồi
Như đứng đống lửa, như ngồi đống than
Ngày ngày em đứng em trông
Trông non non ngất trông sông sông dài.
Trông mây mây kéo ngang trời
Trông trăng trăng khuyết trông người người xa
Nàng về giã gạo ba trăng
Ðể anh gánh nước Cao Bằng về ngâm.
Nước Cao Bằng ngâm thì trắng gạo,
Anh biết em có liệu được chăng?
Trần trần như cuội cung trăng
Biết rằng cha mẹ có bằng lòng không
Ra về nhớ nước giếng khơi
Nhớ điếu ăn thuốc nhớ cơi ăn trầu.
Ra về giã nước giã non
Giã người giã cảnh, kẻo còn nhớ nhung
Tình cờ anh gặp em đây
Như cá gặp nước như mây gặp rồng.
Mây gặp rồng mây lồng cuồn cuộn
Cá gặp nước con ngược con xuôi.
Chồng nam vợ Bắc anh ơi!
Sao anh chẳng lấy một người như em ?
Trèo lên trái núi Thiên Thai
Gặp hai con phượng ăn xoài trên cây.
Ðôi ta được gặp nhau đây
Khác gì chim phượng gặp cây ngô đồng !
Thương em, anh cũng muốn thương
Nước thì muốn chảy nhưng mương chẳng đào.
Em về lo liệu thế nào
Ðể cho nước chảy lại vào trong mương.
Thiên duyên kỳ ngộ gặp chàng
Khác nào như thể phượng hoàng gặp nhau.
Tiện đây ăn một miếng trầu
Hỏi thăm quê quán ở đâu chăng là ?
Xin chàng quá bước lại nhà
Trước là trò chuyện, sau là nghỉ chân
Trên trời có đám mây xanh
ở giữa mây trắng xung quanh mây vàng
Ước gì anh cưới được nàng
Ðể anh mua gạch Bát Tràng về xây
Xây dọc, anh lại xây ngang
Xây hồ bán nguyệt cho nàng rửa chân
Hỡi cô gánh nước quang mây
Cho anh một gáo tưới cây ngô đồng
Cây ngô đồng cành cao cành thấp
Ngọn ngô đồng lá dọc lá ngang
Quả dưa gang ngoài xanh trong trắng
Quả mướp đắng ngoài trắng trong vàng
Từ ngày anh gặp mặt nàng
Lòng càng ngao ngán dạ càng ngẩn ngơ
Cái quạt mười tám cái nan
ở giữa phết giấy hai nan hai đầu
Quạt này anh để che đầu
Ðêm đêm đi ngủ chung nhau quạt này
Ước gì chung mẹ chung thầy
Ðể em giữ cái quạt này làm thân
Rồi ra chung gối chung chăn
Chung quần chung áo, chung khăn đội đầu
Nằm thì chung cái giường tầu
Dậy thì chung cả hộp trầu ống vôi
Ăn cơm chung cả một nồi
Gội đầu chung cả dầu hồi nước hoa
Chải đầu chung cái lược ngà
Soi giương chung cả nhành hoa giắt đầu...
Trên trời có đám mây vàng
Bên sông nước chảy có nàng quay tơ.
Nàng buồn nàng bỏ quay tơ
Chàng buồn chàng bỏ thi thơ học hành.
Nàng buồn nàng bỏ cửi canh
Chàng buồn chàng bỏ học hành chàng đi ...
Trèo lên cây khế nửa ngày
Ai làm chua xót lòng mày khế ơi?
Mặt trăng sánh với mặt trời
Sao Hôm sánh với sao Mai chằng chằng.
Mình ơi, có nhớ ta chăng?
Ta như sao Vược nhớ trăng giữa trời
Ước gì anh hóa ra hoa
Ðể em nâng lấy rồi mà cài khăn.
ước gì anh hóa ra chăn
Ðể cho em đắp, em lăn, em nằm !
ước gì anh hóa ra gương
Ðể cho em cứ ngày thường em soi.
ước gì anh hóa ra cơi
Ðể cho em đựng cau tươi, trầu vàng.
Vào vườn hái quả cau xanh
Bổ ra làm tám mời anh xơi trầu.
Trầu này têm những vôi tầu
Giữa thêm cát cánh hai đầu quế cay
Trầu này ăn thật là say
Dù mặn dù nhạt dù cay dù nồng
Dù chẳng nên vợ nên chồng
Xơi dăm ba miếng kẻo lòng nhớ thương !
Anh về, em nắm cổ tay
Em dặn câu này, anh chớ có quên
Ðôi ta đã trót lời nguyền
Chớ xa xôi mặt mà quên mảng lòng
Bởi thương nên ốm nên gầy
Cơm ăn chẳng đặng gần đầy ba trăng.
Ngó lên sao mọc như giăng
Thấy em có nghĩa mấy trăng cũng chờ
Chẳng giậm thì thuyền chẳng đi
Giậm ra ván nát, thuyền thì long đanh
Ðôi ta lên thác xuống ghềnh
Em ra đứng mũi cho anh chịu sào !
Chỉ ngũ sắc xanh đỏ tím vàng
Bùa yêu ăn phải, dạ càng ngẩn ngơ .
Biết rằng trong đục mà chờ ?
Hoa xuân mất tiết, dễ mong nhờ cậy ai ?
Chồng giận vợ thì vợ làm thinh
Vợ giận, chồng hỏi rằng: mình giận ai ?
Vợ rằng: Giận trúc giận mai,
Vợ chồng ai nỡ giận dai bao giờ
Có chả em tình phụ xôi
Có cam phụ quýt, có người phụ ta.
Có quán tình phụ cây đa
Ba năm quán đổ cây đa vẫn còn.
Có mực, em tình phụ son
Có kẻ đẹp giòn, em phụ nhân duyên.
Có bạc, em tình phụ tiền
Có nhân ngãi mới, quên người tình xưa
Dù ai cho bạc cho vàng
Không bằng được gặp mặt chàng hôm nay.
Dù ai cho nhẫn trao tay
Không bằng được thấy chàng ngay bây giờ.
Ðêm hè gió mát trăng thanh,
Em ngồi chẻ lạt cho anh chắp thừng.
Lạt chẳng mỏng sao thừng được tốt ?
Duyên đôi ta đã trót cùng nhau.
Trăm năm thề những bạc đầu
Chớ tham phú quí đi cầu trăng hoa !
Hôm kia, anh đến chơi nhà
Thấy mẹ nằm võng, thấy cha nằm giường,
Thấy em nằm đất anh thương
Anh ra kẻ chợ đóng giường tám thang
Bốn góc thì anh thếp vàng
Bốn chân thếp bạc, tám thang chạm rồng.
Bây giờ phải bỏ giường không,
Em đi lấy chồng, phí cả công anh !
Trời mưa lác đác ruộng dâu
Cái nón đội đầu, cái thúng cắp tay
Bước chân xuống hái dâu này
Nuôi tằm cho lớn mong ngày ươm tơ.
Thương em chút phận ngây thơ
Lầm than đã trải nắng mưa đã từng.
Xa xôi ai có tỏ chừng ?
Gian nan tân khổ, ta đừng quên nhau
Ai đi lạc xạc ngoài rào
Phải ông thợ mộc quảy bào, quảy cưa
Có ai đi sớm về trưa
Phải ông thợ mộc quảy cưa, quảy bào
Bồng em, đi dạo vườn cà
Cà non chấm mắm, cà già làm dưa
Làm dưa ba bữa dưa chua
Chị kia xách dĩa lại mua ba đồng
Ba đồng mắc lắm chị ơi!
Cho thêm ít miếng ăn cho rồi bữa cơm.
Chanh chua thì khế cũng chua,
Chanh bán có mua, khế bán tư niên.
Chèo ghe đi bán cá dồ,
Nước chảy ồ ồ chẳng thấy ai mua.
Chiều chiều én liệng trên trời
Rùa bò dưới đất, khỉ ngồi trên cây.
Chiều chiều ngó ngọn cây bần
Thấy ba ông Địa ở trần nấu cơm
Ông kia xách dĩa lại đơm
Ông nọ ứ hự nồi cơm mới vần
Mới vần mặc kệ mới vần
Bây giờ đói bụng xúc lần ra ăn.
Chiều chiều vịt lội cò bay
Ông voi bẻ mía chạy ngang vô rừng
Vô rừng bứt một sợi mây
Đem về thắt gióng cho mầy đi buôn.
Chú kia còn vợ chú đâu,
Chú đi bắt nhái cắm câu một mình?
Con quạ nó đứng đầu cầu
Nó kêu bớ má lấy trầu khách ăn.
Con quạ nó đứng đầu cầu
Nó kêu bớ má ghe bầu vô chưa?
Con quạ nó đứng chuồng heo
Nó kêu bớ má bánh bèo chín chưa?
Con cu, con quốc, con cò
Ba con chụm lại mà lo việc nhà.
Con cò đậu cọc cầu ao
Ăn sung sung chát, ăn đào đào chua.
Con gà bươi rác, bươi rơm
Còn em chèo chẹo đòi cơm tối ngày.
Con mèo, con chuột có lông
Ống tre có mắt, nồi đồng có quai.
Con mèo, con mẽo, con meo
Au dạy mầy trèo, mầy chẳng dạy tao.
Con mèo trèo lên cây cau
Hỏi thăm chú chuột đi đâu vắng nhà
Chú chuột đi chợ đường xa
Mua mắm, mua muối giỗ cha chú mèo.
Cu kêu ba tiếng cu kêu
Trông mau tới Tết dựng nêu ăn chè
Ăn chè ba chén ngọt ngay
Ăn thêm nải chuối với vài vắt xôi.
Đò đưa một chuyến năm tiền
Đưa luôn hai chuyến trả tiền một quan.
Đố ai dệt vải đừng go,
Nấu cơm đừng lửa, anh cho nén vàng.
Đố ai lên võng đừng đưa
Lên đu đừng xích, anh chừa rượu tăm.
Em tôi buồn ngủ, buồn nghê
Con tằm chín đỏ, con dê xúc chuồng.
Em tôi khát sữa bú tay
Ai cho bú thép tôi rày mang ơn.
Gà cồ ăn quẩn cối xay,
Hát bảy tám ngày cũng có một câu.
Giương cung mà bắn con cò
Le le, sáo đậu co giò bay xa.
Má ơi! Đừng đánh con đau
Để con hát bội làm đào má coi.
Má ơi! Con vịt chết chìm
Hết bơi, hết lội, hết tìm cá tôm.
Má ơi! Con vịt chết chìm
Con thò tay xuống vớt, con cá lìm kìm cắn con.
Mèo ngao cắn cổ ông thầy
Cắn cho ông chết nằm ngay trên rừng.
Mèo ngao cắn cổ ông thầy
Ông thầy vật chết cả bầy mèo ngao.
Ngồi buồn bẻ lá gói nem
Con chị gói khéo, con em buộc đùm
Buộc rồi em để có nơi
Sáng mai chị bán kiếm lời nuôi em.
Rủ nhau ra bẻ dành dành
Dành dành không bẻ, bẻ nhành mẫu đơn.
Thương trò may áo cho trò
Thiếu đinh, thiếu vạt, thiếu bò, thiếu bâu.
Vạt tre nhúc nhích khó nương
Anh đi cho khéo đụng giường má hay
Má hay má hỏi đi đâu
Đi vô lấy thuốc lấy trầu má ăn.
Ví dầu con cá nấu canh
Bỏ tiêu cho ngọt bỏ hành cho thơm.
Ví dầu cá bống xích đu
Tôm càng hát bội, cá thu cầm chầu.
Ví dầu, ví dẫu, ví dâu
Ví qua, ví lợi, ví trâu vô chuồng.
Ví dầu cậu giận, mợ hờn
Muốn nguôi lòng cậu kéo đờn cậu nghe.
Ví dầu cầu ván đóng đinh
Cầu tre lắc lẻo gập ghình khó đi
Khó đi mượn chén ăn cơm
Mượn ly uống rượu, mượn đờn kéo chơi
Kéo chơi ba tiếng đờn cò
Đứt dây cái bựt quên hò, xự, xang
Vè Rau Cỏ
Nghe vẻ nghe ve
Nghe vè về rau
Xấc láo hỗn hào
Là rau ngành ngạnh
Trong lòng không tránh
Vốn thiệt tâm lang
Đất rộng bò ngang
Là rau muống biển
Quan đòi thầy kiện
Bình bát nấu canh
Ăn hơi tanh tanh
Là rau dấp cá
Không ba có má
Rau má ở bờ
Thò tay so đo
Nó là rau nhớt
Ăn cay như ớt
Vốn thiệt rau răm
Sống tới ngàn năm
Là rau vạn thọ
Tay hay xớ rớ
Vốn thiệt rau co
Nghe vẻ nghe ve
Làng bắt chẳng cho
Chính là rau húng
Lên chùa mà cúng
Lại có hành hương
Giục giã buông cương
Là rau mã đề
Câu Đố dân gian :
Đan chiếu
Xưa kia em trắng như ngà
Bởi chưng ngủ lắm nên đà em thâm
Lúc bẩn, chàng đánh, chàng đâm
Đến khi rửa sạch, chàng nằm lên trên .
Bánh trôi nước
Thân em vừa trắng lại vừa tròn
Bảy nổi ba chìm với nước non
Rắn nát mặc dầu tay kẻ nặn
Mà em vẫn giữ tấm lòng son
Trái Mít
Quân tử có thương thì đóng cọc
Xin đừng mân mó, nhựa ra tay .
Quả Bưởi
Nặng lòng vì nước phải đa mang
Chua ngọt tình đời miệng thế gian
Cùi vẫn trơ trơ cùng tuế nguyệt
Gặp thời mở múi với giang sơn
Bánh Pháo
Tính vốn hay ưa mặc áo hồng
Từng tràng khép nép kín như phong
Thường ngày dễ mấy ai nghe tiếng
Gặp hội, vang lừng cả núi sông
Trái mít :
Da cóc mà bọc trứng gà
Bổ ra thơm ngát
Cả nhà khen ngon?
Trái nhãn
Da cóc mà bọc bột lọc
Bột lọc mà bọc hòn than ?
Con bọ hung
Mình mặc áo đỏ.
Mà có 6 chân.
Làm nghề đào đất
Con thỏ
Bốn chân: hai ngắn hai dài.
Hình dong: mặt ngắn hơn tai lạ lùng.
Chạy nhanh nổi tiếng ai bằng.
Nhưng chậm miệng, chẳng hé răng cất lời?
Trái dừa
Chân không đến đất,
Cật không đến trời
Lơ lửng giữa trời
Mà trong có nước
Cây chuối
Áo đơn áo kép
Đứng nép bờ ao.
Mặt trăng
Một mẹ sinh được vạn con
Sáng ra chết hết chỉ còn mình cha
Mặt mẹ như gương như hoa
Mặt cha nhăn nhó chẳng ma nào nhìn
Ăn cơm
Năm thằng cầm hai cái sào
Đuổi đàn trâu trắng chui vào trong hang
Đôi mắt
Trên lông dưới lông
Tối lồng làm một
Ấm chén
Bốn cô trong tỉnh mới ra
Da trắng ngễu nghện đi qua mắt rồng
Vua quan tẩn ngẩn tẩn ngần
Cu ông vươn thẳng như cần câu rô
Điếu cày
Lòng em cay đắng quanh năm
Khi ngồi, khi đứng, khi nằm nghênh ngang
Các anh các bác trong làng
Gặp em thì lại vội vàng nâng niu
Vắng em đau khổ trăm chiều
Tuy rằng cay đắng nhưng nhiều người mê
Bắt cua
Bốn bề cỏ mọc lao xao
Quỳ gối đâm vào, kêu ối mẹ ơi
Thích quá là thích quá thôi
Nhìn chán rồi quẳng vào nồi nấu canh
Không trồng mà mọc (cỏ)
Không học mà hay (chim hót)
Không vê mà tròn (quả bưởi)
Không bào mà nhẵn (cây chuối)
Không uốn mà ngay (cây cau)
Không vay mà trả (nộp thuế)
Không vả mà sưng (bầu vú phụ nữ)
Không bưng mà kín (quả trứng)
Không đắp mà cao (Núi)
Không đào mà sâu (biển)
Không chọc mà đui (đêm)
Không sơn mà đỏ (mặt trời)
Không gõ mà kêu (sấm)
Không kều mà rụng (mưa)
Cái áo
Có tay mà chẳng có chân
Tuy rằng có cổ,có thân thiếu đầu
Cây mía
Chặt đầu róc da,
Xương trắng như ma,
Hít vô nhả ra,
Khen ngon khen ngọt
Kiềng 3 chân
Ba anh chung một vành khăn
Lọ lem chẳng chút băn khoăn nề hà
Lửa thiêu đốt chẳng kêu ca
Sớm chiều ba bữa giúp ta no lòng
Con đường
Con gì dài gớm dài ghê
Nằm xuyên qua hết làng kia xã này
Có đầu mà chẳng có tay
Còn như bộ mặt ở ngay giữa lòng
Tấm phản
Ngả lưng cho thế gian ngồi
Ngồi rồi trở lại kêu người bất trung
32 quân cờ tướng
Hai mẹ sinh ba mươi con
Ở chung mà còn sinh sự đánh nhau
Đánh nhau cứ đánh trên đầu
Hất con mẹ xót ,sức đâu đánh ngưòi
Mặt trăng
Thuở bé em có hai sừng
Đến tuổi nửa chừng, mặt đẹp như hoa
Ngoài hai mươi tuổi đã già
Quá ba mươi tuổi lại mọc ra hai sừng
Giá đỗ
Mình xanh mặc áo cũng xanh
Rủ nhau đi tắm chung quanh giang hà
Tắm rỗi lại cởi áo ra
Mình trắng như ngà
Đầu đội mũ xanh
đi giật lùi
1 người đang đi trên bãi cát, nhưng khi người đó quay lại phía sau thì ko thấy dấu chân của mình đâu cả
Một anh thanh niên phải đưa một con cáo, một con dê, và một củ cà rốt sang bên kia sông. Anh ta chỉ có thể đưa một lần một thứ. Với điều kiện là con cáo không được ở lại với con dê kẻo nó sẽ hù doạ con dê. Mặt khác, con dê sẽ làm hư củ cà rốt nếu để chúng lại. Anh thanh niên không được để chúng hại nhau. Bạn có thể giúp anh ta được không?
Đáp án: Trước tiên, anh thanh niên đưa con dê sang, quay về mang quả cà rốt sang, rồi mang con dê về để đó rồi đưa con cáo sang, xong cuối cùng quay về đưa con dê sang
Bên bờ sông có 3 nhà sư cùng với 3 con quỷ. Bạn hãy tìm cách đưa được 3 nhà sư sang bờ sông bên kia an toàn nhé, biết rằng mỗi lần thuyền chỉ chở được hai người, và nếu số lượng quỷ mà nhiều hơn số người trên bờ sau mỗi lần chở thì tính mạng của các nhà sư sẽ bị quỷ tiêu diêt. Và điều dặc biệt là chỉ có duy nhất 1 con thuyền
Đáp án: Đưa 2 quỷ qua sông,1 con về (bên này còn 3 sư hai quỷ)
Tiếp tục đưa 2 quỷ qua sông,một con về(bên này 3 sư 1 quỷ)
Đưa 2 nhà sư qua sông, đưa một sư một quỷ về(bên này còn 2 sư hai quỷ)
Đưa hai nhà sư qua sông
Cho con quỷ ở bên kia sông về chở hai con quỷ còn lại qua
Cái mõ
.Hai bên hai má giũa một khe
Càng nước chưa ra, đè giục mãi
Càng nước ra rồi .nín lặng nghe
Cái dù
ờ nhà bằng tựa bắp tay
ra ngoài bành trướng to tày cái nia
Cái liềm gặt lúa
Có răng mà chẳng có mồm
Nhai cỏ nhồn nhồn cơm chẳng chịu ăn
Cái thuyền
Quê thiếp ở tận non cao
Chàng đem thiếp xuống sông đào dạo chơi
Khi nào biển lặng thanh trời
Thiếp nằm thiếp nghỉ ở nơi thanh nhàn
Khi nào mưa gió dọc ngang
Chàng đi thiếp cũng băng ngàn thiếp theo
Cây quạt
Thân em xưa ở bụi tre.
Mùa đông xếp lại mùa hè mở ra
Bánh trôi
Ao tròn vành vạnh
Nước lạnh như tiền
Con gái như tiên
Trần mình xuống lội
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro