Nàng là một học sinh năm cuối vô tình trở thành Hoàng thái tử phi, trong tương lai sẽ là Hoàng Hậu nhưng cuối cùng trong chớp mắt lại trở thành một Phế Hậu.
Truyện được mình LẤY CẢM HỨNG từ câu chuyện của Vua Anh Tông tức Trần Thuyên cùng Văn Đức Phu Nhân.
Truyện không nhầm cung cấp các kiến thức về lịch sử và có không ít chi tiết tự phát!
- Kham khảo - • Từ điển Bách Khoa Việt Nam • Bão Táp Triều Trần • Đại Việt Sử Ký Toàn Thư
và nhiều nguồn khác nhau nên có không ít sai sót và cũng là lần đầu viết dã sử mong được truyền cảm hứng mê Sử đến rộng rãi và học hỏi thêm ạ!
Cảm ơn mọi người!!!
Phần ảnh bìa, ảnh gốc thuộc Hoàng Thành Thăng Long.
Gặp nhau là định mệnh giữa anh và em. Dù cho duyên phận ngắn ngủi, cũng không để lỡ nhau. Đời người như giấc mộng, giấc mộng tựa đời người, quyền thế giả tạo, yêu hận mê muội, bỗng thở dài chẳng qua chỉ là một giấc mơ kinh hoàng.…
Tần Phong ở sau khi chết nhận được một lá thư mời âm u -- chỉ định đặc cách một nhân viên lễ tân, yêu cầu:1, Ngũ quan đoan chính, khí tràng khủng bố, tốt nhất là ảnh chụp có thể giữ nhà;2, Ngài sẽ có một vị cộng tác cố định, mỗi ngày trước khi vào ca cần phải nhớ kỹ: Cộng tác của tôi tốt nhất trên đời, mỗi ngày tôi phải yêu cậu ấy, ngàn vạn lần không thể thả cậu ấy ra ngoài doạ quỷ;3, Đối nhân xử thế chân thành không ưỡn ẹo, có thể động thủ tuyệt đối không léo nhéo, kính xin ngài nhất định phải chém chết tất cả kẻ địch trước khi cộng tác của ngài ra tay, hơn nữa bởi vì ngài đại diện cho hình ảnh của Sở, động tác chém người cần phải tao nhã điển trai.Tần Phong (ngu ngơ): Các vị tuyển lễ tân cho quầy nào vậy?Đáp: Quầy lễ tân Địa Phủ, chúc mừng nhận việc!Sau đó...Tần Phong (quỷ sinh viên mãn.jpg): Cộng tác của tôi tốt nhất trên đời! Cậu ấy cực kỳ ôn nhu, cả khi ra tay xé ác quỷ gây sự cũng ôn nhu vô cùng. Mỗi ngày làm nhiệm vụ với cậu ấy tôi cảm thấy mình có thể hăng tới nóc, thành tựu xây dựng Âm Phủ hòa bình ở ngay trong tầm tay rồi!Đồng sự & Nhân vật phản diện: Không dám động đậy, không dám động đậy!…
Tác giả: Nhất Điểu Anh MinhThể loại: Ngôn tình, cổ đại, điền văn, nhẹ nhàng, ấm ápSố chương: 53Nguồn raw: www.danmeila.com[HOÀN]Văn Án:Tiểu cô nương thanh thuần hiền lành gả cho nam nhân sống một mình nơi thâm sơn.Nam lạnh lùng nội liễm cùng nữ ngọt ngào đáng yêu.…
Dù có ai chửi rủa, dù trời có sập xuống, ba năm nay Ngôn Tiểu An vẫn luôn đinh ninh rằng Lục Vân Trạm chính là trạm dừng cuối cùng của đời mình, rằng cô yêu chỉ có thể là anh.Tình yêu của cô dành cho anh quá tha thiết, nhưng có lẽ cô sắp không chịu được nữa rồi.Lục Vân Trạm liệu đến cuối có vứt bỏ vẻ kiêu ngạo để yêu người con gái mà anh ta vẫn xem thường?...…
Truyện đang trong quá trình beta vì lúc trước edit vừa non nớt vừa ẩu tả Ọ^Ọ Nhưng sẽ không ảnh hưởng đến việc đọc của các nàng nên cứ yên tâm đi nha ~^^Bìa: @ZTROUNVIR Tên tiếng Trung: 情话终有主[快穿]Tên truyện: Tình ThoạiTên gốc: Cuối Cùng, Lời Âu Yếm Cũng Có ChủTên convert: Tình Thoại Chung Hữu ChủTác giả: Hứa NgưThể loại: Xuyên nhanh, Ngôn tình, Hiện đại, HE, Tình cảm, Ngọt sủng, Ấm áp,...Tình trạng bản convert: Hoàn thànhTình trạng bản edit: Hoàn thànhNguồn: Wikidich + Anrea96 (Wattpad)Số chương: 85 chương chính văn + 10 ngoại truyệnEditor: Khắc Lạp LạpNgày bắt đầu đăng: 25/06/2018Ngày kết thúc: 06/09/2018Lịch đăng: mỗi ngày một chương--- 🍀 ---"Đời người chỉ sống có một lần.Nếu như không được trải qua một tình yêu khắc cốt ghi tâm thì thật đáng tiếc.Trong kết thúc của những câu chuyện tình yêu, mọi tra nam* đều sống nốt quãng đời còn lại trong cô độc hoặc là không có kết thúc gì tốt.Có lẽ họ đã coi chuyện tình cảm là món đồ chơi, cũng có lẽ đã vì quyền lực mà không từ thủ đoạn.Nhưng sau khi bị vứt bỏ, liệu sẽ có một người vì tìm kiếm bóng dáng họ mà đảo điên cả thế giới? Em yêu anh, yêu khát vọng của anh, Yêu cả sự dịu dàng và tàn nhẫn ẩn sâu trong trái tim anh."*tra nam: gã đàn ông tồi tệ, lợi dụng tình cảm của người khác, vong ân phụ nghĩa.❌ Đây là truyện ngược độc giả, không ngược nhân vật chính, xin lưu ý điều này.❌ Không có nam chính, mỗi thế giới đều không liên quan đến nhau, ai không thích thì có thể click back.❌ Truyện được đăng duy nhất trên Wattpad, vui…
Mỗi lần hai người ân ái, cô sẽ nhắm hai mắt lại, không muốn nhìn thấy anh ta. Nhưng anh lại thích chiếm đoạt cô, tra tấn cô, dùng giọng nói khàn khàn hỏi cô, " Yêu anh không?"Cô không trả lời, anh liền đổi cách khác tra tấn cô, khiến cô rên rỉ, khiến cô van xin tha thứ nói, " yêu, yêu anh......." Lần lượt chạy trốn, lần lượt bị anh bắt về, cuối cùng anh cũng tức giận, hai tay xốc qua người cô, thân thể cao lớn đè lên cô trên giường, đôi mắt màu đen nặng nềnhìn cô, lạnh lẽo nói với cô, " Mạc Tiểu Hữu, em còn dám chạy nữa có tin anh đánh gẫy chân em không, em không được rời khỏi anh!"Cô nhíu mày vì đau, đôi mắt cô mờ mịt nhìn khuôn mặt tuấn tú của anh, " Phải như thế nào anh mới chịu buông tha tôi, buông tha tôi...." cô không kìm được hét lên. Trong mắt anh hiện lên nỗi đau sâu lắng,trái tim nhói lên, khuôn mặt lạnh lùng trở nên đáng sợ, " Anh nói cho em biết, Mạctiểu hữu, muốn rời khỏi anh, trừ phi em chết, hoặc là anh mất mạng...."Cô không có cách giết anh, bởi vậy cô tự giết chính mình.…