Chap 136

Sáng hôm sau , .....

_ Cậu hẹn ông ta mấy giờ vậy ? – Đại ca nhắn tin qua điện thoại

_ Dạ hẹn lúc 9h sáng ạ - Kim phó chủ trả lời

_ Được rồi

Đại ca nhìn đồng hồ .... Lúc này đã gần 10h .....

_ Ông ta hình như cố tình để chúng ta đợi , theo em thì chắc chắn ông ta đã biết tình hình của chúng ta nên nghĩ rằng chúng ta cần ông ta thì mới thoát được rắc rối – Vĩnh Cường đứng bên cạnh nói

_ Hừm , cứ chờ 1 chút nữa – Đại ca nói

15 phút sau thì ông Hà tới .....

_ Ôi thật xin lỗi cậu , tôi dạy trễ nên phải ăn sáng xong mới tới được – Ông ta đưa tay ra

_ Không sao , mời ông ngồi – Đại ca cũng bắt tay xã giao và nói

_ Không biết là cậu hẹn gặp tôi là vì việc gì vậy ?

_ Tôi chỉ không hiểu tại sao ông lại đột ngột không muốn hợp tác nữa thôi . Không lẽ những lợi nhuận bên tôi đưa ra không khiến ông vừa lòng hay sao ? – Long đại ca hỏi

_ Không ..... Lợi nhuận mà bên cậu đưa ra thật sự rất hấp dẫn , có điều tôi nghe nói bên phía cậu có nhiều đối tác lần lượt rút lui cho nên tôi không muốn hợp tác nữa .

_ Ông Hà , tin tức của ông của ông cũng nhanh thật

_ Hừm , làm ăn mà , không nhạy bén rất dễ chết ...... À mà còn 1 nguyên nhân khác đó là sau khi tôi suy nghĩ kĩ , tôi nhận thấy rằng nếu phải hợp tác với cậu thì tại sao tôi lại không mở 1 mảng kinh doanh Casino online của riêng tôi nhỉ ?

_ Ông có khả năng đó sao ? – Hàn Khiêm cười khinh

_ Lúc trước thì không nhưng hôm qua từ trên trời rớt xuống 1 đối tác mạnh , tôi và cậu ấy đã thỏa thuận hợp tác với nhau rồi . À mà Hoàng Long à , người này cậu cũng biết , quen biết rất thân thiết nữa là đằng khác đấy – Hắn nói và hướng mắt về phía cửa

Cửa mở , người đi vào không ai khác chính là Ngọc Huy ......

_ Là .... Là ngũ ca sao ? – Hàn Khiêm không tin vào mắt mình

_ Giới thiệu với cậu , đây là người chủ mà tôi sẽ hợp tác cùng

Ngọc Huy lạnh nhạt đi vào như không quen biết ai .... Long đại ca hơi nhíu mày , con ngươi có chút lay động nhưng rất nhanh lấy lại dáng vẻ điềm tĩnh .....

_ Một người có năng lực như cậu Ngọc Huy đây rất có tiền đồ , rất có phong thái 1 ông chủ , không nên suốt ngày chịu lép vế nghe sai vặt – Hắn vừa nói vừa mỉm cười vỗ vỗ vai Ngọc Huy

_ Đại ca sẽ không trách thằng em này hớt tay trên của anh chứ ? – Ngọc Huy cười lạnh

_ Hừm .... Chúng ta về ! - Đại ca vươn người đứng lên quay bước đi

_ Này , sao về sớm thế ? Sao không ở lại cùng nói chuyện , biết đâu ông chủ Ngọc Huy của tôi sẽ nể tình anh em mà dành cho cậu 1 vị trí làm đối tác đấy – Lão Hà chăm chọc nói với theo

Long đại ca ngồi trong xe và hoàn toàn im lặng , gương mặt lẫn ánh mắt không biểu lộ 1 chút cảm xúc nào cho nên rất khó đoán được lúc này trong thâm tâm anh đang nghĩ gì ..... Về tới sòng bạc thì anh lại vào phòng làm việc riêng 1 mình không cho ai vào ...... 1 tiếng sau .... Cốc cốc cốc .....

_ Là ai ? – Anh hỏi

_ Là em , em có thể vào được không ? – Là tiếng của Diệu Anh

Long đại ca bước ra mở cửa .....

_ Mọi người vào đi

Ngoài Hoàng Lâm , Diệu Anh , Tú Tâm , Vĩnh Cường và Hàn Khiêm thì còn có Kim , Lôi , Silver và Dimond phó chủ đi vào ......

_ Bọn em đều đã nghe kể lại ..... Đại ca , anh vẫn ổn chứ ? – Lâm nhị ca hỏi

_ Anh không sao ..... thì ra là Ngọc Huy ..... thảo nào lại dễ dàng lôi kéo được các đối tác khác sang đầu quân – Đại ca nói

_ Vậy bây giờ anh tính sao ? Anh có muốn bán lại dự án này cho bên đó hay không ? – Diệu Anh hỏi

_ Không , cứ cùng phát triển song song – Đại ca nói

_ Nhưng những đối tác mạnh đều bị lôi kéo hết rồi , chúng ta phải tính như thế nào đây ạ ? – Tú Tâm hỏi

_ Đối tác thì không có người này cũng có người khác mà – Đại ca đáp

_ Nhưng bản lĩnh của ngũ ca thật sự rất cao , em chắc chắn không phải đối thủ của anh ấy – Vĩnh Cường nói

_ Bọn em cũng vậy ạ - Những phó chủ khác cũng đồng tình

_ Vẫn còn tôi và đại ca kia mà , tuy chúng ta nhiều người hợp lại mới bằng Ngọc Huy nhưng không có nghĩa chúng ta sẽ thất bại có đúng không ? – Lâm nhị ca trấn an

_ Đại Bối , mọi kế hoạch vẫn tiếp tục , tôi sẽ nói chuyện với vài đối tác khác , chúng ta sẽ trụ vững thôi – Long đại ca nói

_ Vâng , em hiểu rồi ạ

Tối hôm đó , Hoàng Lâm cùng Tú Tâm và nhóc Củ Cải về nhà..... Sắc mặt Hoàng Lâm không tốt 1 chút nào , còn 2 mẹ con kia thì ở phía sau nhìn anh với ánh mắt hối lỗi ......

_ Bác sĩ bảo như thế nào vậy ? – Long đại ca chậm rãi uống 1 ngụm trà

Hoàng Lâm ngồi xuống ghế và im lặng cho nên Tú Tâm đành lên tiếng .....

_ Dạ .... Bác sĩ bảo là bé Củ Cải ăn quá nhiều hạt điều rang cho nên mới cổ họng sưng đỏ dẫn tới tắt tiếng ạ

_ Hạt điều rang ? Có phải là lấy từ quà biếu của đối tác gửi tới chúng ta không ? – Diệu Anh hỏi

_ Dạ .... Chính là nó – Tú Tâm nhỏ giọng gật đầu

_ Ăn tới mức tắt tiếng luôn sao ? Tú Tâm , rốt cuộc em cho nhóc này ăn bao nhiêu vậy ? – Diệu Anh ngạc nhiên

_ Em ... em ....

_ Không chỉ cổ họng sưng đỏ , tắt tiếng mà còn chảy cả máu cam ấy chứ . Ngay trong giờ học thì bị chảy máu cam tới 2 lần trong ngày , giáo viên liền gọi cho anh , khi anh biết nguyên nhân thì mới rõ ra là do Tú Tâm tiếp tay không ít đấy - Hoàng Lâm mang giọng điệu không vui trả lời Diệu Anh

_ Ba , ba đừng trách mẹ . Là do con thấy ngon cho nên vòi vĩnh xin mẹ cho . Mẹ cũng có nhắc nhở con nhưng con nói dối là các bạn lớp con cũng thích nên xin mẹ cho con nhiều 1 chút để con vào chia với bạn cùng ăn – Nhóc Hoàng Sơn học theo động tác giao tiếp của Hồng Hoa

_ Thế con không chia cho các bạn như lời con nói sao ? – Hoàng Lâm nhìn nó

_ Dạ có ..... chỉ là .... chỉ là ..... mẹ nghe nói con muốn chia với các bạn nên cho con rất nhiều .... Và con đã giữ riêng lại rất nhiều ạ - Nó cúi đầu

_ Em xin lỗi , tại em thấy Hoàng Sơn thích cho nên mới chiều ý con . – Tú Tâm nhìn Hoàng Lâm rồi lại lén nhìn đại ca và tam tỉ mà cầu cứu

_ Nhị ca à , dù sao cũng lỡ rồi , theo em thì trước mắt nên chăm sóc sức khỏe cho Hoàng Sơn là quan trọng , anh đừng giận 2 mẹ con Tú Tâm nữa – Diệu Anh bắt gặp ánh mắt ánh thì mềm lòng

_ Hừm – Long đại ca nhẹ siết bàn tay Diệu Anh lại

Nhưng Diệu Anh lại dùng ánh mắt nài nỉ nhìn anh nói giúp 1 tiếng bởi vì Hoàng Lâm chắc chắn sẽ nghe lời anh khuyên .....

_ Được rồi , các em về phòng tắm rửa đi sau đó xuống ăn cơm , có gì thì sau bữa cơm hãy tính . Dù sao Hoàng Sơn cũng cần ăn no mới uống thuốc được .- Long đại ca nói

_ Vâng ạ , đi thôi con – Tú Tâm dắt tay con trai nhẹ kéo đi

Lúc này Hoàng Lâm cũng còn không vui nhưng cũng không quên rằng giờ cơm sắp tới , mà chắc chắn nhóc con nào đó sẽ chẳng nuốt nổi cơm , bây giờ mới nấu cháo sẽ không kịp cho nên anh nhìn 1 thuộc hạ gần đó .....

_ Cậu đi đến nhà hàng mua 1 phần cháo bồ câu giúp tôi , nhớ dặn họ đừng cho tiêu vào

_ Vâng thưa nhị ca

_ Đừng bực nữa , em cũng biết Tú Tâm yêu thương Hoàng Sơn mà , nhưng tính tình Tú Tâm đơn giản không nghĩ sâu xa , hơn nữa Tú Tâm biết ngày trước nhóc con đó lam lũ vất vả cho nên muốn bù đắp cho nó thôi . – Long đại ca nói

_ Em hiểu chứ , nhưng cô ấy làm vậy là tiếp tay vô tội vạ , bằng chứng là chẳng những không giúp mà còn gây ra hậu quả thế này – Hoàng Lâm khẽ thở dài

Sau bữa cơm tối , ...... Hoàng Lâm về phòng , Tú Tâm lẽo đẽo theo sau ......

_ Tú Tâm – Anh ngồi lên giường và gọi

_ Dạ

_ Mở ngăn kéo bàn mang cây thước gỗ qua đây – Anh nói

_ ..... Dạ ..... – Cô run run làm theo mang thước lại đưa cho anh

_ Em nói xem em làm sai gì nào ?

_ Em nuông chiều con quá mức – Cô thành thật

_ Phạt bao nhiêu roi ? – Anh nhẹ vuốt cây thước

_ Dạ .... 30 roi – Cô nhẹ nuốt nước bọt tự tuyên án cho mình

_ Được , em biết phải làm thì tiếp theo đúng chứ ?

Cô gật gật và cởi 2 lớp quần ra và nằm sấp lên giường ....

_ Lấy cái gối kê cao mông lên – Anh điềm đạm nói

_ .... Dạ - Cô miễn cưỡng làm theo

_ Em điểm số từng roi cho anh

_ Dạ

Chatt .... Ưm 1 ..... Chatt .... 2 .... Chatt ....3 .... Chatt .... 4 ..... Chatt ... 5 .....

_ Em có đau lòng khi thấy con bệnh như thế không Tú Tâm ? – Anh dừng lại và hỏi

_ Dạ có .... Em rất đau lòng , em cũng biết em sai rồi , em xin chấp phạt – Cô thành thật nói

Chatt .... 6 ..... Chatt ..... ưm 7 ...... Chatt .... 8 ...... Chatt 9 ...... Chatt ..... ưm .... 10 .....

_ Tại sao trước khi làm lại không chịu nghĩ tới hậu quả vậy hả Tú Tâm ?

_ Hức .... Em xin lỗi anh ..... Em sợ con thiếu thốn cho nên .... Lúc đó em không nghĩ được nhiều như thế

_ Em thương con , anh cũng thương nó , nhưng em phải biết chọn lọc ra cái gì là tốt cho con chứ không phải là cái gì cũng tiếp tay nuông chiều con như vậy

Chatt ... ưm 11 .... Chatt ... 12 .... Chatt .... Hức ..... 13 ...... Chatt .... Aa ..... 14 .... Chatt ... ưm .... 15 ...

Hoàng Lâm dùng 7 phần lực mà đánh , mông Tú Tâm được cái gối đẩy lên cao để đón từng đợt thước .... Thoáng chốc đã đỏ sẫm và hơi bầm......

Chatt .... aa .... 16 .... Chatt .... Ưm 17 ..... Chatt ....hức 18 ...... Chatt ... 19 ..... Chatt .... Aa .... 20 .... Hức hức ....

Tú Tâm đau và run run mỗi khi roi đánh xuống nhưng tuyệt nhiên không che không xin , cô cũng biết cô làm sai , cô cảm thấy hối hận lắm ......

Chatt .... Aa 21 ..... Chatt ... 22 .... Chatt ....aa ưm ..... 23 .... Chatt .... Aa .....24 .... Chatt .... Aa đau .... 25 ...

Tú Tâm bất chợt kêu đau khiến trái tim Hoàng Lâm nhói lên ..... 5 roi cuối cùng anh chỉ dùng 4 phần lực cốt là muốn mau kết thúc để an ủi tiểu yêu nữ bảo bối của mình .....

Chat .... 26 ..... Chat .... 27 .....Chat .... 28 .... Chat ...29 .... Chat ....30 .....

Xong 30 roi , anh cất thước đi rồi mang 1 túi chườm đá tới chườm cho cô ....

_ Đã biết sai chưa ? – Anh nhẹ giọng

Cô biết đã kết thúc , nhẹ chống tay ngồi nghiêng người ôm lấy anh .....

_ Haizz , em chỉ giỏi mè nheo anh – Anh ôm cô xoa xoa lưng cô

_ Vì anh là chồng của em mà – Cô nói và dụi dụi vào ngực anh

_ Ngoan , sau này cái gì cũng phải cân nhắc nếu không sẽ tổn hại con như hôm nay đấy có biết không ?

_ Dạ , em biết rồi , em xin lỗi chồng

_ Được rồi , anh chườm đá cho

_ Em không sao đâu , hay mình qua xem con như thế nào đi anh . Sẵn để xem nhóc đó có uống thuốc chưa – Cô nhẹ nói

_ Ừm , nhưng em đi rửa mặt đi nếu không con sẽ nhìn ra em vừa ăn đòn đấy – Anh trêu

_ Anh .... Hừ , anh lúc nào cũng có cách trêu chọc em – Cô đánh nhẹ vào ngực anh

Hoàng Lâm bật cười ôm cô và hôn .... Sau khi Tú Tâm rửa mặt và mặc lại đồ thì 2 vợ chồng họ sang phòng con trai .... Gọi cửa 1 lúc mới thấy nhóc Khoai Tây mang theo bộ mặt méo xẹo mắt long lanh nước ra mở cửa .....

_ Ba mẹ - Nhóc con nhỏ giọng kêu

_ Sao thế con trai ? – Tú Tâm lo lắng nhìn nó

_ Hức ba ......... hức , đã nói là con sẽ cùng quỳ mà anh hai không chịu . Hôm nay anh hai không nói chuyện với con , chỉ đẩy con ra không cho con quỳ ..... – Nó ngước nhìn ba

Vợ chồng Hoàng Lâm nhìn về phía góc tường nơi 1 thân ảnh nhỏ đang quỳ ở đó .....

_ Ba ơi , ba đừng phạt anh hai quỳ nữa .... Con quỳ cùng anh hai có 1 chút mà đau hết cả 2 chân ...... thật sự quỳ rất đau chân ạ , ba cho anh hai đứng lên đi ba- Bé Khoai Tây nói

2 vợ chồng họ nhìn nhau vừa thương vừa cảm thấy tiểu tử này rất có tinh thần anh em đoàn kết .....Tú Tâm bế nhóc lên và cùng Hoàng Lâm bước vào ngồi xuống sofa ......

_ Hoàng Sơn , ba không bắt con quỳ , con đứng lên lại đây nói chuyện với ba

Nhóc Hoàng Sơn nhẹ đứng lên hơi siêu vẹo đi tới , vì tê chân nên loạng choạng nhào về phía trước cũng may Hoàng Lâm kịp vươn tay đỡ nó .... Anh kéo nó ngồi lên chân anh .....

_ Con phạm lỗi , con xin chịu phạt – Nhóc con làm mấy động tác

_ Hãy khoan nói tới chuyện đó , chờ khi con khỏe thì chúng ta tính tới . Con làm sai nhưng con là con trai của ba mẹ , ba không bảo phạt thì con không cần tự quyết – Anh vừa nói vừa xoa xoa đầu gối nó

_ Con xin lỗi ba mẹ , là con không biết giữ gìn sức khỏe khiến ba mẹ lo lắng – Nó làm vài động tác

_ Được rồi , con đã uống thuốc chưa ? – Tú Tâm nhẹ giọng

Hoàng Sơn nhẹ lắc đầu .....

_ Miệng thì bảo biết lỗi mà lại không uống thuốc , có phải muốn tội chồng thêm tội không hả ? – Hoàng Lâm nghiêm giọng

Nhóc Củ Cải cúi đầu im lặng .....

_ Con để thuốc ở đâu , để mẹ lấy cho

_ Dạ trên bàn ạ - Nó chỉ về cái bàn học

Tú Tâm bước lại lấy thuốc đem tới đồng thời rót 1 ly nước lọc ..... Hoàng Lâm nhận lấy , bẻ thuốc ra khoải vỏ rồi đưa nó .... Hoàng Sơn ngoan ngoãn nhận lấy và uống hết thuốc .....

_ Mẹ ơi , hôm nay anh hai không thích nói chuyện với mọi người ạ ? – Bé Khoai Tây ngước lên Tú Tâm

_ Không phải đâu con trai , anh hai đang bị bệnh , cổ họng anh hai bị đau cho nên không thể nói chuyện được thôi – Tú Tâm nhẹ giọng giải thích

Nhóc Củ Cải vươn tay xoa đầu bé Khoai Tây ....

_ Vậy khi nào anh hai mới có thể nói chuyện lại ạ ?

_ Có thể là vài ngày thôi con à , bé Khoai Tây phải luôn nhắc anh hai uống thuốc để anh hai mau khỏi bệnh để có thể nói chuyện chơi đùa với bé Khoai Tây nhé – Tú Tâm nói

_ Dạ - Bé ngoan ngoãn gật đầu

_ Hoàng Sơn , ba đã xin cho con nghỉ học 2 ngày rồi , con ở nhà ngoan ngoãn dưỡng bệnh thật tốt có biết chưa? – Hoàng Lâm nhẹ giọng

_ Dạ - Nó ngoan ngoãn gật đầu

Hoàng Lâm mỉm cười hài lòng ôm nó xoa xoa lưng ......

_ Nhường ba cho anh hai trước đấy , 1 tí em với anh hai đổi chỗ - Bé Khoai Tây ngồi trong lòng Tú Tâm ngây thơ nói

Mọi người bật cười ......

_ Ba có thế cùng lúc ôm cả 2 đứa – 2 vòng tay bế bé qua ôm lấy

_ Vậy còn em thì sao ? – Tú Tâm tiu nghỉu

_ Hôm nay em cũng bày đặt tị nạnh với con cơ à ..... Ngồi gần lại đây nào – Anh mỉm cười ngoắc tay

Tú Tâm vui vẻ nhích lại ..... Hoàng Lâm choàng tayôm cả 3 mẹ con vào lòng ......











Giới Thiệu Chap Sau :


Buổi chiều tại Highlands Coffee ..... 3 tách cafe nóng thơm nức mũi trên bàn hòa với bầu không khí yên lặng giữa 3 người ..... Hoàng Long và Ngọc Huy mặt đối mặt , mắt nhìn mắt chẳng hiểu được 2 anh đang nghĩ gì ...... Hoàng Lâm nhìn 2 người , xem chừng chẳng bên nào mở lời trước ......

_ E hèm ...... Ngọc Huy dạo này em vẫn khỏe chứ ? – Hoàng Lâm đành lên tiếng

_ Em vẫn khỏe ....... Anh Long , anh Lâm , gần đây công việc của em hơi nhiều , có chuyện gì mong 2 anh nói nhanh cho – Ngọc Huy lạnh nhạt nói

_ Em .... – Hoàng Lâm hơi sững sờ với cách xưng hô này

_ Hừm .... Anh Long ? Anh Lâm ? Từ khi nào lại thay đổi cách xưng hô như thế này ? – Long đại ca hơi nheo mắt lại và hỏi

_ Chẳng giấu gì 2 người , em giờ đây đã là nhị ca của 1 tổ chức mới và dĩ nhiên em cũng đã có đại ca mới . Người đại ca này thật sự rất tốt với em . Cho nên em thiết nghĩ sau này chúng ta nên đổi cách xưng hô như thế sẽ tốt hơn – Ngọc Huy đáp

_ Ngọc Huy , sao em lại có thể nói nghe dễ dàng như thế kia chứ ? Những gì anh em chúng ta trải qua bao nhiêu năm không lẽ lại không bằng 1 người mà em mới quen chưa tới 1 tháng sao ? – Hoàng Lâm giọng nói có chút kích động

_ Mười mấy năm qua của 2 người đối với em không bằng 1góc mà người anh mới này cho em . Nếu như 2 anh ngày hôm nay tới khuyên em quay về thì 2 anh từ bỏ đi . Ngọc Huy này có thể tự gầy đựng sự nghiệp , cũng có thể tự tìm gia đình mới , em không còn là thằng nhóc đánh giày ngày xưa được 2 anh nhặt về , ban cho cái chức vị ngũ ca rồi tùy ý sai khiến như 1 con chó . Em .....

Bốp ......

_ Khốn nạn , em nói cái gì thế hả ? – Hoàng Lâm tức giận không kìm được tát Ngọc Huy 1 cái

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro