Chap 138

Tối hôm đó , Hoàng Lâm ở vũ trường uống tới say ngất ngư , Tú Tâm sau khi được thuộc hạ báo lại đã tức tốc xuống chỗ anh và phải vất vả lắm cô mới đưa được anh trong tình trạng mê mê tỉnh tỉnh lên xe đi về nhà ..... Xe vừa đổ trong sân , Tú Tâm mở cửa đi ra đi qua phái cửa bên kia mở ra đỡ Hoàng Lâm ......

_ Tú Tâm , anh chưa say mà ..... ức .... Lấy thêm rượu cho anh đi .... – giọng anh lè nhè

_ Được được , mình lên phòng trước đã nhé – Tú Tâm nói

_ Tứ tỉ để tụi em giúp cho ạ - 2 thuộc hạ vội qua giúp cô đỡ Hoàng Lâm

_ Tránh ra hết đi ....Các cậu nghĩ là tôi bị phế hay sao ...... hả ? .....

_ Nhị ca , tụi em không dám – Thuộc hạ cúi đầu nói

_ Lui hết đi , tôi không cần các cậu

Hoàng Lâm cứ thế loạng choạng đi vào nhà , đi tới sofa thì nằm lên đấy không biết trời đất gì nữa ...... Nãy giờ Hoàng Long đã chứng kiến hết , anh bước lại gần ....

_ Đại ca , anh ấy uống rất nhiều , em chẳng biết là chuyện gì xảy ra – Tú Tâm nhìn anh

_ Đưa nó về phòng trước đã – Đại ca nói và cúi thấp người cõng Hoàng Lâm lên và đi lên phòng

Trong phòng Hoàng Lâm .... Tú Tâm đang dùng nước ấm lau người cho chồng mình .... Long đại ca giúp cô mặc cho Hoàng Lâm 1 bộ đồ ngủ rồi đi về phòng mình .... Sáng hôm sau ...... Hoàng Lâm ôm đầu tỉnh dậy , Tú Tâm vẫn nằm bên cạnh ôm anh ngủ say .... Thấy động , cô từ từ mở mắt .....

_ Chồng dậy rồi à ? – Cô mỉm cười dụi đầu lên ngực anh

Anh im lặng không nói gì , ánh mắt đầy ưu buồn ......

Cốc cốc cốc .....

_ Tú Tâm chị vào được chứ ? – Diệu Anh

Tú Tâm đi ra mở cửa ..... Hoàng Long và Diệu Anh đi vào

_ Nhị ca không sao chứ ?

_ Vâng , chỉ là uống quá say thôi ạ . Nhưng mà .... Em hỏi gì anh ấy cũng không nói , trước sau vẫn im lặng buồn bã - Tú Tâm đáp

_ Anh à , nhị ca cả ngày hôm qua ở sòng bạc giúp anh , chắc hẳn anh biết có chuyện gì đúng không ? – Diệu Anh nhìn sang Hoàng Long

_ Thật ra là do Hoàng Lâm muốn Ngọc Huy quay về cho nên lúc chiều đã cùng anh đến gặp Ngọc Huy ở quán cafe ....... – Long đại ca từ từ kể lại mọi chuyện

Sau khi nghe xong , Diệu Anh và Tú Tâm đều cảm thấy sững sờ ......

_ Ngọc Huy thật sự thay đổi nhiều quá – Diệu Anh lắc đầu buồn bã

_ Sao mọi chuyện lại trở nên như thế kia chứ - Tú Tâm cũng buồn

_ Chuyện cũng đã tới mức này , mọi người ai cũng buồn chứ không chỉ riêng em , phấn chấn lên nào – Đại ca nhìn sang Hoàng Lâm

Lâm nhị ca vẫn im lặng ..... anh ngồi tựa giường mắt nhìn xa xăm .....

_ Anh à , anh đừng như vậy . Anh làm em sợ - Tú Tâm ngồi xuống bên cạnh đau lòng nhìn anh

_ .... Anh không sao ..... Chỉ là đang suy nghĩ thôi – Hoàng Lâm nhẹ vuốt tóc vợ

_ Anh suy nghĩ về Ngọc Huy sao ? Em sợ rằng rất khó thuyết phục nó quay về - Diệu Anh nói

_ Đại ca , có phải là anh đã quá nghiêm khắc rồi hay không ? Dù nó có làm sai gì thì nó vẫn là em trai của chúng ta . Anh đã phạt đòn nó thì thôi đi , cớ sao lại còn trừ lương và giáng chức của nó kia chứ . Dù rằng trước giờ anh luôn nghiêm khắc nhưng mà sao phải bức ép nó tới mức đó chứ ? – Hoàng Lâm nói

_ Hừm , anh thân là đại ca .....

_ Đại ca , đại ca ...... 2 từ đại ca thì có là gì kia chứ . Đừng đổ lỗi cho cái chức vị đại ca đó . Ngày xưa chúng ta vào sinh ra tử vốn chỉ luôn xem nhau như anh em 1 nhà , từ khi nào mà anh lại đặc địa vị đó cao hơn người thân kia chứ ? – Hoàng Lâm giọng mỗi lúc 1 bức xúc

_ Kìa anh , đừng hỗn với đại ca mà – Tú Tâm vội khuyên

_ Em biết gì mà nói , anh làm tất cả cũng vì nó – đại ca nhìn nhị ca

_ Vì nó ? Em thấy anh vì tham vọng và địa vị của anh thì đúng hơn đấy – Hoàng Lâm cãi lại

_ Em hôm nay dám ăn nói với anh như vậy hả ? Lâu rồi anh không giáo huấn em cho nên em làm tới có đúng không ? – Đại ca lớn tiếng

_ Giáo huấn ? Được thôi , anh muốn giáo huấn chứ gì – Hoàng Lâm mở tủ lấy roi mây đặt lên bàn

_ Kìa anh ..... đại ca , anh đừng nóng , anh ấy chỉ là nhất thời đau lòng – Tú Tâm vội nói

_ Không đâu , em là muốn nói thẳng với anh , giờ anh muốn đánh thì xin mời – Hoàng Lâm tỏ thái độ và nằm lên giường

Long đại ca nheo mắt cầm roi đi lại .....

_ Anh , có gì bình tĩnh nói trước có được không ? – Diệu Anh vội nói

_ Đại ca , xin anh đừng đánh anh ấy mà – Tú Tâm cũng cầu xin

_ 2 em tránh ra , đại ca muốn phạt thì cứ để anh ấy phạt . Anh ấy là lão đại có quyền có thế , nắm sinh sát trong tay , nếu có thể thì anh tốt nhất cứ đánh chết em luôn đi , nếu không em sẽ vẫn còn nói ra những lời em cho là cần thiết

Hoàng Long nổi giận đẩy 2 cô gái ra , giơ cao roi mà đánh xuống ......

Chattt ...... Chattt ..... Chattt ...... Chattt ...... Chattt .......

_ Đại ca , em xin anh , anh ấy hiện tại vì đau lòng nên lỡ lời thôi – Tú Tâm bật khóc đỡ tay đại ca lại

Long đại ca 1 lần nữa đẩy cô ra và vung roi ......

Chattt ...... Chattt ..... Chattt ...... Chattt ...... Chattt .......

Chattt ...... Chattt ..... Chattt ...... Chattt ...... Chattt .......

Hoàng Lâm chỉ mặc 1 bộ đồ ngủ nên roi đánh vào rất đau .... Tuy nhiên anh vẫn cố cắn răng chịu đựng không kêu la .....

Chattt ...... Chattt ..... Chattt ...... Chattt ...... Chattt .......

_ Huhu , đại ca , em cầu xin anh mà , anh đừng đánh nữa – Tú Tâm nhìn Hoàng Lâm bị đánh thì đau lòng tới mức quỳ xuống cầu xin

Chattt ...... Chattt ..... Chattt ...... Chattt ...... Chattt .......

Hoàng Long vẫn bỏ qua mọi lời khuyên can mà tiếp tục đánh .....

Chattt ...... Chattt ..... Chattt ...... Chattt ...... Chattt .......

_ Huhu , tam tỉ , chị nói với đại ca 1 lời giúp em đi chị huhu – Tú Tâm nước mắt giàn giụa hướng Diệu Anh mà nói

Chattt ...... Chattt ..... Chattt ...... Chattt ...... Chattt .......

_ Anh à , đừng đánh nữa mà anh , chúng ta là 1 gia đình kia mà – Diệu Anh đỡ tay anh lại

_ Cái gia đình này vốn không ai tin tưởng vào những gì anh làm cả - Hoàng Long lớn tiếng nói đồng thời kéo Diệu Anh sang 1 bên

Chattt ...... Chattt ..... Chattt ...... Chattt ...... Chattt .......

Tú Tâm liều mình nhảy lên giường đỡ roi cho Hoàng Lâm .....

Chattt ...... ưm ..... Chattt ..... Chattt ...... hức .... Chattt ...... Chattt ....... Ưm ....

_ Đồ ngốc , em làm gì vậy hả ? – Hoàng Lâm sửng sốt dùng sức bật dậy ôm lấy cô

_ Không , em sẽ chịu cùng anh – Tú Tâm kiên quyết

_ ĐỦ RỒI .... Anh dừng lại đi ..... gia đình Ngọc Huy ra đi chưa đủ hay sao ? Không lẽ anh muốn cả nhị ca và Tú Tâm cũng bỏ đi à ? – Diệu Anh nhiệt liệt can anh

_ Anh không phải phạt Hoàng Lâm vì việc cãi nhau với anh đâu – Anh chợt nói

_ Anh ..... – Diệu Anh nhất thời không biết nói gì

Long đại ca đặt roi lên trên bàn ..... im lặng 1 lúc rồi bước lại giường ngồi xuống nhìn em trai và em dâu đang ôm nhau bảo vệ nhau ......

_ Anh xin lỗi – Anh nhẹ đặt tay lên vai Hoàng Lâm

_ Đại ca , anh đừng phạt anh ấy nữa . Hức ... hức ...- Tú Tâm sụt sùi

_ Haizz .... Anh không phải vì chuyện em cãi nhau với anh mà phạt em . Anh vì chuyện tối hôm qua em uống quá nhiều không giữ gìn sức khỏe

_ Vì cái nào cũng được .... Anh hai , em thật sự không muốn mất đi 1 thành viên nào trong gia đình đâu . Hãy là anh như trước đây có được không ? – Hoàng Lâm buồn bã nói

_ Các em sống cùng anh bao lâu không lẽ không hiểu anh hay sao ? ..... Có thể nghe anh nói vài lời có được không ?

...... Bất chợt điện thoại của Long đại ca rung lên .....

_ Tôi nghe đây .... Sao cơ ? ..... Chết tiệt , còn không mau đến đó ngăn cản và hỗ trợ . Nếu Tiểu Phụng có bề gì thì theo bang quy xử tử - Long đại ca lạnh giọng

......

_ Chuyện gì vậy anh ? Tiểu Phụng như thế nào ? – Diệu Anh lo lắng

_ Chuyện không hay rồi , Tiểu Phụng 1 thân 1 mình chạy đến tìm Ngọc Huy để hỏi chuyện – Long đại ca nói

_ Vậy thì sao ạ ? Ngọc Huy sẽ không hại con bé đâu – Tú Tâm nói

_ Anh không lo Ngọc Huy mà anh lo tên lão đại bên ấy . Nhóm vô ảnh điều tra được hắn không phải kẻ đơn giản đâu . Chuyện gấp gáp , 2 đứa thay đồ đi , trên đường đi anh sẽ nói rõ – Long đại ca hối thúc

Khi họ xuống tới đại sảnh thì ......

_ Thưa đại ca , H-011 vừa báo sẽ hành động trong hôm nay . Nhóm Thủy , Hỏa , Kim đã kiểm soát tình hình – Hàn Khiêm thông báo

_ Chẳng phải nói là 2 ngày nữa hay sao ? Sao lại gấp như vậy ? – Long đại ca nhíu mày

_ Thưa đại ca H-011 nói là chuyến hàng đó bất ngờ tới sớm hơn dự định , nên kế hoạch thay đổi ạ

_ Mau bảo Thủy , Hỏa , Kim đặt an toàn của gia đình ngũ ca và Tiểu Phụng lên hàng đầu , chúng tôi sẽ đến ngay

Trên xe .... Chí Tường ngồi ghế lái ......

_ Đại ca , rốt cuộc chuyện này là như thế nào vậy ? Bây giờ chúng ta làm gì ? – Hoàng Lâm cơ hồ không hiểu

_ Các em nghe anh nói , thật ra ngay từ đầu đây là ý của Ngọc Huy ... - Đại ca bắt đầu kể

Cách đây gần 2 tháng ..... đại ca đang ngồi trong văn phòng thì Ngọc Huy đi vào .....

_ Thế nào rồi , công việc ổn chứ ? Em có thích không ? – Đại ca nhìn Ngọc Huy

_ Em thích lắm cảm ơn đại ca .... Em có 1 chuyện này muốn nói với anh . – Ngọc Huy

_ Được , em nói đi

_ Sau vụ của Lâm Phi em thấy có gì không đúng lắm . Anh nghĩ mà xem , kế hoạch vốn khá hay nhưng kẻ chủ mưu lại có vẻ quá ngu đần , theo em thấy thì Lâm Phi chắc chắn chỉ là kẻ thế mạng

_ Em cũng nhận ra sao ? ..... Thật ra sau khi hắn chết , anh vẫn tiếp tục cho người bí mật điều tra nhưng cho tới nay vẫn không tra ra gì – Long đại ca nói

_ Anh có nghĩ tới nhà chúng ta có gián điệp hay không ?

_ Anh bắt đầu nghi ngờ vài thuộc hạ , nhưng vẫn đang án binh bất động

_ Anh muốn thông qua tụi đó để tìm kẻ chủ mưu sao ? – Ngọc Huy nhìn anh

_ Ừm – Long đại ca nhẹ gật đầu

_ Thật ra em muốn nói với anh là cho phép em trở thành tay trong cho bên kia , chờ có cơ hội sẽ triệt hạ chúng . Anh hãy giả vờ phạt em thật nặng vì 1 lỗi trong công việc , em sẽ vờ uất ức bỏ đi tạo cơ hội cho kẻ giấu mặt tới lôi kéo em . Sau đó .....

_ Ngọc Huy – đại ca đưa tay cắt ngang – Việc làm đó thật sự rất nguy hiểm , anh thà là tự mình tìm cách khác chứ không thể để em trai mình dấn thân vào chỗ chết

_ Đại ca , đây là cách nhanh nhất để điều tra sâu và triệt hạ tận gốc đấy – Ngọc Huy vẫn nài nỉ

_ Hừ , anh nói không là không – Long đại ca vừa nói vừa đứng lên mang tập hồ sơ cất vào kệ

_ Xem như em năn nỉ anh mà , anh hai

2 từ anh hai này phát ra lần đầu tiên từ Ngọc Huy , dù trước nay vẫn luôn là anh em 1 nhà nhưng đây là lần đầu tiên Ngọc Huy gọi đại ca thân mật như vậy ..... Long đại ca lòng cũng có chút dao động .....

_ Hừm , 2 từ anh hai này càng khiến anh không muốn em đi vào kế hoạch nguy hiểm như vậy – Tuy nhiên Long đại ca vẫn làm chủ lí trí

_ Anh hai à , càng sớm điều tra càng tốt kia mà . Anh hãy suy nghĩ kĩ đi , ban đầu là chị Diệu Anh làm mục tiêu , sau này còn không biết trước được mục tiêu tiếp theo của hắn là ai trong gia đình mình nữa . Người lớn chúng ta ai cũng võ nghệ đầy mình , kinh nghiệm dày dặn nhưng bọn trẻ nhà mình thì không như vậy . Anh có còn nhớ lần trước Diệu Nghi bị bắt cóc hay không , con bé may mắn không chỉ không bị tổn thương mà còn có 1 người ba nuôi thế lực lớn , nhưng như thế không có nghĩa là lúc nào chúng ta cũng gặp may mắn đúng không anh . Anh hãy để em thử đi , khả năng của em không tệ mà , hơn nữa anh có thể để cho vài vô ảnh bí mật theo hỗ trợ cho em kia mà

_ ......... Ngọc Huy , anh thật sự không muốn em gặp nguy hiểm – Đại ca nhẹ giọng

_ Anh hai , anh đã luôn luôn bảo vệ gia đình mình rất tốt . Lần này hãy để cho em giúp anh 1 tay có được không ? – Ánh mắt Ngọc Huy vô cùng chân thành

_ ....... Nhưng mọi chuyện phải bàn bạc qua với anh , không được nóng vội hành động – Hoàng Long suy nghĩ 1 chút , cuối cùng cũng đồng ý

_ Vâng , em chắc chắn nghe theo anh

Trở về hiện tại sau nghe Long đại ca kể xong ........

_ Tại sao từ đầu anh không nói cho mọi người biết kia chứ ? – Diệu Anh nhìn anh

_ Anh cũng muốn nói nhưng 1 là vì Ngọc Huy nghi nhà chúng ta có thiết bị nghe trộm . 2 là vì không nói ra mọi người sẽ phản ứng tự nhiên hơn , như vậy Ngọc Huy càng được tin tưởng hơn – Long đại ca nhún vai

_ Vậy H-011 là ám chỉ Ngọc Huy sao ? – Hoàng Lâm hỏi

_ Umh – đại ca gật đầu

_ Vậy sự thể hôm nay là sao ạ ? – Tú Tâm hỏi

_ Vốn dĩ 2 ngày nữa Hứa Đông Viễn sẽ có 1 chuyến nhập chất cấm về tổ chức của hắn . Bọn anh dự định hôm đó chi viện bên hắn bị chia ra làm việc sẽ dễ dàng phục kích , nhưng không ngờ chuyến hàng lại tới sớm hơn dự tính 2 ngày . Lúc này mà Tiểu Phụng đến đó thì thật sự rất nguy hiểm

_ Anh hai ..... em xin lỗi , là em đã trách lầm anh – Hoàng Lâm cúi đầu áy này

_ Không sao , không biết không có lỗi mà – Đại ca nói

_ Em cũng đã không tốt . Sau mọi chuyện em đã không suy nghĩ và để ý những chi tiết còn chưa rõ ràng – Diệu Anh cũng cúi đầu nói

_ Em cũng vậy – Tú Tâm cũng cảm thấy có lỗi

_ Đừng nói như vậy , không thể trách các em được , anh cũng biết rõ mọi người gần đây bận rất nhiều công việc mà ...... Được rồi , trước mắt chúng ta phải nhanh chóng tới hỗ trợ Ngọc Huy và bảo vệ Tiểu Phụng đã – Đại ca nói

_ Đại ca , em đã liên lạc với đại Bối và nhị Bối , họ cũng đang trên đường đến ạ - Hàn Khiêm nói

_ Thủ lĩnh , xin thắt dây an toàn , em tăng tốc đây ạ - Chí Tường nói

Sau khi mọi người cài dây an toàn thì Khắc Chí Tường đạp ga ..... chiếc xe lao đi nhanh tới mức phải dùng đến cụm từ " tốc độ bàn thờ " để mà diễn tả ......











Giới Thiệu Chap Sau :

_ Ngọc Huy ! – Long đại ca kêu lên và đỡ lấy Ngọc Huy

Mọi người nhanh chóng đưa Ngọc Huy ra xe đưa tới bệnh viện ....... trên đường đi Ngọc Huy sắc mặt tái dần , tựa vào đại ca......

_ Anh .... Anh cố lên – Tuệ Ngân sụt sùi dùng khăn vịn vào vết thương cố ngăn máu chảy ra

_ Cái thằng ngốc này , tại sao lại làm thế kia chứ ? Tại sao lại đỡ viên đạn đó – Long đại ca giọng đầy chua xót

_ Em .... không đỡ ..... nó ..... sẽ giết anh – Ngọc Huy cười nhẹ cố nói


_ Còn nói nữa , em còn phải lo cho gia đình em đấy – Đại ca nói

_ ..... Anh hai ..... Em thấy ..... buồn ngủ quá .....

_ Đừng .... Đừng ngủ ..... cố lên , hãy nghĩ tới vợ con của em ..... Chúng ta sắp đến rồi – Long đại ca nói

_ Anh hai ...... cho em .... gọi anh như vây .... lần cuối ....... – Sắc mặt Ngọc Huy tái nhợt

_ Khốn kiếp , không được nói như vậy . Em phải sống cho tốt biết chưa ? Anh còn muốn nghe em gọi như vậy nhiều lần nữa

......................


_ Tuệ Ngân ..... nuôi con cho tốt ..... sau này .... phải nghe lời ..... các anh chị ..... – Ngọc Huy mấp mấy cố nói rồi từ từ lịm đi

_ Ngọc Huy .... Không ..... đừng .... Mau tỉnh lại ..... Mau mở mắt ra nhìn anh đi – Hoàng Long hốt hoảng lay lay Ngọc Huy

_ Huhuhu , anh ơi sao anh nỡ bỏ em và các con vậy anh ? – Tuệ Ngân khóc đến nghẹn

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro