Chap 160

Hoàng Long ngày thường bận trăm công nghìn việc nên cũng ít gần gũi các con .... Anh tự nhủ thời gian tới sẽ sắp xếp ổn định mọi thứ và dành nhiều thời gian hơn cho gia đình ..... Nghĩ là làm , 1 tuần sau anh cũng tạm xem như rãnh rỗi được 1 chút .... Hôm nay anh giao lại việc ở sòng bạc cho Hàn Khiêm và Vĩnh Cường trông coi rồi về nhà ...... Xe vừa chạy vào cổng anh đã thấy ở phía vườn , tiểu công chúa của anh đang chăm chú nhìn gì đó trong bụi cây ...... Anh lái xe vào khoảng sân , giao cho thuộc hạ rồi đi lại chỗ con gái .....

_ Nhện ơi , nhện à – Giọng bé con trong trẻo vừa nhìn vào bụi cây vừa gọi rất thân thương

À thì ra là cô bé đang xem con nhện .... Cũng phải , ở tuổi này trẻ con đang làm quen với những thứ mới lạ xung quanh ...... Hoàng Long nghĩ thế rồi mỉm cười bước lại gần ......

_ Nghi Nghi , con đang gọi bạn nhện hả ? – Anh ngồi thấp xuống xoa đầu con gái

_ Vâng ạ

_ Thế Nghi Nghi gọi bạn nhện để làm gì nào ?

_ Đập – Diệu Nghi thành thật trả lời

( Au : Em cạn lời với con của Long ca )

Hoàng Long bật cười ..... không phải chứ , tiểu công chúa của anh gọi con nhện 1 cách thân thương như thế , hóa ra là chỉ vì muốn đập con nhện ấy ......

_ Nghi Nghi à , thôi mặc kệ con nhện ấy đi , vào nhà chơi với papa nhé – Hoàng Long nhẹ giọng

Bé con nhẹ lắc đầu ......

_ Sao thế ? Con không thích chơi với papa hả ?

_ Không phải ..... Trong nhà không có cái gì để chơi ạ

_ Thế Nghi Nghi thích chơi cái gì , papa sẽ chiều ý con

_ Con muốn đi ăn bánh kem sốt chanh dây

_ Được , bây giờ papa chở con đi nhé

_ Vâng ạ - Bé con vui vẻ ôm lấy anh

Hoàng Long mỉm cười hôn lên má con gái rồi bế bé con lên đi lại xe hơi .... Anh đưa Diệu Nghi đến cửa hàng bánh mà mọi khi anh hay mua bánh về cho bé ..... Anh gọi 1 miếng bánh cho con và 1 tách cà phê cho mình ..... Diệu Nghi ăn bánh rất ngon lành ..... Hoàng Long ngắm nhìn con gái cưng , đúng là trẻ con mà , thật là dễ thỏa mãn .....

_ Papa , con ăn hết rồi

_ Hừm , con xem mặt con dính toàn là kem này – Anh phì cười lấy khăn giấy mà lau cho con

Vừa lúc đó anh có điện thoại ...... Anh nhấc máy lên nghe , đáp vài câu rồi tắt máy ....

_ Papa lại bận hả ? – Bé con ngây thơ hỏi anh

_ Chỉ là có người gửi cho papa chút đồ . Chúng ta cùng ghé xem rồi chúng ta lại đi chơi nhé

_ Vâng ạ

Hoàng Long lại chở bé con đến sòng bạc ..... Ở sân trống phía sau sòng bạc .....

_ Ông Tịnh , ông đi du lịch vui vẻ chứ ? – Hoàng Long hỏi

_ Vâng , chuyến đi của tôi rất vui ...... Đây chẳng phải là tiểu công chúa của cậu sao ? – Ông ta nhìn Diệu Nghi

_ Con chào bác

_ Ngoan lắm ....... À , tôi có chút quà mọn tặng cho cậu đấy

_ Ông hà tất phải quà cáp làm gì cho phiền phức chứ - Long đại ca nói 1 câu khách sáo

_ Chúng ta còn hợp tác lâu dài , chút quà này không là gì cả

Long đại ca nhìn qua đống quà của ông ta ..... quả nhiên ông ta muốn giữ quan hệ nên tặng anh rất nhiều đồ ......

_ Đây là tượng thiềm thừ cẩm thạch vân xanh , tôi đã đấu giá được . Tôi nói nghe nhé , đem con thiềm thừ này trưng trong nhà sẽ phát tài phát lộc đấy ...... Còn kia là ..... – Ông ta cứ đi quanh các thùng quà , chỉ hết cái này tới cái kia mà giới thiệu

Diệu Nghi nhàm chán nên đi vòng vòng xung quanh xem ..... Bé con dừng lại trước 1 cái gì đó phủ vải đen ..... Bé con tò mò kéo tấm vải xuống , bên dưới tấm vải là 1 cái lồng đang nhốt 1 con báo đốm trắng con ...... Con báo thấy Diệu Nghi thì gừ gừ ......

_ Mèo con hư – Diệu Nghi chỉ nó mà mắng

Kỳ lạ là con báo bị mắng xong thì cụp tai , nằm im re ...... Diệu Nghi thấy cái chốt thì đưa tay mở ra ......

_ Ra đây nào – Diệu Nghi thích thú nắm 2 chân trước của con báo mà lôi ra

Con báo muốn rụt lại nhưng không được .....

_ Tao không có làm hại mày ...... mày tên gì ?

Con báo con nhìn bé con rồi lại nhe răng gừ gừ .....

_ Hung dữ gì chứ , không có được hư , papa sẽ đánh đòn mày đấy

Bé con nói rồi bế sốc 2 chân trước của con báo con lên rồi chạy về phái chỗ mấy người lớn .....

_ Papa .... Papa xem Nghi Nghi tìm thấy 1 con mèo này

_ Nghi Nghi ...... cẩn thận nó không phải mèo đâu , là báo đấy – Hoàng Long đi nhanh tới

_ Là báo ạ ? – Diệu Nghi dừng lại thả con báo xuống

Con báo con bị bế và sốc khi Diệu Nghi chạy , cộng với việc nó bị vận chuyển đường xa nên hơi mệt ......

_ Nghi Nghi , sao con lại tự tiện lấy đồ như thế ? – Hoàng Long thuận chân đạp con báo sang 1 bên

_ Papa đừng làm đau nó , nó còn nhỏ - Bé con nhìn anh van nài

_ Con này là con báo , nó sẽ cắn con đấy

_ Papa , nó hiền lắm không có cắn đâu – Bé con nói và ngồi xuống vuốt ve con báo con

Con báo con không những không có hung dữ với Diệu Nghi mà còn ngoan ngoãn nằm cho bé con vuốt lông ......

_ Xem ra bé Diệu Nghi rất có duyên với con báo này . Hay là bác tặng con báo này cho Diệu Nghi nhé , có chịu hay không ? - Ông Tịnh mỉm cười bước đến

Bé Diệu Nghi nhìn sang Hoàng Long xin ý kiến ...... Nói là xin ý kiến thế thôi chứ thật ra là bé đang giương đôi mắt long lanh mà mè nheo xin xỏ thì đúng hơn .... Hoàng Long cười thầm trong lòng :" Bé con , con học cách này của mẹ con hả ? "......

_ Được rồi , con mau cảm ơn bác đi – Long đại ca thấy con gái thích đến thế thì cũng không từ chối

_ Con cảm ơn bác – Bé con vui vẻ nói

Vì đã có con báo cho nên bé con không đòi đi chơi nữa mà là muốn về nhà ..... Thế là Hoàng Long lại chiều ý đưa con về ...... Bé Diệu Nghi mang con báo con ra vườn ......

_ Sao mày vô dụng thế , chỉ biết nằm 1 chỗ ? – Bé con nói

_ Diệu Nghi à , con báo này sáng giờ bị vận chuyển đường xa nên chắc mệt và đói rồi hay là chúng ta cho nó ăn và nghỉ ngơi đã – Bà An nhìn con báo và nói

_ Vâng ạ

Thế là bé con bế con báo vào nhà đặt lên sofa bên cạnh chỗ Hoàng Long đang ngồi .....

_ Papa trông chừng nó dùm Nghi Nghi 1 chút nhé – Bé con vịn tay anh mà nói

_ Umh – Anh mỉm cười gật đầu

Diệu Nghi lon ton chạy vào trong bếp lấy 1 đĩa trái cây ..... Cô hầu gái thấy bé bê cái đĩa thì chạy lại đỡ cho bé ..... Cô ấy giúp bé mang ra bàn rồi lui xuống làm việc của mình .... Diệu Nghi lấy 1 miếng táo đưa tới miệng con báo con .....

_ Há miệng ra nào

Con báo con ngửi ngửi rồi ngoảnh mặt đi ......

_ Mày thật là hư , có ăn mà còn chê – Bé bĩu môi nói rồi tự mình cắn 1 miếng táo

Hoàng Long phì cười xoa đầu con gái .....

_ Nghi Nghi à , con báo này không có ăn táo đâu

_ Sao vậy ạ ? Con thấy táo ngon lắm mà

_ Báo là động vật ăn thịt cho nên con phải lấy thịt cho nó ăn – Anh ôn tồn nói

Vừa lúc đó bà An mang tới 1 chén thịt bò thái lát đặt trước mặt con vật ..... Nó chậm chạp tiến đến và ăn .....

_ Eo ơi , nó ăn thịt sống kìa – Bé Diệu Nghi sửng sốt kêu lên

_ Đó là tập tính của động vật hoang dã con gái à – Hoàng Long nhẹ giải thích

_ Tập tính là gì ạ ? – Bé vừa gặm táo vừa hỏi

_ Tập tính là thói quen hằng ngày đó con gái . Ví dụ như bé Diệu Nghi phải ăn cơm thì mới lớn , còn con báo này phải ăn thịt sống thì mới lớn

_ Thế Nghi Nghi ăn táo có lớn không ạ ?

_ Có , không chỉ lớn mà còn rất đáng yêu nữa – Anh bật cười ôm hôn con gái

Vừa lúc đó Diệu Anh và Tú Tâm bước vào .....

_ Hai ba con anh có chuyện gì mà vui thế ? – Diệu Anh hỏi

_ Mẹ ơi , Nghi Nghi vừa được tặng 1 con báo – Bé Nghi Nghi hào hứng khoe

Diệu Anh và Tú Tâm nhìn sang Hoàng Long .....

_ Là của ông Tịnh tặng anh – Hoàng Long nói

_ Anh đồng ý cho con bé chơi với động vật hoang dã sao ? – Diệu Anh hỏi

_ Động vật hoang dã rất hung dữ đấy ạ - Tú Tâm nói

_ Không biết con báo này dữ ra sao nhưng anh thấy con gái chúng ta còn dữ hơn con báo – Anh mỉm cười xoa đầu con gái

Tú Tâm tiến lại chỗ con báo con tóm lấy nó lật ngửa lại .....

_ Thì ra là 1 con báo đực ..... Diệu Nghi à , con đặt tên cho con báo là gì thế

_ Con không biết ạ - Bé con thành thật – Papa , hay papa đặt tên cho nó đi

_ Ý em thế nào ? – Anh yêu chiều nhìn sang Diệu Anh lúc này đang ngồi ở thành ghế bên cạnh anh

_ Dù sao con báo này cũng là loại động vật không phải ai cũng có thể nuôi được ..... Mẹ thấy hay là đặt nó tên là Tiểu Bảo Bảo đi có được không ? – Diệu Anh nói với con gái

_ Tiểu Bảo bảo ...... hihi được ạ ..... Từ nay mày tên là Tiểu Bảo Bảo – Bé con vui vẻ ôm chầm lấy con báo

Tiểu Bảo Bảo chỉ lười biếng ngáp 1 cái rồi lăn ra ngủ ......

_ Chị Nghi có con gì đó ? – Bé Khoai Tây cầm 1 cái bánh quy đang ăn dở đi lại

_ Là con báo .... Tên Tiểu Bảo Bảo

Tú Tâm đưa tay kéo nhóc lại ôm lấy và đưa tay lau vụn bánh trên miệng nhóc .....

_ Thế Tiểu Bảo Bảo có cắn em không ? – Bé Khoai Tây lại hỏi

_ Không có đâu .... Chị sẽ dạy nó chỉ được cắn người xấu thôi – Bé Diệu Nghi tự tin nói

_ Em xem con gái em kìa , mới có 3 tuổi đã huấn luyện cả báo cơ đấy – Hoàng Long ánh mắt sủng nịnh nắm tay Diệu Anh

_ Còn không phải con bé bá đạo giống anh sao ?

_ Chào cả nhà , con mới về - Hoàng Nam bộ dáng mệt mỏi đi vào

_ Hôm nay học mệt lắm hả con ? – Diệu Anh hỏi thăm

_ Hôm nay có giờ mĩ thuật , con không vẽ được , thầy liền bắt con vẽ liền 6 bức tranh không đạt thì phải vẽ tiếp – Nhóc ngồi phịch xuống sofa đối diện

_ Anh hai ăn táo đi – Bé Diệu Nghi đưa cho anh trai 1 miếng táo

_ Cảm ơn em .... Ba mẹ nuôi con báo sao ạ ?

_ Là của Nghi Nghi đó ..... Có cái bác kia tặng Nghi Nghi

_ Thế hôm nào ba mua cho con 1 con sư tử nhé – Nhóc nhìn sang Hoàng Long

_ Hừm , các con cùng nhau chăm sóc con Tiểu Bảo Bảo này là được rồi . – Hoàng Long đáp

Vừa lúc đó Hoàng Sơn cũng vừa về tới .....

_ Con chào cả nhà ..... Aa con báo – Hoàng Sơn thích thú

_ Là của chị Nghi đó anh hai – Bé Khoai Tây nói

_ Sau này mấy anh chị em các con cùng nhau chăm sóc con báo này đi . Vừa có thể chơi đùa vừa học thêm nhiều thứ mới – Hoàng Long nói

_ Dạ - Các bé đồng thanh

Ngày hôm sau , Hoàng Long cùng Diệu Anh đi xem 1 miếng đất ......

_ Anh muốn mua đất để làm gì thế ?

_ Không phải anh mua cho anh đâu ..... Cách đây vài hôm ba có nói với anh là ba muốn tìm 1 miếng đất để cùng hùn vốn mở xưởng nhuộm vải nhưng không tìm được miếng nào ưng ý ..... Vừa hay hôm qua có đối tác giới thiệu cho anh miếng đất này cho nên hôm nay anh đưa em cùng đi xem . Xem nãy giờ rồi , em thấy sao ?

_ Em thấy khu đất này cũng khá đấy nhưng mà xây xưởng nhuộm thì phải có hệ thống xử lý nước thải thật tốt

_ Chuyện đó anh nghĩ là ba có tính toán , chúng ta chụp lại ảnh gửi cho ba xem nhé

_ Vâng

Hoàng Long lấy điện thoại ra chụp ảnh ..... Diệu Anh luôn đứng bên cạnh anh ..... chờ anh chụp xong , cô lấy điện thoại mình tiến lại đứng sát bên anh mà đưa máy ảnh lên chụp 2 người .....

_ Làm gì thế ? – Anh mỉm cười nhìn cô

_ Chụp ảnh – Cô nhún vai nói

Anh không nói , choàng tay ôm cô , phối hợp cùng cô , 2 người ngã đầu vào nhau , Diệu Anh nhấn chụp ....... Chụp xong cô mỉm cười lưu ảnh lại.....

_ Sao hôm nay lại có ngẫu hứng chụp ảnh chứ ? – Anh vén tóc cho cô

_ Em cũng không biết , tự nhiên thích thế

Hoàng Long chỉ ôn nhu mỉm cười không nói gì .....

_ Anh nà ..... đưa em đi chơi nhé – Cô chợt ôm cánh tay anh mà nói

_ Được ..... em muốn đi đâu ?

_ Đi dạo , đi ngắm cảnh , miễn có anh bên cạnh là được – Cô nói

_ Được – Anh mỉm cười hôn trán cô

Hoàng Long lái siêu xe mui trần Mercedes CLK GTR Roadster đưa Diệu Anh đi dạo ..... Anh lái xe trên đường núi , thời tiết hôm nay mát mẻ , Diệu Anh tháo dây an toàn vươn người đứng lên đón từng ngọn gió .....

_ Ôi thích quá , lâu lắm rồi mới có lại cảm giác này

Hoàng Long mỉm cười không nói , vẫn tiếp tục lái xe ..... Khi xe lên tới đỉnh dãy núi thì anh dừng lại ..... Ngọn núi này là 1 khu du lịch với nhiều món nướng từ thịt rừng rất ngon , lại có phong cảnh mây nước hữu tình ..... Vì hôm nay không phải cuối tuần hay ngày lễ nên nơi này khá vắng chỉ có vài khách vãng lai đến chụp ảnh ...... Diệu Anh đứng ép sát rào chắn an toàn nhìn ra phong cảnh ......

_ Diệu Anh , nhìn xem anh mua thịt đà điểu nướng xiên cho em này – Hoàng Long bước tới với 1 hộp chứa 4 xiên thịt nướng

_ Hihi , cảm ơn anh – Cô mỉm cười lấy 1 xiên

Cô cứ mình 1 miếng rồi lại đút anh 1 miếng ..... Ăn xong 2 người nắm tay nhau chụp ảnh các kiểu .....

_ Anh xem , mấy cái vòm đá này liên thông nhau như chơi trò trốn tìm – Diệu Anh mỉm cười nói

_ Ừm , nó làm anh hồi tưởng lại cái ngày mà em và anh bị truy sát phải nấp vào những hẻm núi

_ Ngày hôm đó có người thấy mình bị thương nhưng vẫn xuống tay đánh đòn mình – Diệu Anh bĩu môi nói

_ Còn không phải do ai đó biết nguy hiểm mà vẫn lao vào hay sao ? – Anh ôn nhu từ phía sau ôm cô , cúi đầu nói bên tai cô

Chuyện ngày hôm đó ...... Hoàng Long nhận 1 đơn hàng là giết 1 tên trùm buông ma túy , người thuê là 1 thành viên trong nhóm nhưng có mâu thuẫn với ông trùm khiến cho nội bộ lục đục ..... Những tên trùm buôn ma túy không nói cũng biết mức độ nguy hiểm và đội ngũ đàn em đông đảo ra sao ....... Thời điểm đó tổ chức của Hoàng Long cũng đã thu nhận không ít người , vào ngay thời điểm kinh tế khó khăn ..... Hoàng Long dù biết nguy hiểm nhưng thân là lão đại của tổ chức , anh không thể không nghĩ tới các anh em ...... Diệu Anh vô tình biết được Hoàng Long nhận đơn hàng này và anh cũng là người tự đi giải quyết ..... Cô khuyên can mãi không được cho nên đành âm thầm bám theo anh ...... Quả nhiên Hoàng Long bị thất thế , trong lúc đang giao tranh may mà Diệu Anh xuất hiện tương trợ , nhờ cô kịp hạ thủ 1 tên đang nhắm bắn anh mà anh bình an ..... Tuy nhiên cô bị chém trúng bắp tay mà bị thương ..... Cả 2 người liều mạng mở đường máu mà bỏ chạy ..... 2 người bị truy sát nên liên tục thay đổi nơi ẩn nấp ..... suốt 2 ngày trời chỉ có thể uống nước mưa cầm hơi .....










Giới Thiệu Chap Sau :

VÚT ..... CHATT ..... VÚT .....

Lần này roi chưa hạ xuống thì Lâm nhị ca đã đỡ tay đại ca lại .....

_ Đại ca , Diệu Anh cũng vì muốn chia sẻ , muốn đồng cam cộng khổ với mọi người nên mới cãi lời anh .... Đại ca , xin thủ hạ lưu tình – Hoàng Lâm tay vẫn đỡ tay anh trai nhưng chân đã quỳ xuống

_ Xin đại ca thủ hạ lưu tình – Hết thẩy những người có mặt đều quỳ xuống cầu xin cho Diệu Anh

Long đại ca nhìn tới Diệu Anh rồi nhìn cây roi .... Trên thân cây roi dính vệt máu ..... anh đau lòng ném roi xuống đất ra hiệu cho thuộc hạ mở trói cho Diệu Anh ..... Diệu Anh vì đau nên vẫn nằm đó chưa thể nhúc nhích .... Long đại ca ngồi xuống sofa im lặng nhìn khoảng không như suy nghĩ gì đó ..... Tú Tâm quỳ bên ghế dài nắm tay Diệu Anh mà sụt sùi ..... Diệu Anh chỉ đưa tay nhẹ xoa đầu em gái ý bảo mình không sao đâu ..... Tú Tâm dù bản thân suy nghĩ đơn giản nhưng đâu phải ngốc nghếch tới mức không biết rằng Diệu Anh chỉ đang muốn cô yên lòng chứ ..... 10 phút sau ,

_ Mọi người nghe đây , trong 1 tổ chức không thể không có nguyên tắc . Diệu Anh thân là tam tỉ nhưng năm lần bảy lượt cãi lại lời người lớn , chấp phạt không nghiêm túc . Kể từ ngày hôm nay , mang Diệu Anh trục xuất khỏi tổ chức – Long đại ca dằn lòng lạnh giọng nói

Chap này các mem thấy như thế nào nà ? Các mem thích đoạn nào trong chap . Yurin thì thích khúc có bé Diệu Nghi , bé cute và hơi bị bá đạo 😂😂😂😂😂

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro