Chương 93: Đây là bạn gái cậu?!
Tiffany dạo bên ngoài được mười lăm phút, lại ở cửa hàng phụ kiện mua một hộp băng dán cá nhân Winnie the Pooh, lúc đang chọn dây cột tóc, thì nhận được điện thoại của Taeyeon.
“Cậu đã ăn xong chưa?”Cô hỏi.
Taeyeon bởi vì uống rượu mà giọng khàn khàn, cách điện thoại truyền đến, vô cùng dễ nghe: “Chị, chị đang ở đâu?”
“Ở cửa hàng phụ kiện đối diện trường học của cậu.”Cô chọn mấy dây buộc tóc hình quả táo rồi đi tính tiền, bên tai truyền đến âm thanh của những nam sinh khác:
“Chị gái nhỏ! Ở đâu? Cho chúng tôi nhìn một chút!”
“Sooyoung! Đưa điện thoại cho tôi!” giọng của Taeyeon.
Tiffany hiểu rõ, cô cười nói với đầu dây bên kia: “Mọi người vẫn ở chỗ ăn cơm sao? Ở yên đó đừng đi đâu.”
Sau khi điện thoại cúp máy, cô quét mã thanh toán, đem mấy đồ nho nhỏ vào trong túi xách, lúc này mới đi tới cửa tiệm Taeyeon và bạn học ăn cơm.
Cách một khoảng xa xa đã nhìn thấy nam sinh tay kéo áo khoác đứng ở cửa ra vào, áo sơ mi trắng làm nổi bật lên khuôn mặt đỏ bừng của cậu, cả cặp mắt kia cũng đỏ. Hàng cúc áo sơ mi được cậu cài lại cẩn thận, chiếc cà vạt màu xanh đậm được kẹp trên áo sơ mi bằng chiếc kẹp vàng, theo động tác xoay người của cậu, áo sơ mi keo căng, ẩn ẩn lộ ra đường con săn chắc.
Cậu nhặt dây buộc tóc gắn hoa hồng lên, đeo trên cổ tay, hôm nay thi, cậu đem dây buộc tóc bỏ vào trong túi, lúc nãy lấy di động ra, không cẩn thận làm rơi.
Cậu thường xuyên đè Tiffany ra làm trong phòng tắm, vì tránh để tóc cô dính nước, cậu từ bàn trang điểm cô tìm thấy dây buộc tóc gắn hoa hồng mà lúc trước mua, mỗi ngày đều đeo ở cổ tay.
“Không phải cô gái kia chứ?” Có âm thanh thảo luận truyền đến.
Taeyeon quay đầu nhìn, Tiffany đi từ phía trước tới, trong tay cô cầm theo một chiếc túi xách nhỏ, mặc một chiếc váy dài màu vàng nhạt, cho dù là một chiếc váy rộng cũng có thể nhìn ra được dáng người cô vô cùng đẹp, mái tóc đen dài xoã trên vai, nổi bật lên khuôn mặt dịu dàng động lòng người của cô, khoé miệng mang ý cười, mắt nhìn chăm chú vào cậu, thấy cậu ngẩng đầu, ý cười trên môi càng đậm.
“Con mẹ nó.” Bạn cùng phòng đụng vào cánh tay cậu, đáy mắt không che dấu chút nào mà kinh diễm cùng kinh ngạc: “Taeyeon! Đây là bạn gái cậu sao?!”
Chỉ là dáng người cùng khí chất đã đem bạn gái của bạn cùng phòng hạ thấp xuống mấy phần.
Taeyeon gật đầu, “Đúng vậy.”
Không biết có phải do uống rượu hay không, cậu rất muốn gọi cô là vợ.
Tiffany cười đi tới, cùng mọi người chào hỏi, sau đó đứng trước mặt cậu, vươn tay sờ mặt cậu: “Uống bao nhiêu rượu rồi hả?”
Taeyeon cọ vào lòng bàn tay cô, ngoan ngoãn nói: “Hai chai.”
Tiffany sờ thử nhiệt độ trán cậu, xác định không có vấn đề gì, lúc này mới xoay người hỏi mấy người khác: “Bây giờ mọi người còn muốn đi chỗ khác chơi à?”
Sắc mặt bạn gái mấy người cùng phòng không tốt lắm, thứ nhất là túi xách Tiffany nhãn hiệu đều không rõ, toàn thân toả ra khí chất người có tiền, nhưng mà, cầm trong tay túi xách giá rẻ, cô lại không có vẻ chút quê mùa chút nào.
“Không đi, không đi.” Mấy người cùng phòng hướng cô cười nói, “À, Taeyeon cậu ấy uống nhiều quá, chị đưa cậu ấy về đi, có cần chúng tôi giúp không?”
Trong mấy người có người đi xe tới, lập tức cầm chìa khoá xe mình ra, chỉ một chiếc xe gần đấy nói: “Đi, nếu không tôi đưa hai người về?”
Tiffany cười nhẹ lắc đầu: “Không cần, tôi lái xe tới.”
“A, như vậy ạ.”
Mấy người cùng phòng không coi Tiffany ra gì, nghĩ hẳn là đi xe con hai bốn năm triệu đến, chờ đến lúc Tiffany dìu Taeyeon đến chiếc xe trước mặt, mấy người trừng to mắt.
“Xe kia là của chị ấy?”
“…hình như thế.”
“Xe kia có đến mấy con số?”
“…Bảy con số.”
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro