Chương 1: Mở đầu
Ánh nắng chiều xuyên qua khung cửa sổ, nhẹ nhàng đổ xuống những viên gạch men trắng ngà, khiến không gian trong căn biệt thự trở nên dịu dàng và ấm áp. Tia nắng nghiêng nghiêng, len lỏi qua tấm rèm mỏng, chiếu vào phòng.
Bỗng có một tiếng khóc vang lên, phá vỡ sự tĩnh lặng.
"Hic..huhu.."
Trên chiếc giường nhỏ màu xanh với họa tiết đại dương, một cậu bé khoảng sáu, bảy tuổi đang nằm. Cậu mặc một bộ áo ngủ SpongeBob mỏng, làn da trắng hồng như tuyết. Hàng lông mi dài cong vút khẽ run lên, cả người như giật mình, đôi tay bé xíu không ngừng giãy giụa trong không trung.
"Có phải thằng bé sắp tỉnh không?"
Vừa dứt lời, khuôn mặt cậu bé lại bị người bên cạnh mạnh tay bóp chặt. Ngay sau đó, Tư Thanh đột ngột mở mắt.
Đứng cạnh giường là ba đứa trẻ lớn hơn, chúng nhìn cậu với ánh mắt chán ghét, thiếu kiên nhẫn, hoặc chế giễu.
【Đinh ~ Bạn đã xuyên vào thế giới #Hào Môn Tam Huynh Đệ Bá Đạo Sủng#. Bạn có muốn tiếp nhận cốt truyện ngay bây giờ không?】
Trong đầu Tư Thanh vang lên giọng nói điện tử.
"Để sau đi..." - Tư Thanh thầm nói
Vừa mới xuyên đến đây, đầu Tư Thanh đau nhức như muốn nổ tung, cậu vẫn chưa thể thích nghi.
Giọng của cậu nhỏ nhẹ, ba đứa trẻ với vẻ mặt khó chịu nghe được chỉ nghĩ rằng cậu đang lẩm bẩm gì đó trong giấc mơ.
"Ngủ, ngủ, ngủ, ngươi là heo sao? Còn không mau dậy đi!"
Tư Ứng Hủ, người có tuổi gần bằng Tư Thanh, mặc quần yếm màu xanh lam và áo T-shirt nâu, bộ trang phục đáng yêu không kém gì Tư Thanh, nhưng lời nói lại chẳng hề khách khí chút nào. Theo như hệ thống 006 giới thiệu, Tư Thanh biết đây là tam ca của mình, hơn mình một tuổi.
"Ừm..."
Tư Thanh liếc mắt nhìn Tư Ứng Hủ một cái, trong lòng không khỏi thầm khinh bỉ.
"Thật là đáng ghét, nhưng thôi vậy—"
Tư Đường Dục, nhị ca của Tư Thanh, cao hơn hẳn một mảng, năm nay đã 11 tuổi. Hắn nửa cười nửa không, liếc nhìn Tư Thanh, rồi nhanh chóng bóp má cậu thêm một lần nữa.
"Mặt mày cũng thú vị đấy chứ."
Phía bên phải mặt của Tư Thanh lập tức đỏ lên vì bị bàn tay của Tư Đường Dục siết mạnh. Cậu mím môi, bất mãn, rồi bật dậy nhanh chóng. Tay cậu vung một cái mạnh mẽ, đập "bang" vào tay Tư Đường Dục.
"Chết tiệt, ngươi – cái đồ con riêng chẳng dám lộ mặt, thế mà còn dám đánh trả à?"
Thực ra, sức của Tư Thanh chẳng mạnh là bao, nhưng từ nhỏ cậu đã quen bị Tư Đường Dục ức hiếp, nên hành động này khiến Tư Đường Dục cực kỳ phẫn nộ vì không ngờ Tư Thanh lại phản kháng.
"Tư Đường Dục, đừng quậy nữa, ba đang chờ chúng ta ở ngoài."
Đại ca Tư Lăng Hạo lên tiếng, dù chỉ lớn hơn Tư Đường Dục một tuổi, nhưng lại có vẻ mặt lạnh lùng và thái độ trầm tĩnh như một người lớn thực thụ. Tư Đường Dục hậm hực "hừ" một tiếng, trước khi đi còn không quên đá mạnh vào giường của Tư Thanh đầy oán hận.
"Chưa chịu dậy nữa à? Ngươi muốn để ba và chúng ta phải chờ ngươi sao?"
Tư Ứng Hủ không giấu nổi vẻ khó chịu khi nhắc đến cha mình - Tư Đạt Minh, muốn dẫn theo Tư Thanh cùng xuống lầu. Hắn lạnh lùng theo sau Tư Lăng Hạo rời khỏi phòng, không nói một lời.
Thời gian gần đây, Tư Đạt Minh đã bị mấy người xung quanh tra hỏi rất nhiều về đứa con út mới xuất hiện của mình. Mặc dù trong lòng không thích đứa con riêng này, nhưng vì không muốn tai tiếng lan rộng, ông buộc phải giữ thể diện bên ngoài. Vì vậy, lần này dù ba đứa con lớn phản đối thế nào, ông vẫn nhất quyết mang theo Tư Thanh cùng ra ngoài dùng bữa lần này.
*
Sau buổi liên hoan gia đình giả tạo và nhàm chán kết thúc, Tư Thanh lập tức tìm đến hệ thống 006 để tiếp nhận cốt truyện.
Cậu phát hiện đây là một thế giới tiểu thuyết theo thể loại "bá đạo huynh đệ sủng ái" trong giới hào môn. Ba anh em nhà họ Tư đều là nhân vật chính nam trong câu chuyện, còn nhân vật chính của câu chuyện này là Tề Giang Nguyệt, bạn học đại học của Tư Ứng Hủ.
Tề Giang Nguyệt là một người ngoan ngoãn, dịu dàng, đáng yêu và nhân hậu. Sau một thời gian tiếp xúc, Tư Ứng Hủ dần dần bị sự hiền lành của cậu làm cảm động, và rồi yêu sâu đậm. Sau đó, trong một lần ngoài ý muốn, cả hai đã trải qua một đêm tình ái.
Tề Giang Nguyệt sở hữu một thân thể quyến rũ và mềm mại trời ban, khiến cho bất cứ ai cũng khó lòng cưỡng lại. Vẻ đẹp đầy mê hoặc ấy, đặc biệt là nét tinh tế trên cơ thể hắn, mang đến cảm giác non nớt nhưng nóng bỏng, làm cho Tư Ứng Hủ chỉ cần nếm thử một lần là đã không thể dứt ra. Tư Ứng Hủ chìm đắm trong khoái cảm, sau sự cố đêm hôm đó, hắn như một mũi tên rời nỏ, rất nhanh liền có lần thứ hai, thứ ba, rất nhiều lần
Nhị ca của Tư Ứng Hủ, Tư Đường Dục, lần đầu gặp Tề Giang Nguyệt khi cứu cậu trong quán bar lúc bạn cậu đang làm việc. Sau đó, khi biết Tề Giang Nguyệt là bạn học của em trai Tư Ứng Hủ, Tư Đường Dục liền nảy sinh hứng thú và bắt đầu theo đuổi Tề Giang Nguyệt một cách cuồng nhiệt.
Còn Tư Lăng Hạo, đại ca của họ, một lần sau khi tan làm trở về nhà, tình cờ nhìn thấy nhị đệ và tam đệ mình đang cùng nhau ân ái với một nam sinh xinh đẹp trong phòng.
Nam sinh ấy, với đôi mắt long lanh và dáng vẻ yếu ớt như thiên nga trắng, Nhị đệ và Tam đệ nắc hai dương vật cùng một lúc lấp đầy tiểu huyệt hồng nộn, lông mi Tề Giang Nguyệt khẽ rung lên, toàn thân co giật, một giọt nước mắt rớt xuống, đồng thời toàn bộ tinh dịch bắn ra ngoài..
làm Tư Lăng Hạo không khỏi chấn động. Sự gợi cảm của Tề Giang Nguyệt khiến hai người em của hắn đắm chìm, và trong khoảnh khắc ấy tim Tư Lăng Hạo cũng lệch đi một nhịp.
Trong một thế giới nơi BE không được phép tồn tại, câu chuyện đương nhiên kết thúc bằng việc ba anh em nhà họ Tư cùng chung tình yêu với Tề Giang Nguyệt, tạo nên một kết thúc ngọt ngào và viên mãn.
Ngược lại với cuộc đời ngọt ngào của Tề Giang Nguyệt, Tư Thanh lại là một nhân vật phản diện đầy ngốc nghếch và độc ác. Là đứa con không mong muốn của gia đình, Tư Thanh từ nhỏ đã phải sống trong sự lạnh nhạt, không nhận được tình thương từ cả cha lẫn mẹ.
Tư Đạt Minh là một người phong lưu, đào hoa, dù đã kết hôn nhiều năm với mẹ của Tư Lăng Hạo nhưng vẫn không thay đổi bản tính lăng nhăng. Ông còn ngoại tình với một nhân viên cấp dưới, chính là mẹ của Tư Thanh.
Mặc dù mẹ của Tư Thanh luôn mơ ước được bước chân vào hào môn, nhưng Tư Đạt Minh, dù phong lưu, cũng không phải người ngốc. Ông không hề có ý định bỏ người vợ dịu dàng của mình để cưới một người phụ nữ ngoài nhan sắc không có điểm nào nổi bật. Sau khi sinh ra Tư Thanh, mẹ cậu vẫn không thấy cơ hội nào để bước chân vào Tư gia. Lúc này, một thương gia giàu có, vừa mất vợ, bắt đầu theo đuổi bà. Sau khi cân nhắc, bà quyết định lựa chọn người giàu có kia, bỏ lại Tư Thanh cho Tư Đạt Minh rồi theo thương gia ra đi.
Trong suốt hai năm đầu đời, Tư Thanh, đứa con ngoài giá thú, bị cha nuôi dưỡng ở bên ngoài. Chỉ đến khi mẹ của Tư Lăng Hạo qua đời, Tư Đạt Minh mới đưa Tư Thanh về nhà. Tuy nhiên, ba anh em của Tư Lăng Hạo, đương nhiên, không hề chào đón đứa con riêng đã phá hoại hạnh phúc gia đình họ, vì vậy thái độ của họ đối với Tư Thanh rất tệ.
Tư Thanh trong lòng căm ghét ba người anh của mình, và nỗ lực vượt qua ba người anh của mình để cản trở con đường thành công của họ. Ngoài ra, Tư Thanh còn ganh tị với nhân vật chính, một người tài giỏi và xinh đẹp hơn mình hơn mình, và luôn tìm cách chống đối Tư Giang Nguyệt. Cậu đã nhiều lần phá hỏng việc tốt của nhân vật chính, và sau khi ba người anh quỳ dưới chân nhân vật chính, họ càng căm thù Tư Thanh đến tận xương tuỷ.
Rồi đến một ngày, Tư Thanh gây rắc rối lớn, khiến nhân vật chính bẽ mặt trước đồng nghiệp. Nhân vật chính tổn thương đến mức òa khóc. Chứng kiến điều này, ba người anh không thể chịu đựng thêm được nữa. Vài ngày sau, họ thuê người lái xe tông chết Tư Thanh.
Tư Thanh: "..."
What the heck!
"Chẳng phải ngươi đã nói đây chỉ là nhiệm vụ cơ bản của người mới sao?" Tư Thanh, với vẻ mặt chẳng còn chút hy vọng nào, nhìn chằm chằm vào sinh vật đáng yêu trong ý thức của mình – nhân vật cơm nắm Q, tên là 006.
"Đúng rồi mà! Ngươi xem kịch bản của ngươi ấy, chỉ có chưa đầy hai vạn chữ thôi, đơn giản quá còn gì? Hehe..." 006 đáp, mắt tròn xoe, nháy liên tục, đôi chân ngắn nhỏ của nó còn nhảy nhót vài cái khi thấy Tư Thanh nhìn mình.
"Thôi được..." Tư Thanh thở dài ngán ngẩm.
Thực tế, hắn đã 22 tuổi và chưa quen lắm với việc có một cơ thể ngắn ngủn, nhỏ bé như hiện tại.
Trong thực tại, hắn đã chết, nguyên nhân là do một chiếc bình hoa từ trên trời rơi xuống đầu. Khi đó, hắn đang học năm cuối đại học, chỉ còn nửa năm nữa là tốt nghiệp, nhưng một tai nạn ngoài ý muốn đã kết thúc cuộc đời hắn.
Dù cái chết bất ngờ là điều không may, nhưng Tư Thanh cảm thấy mình thật may mắn khi vô tình kết nối được với hệ thống 006.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro