Chương 113: Đêm tân hôn - Thượng (hơi H)

Hôn lễ quyết định vào ngày xuân, mười bảy tháng ba, xuân về hoa nở, sắc hoa rực rỡ, thích hợp gả cưới.

Đối với hôn lễ này người ngoài vô cùng hâm mộ, Mỹ Anh lại có vẻ vô cùng lạnh nhạt, không hề có mong đợi, nhân khoảng thời gian chuẩn bị hôn sự, khôi phục tâm trạng, nói với mình nhập gia tùy tục, bất luận sau này kết quả ra sao, nàng không còn yêu hắn giống như trước thì sẽ không phải chịu tổn thương nặng nề như trước kia nữa.

Đồ cưới mười dặm, hoa phủ kín đường, bên đường toàn là binh sĩ duy trì trật tự, mọi người vui vẻ, tiếng huyên náo cùng tiếng nhạc hỉ xen lẫn vào nhau khiến cho Mỹ Anh có hơi đau đầu.

Nàng trùm khăn voan, ngước mắt lên chỉ có thể nhìn thấy màu đỏ của việc vui, cúi đầu cũng chỉ có thể nhìn thấy kim tuyến thêu chi chít trên váy cưới màu đỏ và hai bàn tay trắng như tuyết nổi bật của nàng.

Tất cả hình như có chút không chân thực.

Mãi tới khi Thái Nghiên đẩy cửa tiến vào, vén khăn voan đỏ của nàng lên, uống rượu giao bôi với nàng, cho người lui xuống, cùng nàng ngồi trên giường phủ kín chữ Sớm sinh quý tử, thậm chí còn hoài nghi có phải mình đang nằm mơ hay không. Lúc nàng hồ đồ nhất, từng có ảo tưởng như vậy...

Nụ hôn mang theo mùi rượu dịu dàng hạ xuống môi nàng, Mỹ Anh lúc này mới tỉnh táo lại, ngước mắt lên, chỉ thấy lông mày và lông mi như cánh quạt và đôi mắt phản chiếu khuôn mặt kinh ngạc của nàng trong đôi mắt của Thái Nghiên.

"Anh nhi... nương tử..." Thanh âm của hắn dịu dàng quyến luyến, Mỹ Anh còn chưa thích ứng với xưng hô mới này nên cả người hơi run rẩy.

Mỹ Anh nhìn hắn, xuyên qua hai tròng mắt đen láy, nhìn xa hơn, giống như xuyên qua thời gian.

Ngay sau đó nụ hôn của Thái Nghiên rơi vào chân mày nàng, khóe mắt nàng rồi tới chóp mũi của nàng. Mỹ Anh nhắm mắt lại, trong lòng không suy nghĩ gì nữa nhưng vẫn có hai giọt lệ bất giác trượt xuống. Giọt lệ kia hiển nhiên bị hắn hôn lên, hắn nâng mặt nàng lên, vừa dịu dàng vừa bá đạo ép buộc nàng nhìn về phía hắn...

Sau khi Mỹ Anh quyết định tiếp chỉ gả cho Thái Nghiên, tất nhiên biết gả cho hắn rồi, trở thành thê tử của hắn rồi phải làm cái gì. Cho nên, lúc Thái Nghiên lại cúi đầu ngậm lấy môi nàng, Mỹ Anh chỉ nắm chặt hai tay, không đẩy hắn ra...

Áo cưới phiền phức bị người cởi ra từng lớp một. Đêm ngày xuân, ít nhiều vẫn có hơi lạnh.

Nàng cảm nhận được bàn tay của Thái Nghiên trượt trên lưng mình, bởi vì động tác quá nhẹ nhàng mà mang tới tê dại ngứa ngáy, khiến nàng có chút rung động.

Thấy Mỹ Anh không phản kháng, tay Thái Nghiên vén vạt áo nàng ra rồi luồn vào trong, vuốt nhẹ làn da trơn bóng mịn màng của nàng, sờ soạng tới hai bầu vú tròn trịa của nàng.

... Cơ thể Mỹ Anh run lên, muốn đẩy hắn ra nhưng nghĩ tới bây giờ mình đã là thê tử của hắn, phu thê làm chuyện như vậy với nhau là chuyện hiển nhiên... Nàng cuộn chặt tay lại, cuối cùng cũng không vươn ra, mà Thái Nghiên vươn tay ôm trọn lấy hai vú của nàng khiến cho Mỹ Anh khẽ nức nở một tiếng.

"Mỹ Anh, đừng sợ, ta sẽ dịu dàng..." Hắn nhẹ nhàng an ủi nhưng lời này cũng không thể giảm bớt sự căng thẳng của Mỹ Anh, rõ ràng kiếp trước và kiếp này nàng và Thái Nghiên đã từng làm chuyện này rất nhiều lần nhưng rốt cuộc nàng vẫn có chút không quen, nhất là với thân phận thê tử của hắn.

Một tay Thái Nghiên cầm một bầu ngực của Mỹ Anh, gạt núm vú từ cổ áo lót lỏng lẻo ra rồi há mồm ngậm lấy. Mỹ Anh nhắm mắt lại, vốn không muốn nhìn cảnh dâm mỹ này, lại nghe rõ hơn thanh âm liếm láp của hắn.

Trong rượu giao bôi có chút ít thuốc thôi tình là bí mật mọi người đều biết, cũng không phải liều xuân dược mà là sợ tân hôn phu thê thẹn thùng nên sử dụng để có tác dụng trợ hứng.

Đầu lưỡi Thái Nghiên lướt nhẹ quanh quầng vú ửng hồng của nàng làm Mỹ Anh có hơi ngứa, bị hắn đùa bỡn bộ ngực không ngừng, nơi khác trên người cũng nổi lên phản ứng.

Hai gò má của nàng càng ngày càng đỏ, ngoại trừ tác dụng của rượu còn là vì bị Thái Nghiên trêu chọc.

Hình như không hài lòng Mỹ Anh đoan trang, Thái Nghiên ngậm núm vú Mỹ Anh cắn cắn day day nhẹ khiến cho Mỹ Anh bật ra thanh âm hừ hừ khe khẽ.

"Ưm..." Mỹ Anh vốn muốn đẩy hắn ra nhưng bởi vì có rượu giao bôi trợ hứng, nói một cách công bằng, Thái Nghiên quả thực... nàng cảm thấy dễ chịu xấu hổ, Mỹ Anh mềm yếu vô lực ưỡn người ra vừa đúng lúc bị hắn bắt lấy rồi tiện thể bị hắn áp đảo ở trên giường...

Ngay sau đó, áo lót bị cởi ra hoàn toàn, hắn cúi người xuống, kèm theo một nụ hôn dai dẳng và tỉ mỉ...

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro