Chương 167: Nữ nhân đều làm từ nước (H)

Hơi thở của hắn bao phủ nàng, mùi thơm của long đản quẩn quanh từng hơi thở, mà mùi thơm mê người trên cơ thể nàng càng kích thích khiến tâm hồn hắn nhộn nhạo.

Bàn tay dài rộng nhẹ nhàng lướt qua mỗi một tấc da thịt tinh tế như tuyết, dáng người lung linh uyển chuyển vặn vẹo dưới người hắn, nụ hôn của hắn rơi vào gáy ngọc thơm tho của nàng, mà tay nàng ôm lấy hắn, dán chặt vào hắn, mười ngón tay nhỏ và dài lại chậm rãi vuốt lên khắp người hắn, là an ủi yêu thương, cũng là trêu chọc.

Nhũ hoa sưng bị hắn nắm lấy cưỡng hiếp, Mỹ Anh "ưm" một tiếng, eo ngọc cong lên, càng sát lại Thái Nghiên, ngay lập tức bị Thái Nghiên thuận thế ngậm lấy đôi môi nhỏ màu đỏ hôn lên, mút vào không ngừng khuấy đảo.

"A... A... A..." Hôn đến triền miên, hôn đến mức nhiều lần Mỹ Anh giãy dụa thoát ra, mượn cơ hội thở dốc. Nhưng ngực trắng mềm mại của nàng lại bị Thái Nghiên nắm chặt, hết nắn tròn rồi xoa bóp, thậm chí lần cuối cùng khi động tình hắn còn bóp chặt kéo nhũ hoa ra, có hơi đau chút, nhưng xác thật càng thêm khoái cảm.

"A... A... Ưm... A... Thái Nghiên... Ư... Thật to... Thật to..." Mỹ Anh ôm lấy cổ của hắn, tùy ý để nam nhân vừa xoa bóp hai bầu ngực của nàng, vừa rong ruổi bên trong cơ thể của nàng, nàng có thể cảm nhận được mỗi một lần Thái Nghiên tiến vào, đều lấp đầy khiến cho bụng nàng căng lên.

"Côn thịt của phu quân... A... côn thịt... khiến thiếp... ư... lấp đầy thiếp... Ưm... A..." Mỗi một cái, Thái Nghiên đều đè nàng lại thúc tới chỗ sâu nhất, Mỹ Anh có thể cảm nhận rõ được vật thô cứng kia của hắn khiến cho nếp nhăn trong huyệt đạo căng ra.

Lúc Thái Nghiên chầm chậm ra vào, Mỹ Anh còn có thể cảm nhận được gân xanh trên côn thịt của hắn. Gân xanh kia, từng cái từng cái dính lấy cọ xát vào nàng, trêu đùa khiến thân thể mềm mại của nàng vặn vẹo không khỏi muốn kẹp chặt hai chân, hoa cốc cũng bởi vì sự chuyển động như nghiền nát này mà không cầm được bắt đầu co rút lại, hoa huyệt vốn đã khít chặt lại càng hút xoắn khiến Thái Nghiên tê cả da đầu.

"Còn chưa đủ đầy!" Giọng Thái Nghiên khàn khàn, eo dùng sức mạnh bạo nhấn xuống, động tác bỗng nhiên lại trở nên nhanh hơn. Mỹ Anh bị hắn thúc vào "Y y a a!", hai mắt càng thêm mê man, nàng ôm chặt hắn, chân ngọc quấn ở bên hông của hắn, phối hợp với từng đợt thúc mãnh liệt tàn bạo của hắn, trên nghênh dưới đón.

Tiếng kêu mê người kề sát vào tai hắn thỉnh thoảng phát ra rên rỉ: "A! A! Ư... A a! Ư... A... Ừm! A!"

"Đầy, biết là tràn ra rồi... Phu nhân chảy nước ra, còn không đủ..." Thái Nghiên ôm lấy cái mông nảy nở khéo léo đưa đẩy của Mỹ Anh, không cho nàng uốn éo khắp nơi, hắn đè nàng về phía mình, thúc vào sâu hơn, giống như là muốn nhét cả túi trứng cùng đi vào hoa huyệt đang khó khăn nhả ra nuốt vào kia.

Mị thịt trở thành màu đỏ, hắn va chạm càng lúc càng nhanh, tiếng rên rỉ của Mỹ Anh cũng từ từ gấp gáp hơn, lửa trong thân thể cũng bùng cháy, thiêu đốt cả người nàng nóng lên, chỗ giao hợp đã tràn ngập dâm thủy, theo động tác gấp rút của Thái Nghiên mà bị đảo tới mép, tràn ra chỗ miệng huyệt.

Mồ hôi Thái Nghiên nhỏ xuống trên bầu ngực trắng rung chuyển của Mỹ Anh, hắn nâng hai chân của nàng lên, gập chúng vào ép lên hai bên ngực Mỹ Anh, đồng thời chống côn thịt to lớn kia ấn vào chỗ sâu nhất mềm mại nhất của nàng, hắn thở gấp, nhanh chóng đẩy quy đầu lớn với trứng nhỏ vào thúc nát miệng huyệt, giống như là muốn lấy côn thịt to dài của hắn đâm xuyên qua nàng.

"A!!!" Mỹ Anh bấu chặt lấy sống lưng của Thái Nghiên, không nhịn được kêu gào ra tiếng.

Thái Nghiên cười khe khẽ, tiếp tục tàn nhẫn mãnh liệt đâm vào.

Hắn cúi đầu, có thể nhìn thấy miệng huyệt của nàng bị hắn làm tới mức vô cùng dâm mỹ, nhìn thấy mị thịt sưng huyết đỏ rực kia bó chặt lấy vật to dài của hắn, khó nhọc nhả ra nuốt vào, run rẩy bị hắn lấy ra càng nhiều hoa dịch hơn...

Bởi vì nàng đủ nước thấm trơn trượt, nên côn thịt thô ráp của hắn mới có thể vui sướng rong ruổi như vậy, hắn tiến nhanh xuất nhanh, mạnh mẽ thô bạo đâm vào, tiếng nước vang lên nghe rất ngượng ngùng, mà Thái Nghiên vừa nắn bóp đầu ngực của nàng, còn vừa cười xấu xa nhắc nhở nàng: "Mỹ Anh, nương tử tốt của ta... Nước của nàng cũng thật nhiều... Chẳng trách thế nhân đều nói, nữ tử... À... Nữ nhân đều được làm từ nước..."

Thái Nghiên đột nhiên tàn nhẫn đút vào, làm cho Mỹ Anh căn bản không nói ra được một câu hoàn chỉnh, cả mặt nàng ửng hồng, càng lộ vẻ kiều diễm ướt át, nàng vừa rên rỉ, vừa đứt quãng nói ra: "Những thứ nước này... còn không phải đều là bệ hạ... Ừm! A! Là bị phu quân khuấy ra... A... Ư... Không có những dâm thủy này, a... Đại côn thịt của phu quân chàng... Căn bản, căn bản là không đâm vào được..."

Ngược lại đây là lời nói thật.

Có lúc động tình, hắn sốt ruột đi vào, cho là nàng đã đủ trơn trượt, thế nhưng khi tiến vào mới phát hiện từng lớp mị thịt trong lỗ huyệt khít chặt kia đều khước từ hắn, khiến cho hắn nửa bước cũng khó đi.

"Sao đã sinh con rồi mà vẫn chặt như thế?!" Thái Nghiên gấp rút đút vào, quy đầu cứ một lần lại một lần mạnh mẽ đâm vào hoa tâm.

Mỹ Anh bị hắn hung hăng thúc tới từng đợt co rút, khóc nức nở nói với hắn: "Không được rồi! A! Ư! Không xong rồi! Thiếp sắp ra rồi! A! Sắp ra rồi!"

Thái Nghiên đưa tay bảo vệ đầu của nàng, sợ nàng bị cụng đầu vào đầu giường, nhưng vẫn tiếp tục chuyển động. Mỹ Anh bị hắn đâm tới mức thần trí tan rã, không nhịn được khóc thành tiếng, vặn vẹo giãy dụa, hoa huyệt càng gấp rút co giật, mị thịt xoắn chặt lại!

Lúc trong đầu nổ ầm một mảnh trắng xóa, Mỹ Anh mơ hồ nghe được Thái Nghiên nói một câu: "Đây là thiếu nợ bị làm."

Nàng đưa tay muốn đánh hắn, nhưng một khắc này, nàng đã đến đỉnh. Nàng hét lên một tiếng, đưa tay nắm chặt hai tay của Thái Nghiên, cùng lúc đó Thái Nghiên gầm nhẹ một tiếng, thở dốc đâm mạnh một cái, chen vào miệng huyệt, bắn vô số tinh dịch nóng bỏng vào trong tử cung đang co giật mấp máy của nàng.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro