Chương 39: Bị giam cầm (cắn người, cưỡng hiếp)

Edit: Tiểu Cầu Nhỏ

Bạch Hạo cởi bỏ quần áo. Chỉ cần chạm vào cặp đùi trắng muốt mềm mại của cô, anh đã cảm thấy mình sắp bắn rồi. Ngay cả tay anh cũng run rẩy. Anh ấn vào bộ ngực đầy đặn của cô, ấn nhẹ vài lần. Lúc anh rút tay ra, đầu ngón tay đã dính đầy mùi hương của cô. Anh như bị ám ảnh ngửi nó một lúc, rồi ngồi lên người cô. Đũng quần nhô cao bị ướt một mảng lớn.
   
Cố Minh Mộng hoảng sợ giãy dụa, vô ích vặn vẹo eo, đôi mắt đẹp tràn đầy nước mắt, "Bạch Hạo! Tôi hận cậu! Tôi sẽ hận cậu cả đời!"
   
Bạch Hạo cười quái dị, vẻ mặt méo mó: "Thà cậu ghét tôi, còn đỡ hơn là quên tôi đi."
   
Anh lấy điện thoại của cô ra, nhờ chức năng mở khóa bằng khuôn mặt, không cần mật khẩu anh cũng có thể giả vờ là cô gửi tin nhắn cho mẹ Cố nói mình sẽ không về nhà.
   
Sau khi hoàn tất mọi việc, anh cởi hết quần áo ra. So với cậu bé gầy gò vài năm trước, Bạch Hạo hiện tại đã là một người đàn ông trưởng thành với khuôn mặt đẹp trai và thân hình cường tráng. Sau khi tháo kính ra, đôi mắt phượng hẹp dài của anh lộ ra, tràn đầy sự chiếm hữu và ham muốn.
   
Anh quỳ xuống giữa hai chân cô cởi trói cho cô. Cố Minh Mộng chưa kịp đá anh một cú mạnh, anh đã nắm chặt chân cô. Anh cố tình đưa đầu dương vật lên xuống ở cửa âm đạo của cô, nhanh chóng cảm thấy chỗ đó ướt đẫm. Anh mỉm cười thỏa mãn: "Ướt như vậy thì chắc sướng lắm nhỉ, đồ dâm đãng."
   
Cố Minh Mộng biết anh cố ý sỉ nhục cô nên chỉ nhắm mắt quay đầu đi. Tuy nhiên, cô không thể ngăn cản được cảm giác thể xác. Bạch Hạo nâng mông cô lên, dùng ngón tay tách cánh hoa ra. Anh từ từ đẩy quy đầu về phía trước. Anh phấn khích đến nỗi không ngừng thở dốc, ngay khi được bao bọc trong âm đạo của cô. Anh vẫn tiếp tục dũng mãnh tiến về phía trước mặc dù có kháng cự. Cũng do quá phấn khích mà chỉ mới mấy giây đã muốn xuất tinh.
   
Cố Minh Mộng đã lâu không quan hệ, cảm giác đau đớn khi âm hộ bị vật thể khổng lồ kia kéo giãn ra khiến cô cảm thấy vô cùng khó chịu. Nhắm mắt lại chỉ khiến cảm giác đó trở nên rõ ràng hơn. Cô thậm chí có thể tưởng tượng ra những nếp gấp ở trong động được làm phẳng ra.

Bạch Hạo nhìn chằm chằm vẻ mặt im lặng và kháng cự của cô, đột nhiên đẩy hông về phía trước, toàn bộ dương vật lấp đầy lỗ huyệt, chạm đến nơi sâu nhất.
   
"A - lớn quá!" Eo của Cố Minh Mộng cong lên, toàn thân đều giật giật. Cô có thể cảm nhận rõ ràng Bạch Hạo đã lớn hơn trước. Chỉ riêng điều này thôi đã khiến cô cảm thấy như tử cung của mình sắp bị đâm thủng.
   
Bạch Hạo không cho cô thời gian để thích ứng. Cơ eo săn chắc của anh lắc mạnh. Lúc đầu, dương vật có cảm giác khá khó chịu, nhưng sau đó trở nên trơn tru hơn nhiều. Anh siết chặt eo cô, muốn bù đắp lại những gì anh đã mất mát trong hai năm qua.
   
"Ah! A~ Sâu quá! Không!" Cố Minh Mộng kêu lên một tiếng, hai chân đạp vào không trung nhưng vô ích. Cơ thể trắng nõn nà đầy mồ hôi của cô bất lực vặn vẹo trên giường, vòng eo thon thả của cô bị người đàn ông ôm chặt.
   
Máu của Bạch Hạo sôi lên vì cô, anh thúc mạnh vào cô đến nỗi cả người cô lắc lư qua lại. Bộ ngực trắng nõn, đầy đặn của cô rung lên theo nhịp điệu. Anh nắm lấy núm vú của cô, không hề che giấu dục vọng của mình, "Vú cậu to quá! Phía dưới cũng ngậm giỏi hơn trước nhiều rồi!"
   
Anh không biết cơn giận dữ đến từ đâu, anh bóp ngực cô mạnh hơn, nhào nặn chúng thành nhiều hình dạng khác nhau, làm tình với cô hết lần này đến lần khác, không hề có kỹ năng nào ngoài sức mạnh thô bạo. Đầu dương vật khổng lồ đẩy mạnh vào nơi sâu nhất, dương vật thô dài nhiều gân liên tục cọ xát vào phần thịt xung quanh.
   
Khoái cảm vừa lạ vừa quen hòa lẫn với cơn đau nhói khiến Cố Minh Mộng hét lên không thể kiểm soát: "Buông ra! Thả tôi ra! A... Đau quá... Thả tôi ra..."
   
"Con mèo nhỏ!" Cơ bắp của Bạch Hạo căng cứng vì kích động, yết hầu của anh lăn lên lăn xuống, đôi bàn tay to thô ráp xoa nắn bộ ngực của cô, thỉnh thoảng lại vỗ mạnh, khiến bộ ngực cô đỏ bừng. Giọng nói anh hùng hổ đầy mạnh mẽ, đôi mắt tràn đầy sự phấn khích cuồng nhiệt, "Cuối cùng ông đây cũng tìm thấy cậu!"

"Ah! Đừng... Huhu... Đừng đánh mà... A....!" Cố Minh Mộng điên cuồng hét lên, toàn thân run rẩy càng lúc càng dữ dội, âm hộ co giật dữ dội. Bạch Hạo biết cô sắp ra nên cắn mạnh vào vai cô, động tác ra vào đến mức thịt âm hộ cô lòi ra ngoài.
   
"A!...A! Không! Đau quá... Đau quá..." Cố Minh Mộng càng kêu thảm thiết, một lượng lớn dịch âm đạo bắn ra ngoài. Tiếng thở nặng nề của người đàn ông kề bên tai cô, hòa lẫn với mồ hôi thơm mùi bạc hà, cơn đau ở vai khiến cô nhận thức rõ ràng rằng mình lại làm tình với Bạch Hạo.
   
Cảm giác xấu hổ và hổ thẹn cùng lên đến đỉnh điểm, cô không khiển soát được mà hùa theo ý Bạch Hạo. Cái dương vật sưng to này khiến cô cảm thấy khó chịu. Cô dang rộng hai chân, âm đạo thèm khát mút lấy dương vật.
   
Bạch Hạo thỏa mãn nhìn vết cắn trên vai cô. Anh đã cắn mạnh đến nỗi máu còn rỉ ra. Anh cúi xuống nói vào tai cô: "Có muốn chồng làm tình với em không?"
   
"Cút ra!" Cố Minh Mộng đơn giản nói.
   
Bạch Hạo khẽ cắn cằm cô, sau đó chậm rãi hôn lên ngực cô, đồng thời cắn mạnh vào bộ ngực trắng nõn, đẩy một cú thật sâu.
   
"Aaaaaa...!" Tiếng thét thảm thiết vang lên trong phòng. Cố Minh Mộng vặn vẹo thân thể muốn thoát khỏi anh, "Đừng cắn! Cầu xin cậu! A... đừng!"
   
Bạch Hạo cắn vào ngực cô, thô bạo thúc vào. Cơ thể cao lớn và vạm vỡ của anh giữ cô nằm xuống dễ dàng hơn so với khi anh còn là một thiếu niên. Khuôn mặt anh vùi vào bộ ngực ngày càng to lớn của cô, gần như làm chúng phẳng ra. Anh đong đưa háng mình dữ dội ra ra vào vào bên trong. Dương vật lớn của anh nhanh như que chọc lửa, khiến cô run rẩy toàn thân. Cô không thể biết được liệu nó là đau đớn hay sướng. Đôi mắt cô đỏ hoe, hai hàng nước mắt thấm ướt nửa chiếc gối.
   
Bạch Hạo cắn mạnh vào ngực cô, ngẩng đầu nhìn thấy sự hận thù trong mắt cô, cười quỷ dị đến vặn vẹo: "Em có thể hận tôi, thậm chí hận tôi đến chết."
   
Anh cúi xuống vuốt ve má cô, ánh mắt tràn đầy ham muốn chiếm hữu, rồi dùng lưỡi liếm những giọt nước mắt trên mặt cô.
   
Cố Minh Mộng sợ hãi nhắm mắt lại. Cô cảm thấy Bạch Hạo đã trở nên khác lạ. Cảm giác ướt át trên má truyền đến mắt, giống như lưỡi của một con rắn độc, hay thậm chí giống như điềm báo về cái chết. Nỗi sợ hãi dâng trào từ sâu thẳm trái tim cô. Cô bật khóc nắm chặt tay, giống như ngay cả trái tim cô cũng bị anh cưỡng hiếp.

Sau khi liếm đủ, Bạch Hạo còn cắn mạnh vào mặt cô, sau đó đứng thẳng người, tách hai chân cô ra. Cố Minh Mộng đổ mồ hôi lạnh vì đau đớn. Lỗ nhỏ vốn đã khó khăn để nuốt nay lại càng chặt hơn. Dương vật màu tím đen thô dài đâm mạnh vào cô, kéo căng phần thịt xung quanh.
   
"A... Đau quá... Đau quá..." Dù Cố Minh Mộng có giãy dụa thế nào cũng không thoát khỏi bàn tay đang đè trên đùi mình. Cô bị ép phải mút và vuốt ve dương vật của người đàn ông. Động tác của Bạch Hạo thậm chí còn thô bạo hơn trước. Cô thậm chí còn cảm thấy đau đớn khi bị rách.
   
Lần cuối cùng cô cảm thấy đau như thế này là khi sinh ra Cố Thượng Cầm.
   
Nghĩ đến đứa con trai Cố Minh Mộng ngày càng ủy khuất, tiếng kêu la ngày càng lớn, Bạch Hạo chỉ dùng vẻ mặt biến dạng, hung hăng thúc vào cô, nhéo mạnh vào âm vật của cô: "Ông đây chịch chết cái âm đạo của em! Chặt quá! Chặt quá!"
   
Thứ thô dài đó đâm thẳng vào giữa hoa huyệt của cô. Cố Minh Mộng không ngừng khóc thét, dịch nhờn của cô từng đợt chảy ra, cảm giác sướng không ngừng lại đồng thời trái tim cô càng ngày càng đau đớn.
   
Chờ đến lúc Bạch Hạo bắn thì cô đã sắp tắt thở. Tinh dịch đặc quánh bắn vào sâu bên trong cơ thể cô. Cơ thể đẫm mồ hôi và ửng hồng của cô run lên vì sung sướng. Khi cô nhìn vào mắt anh, ánh mắt nham hiểm pha lẫn hung dữ của người đàn ông khiến cô lại đạt cực khoái.

_____________
Cảm thấy nhiều bạn còn đọc chùa không tương tác nên Cầu không up nhiều chương cùng lúc nha 😔

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro