Sự Tò Mò Khám Phá

Linh là một nữ sinh lớp 9 tại một trường trung học cơ sở ở một vùng quê ngoại ô Huế, nơi những cánh đồng lúa xanh mướt trải dài, xen kẽ với những con sông nhỏ lấp lánh dưới ánh nắng. Ở độ tuổi thiếu nữ, Linh là hiện thân của sự dịu dàng và ngây thơ. Mái tóc đen dài óng ả, thường được buộc thấp bằng một dải ruy băng trắng, đôi mắt to tròn trong veo, và nụ cười e ấp khiến bất kỳ ai gặp cũng cảm thấy ấm áp. Cô mặc đồng phục học sinh với chiếc áo dài trắng tinh khôi, luôn được giữ sạch sẽ dù con đường đất đỏ từ nhà đến trường thường bám đầy bụi. Linh không giống những cô bạn cùng lớp, những người thích tụ tập và bàn tán về phim ảnh hay bạn trai. Cô trầm tính, yêu thích đọc sách dưới tán cây phượng trong sân trường và hay giúp đỡ mẹ làm việc nhà. Nhưng đằng sau vẻ ngoài dịu dàng ấy, Linh mang trong mình một sự tò mò hồn nhiên về thế giới, đặc biệt là những điều mà các bạn cùng trang lứa thì thầm trong giờ ra chơi.

Gia đình Linh sống trong một căn nhà nhỏ lợp mái ngói, nằm bên bờ sông Hương. Cha mẹ cô là nông dân, làm việc quần quật trên đồng lúa để nuôi ba chị em Linh. Cuộc sống khó khăn khiến Linh sớm ý thức được trách nhiệm của mình. Cô làm thêm bằng cách hái sen trong ao làng để bán, nhưng số tiền ít ỏi ấy chỉ đủ mua sách vở. Thành tích học tập của cô khá tốt, nhưng môn Sinh học luôn khiến cô tò mò hơn cả. Những bài học về cơ thể con người, về sự phát triển, và những điều được thầy cô giáo nói một cách úp mở làm Linh khao khát tìm hiểu thêm. Sự tò mò hồn nhiên xen lẫn chút bối rối khiến cô thường đỏ mặt khi nghe các bạn nữ bàn tán về “chuyện người lớn”.

Cùng lớp với Linh là Tuấn, một cậu bạn cùng tuổi, người mà cô thân thiết từ nhỏ. Tuấn có mái tóc đen rối bù, nụ cười tinh nghịch, và đôi mắt sáng lấp lánh sự hiếu kỳ. Cậu không phải học sinh giỏi nhất lớp, nhưng sự thông minh và tò mò của cậu khiến cậu luôn đặt ra những câu hỏi kỳ lạ trong giờ học. Tuấn và Linh lớn lên cùng nhau, cùng đạp xe trên con đường làng, cùng bắt cá ở sông, và cùng chia sẻ những bí mật nhỏ. Cậu thường trêu Linh vì tính cách dịu dàng của cô, gọi cô là “cô gái mít ướt”, nhưng luôn bảo vệ cô trước những trò đùa quá trớn của bạn bè.

Một buổi chiều mùa hè, khi ánh hoàng hôn nhuộm vàng cánh đồng, Linh và Tuấn ngồi dưới tán cây phượng trong sân trường, nơi họ thường học nhóm sau giờ tan học. Cả hai đang chuẩn bị cho bài kiểm tra Sinh học, nhưng tâm trí họ lại bị cuốn vào một chủ đề khác. “Linh, cậu có bao giờ tự hỏi… cơ thể mình thực sự hoạt động thế nào không?” Tuấn hỏi, giọng hơi ngập ngừng, mắt nhìn xuống cuốn sách mở trên đùi. Linh đỏ mặt, lùa lùa sợi tóc rơi trước trán. “Ý cậu là… như trong sách Sinh học à? Tớ thấy… hơi khó hiểu.”

Tuấn cười khúc khích, lật đến trang nói về hệ sinh sản trong sách giáo khoa. “Không phải chỉ trong sách đâu. Tớ nghe mấy đứa lớp trên nói… có những thứ hay ho hơn, nhưng người lớn không bao giờ nói rõ.” Linh nhìn cậu, đôi mắt long lanh tò mò. “Như gì cơ?” Cô hỏi, giọng nhỏ nhẹ, vừa ngại ngùng vừa háo hức. Tuấn nhún vai, cố tỏ ra tự nhiên. “Như là… khi hai người gần nhau, kiểu… chạm vào nhau ấy. Cậu không muốn biết nó cảm giác thế nào sao?”

Linh cắn môi, tim đập nhanh hơn. Sự ngây thơ của cô khiến cô không hoàn toàn hiểu ý Tuấn, nhưng sự tò mò thôi thúc cô gật đầu. “Ừ… tớ cũng muốn biết. Nhưng làm sao biết được?” Tuấn nhìn quanh, đảm bảo sân trường vắng tanh, rồi thì thầm: “Hay là… tụi mình thử tìm hiểu? Chỉ tụi mình thôi, không nói ai biết.” Linh đỏ mặt, nhưng nụ cười rụt rè của cô là câu trả lời. Cô tin Tuấn, người bạn thân luôn ở bên cô từ nhỏ.

Họ bắt đầu “nghiên cứu” của mình trong những buổi chiều yên tĩnh, ở một góc khuất sau nhà kho của trường, nơi không ai lui tới. Lần đầu tiên, Tuấn nắm tay Linh, bàn tay cậu ấm áp và hơi run. “Cậu thấy gì không?” Cậu hỏi, mắt sáng rực. Linh cười khẽ, giọng run run: “Tớ thấy… hồi hộp.” Họ tiến xa hơn, chạm vào nhau qua lớp áo, những cái vuốt ve vụng về nhưng khiến cả hai đỏ mặt. Linh cảm nhận cơ thể mình nóng lên, một cảm giác lạ lẫm nhưng không khó chịu. Tuấn cũng vậy, ánh mắt cậu đầy tò mò và phấn khích.

Một buổi chiều, khi ánh nắng xuyên qua kẽ lá, Tuấn đề nghị: “Linh, hay là… tụi mình thử thêm chút nữa? Tớ muốn biết… nó giống như trong mấy câu chuyện bọn lớp trên kể không.” Linh ngập ngừng, nhưng sự tò mò và niềm tin vào Tuấn khiến cô gật đầu. Họ cởi bỏ áo ngoài, để lộ áo lót mỏng của Linh và chiếc áo phông cũ của Tuấn. Cậu nhẹ nhàng chạm vào vai cô, rồi lướt xuống ngực, qua lớp vải mỏng. Linh rùng mình, hơi thở dồn dập. “Tuấn… tớ thấy lạ lắm…” Cô thì thầm, nhưng không đẩy cậu ra. Tuấn, giọng hơi khàn, đáp: “Tớ cũng vậy… nhưng mà thích.”

Những buổi “nghiên cứu” của họ ngày càng táo bạo. Một lần, trong nhà kho, Tuấn kéo Linh ngồi lên đùi cậu, hai tay ôm lấy eo cô. Linh đỏ mặt, nhưng cô để cậu kéo áo lót lên, để lộ bộ ngực nhỏ nhắn, săn chắc của tuổi mới lớn. Tuấn ngẩn ngơ, tay run run chạm vào, khiến Linh rên khẽ, cơ thể cô nóng rực. “Linh… cậu đẹp quá…” Cậu thì thầm, rồi cúi xuống hôn nhẹ lên ngực cô. Linh ôm đầu cậu, hơi thở dồn dập, cảm giác khoái lạc lạ lẫm lan tỏa khắp người. Cô không hiểu hết cảm giác này, nhưng cô thích nó, thích cảm giác gần gũi với Tuấn.

Họ bắt đầu thử nghiệm xa hơn, trong sự ngây thơ và tò mò của tuổi trẻ. Tuấn cởi quần Linh, để lộ chiếc quần lót cotton trắng. Cậu chạm vào vùng kín của cô qua lớp vải, khiến Linh rên rỉ, nước mắt lấp lánh vì bối rối và khoái cảm. “Tuấn… tớ sợ… nhưng mà… tớ thích…” Cô thì thầm, tay nắm chặt vai cậu. Tuấn cũng cởi quần mình, để lộ cơ thể đang phát triển của một thiếu niên. Họ chạm vào nhau, khám phá cơ thể đối phương với sự vụng về nhưng đầy háo hức. Linh cảm nhận Tuấn cứng lên khi cô vô tình chạm vào, và cậu rên khẽ khi cô vuốt ve theo bản năng.

Một buổi tối, khi cả hai trốn vào căn nhà hoang gần cánh đồng, Tuấn thì thầm: “Linh, cậu có muốn thử… cái mà người lớn làm không?” Linh đỏ mặt, tim đập thình thịch. Cô biết cậu đang nói gì, từ những lời thì thầm của các bạn lớp trên. “Tớ… tớ sợ đau… nhưng nếu là với cậu, tớ đồng ý.” Cô nói, giọng nhỏ nhẹ nhưng đầy tin tưởng. Tuấn hôn cô, nụ hôn đầu tiên của cả hai, vụng về nhưng ngọt ngào. Họ nằm xuống tấm chiếu cũ trong căn nhà hoang, ánh trăng rọi qua khe cửa. Tuấn cẩn thận, chậm rãi đâm vào cô, khiến Linh rên lên vì đau và khoái cảm lẫn lộn. “Tớ xin lỗi… tớ sẽ nhẹ thôi…” Tuấn thì thầm, nhưng Linh lắc đầu, ôm chặt cậu. “Không sao… tớ thích mà…”

Cả hai khám phá nhau trong sự ngây thơ, cơ thể hòa quyện dưới ánh trăng. Linh cảm nhận cơ thể mình co bóp quanh cậu, nước chảy ra ướt đẫm tấm chiếu. Tuấn rên rỉ, không kìm được mà xuất tinh trong cô, cả hai thở hổn hển, ôm nhau chặt. “Linh… tớ thích cậu…” Tuấn thì thầm, và Linh mỉm cười, má hồng rực. “Tớ cũng thích cậu…”

Thời gian trôi qua, Linh và Tuấn tiếp tục “nghiên cứu” của mình, nhưng giờ đây, họ không chỉ tò mò mà còn gắn bó sâu sắc. Những buổi gặp gỡ trong căn nhà hoang trở thành bí mật ngọt ngào của cả hai. Linh, dù vẫn dịu dàng và ngây thơ, bắt đầu tận hưởng những khoái lạc mà Tuấn mang lại. Cô không còn đỏ mặt khi cậu chạm vào, mà chủ động đáp lại, đôi khi cười khúc khích khi cậu hôn lên cổ cô. “Tuấn, tụi mình làm chuyện này… là đúng không?” Cô hỏi một lần, nằm trong vòng tay cậu. Tuấn cười, vuốt tóc cô. “Nếu cậu thấy vui, thì đúng mà.”

Cuối năm học, Linh và Tuấn vẫn là đôi bạn thân thiết, cùng đạp xe trên con đường làng, cùng học nhóm dưới tán phượng. Nhưng giờ đây, họ chia sẻ một bí mật sâu sắc hơn, một sự gắn kết vượt xa tình bạn. Linh vẫn là cô gái dịu dàng với dải ruy băng trắng, nhưng trong ánh mắt cô giờ đây có thêm chút tinh nghịch và tự tin. Cô đã khám phá một phần mới của bản thân, và cô yêu thích cảm giác đó, đặc biệt khi ở bên Tuấn.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro