19. Tùy ý (cao H)
Trì Dư đau đến mức bật khóc nức nở ghé vào lồng ngực Trình Ngôn.
"Rõ ràng lần kia, anh rất ôn nhu..."
Trình Ngôn hôn vành tai Trì Dư, sau đó lại ngậm lấy cái miệng nhỏ, duỗi lưỡi liếm. Sau khi đã hoàn toàn tiến vào thân thể của cô, rốt cuộc hắn cũng kiên nhẫn trở lại.
Dán vào vành tai cô, hơi thở nóng bỏng phun ra, "Thực xin lỗi..."
Trì Dư bị Trình Ngôn liếm đến mức dưới thân lại tiếp tục chảy nước, vật cứng thô to ở bên trong được giảm bớt một ít lực cản, bắt đầu có thể chuyển động từng một chút.
Bị kẹp lấy bất động, cảm giác nửa vời làm Trình Ngôn vô cùng khó chịu.
"Còn đau không?"
Trì Dư giống như con mèo nhỏ bị khi dễ, tránh ở trong lòng ngực Trình Ngôn, hai mắt đẫm lệ mông lung. Nhưng mà tất cả cảm giác khó có thể miêu tả này đều là do người đàn ông này làm ra, nghĩ đến đây, Trì Dư giận sôi máu, căm giận nói: "Hỏi nhảm... Ân hừ..."
Trình Ngôn nhịn không được động đậy ở bên trong một chút, ngữ khí của Trì Dư vốn dĩ còn đang nổi giận đùng đùng nói đến cuối cùng lại thứ cứng rắn nóng hổi dụ dỗ, phát ra tiếng rên rỉ mềm mại.
Trình Ngôn cuối xuống hôn lên khóe miệng của cô, xong việc lại bổ sung: "Anh động đậy được không?"
Trì Dư cắn môi dưới, tức giận nói: "Không phải anh đã động rồi sao... A..."
Trình Ngôn một tay nhấc một chân Trì Dư lên eo mình, tay kia đặt ở xương hông của Trì Dư, kích thích sức lực ở bụng và mông, lần lượt ra vào.
Vừa mới bắt đầu, chuyển động cực kỳ thong thả, Trình Ngôn chậm rãi rút ra nửa cây, cúi đầu tỉ mỉ nhìn chỗ giao hợp.
Nửa cây rút ra mang theo dịch ướt trong suốt, còn có màu đỏ máu, cửa huyệt lúc này đã hoàn toàn mở rộng theo hình dạng của hắn.
Hình ảnh như vậy đánh cực mạnh vào thị giác của Trình Ngôn, liền không chú ý khống chế sức lực, đột nhiên lại đâm vào cửa tử cung.
Tức khắc Trì Dư lại hô đau, tay vô lực đánh Trình Ngôn, "A! Trình Ngôn... Ân, anh nhẹ thôi..."
Cái miệng nhỏ trong cơ thể Trì Dư liếm mút làm da đầu Trình Ngôn tê dại, hắn nhịn không được lại hôn môi cùng Trì Dư, như trừng phạt liếm mút đầu lưỡi cô, mà động tác dưới thân cũng ôn nhu hơn rất nhiều.
Trình Ngôn rốt cuộc cảm thấy dây kéo khoá quần ở giữa quá vướng bận, nhanh nhẹn cởi quần ra, cũng cởi cả áo trên, không có trở ngại kề sát, càng làm cho Trình Ngôn cảm thấy chân thật.
Chuyển động mấy chục cái, Trình Ngôn bắt lấy chân còn lại của Trì Dư kẹp lên sườn eo của hắn.
Hai chân không thể chạm đất, lập tức Trì Dư duỗi tay ôm lấy cổ Trình Ngôn.
Hai tay Trình Ngôn bắt lấy hai đùi nhỏ trắng nõn của Trì Dư, đi đến mép giường, nơi kết hợp dưới thân nhẹ nhàng ra ra vào vào.
Trì Dư rầm rì dựa vào trước ngực Trình Ngôn, còn chưa phản ứng lại đã bị đẩy ngã lên giường, ngay sau đó Trình Ngôn đè lên trên cô.
Bộ ngực trên cơ thể đập vào mắt Trình Ngôn, da trắng tinh tế, bụng nhỏ phẳng lì, dưới sự yêu chiều của hắn, thân thể còn hơi hơi lộ ra màu hồng nhạt, trông vô cùng ngon miệng.
Hai chân bị bắt tách ra, chỗ giữ hai chân bị cắm tràn đầy, ánh đèn chiếu xuống đem mọi thứ đều rõ ràng rành mạch, Trì Dư biết Trình Ngôn đang nhìn chằm chằm vào nơi đó, cảm giác thẹn thùng làm cô cầm lòng không được mà kẹp chặt.
"Tê..." Trình Ngôn hít hà một hơi, dùng lực không nhẹ không nặng mà đánh vào mông cô, "Mới lần đầu tiên đã muốn xiết gãy anh sao."
Trì Dư xấu hổ đến mức không dám nhìn hắn, quay đầu đi, tay chặt chẽ bắt lấy khăn trải giường dưới lưng.
Bỗng nhiên trước ngực chợt lạnh, Trì Dư quay đầu lại, phát hiện váy ngủ mặc trên người của mình đã bị kéo lên đến trên ngực, hai vú trần trụi bại lộ ở trước mắt Trình Ngôn.
Hai đồi tuyết trắng nhô lên, phía trên còn điểm hạt đậu đỏ, cực kỳ mê hoặc làm người muốn nhấm nháp.
Trình Ngôn hơi hơi cúi người, duỗi tay nắm lấy vú.
Ngực cô không lớn, chỉ vừa một nắm tay, lại làm Trình Ngôn yêu thích không buông tay, đặt vào trong lòng bàn tay nhẹ xoa ra các dạng hình khác nhau. Đầu vú dựng đứng chui ra từ khe hở ngón tay, hắn cũng mở ra ngón tay, kẹp lấy đầu vú.
Mặc kệ là thân thể Tô Trì Dư trong thế giới tiểu thuyết hay thân thể Trì Dư ở thế giới hiện thực, cả hai đều mẫn cảm ở đầu vú. Gặp kích thích như vậy, cả người Trì Dư chấn động, cảm thấy dưới thân giống như có thứ gì muốn chảy ra.
Trình Ngôn cúi đầu ngậm lấy một bên đầu vú, lưỡi duỗi ra, bao lấy liếm mút, dưới thân vẫn không chịu ảnh hưởng chút nào mà tiếp tục kích thích cô. Dần dần, tầng mị thịt hút cắn có quy luật, làm hắn không thể không từ bỏ mỹ vị, đứng thẳng người, thả chậm động tác, hoãn lại một chút.
Tiểu huyệt hút càng lúc càng gấp, bỗng nhiên, một cổ sóng triều ướt át xối vào quy đầu, cuối cùng Trình Ngôn không nhịn nữa, nhắm mắt lại, bắn ở bên trong.
Trì Dư dựng thẳng eo, co rút nghênh đón cổ sóng triều kia, qua hồi lâu vòng eo mới trở xuống giường. Cô nhắm mắt lại, lẳng lặng cảm thụ dư vị cao trào.
Lúc trước vì tìm quyển sách kia, cô cũng chưa ngủ, cao trào mới nãy lại tiêu hao tất cả sức lực của cô, chậm rãi chợp mắt lại biến thành ngủ thật.
Trình Ngôn chậm rãi mở mắt từ trong dư vị sảng khoái, tất cả tinh dịch đều bắn vào trong cơ thể Trì Dư, lại để ở cửa tử cung bắn đầy như vậy, có lẽ cô sẽ mang thai, có mang đứa bé của Trình Ngôn hắn, tưởng tượng đến đây, dương vật vừa mềm một chút lại cứng lên vài phần.
Trình Ngôn chậm rãi rút ra cây thô dài ướt dầm dề. Rũ mắt nhìn cửa huyệt không khép được, chất lỏng màu trắng ngà chậm rãi chảy ra, có chút mất khống chế giống như nước tiểu, hắn lập tức duỗi tay lấy tờ giấy lót ở dưới mông Trì Dư.
Váy ngủ còn bị vén ở xương quai xanh Trì Dư, Trình Ngôn nhẹ nhàng nâng cánh tay cô, đỡ lấy phần đầu, đem váy ngủ cởi ra, tùy ý vứt trên mặt đất.
Sau đó, hắn lẳng lặng xem xét thân thể trần trụi của Trì Dư.
Môi đỏ tươi bị hắn cắn phá, hơi sưng. Một đường từ cổ đi xuống đến hai vú đầy rẫy dấu hôn của hắn, dấu vết của hắn. Hai đầu vú bị hắn hút đến sưng lên, làm tình đã xong, vẫn đứng thẳng như cũ trong không khí.
Khuôn ngực và hai vú hoàn mỹ, phập phồng có quy luật, phần thân thể dưới bộ ngực cũng không bệnh tật mà lộ ra hai bên xương sườn giống như lúc trước.
Tầm mắt từ phần eo mảnh khảnh dời xuống, hai chân nhỏ trắng nõn đang mở rộng trước người hắn, chỗ giữa hai chân còn ở chảy ra tinh dịch của hắn, làm ướt khăn giấy hắn lót ở dưới cái mông của cô hạ, lông tóc cuốn khúc dính vào chất lỏng hắn.
Thân thể xinh đẹp ở dưới ánh đèn, ngọt ngào ngon miệng như bơ, còn lộ ra tình ái đỏ ửng, ngực phập phồng theo quy luật, Trình Ngôn mơ hồ có thể nghe thấy tiếng hít thở lâu dài kia của Trì Dư.
Là khỏe mạnh như vậy, trí mạng như vậy, dụ dỗ người lại xâm chiếm thêm một lần nữa.
Trình Ngôn nắm lấy căn hung khí không biết từ khi nào đã cứng ngắc đứng thẳng kia, tùy ý vuốt ve vài cái, lại tiến vào cửa huyệt bị căng ra.
Trì Dư còn đang ngủ say, cau mày kêu rên vài tiếng, mệt đến mức mí mắt cũng không nâng lên nổi.
Trình Ngôn cúi xuống, ôn nhu lưu luyến hôn môi Trì Dư.
Tình yêu mãnh liệt trong lòng thoáng chốc truyền khắp người hắn, không ngừng kêu gào, nhiều đến mức không còn chỗ chứa, khó mà ức chế được tâm ý của mình, giống như phải xuyên qua cặp mắt ôn nhu kia mà tràn ra ngoài.
Trì Dư ở dưới thân hắn vẫn ngủ say an ổn như cũ, không có nhíu mày, không có ho khan, sắc mặt hồng nhuận, hô hấp bền lâu.
Trình Ngôn đặt cô vào trong lòng, một tay đặt lên trái tim của mình, từng chút từng chút đếm số nhịp tim đập, đó là thanh âm cộng hưởng cùng hắn.
"Thật tốt."
Mông hắn động đậy từng chút một, không hề gấp gáp giống vừa nãy.
Trình Ngôn thành kính hôn lên từng chỗ trên người Trì Dư.
"Cuối cùng anh đã có thể không kiêng dè gì mà yêu em."
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro