11. Ma tu trở thành tân nương tử, ngọt ngào gọi phu quân.

11. Ma tu trở thành tân nương tử, ngọt ngào gọi phu quân, xin phu quân cắm vào bắn bên trong, hốt hoảng rời khỏi ma tu.

Trong thôn có nữ nhi xuất giá, đây là chuyện vui hiếm có ở thôn núi này. Những người sống ở đây đều xem nhau như người nhà, cho nên một nhà có việc mừng, những người khác đều đến giúp đỡ.

Ở đây ma tu rất được quan tâm, mặc dù tính tình y có hơi lạnh lùng, nhưng Cảnh Minh lại rất dễ gần, sau mấy tháng chung sống, mọi người cũng đã quen thân với hắn, bởi vì vẻ ngoài hắn đẹp trai, nên có nhiều người muốn đến làm mai, nhưng không biết vì sao sau này lại gạt bỏ ý định này. Lần này có chuyện vui, cũng nhờ hắn đến giúp đỡ.

Đương nhiên Cảnh Minh đồng ý, sáng sớm đã bắt đầu bận rộn, hắn chưa từng trải qua những chuyện này, dù sao quy củ của phái Thiên Phong cũng không khắt khe, việc kết thành đạo lữ cũng chỉ là hứa hẹn mà thôi, cũng không có nghi thức gì, cho nên hắn thấy mọi thứ đều rất mới lạ.

Mấy người phụ nữ ngồi cùng nhau may quần áo, giày mới, còn những người đàn ông thì làm bánh dày. Nó được làm bằng cách cho gạo vào cối đá, rồi dùng chày giã ra thành một loại bánh, Cảnh Minh sức lớn cho nên thay phiên giã nhiều lần, nhưng dù thế thì trên trán vẫn toát mồ hôi.

Mấy người phụ nữ đều lau mồ hôi cho hán tử nhà mình, đương khi Cảnh Minh thấy cực kỳ hâm mộ, ma tu cũng đi tới, dùng một chiếc khăn vải thấm lau mồ hôi cho hắn.

Cảnh Minh hơi kinh ngạc, nhìn mấy người bên cạnh che miệng cười, mặt hắn cũng đỏ ửng, tim đập bang bang, nhưng cuối cùng cũng không từ chối hành động của ma tu.

Tập tục ở đây xuất giá vào ban đêm, nên buổi chiều mới bắt đầu trang điểm cho tân nương, tiểu cô nương ngày thường không mấy nổi bật nay cũng rạng ngời hơn sau khi trang điểm, hơn nữa nàng mặc áo cưới đỏ lửa, cũng xem như là cực kỳ xinh đẹp. Trong thôn không có tiền mua mũ phượng, trên đầu tân nương tử chỉ có một ít hoa lụa cắt ra từ thước vải ban sáng, đội lên trông cũng rất đẹp. Sau khi chờ đợi diễn tấu, tân nương tử cũng được nhà chồng đón về, mà nhiệm vụ của Cảnh Minh và ma tu cũng đã hoàn thành.

Ma tu cầm một bọc giấy, trong đó là thức ăn và rượu trên bàn tiệc, sau khi mang về nhà, Tiểu Bạch đã không chờ được nhào tới, ma tu dùng bát để đựng thức ăn, Tiểu Bạch đứng cạnh nhìn mà nhiễu nước miếng tong tỏng. Khi được ăn, bé thồn cho cả miệng bóng nhẫy, nuốt sạch toàn bộ đồ ăn vào bụng.

Ma tu buồn rầu nhìn bé, không khỏi vươn tay qua nhéo mặt, "Có phải ngươi lại phì lên không?"

Tiểu Bạch sững sờ, hai mắt trừng to, bắt đầu ầng ậng nước, "Hu hu, chủ nhân ghét bỏ ta."

Ma tu hơi bối rối, "Ta không ghét ngươi mà."

Tiểu Bạch nghiêng đầu nhìn y, chờ khi chắc chắn y nói thật, bé mới nhẹ nhàng thở ra, hai mắt sáng lên, "Thật ỏ?"

"Ừm." Ma tu nhẹ nhàng xoa tóc bé, "Tiểu Bạch ngoan quá."

Cục thịt yên lòng, mềm mại dán lên người y, được ma tu dỗ dành một hồi mới ngáp trở về phòng đi ngủ. Mu tu nhìn bé đi rồi, mới chợt nhớ đến những lời Cảnh Minh nói ngày đó, mặt lại đỏ lên.

Tiểu Bạch là một bé yêu quái ngoan ngoãn là thế, sao lại làm chuyện như vậy được.? Chưa kể, chưa kể...

Trong lòng Cảnh Minh cũng xoắn xuýt không thôi, khi đến bình minh, cũng là lúc hắn hẹn định thời gian với sư huynh, hắn sẽ rời khỏi nơi này, trở về sư môn. Đến lúc đó cho dù ma tu đến cửa bắt hắn, sư môn cũng sẽ chuẩn bị sẵn sàng, nhất định sẽ không để y dễ dàng thực hiện được.

Hơn nữa, ma tu sẽ thật sự đến cửa tìm hắn sao? Tu vi của y hẳn đã đột phá rất nhiều nhỉ? Còn cần song tu với thiên dương không?

Nghĩ đến ngày mai là có thể trở về sư môn, được ở cạnh Tiểu Nam, nhưng trong lòng Cảnh Minh không có chút vui vẻ nào, ngược lại còn hơi mờ mịt. Rõ ràng chỉ mới qua hơn nửa năm mà thôi, nhưng dường như cả khuôn mặt Tiểu Nam cũng trở nên mờ mịt, tất cả những gì có thể nghĩ đến đều khuôn mặt của ma tu.

Cảnh Minh biết mình không thể tiếp tục như vậy, nói không chừng hắn bị ma khí trong cơ thể ma tu ảnh hưởng, nên mới trở nên kỳ lạ thế này, trở nên không giống hắn.

Cảnh Minh còn đang buồn rầu, cửa phòng ngủ đã bị đẩy ra, he hé ánh sáng mờ ảo, Cảnh Minh biết ma tu đi vào, trái tim hắn chợt co rút lại. Hắn điều chỉnh cảm xúc, bày nụ cười bỉ ổi ra, nhìn qua cửa, đang muốn chế nhạo thì nhìn thấy ma tu, lúc này mọi lời như kẹt trong cổ họng, không nói nên lời.

Vẻ mặt ma tu cũng ửng đỏ, giờ phút này trông y mắc cỡ y như một cô nương mới lớn, chỉ đứng ở cửa, không dám đến gần. Trên mặt y điểm trang son phấn, tô son, vẽ mày, những thứ này đều do mọi người dạy y, y còn ngoan ngoãn học hỏi, nên khi tự làm trông cũng khá tốt, trên đầu y cũng đội hoa lụa, màu hồng phấn, nụ hoa chớm nở như càng phô bày y thành một đóa hồng đẹp đẽ tinh tế nhất, vừa đẹp vừa tươi sáng, làm cho người ta không rời mắt.

Tim Cảnh Minh đập bùm bùm, ánh mắt dán chặt vào y, cơ thể cũng đang thay đổi theo cách mà hắn không thể hiểu được. Ma tu bị ánh nhìn rực lửa của hắn nhìn cho nóng rẫy, hơi cúi đầu, chịu đựng cơn xấu hổ bước vào, sau đó đóng cửa lại, đi từng bước qua bên giường.

Cảnh Minh vẫn chưa hoàn hồn, hai mắt vẫn khóa chặt lấy y, vẻ kinh ngạc hiện rõ mồn một, ngay cả hơi thở cũng nhẹ nhàng hơn. Ma tu nhìn phản ứng này của hắn, y lại càng thấy mắc cỡ hơn, chần chờ một chút, giọng mềm mại gọi, "Phu quân."

Cảnh Minh lấy lại tinh thần, hai chữ này làm hắn hoảng hốt cảm giác như hôm nay là đêm bọn họ động phòng hoa chúc, ý nghĩ này làm huyết dịch cả người hắn sôi trào, làm hắn có chút khó nhịn, miệng lưỡi khô đắng. Hắn nuốt nước bọt, thấp giọng: "Ai làm cho ngươi?"

Ma tu mở to hai mắt, "Hôm nay các nàng dạy ta, ta tự làm, đẹp không?"

Cảnh Minh nhẹ nhàng gật đầu, "Đẹp." Giờ phút này quả thực ma tu trông cực kỳ đẹp, giống như trích tiên trên trời, lại giống như yêu tinh trong núi, dù là mặt mày cũng cực kỳ quyến rũ người khác. Cảnh Minh nắm hai tay y, nhẹ nhàng kéo người, kéo y vào lòng mình.

Ma tu không phản kháng, giờ phút này y không giống với ma tu mặt lạnh mấy tháng trước động chút là tát người, lúc này y vừa ngoan ngoãn lại vừa mềm mại thuận theo, được hắn ôm trong lòng cũng chỉ đỏ mặt, không có chút lệ khí nào.

Cảnh Minh vươn tay chạm vào má y, da thịt bôi son phấn sờ lên cũng khác lúc thường, chưa kể khi tới gần còn ngửi được mùi thơm. Chợt Cảnh Minh muốn biết có phải toàn thân đều thơm hay không, thế là nhịn không được kéo vạt áo y ra, cúi đầu ngửi mùi trên cơ thể y.

"Ứn." Ma tu rên rỉ, dáng vẻ quyến rũ ngoan mềm mặc người muốn làm gì làm, làm cho hơi thở Cảnh Minh cứng lại, cố gắng khôi phục dáng vẻ ban đầu của mình, cong môi cười tà ác: "Ma tôn đại nhân ăn mặc trang điểm vừa dâm vừa lẳng lơ thế này, là muốn làm gì? Chẳng lẽ muốn gả làm nương tử cho ta hửm?"

Hắn vốn chỉ nói đùa, ma tu lại đỏ cả vành tai, đôi môi mọng run rẩy, nhỏ giọng dò hỏi: "Không phải đã là nương tử rồi sao?"

Cảnh Minh cứng đờ cả người, ma tu có chút không vui, bĩu môi, "Rõ ràng ngươi đã bảo ta gọi phu quân rồi, lúc trước còn không cho đấy thôi."

Lời y phàn nàn làm Cảnh Minh nhớ lại lần đầu tiên được ma tu dẫn đến đây, ma tu nói hắn là 'phu quân', chẳng lẽ từ khi ấy bắt mình, quả thật là muốn mình làm phu quân, mà không phải lô đỉnh tu luyện?

Cảnh Minh không thể tin được, hắn cũng không muốn tin vào khả năng này, ma tu cưỡng ép bắt hắn chẳng qua là muốn lợi dụng hắn mà thôi, y là ma tu, tất nhiên sẽ làm chuyện xấu, sẽ họa thương sinh, mình xem ở phần tình cảm giao cấu nhau lâu như vậy, không nói chỗ ẩn thân của y đã là đủ rồi, sao có thể, sao có thể cam tâm tình nguyện ở lại nơi này.

Cảnh Minh cắn thịt mềm trong miệng, bắt bản thân mình tỉnh táo lại, mặt lại bày nụ cười chiếu lệ, "Là ta sai rồi, vậy ngươi là nương tử của ta?"

Ma tu không rõ cảm xúc của hắn, chỉ nghe hai chữ 'nương tử' đã vui vẻ không thôi, y đỏ mặt gật đầu, "Dạ." Đôi mắt y ánh nước, "Sau này, sau này chàng bên em, còn cả bé cưng nữa."

Cảnh Minh cũng không phân biệt được 'bé cưng' y nói là ai, chỉ nghĩ đó là Tiểu Bạch, dù sao y cũng thường nói nhóc yêu quái hai mươi tuổi kia là bé cưng, hắn vươn tay nắm cằm ma tu, đáy mắt hiện ý cười xấu xa, "Đã là nương tử của ta, vậy ngươi muốn hầu hạ ta thế nào?"

Ma tu đỏ mặt đứng dậy, giọng điệu nhẹ nhàng ngọt ngào, "Phu quân, để em hầu hạ chàng."

Tim Cảnh Minh đập bùm bụp, ma tu lớn lên thật sự quá đẹp, một cái nhăn mày một nụ cười đều cực kỳ hớp hồn người khác, có lẽ đây là năng lực của ma tu nhỉ? Có lẽ giờ phút này tim mình trật nhịp, chẳng qua là bị ma tu khống chế mà thôi, chẳng qua y vì thân thể thiên dương của mình mới giữ mình bên cạnh, chứ thật ra mọi hành động của y đều không có ý tốt.

Cảnh Minh cảnh báo bản thân như vậy, nụ cười trên mặt lại càng tươi hơn, "Được, nương tử chủ động chút đi."

Ma tu đỏ mặt sáp người lại, ngũ quan phóng đại vẫn xinh đẹp không chút tì vết, đôi môi ẩm ướt tô vẽ môi son lại càng thêm đỏ mọng hấp dẫn, tiếp ngay sau đó, ma tu chủ động hôn lên môi hắn, nhay cắn cánh môi, vươn lưỡi thăm dò vào khoang miệng hắn.

Chiếc lưỡi mềm mại dù đã nếm qua bao nhiêu lần vẫn làm Cảnh Minh say như điếu đổ, hắn mạnh mẽ cuốn lấy đầu lưỡi đối phương, lại ôm gáy ma tu liếm láp khoang miệng y. Kiểu chơi này không biết hai người đã làm bao nhiêu lần, nước bọt lưu chuyển giữa môi hai người, cuối cùng hai người đều vươn đầu lưỡi ra quấn quít lấy nhau trong không khí, cho đến khi rã rời mới lưu luyến tách ra.

Cảnh Minh nhìn dáng vẻ thở hổn hển của ma tu, son trên môi y bị lem luốc không ít, nhòe ra da thịt, làm y trông càng thêm đẹp hơn. Cảnh Minh cố gắng không để ý tới rung động trong lòng, cong môi, "Nương tử thật nhiệt tình, không đợi được sao? Ta thấy trên đời này chẳng còn tân nương tử nào dâm được như ngươi."

Ma tu nhìn hắn đỏ bừng cả mặt, "Chàng không thích sao?"

Cảnh Minh thích muốn chết, nhưng hắn không phân biệt được đây có phải là do ma khí ma tu quấy phá hay không, dù sao y cũng có năng lực như thế. Cảnh Minh khẽ cười: "Ta thích, thích ngươi dâm nhất, lại dâm chút nữa cho ta xem nào."

Ma tu mắc cỡ, nhưng nhìn dáng vẻ nam nhân chờ đợi, liền ngoan ngoãn cởi thắt lưng, khoe bầu vú sữa của mình ra trước. Trên cặp vú y còn lưu lại dấu vết ân ái từ tối qua, đầu núm vẫn còn dấu răng nhàn nhạt, là do Cảnh Minh cố ý cắn, kỳ thật bằng tu vi ma tu, hẳn những vết tích đó sẽ mau chóng biến mất mới đúng, nhưng không biết vì sao y lại không làm vậy, mà còn giữ lại nó.

Cảnh Minh nhìn dấu răng của mình, cổ họng khát khô, hắn thấp giọng: "Sao lại có dấu vết? Tân nương tử là tân thật sao? Chẳng lẽ là bị người chơi cũ?"

Ngón tay nam nhân chạm vào, đầu ngón tay đảo tròn trên dấu răng, ma tu rên rỉ, ánh mắt đầy sương mù, "Hưn, không bị chơi cũ, là mới."

"Mới thì sao trên vú lại có một dấu răng? Nói ta nghe, có phải bị ai đụ rồi không?" Đôi mắt Cảnh Minh nhìn chằm chằm y, ngón tay dời xuống một chỗ, đụng vào núm vú mẫn cảm của ma tu. Núm vú đỏ tươi cứng đanh ngay lập tức, vểnh cao lên, giống như muốn được bú, quả thực lẳng lơ vãi cả chưởng.

"Không có, hức, chàng có thể, có thể kiểm tra." Vốn ma tu không chơi mấy trò này, không biết vì hôm nay lại đáp lại, làm Cảnh Minh hưng phấn rần rật.

Cảnh Minh cong môi, "Được, vậy ta sẽ kiểm tra. Chậc, núm vú bự thế, bị gã khác bú rồi phải không, còn lẳng lơ thế này, mới thế đã cứng ngắc, chẳng lẽ tân nương tử thích được người ta nghịch vú?"

Bàn tay to lớn của nam nhân nhẹ nhàng đùa nghịch vú sữa, làm toàn thân ma tu nóng rực, thở dốc: "Ưn, thích lắm."

"Vậy thật sự đã bị người khác chơi rồi hửm? Đưa vú bên kia qua cho ta xem, chậc chậc, trên đó còn có dấu hôn này, sao dâm dữ vậy?" Cảnh Minh nhìn dấu vết mình để lại, bụng dưới nóng ran, tay cũng không kìm được bóp chặt bầu ngực căng tròn dựng thẳng kia, tùy ý nghịch nó.

"Á, đã bị chơi rồi, hức." Tân nương tử không chịu được, thở hổn hển gấp gáp, rồi lại vì khoái cảm dễ chịu mà ưỡn vú cao hơn, để cho nam nhân nghịch cặp vú bự lẳng lơ dâm đãng của mình càng thêm mạnh hơn, nhào nặn bầu vú tuyết sữa thành đủ hình đủ dạng, núm vú bị ngắt nhéo đến sưng dựng lên, quyến rũ người tới hái. Nhưng dường như y thấy chỉ vò nắn thôi còn chưa đủ, nức nở nói: "Mút giúp em, phu quân mút núm vú em đi."

Núm vú y sưng đỏ, quả thật là dáng vẻ cần người bú mút, hai mắt Cảnh Minh tối sầm, không kìm được nữa, cúi xuống ngậm lấy núm vú y, mút vào thật sâu.

"Á, phu quân." Tân nương tử hét thành tiếng, rõ ràng là sướng muốn thăng thiên, khóe môi cũng rỉ rã nước bọt.

Cảnh Minh bú mút núm vú kia hết lần này đến lần khác, thấp giọng: "Gian phu của ngươi bú cặp vú lẳng lơ của ngươi thế này hửm?"

Tân nương tử thở dốc nhưng vẫn lắc đầu, "Hức, hắn mút mạnh lắm, a, mút mạnh hơn đi."

Cảnh Minh bị y kích thích vô cùng, miệng lại ngậm trở về, tay bóp hai bầu vú vào giữa, vừa liếm rãnh vú vừa mút núm vú y, in hằn trên đó một dấu vết, "Vú bị gian phu chơi thành lẳng lơ thế này, còn chỗ khác thì sao hửm? Chỗ khác cũng thế đúng không?" Hắn hung hăng xé quần áo của tân nương tử, khi nhìn thấy da thịt trắng tuyết ấy, hai mắt hắn đỏ lên. Hạ tay xuống, khi sờ vào phần bụng hơi nhô lên, hắn híp mắt, "Bụng to thế này, đừng bảo bị gian phu đụ đến mức có con hoang rồi nha?"

Cả người tân nương tử run rẩy, vẻ mặt đáng thương, "Hức, em không cố ý, phu quân."

Cảnh Minh nhìn y chằm chằm, "Thật sự bị đụ đến lòi cả con sao? Đúng là lẳng lơ vãi lòn, vậy mà còn vác bầu đến gả cho ta, nhìn xem ta có trừng trị ngươi ra hồn không!" Hắn như thể biến thành một tân lang quân đội mũ xanh, tàn bạo xé quần tân nương tử, cởi sạch y trần truồng, sau khi nhìn thấy dương vật hồng hồng của y, hắn đưa tay búng, "Con cu lẳng lơ này cũng cứng cả rồi, là lúc bị bú vú sướng đến cứng, hay là lúc nghĩ đến cảnh ngươi bị gian phu đụ đến cứng hử?"

"Hức hu hu, là bị bú vú cứng, a a a, phu quân, bên dưới của em cũng chảy nước." Đuôi mắt tân nương tử đỏ hồng, ngoan ngoãn dạng rộng cặp đùi trắng ngần ra, phơi bày nơi bí ẩn nhất.

Dưới dương vật mọc một cái khe xinh đẹp, xung quanh không có lấy một cọng lông, sạch sẽ tượng trưng cho sự trong trắng của y, khi nam nhân dừng mắt trên âm hộ, nhìn thấy màu sắc bị chơi chín mọng, mới biết rằng y đã bị người ta đụ sướng từ lâu, lỗ bướm kia chưa được chạm vào đã bắt đầu co thắt, dáng vẻ chờ dương vật to chảng của nam nhân đút vào.

"Lẳng lơ quá, muốn bị đụ đến thế sao? Không sợ đụ đến mức văng cả con hoang trong bụng ngươi ra ngoài." Cảnh Minh chợt hưng phấn, vừa cởi quần mình vừa thấp giọng: "Không ngờ ngươi dám ngoại tình, mất trinh trước khi cưới, vừa hay ta đụ bay con ngươi ra luôn được không?"

"Á, không." Tân nương tử hơi giãy dụa, nói là giãy, lại càng giống như ỏn ẻn thì hơn, khóe mắt đuôi mày đều tràn đầy khát vọng xuân tình, lỗ thịt cũng co thắt dữ dội hơn, chim chim cũng run run chảy ra nhiều chất nhầy.

Tất cả những điều này đều rơi vào mắt Cảnh Minh, hắn nắm con hàng của mình, dương vật cương cứng hằn đầy gân xanh, trông như thể sắp muốn nổ tung, rất dữ tợn. Hắn kéo hai chân tân nương tử lại dưới háng mình, cầm con cu to đùng quất vào bướm xinh ướt át múp míp của y, "Bé lẳng lơ, bé đĩ, muốn bị đụ thế hửm? Nghe nói được đụ đến bay cả con vậy mà hưng phấn vãi chưởng đến thế, bươm dâm cũng biến thành bướm ướt, còn phun đầy nước dâm."

"A a, em không có, hức hu, phu quân, tha em, hức, bướm dâm sắp bị quất hỏng rồi, a." Tân nương tử khóc lóc, hít hít cái mũi trông lại càng quyến rũ, lỗ thịt dâm loàn kia bị dương vật quất cho bép bép, mép bướm cũng bị quất sưng lên, âm vật cũng bị đánh cho cứng ngắc, dựng thẳng, nước dâm chảy ra ồ ạt, bị quất đánh cho bắn tung tóe, trong lúc nhất thời đùi của tân nương tử trông cực kỳ dâm loạn.

"Thật muốn quất nát bướm dâm của ngươi, xem ngươi còn dám ngoại tình hay không!" Cảnh Minh hưng phấn muốn lên nóc, như thể hắn thật sự trở thành phu quân bị đội mũ xanh đêm tân hôn, tân nương của hắn vừa đẹp lại vừa lẳng lơ, trên người có dấu vết tình ái, trong bụng còn mang đứa con hoang đã dám gả cho hắn, mà điều hắn cần làm là cầm con cưu dưới háng mình mạnh bạo trừng phạt bé đĩ dâm loàn này.

"A a, em không dám, em chỉ cho phu quân chơi em, không cho người khác mà, hức hu." Tân nương tử khóc lóc trông rất tội nghiệp, hai chân cũng dạng ra hết cỡ, y nức nở: "Phu quân đụ em đi, hu hức, bướm dâm muốn ăn chim bự của phu quân, a."

Khi Cảnh Minh nghe ma tu chủ động nói mấy lời dâm đãng như vậy, hưng phấn muốn phát rồ, không nhịn được nữa, nâng quy đầu to tròn của mình hung hăng cắm vào trong khoang thịt non nớt của y. Sau khi hai người biết nhau, hầu như ngày nào cũng làm tình, nên phối hợp với nhau cực kỳ ăn ý, hai chân ma tu quấn vòng hông hắn, ôm hắn đẩy vào động thịt của mình càng sâu hơn. Lỗ bướm nho nhỏ nay đã bị nong thành một cái lỗ tròn, múi thịt dâm loạn bên trong cũng mút lấy mút để, Cảnh Minh hít sâu một hơi, dương vật dưới háng lại to hơn, hắn nâng hai bờ mông đầy đặn của ma tu thúc vào sâu hơn nữa, quy đầu xuyên thẳng qua từng lớp thịt êm ái, dương vật to dài cắm thẳng vào trong điểm g của ma tu.

"Hức, lớn quá." Ma tu rên rỉ, giờ phút này y hoàn toàn không thể khống chế được tiếng rên dâm của mình, đôi môi đỏ rỉ rả những âm thanh lẳng lơ trông quyến rũ chết người, Cảnh Minh nhìn chằm chằm khuôn mặt xinh đẹp của y, nghĩ đến thân thể vừa dâm loạn vừa tham ăn này, không biết sau khi mình rời đi y có không chịu được cô đơn mà đi tìm những gã khác đụ mình hay không, trái tim hắn chợt nhiên thắt lại, dương vật dưới thân cũng sưng to hơn, nong rộng lỗ thịt của ma tu đến cực hạn, như thể chỉ cần lớn hơn chút nữa là có thể nong rách bướm dâm của y.

Cảnh Minh nhìn ma tu, thấp giọng: "Bự thế này mới đút no được cưng, thân thể bé đĩ dâm như thế, chỉ sợ sau này một cây không đút cưng no được nhỉ?"

Ma tu không rõ lắc đầu, "Có thể, hức, chỉ cần là chàng thì có thể."

Lời y nói làm Cảnh Minh như ngừng thở, hắn rút dương vật bị ngậm ướt dầm dề của mình ra, rồi lại mạnh bạo thọc vào, thịt mềm bên trong mút vào càng sâu càng nhanh, từng lớp múi thịt ngọt ngào quấn chặt dương vật của hắn, thích đến mức làm hắn phải rên lên, "Thế hửm? Ta nhìn bộ dạng ngươi trông không giống biết đủ chút nào, lẳng lơ chết mịe, ma tu đều lẳng lơ thế này à?"

"Em không biết, hức, thật sướng, sướng muốn chết." Ma tu thút thít bày tỏ cảm xúc của mình, toàn thân y trần trụi, từng tấc da tấc thịt đều cực kỳ quyến rũ, như thể sinh ra để làm tình, chim chim cũng vểnh lên cao vút, trông như có thể bị chịch bắn bất cứ lúc nào.

"Bướm của bé đĩ mút chặt quá này, mút đến không rút ra được luôn, thả lỏng chút." Cảnh Minh thấy y thích như thế, cố y chậm tốc độ lại, dương vật thô to chậm rãi rút ra, rút theo một múi thịt đẹp đẽ , hắn lấy tay chạm vào, làm ma tu phải hét lên thành tiếng, thịt bướm càng mút chặt hơn, nước dâm rỉ rả ra từ nơi giao hợp.

"Hức, cắm vào, a, phu quân." Hiển nhiên ma tu không quen với khoái cảm chầm chậm, chân quấn lấy nam nhấn muốn hắn nhanh chóng chịch mình. Cảnh Minh lại không muốn vội vàng như vậy, đêm nay hắn muốn thưởng thức cơ thể ma tu, dù sao, sau này cũng không có cơ hội nữa, nhỉ?

Nghĩ đến khả năng này, trong lòng Cảnh Minh thấy đau nhói, hắn nhanh chóng lắc đầu, rũ bỏ ý nghĩ này rồi tiếp tục chịch người dưới hông.

Lúc ma tu kêu 'phu quân' quả thật là ngọt ngào chết người, cả người mềm mại như một cục kẹo, nhìn đôi môi hồng hào của y, Cảnh Minh không khỏi cúi người xuống ngậm cánh môi ấy, dương vật dưới háng lại đâm đụ điên cuồng.

"Hức, a, ha." Ma ta sảng khoái đến mức khóe mắt trào nước, cả người đắm chìm trong dục tình nam nhân mang lại, quả thật là sướng vô cùng. Tối nay nam nhân cực kỳ dũng mãnh, con chim dưới háng cũng cứng rắn đanh, nếu không phải y dùng tu vi bảo vệ bụng chặt chẽ, bé cưng trong bụng hẳn đã chịu ảnh hưởng rồi.

"Tử cung mút chặt quá, thích chết." Cảnh Minh hoàn toàn vùi mình trong tử cung của y, nguyên cây trụ sắt nóng bỏng cắm thật sâu vào trong cơ thể ma tu, khoái cảm sung sướng làm hắn say mê, chỉ hận không được vùi bên trong cả đời.

"Hức, em cũng thích, muốn bắn." Cơ thể ma tu vô cùng mẫn cảm, dưới những cú thúc mãnh liệt như vậy, y không nhịn được bao lâu, Cảnh Minh lại đụ vào một trận nữa, y bắn hết cả ra, toàn thân trên dưới trông dâm đãng cực kỳ.

Cảnh Minh cũng muốn bắn, nhưng hắn cố nhịn lại, kêu ma tu bày thành tư thế quỳ bò, chơi lỗ cúc của y từ đằng sau, nong lỗ thịt ướt mềm kia ra đến cực hạn, sau đó cắm vào thật sâu.

Trong đêm đó hai người say mê làm tình cùng nhau, như thể đó thật sự là đêm tân hôn của họ, Cảnh Minh cũng có chút không dừng lại được, rõ ràng ma tu bị bắn bên trong bao nhiêu lần cũng xin tha bấy nhiêu lần, nhưng chính hắn lại không thể dừng lại.

Cuối cùng hắn bắn tinh dịch đậm đặc vào trong lỗ bướm của ma tu, nhìn hai cái lỗ nhỏ ban đầu đã bị đụ đến mức không thể khép khít lại, nhưng Cảnh Minh không cảm thấy thỏa mãn chút nào, hắn còn muốn cắm vào lại, cắm vào thật sâu, muốn được y bao bọc, muốn được y ôm hắn, muốn sống một cuộc sống bình thường thế này.

Cảnh Minh nhanh chóng dừng những suy nghĩ này lại, hắn cảm thấy chắc mình bị ma tu hạ chú rồi, ma tu lợi hại vậy mà, ký ức của người khác nói xóa là xóa, vậy đối với hắn hẳn là y cũng đã động tay động chân rồi nhỉ? Hắn cần phải rời khỏi đây, rời khỏi cuộc sống không chân thật này, trở lại quỹ đạo vốn thuộc về hắn.

Ma tu đã rất mệt mỏi, cuộc làm tình kéo dài làm y uể oải, trên người cũng trải đầy dấu vết tình dục, dáng vẻ hai cái lỗ thịt còn chảy tinh dịch làm Cảnh Minh không dám nhìn nhiều, hắn hốt hoảng quay đi chỗ khác, sau đó nhặt quần áo bên cạnh mặc vào.

Động tĩnh của hắn làm ma tu thoáng mở mắt, trong mắt y đầy vẻ ngây thơ, "Chàng đi đâu vậy?"

Cảnh Minh nhìn chằm chằm đôi môi bị mút đến sưng đỏ của y, kìm nén ý nghĩ muốn hôn của mình xuống, trầm giọng: "Ta đi ra suối ngâm cho sạch sẽ."

"Ò." Chẳng qua ma tu chỉ theo bản năng hỏi một câu, sau khi nghe câu trả lời của hắn, mi mắt y nặng nề nhắm lại. Cảnh Minh thở phào nhẹ nhõm một hơi, đang định lặng lẽ rời đi thì giọng ma tu thì thầm lại truyền vào tai hắn, "Vậy chàng nhanh trở về."

Tim Cảnh Minh đập loạn xạ, như thể sắp nhảy ra khỏi lồng ngực, hắn ấn mạnh lên đó, dùng sức ấn nó, như muốn làm nó trở lại tần suất đập bình thường, nhưng chẳng có tác dụng gì. Hắn hít sâu một hơi, không trả lời, ngay cả người sau lưng hắn cũng không dám nhìn, gần như là chạy trốn rời khỏi nơi này.

__________________________________

Rêu: Xưng hô ở đây mình chỉ mới đổi về phía Tiểu Linh em - chàng, chưa đổi bên Cảnh Minh vì lúc này chỉ mới có Tiểu Linh thông suốt, còn Minh Minh vẫn còn ngungok tự lừa mình.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro