520 TẬP ĐẶC BIỆT: Tình nồng mật ý (1)
Thời tiết ngày ngày nóng lên, Thất Thất cảm thấy cái gì cũng không muốn ăn, cũng không có cảm giác đói. Kết quả là Thẩm Trọng Hoa không biết mệt mà ngày ngày đều đi làm khó đầu bếp, chạy đông chạy tây tìm món ngon khắp thiên hạ cho Thất Thất.
Có thể vì như vậy mà Thất Thất càng trở nên kén ăn, ăn hai lần liền không ăn nữa, khẩu vị mỗi một ngày so với một ngày càng không tốt.
May là Thẩm Trọng Hoa vì để cho Thất Thất ăn uống ngon miệng cũng hao hết tâm lực, đại ca Thất Thất khi say rượu như hung thần sát khi, một bộ dáng vẻ hung thần ác sát đối với hắn nói: "Thẩm vương gia, nếu là tiểu Thất gầy đi, mấy cái huynh đệ chúng ta sẽ đem ngươi treo ngược lên đánh một trận!"
Lão Lục ngược lại là thanh tỉnh, chẳng qua là hắn nói chuyện luôn luôn không có suy nghĩ trước, phương thức giải quyết vấn đề cũng tương đối thô bạo. Hắn lại nói thẳng: "Tiểu Thất gầy bao nhiêu, ta liền ở trên người ngươi cắt bao nhiêu thịt xuống!"
Lãnh Tinh núp trong bóng tối, nghe thấy liền sợ hết hồn hết vía, nếu không phải là bởi vì mấy người này là người nhà mẹ đẻ của phu nhân, không quản là cái gì triều đình trọng thần, con của tướng quân, chỉ sợ sớm đã đầu lìa khỏi xác.
Cuối cùng vẫn là Tứ ca Tô Thịnh Phong nhắc một câu: "Quả vải của Lĩnh Nam thật giống như mau chín."
Một câu nói liền khai sáng cho Thẩm Trọng Hoa, hắn lập tức sai người đi Lĩnh Nam mang quả vải về cho Thất Thất, một đường ngựa chiến gia roi, vì đảm bảo quả vải khi về tới vẫn còn tươi, Thẩm Trọng Hoa trực tiếp sai người đào cả cây vải mang trở lại.
Thật ra thì trước đây Thất Thất cũng không có thích ăn vải cho lắm, là do mọi người hiểu lầm, lúc ấy bệ hạ ban thưởng xuống, trong phủ tướng quân người người đều là cưng chiều Thất Thất, tự nhiên đem phần lớn quả vải đem cho Thất Thất, Thất Thất thịnh tình khó chối từ, thêm nữa đây lại là loại quả quý giá lại bất tiện bảo quản, chỉ có thể đều ăn xuống bụng đi.
Về sau, Thẩm Trọng Hoa lại đưa tới cho nàng một thùng, nàng lại miễn cưỡng ăn mấy viên, có thể coi như là quả thực không ăn được, không thể làm gì khác hơn là len lén phân cho mấy tên nha hoàn bên người, lại đem phần còn dư lại phân cho cha mẹ huynh đệ, chỉ nói mọi người là thương nàng, có thứ tốt gì Thất Thất vẫn là hy vọng có thể cùng người nhà chia sẻ, cộng thêm đây là lần thứ hai, mọi người cũng khó mà từ chối, không thể làm gì khác hơn là mỗi người lại lãnh về mấy viên, có thể coi như là giải quyết.
Bất quá cũng có thể là gần đây khẩu vị kén ăn đặc thù, nghe nói quả vải được đưa tới, lại được ướp trong băng, nguyên tưởng rằng đời này cũng sẽ không ăn quả vải lại lần nữa, nàng hẳn là cũng có chút chờ mong.
Thẩm Trọng Hoa cao hứng muốn hư rồi, tự mình lột quả vải cho Thất Thất ăn, ăn liền mười mấy viên lại sợ Thất Thất ăn nhiều thượng hỏa, liền bận bịu để cho người chuẩn bị trà hoa cúc la hán quả tới giúp nàng thanh nhiệt. Bất quá uống qua một chén trà Thất Thất cũng có chút no rồi, không ăn được.
"Ta no rồi." Thất Thất xoa xoa bụng, tỏ ý Thẩm Trọng Hoa không cần bóc vỏ nữa.
"Nhưng ta còn đói." Bốn bề vắng lặng, Thẩm Trọng Hoa bỗng nhiên nói như thế.
"Vậy ta cho quyền ngươi ăn?" Thất Thất quả nhiên vẫn là quá thuần khiết.
Thẩm Trọng Hoa nhìn nàng bị nuôi trắng trẻo hồng hào, lại so với trước đó hai gò má phúng phính không ít, cười nói: "Ta không ăn vải, ăn Thất Thất có được hay không..."
Thất Thất cả kinh, hiển nhiên là bị Thẩm Trọng Hoa càn rỡ mà hù sợ rồi, nhấp một chén trà liền ho khan.
"Thất Thất..." Thẩm Trọng Hoa vội vàng tiến lên ôm trọn nàng vào lòng, có thể cọ chỗ nào hắn liền cọ chỗ đó, Thất Thất ho khan, tay hắn liền không đứng đắn ở sau lưng nàng xoa xoa một trận, sau đó liền chuyển đến trên nhũ tuyết mềm mại của nàng mà nắn bóp. Thất Thất bị hắn bóp bóp không kìm được liền một tiếng, kẹp chặt hai chân, lật đật đưa tay bắt được tay hắn, mặt lộ vẻ thẹn thùng nhắc nhở: "Hiện là ban ngày..."
"Chính vì bây giờ là ban ngày nên vi phu không cần đốt đèn cũng có thể thấy rõ vẻ mặt đáng yêu của nương tử ngươi..." Nói xong Thẩm Trọng Hoa đem Thất Thất ôm lấy, đem nàng đặt đến trên bàn, vùi đầu liền ngậm môi anh đào của nàng hôn sâu. Hắn hôn có chút nóng nảy, lại là ngậm cái lưỡi đinh hương của nàng cùng dây dưa.
"Ngô... Ừ... Hô... Ngô... Ngô..." Thất Thất bị hắn mang theo chèn ép mãnh liệt hôn, ôm siết lấy eo đành phải bất đắc dĩ đưa tay chống trên bàn để chống đỡ thân mình. Thẩm Trọng Hoa nóng bỏng khí tức dây dưa khiến cho nàng cảm thấy khó thở, không chịu được bắt đầu thở hổn hển, mà tiếng thở dốc của chính Thất Thất đối với Thẩm Trọng Hoa mà nói không khác gì so với thuốc kích thích.
"Thật là ngọt..." Thẩm Trọng Hoa cuối cùng cũng buông môi Thất Thất ra, nhưng còn chưa đã ngứa liền lè lưỡi ở môi nàng liếm một chút, nói cho nàng: "Ăn ngon thật..."
"Ngươi... A!" Thất Thất xấu hổ, ở trên cơ ngực rắn chắc của Thẩm Trọng Hoa đánh một cái, lại bị Thẩm Trọng Hoa trở tay cầm ngược lại cổ tay, cúi đầu liếm cổ nàng, Thất Thất nhắm mắt, bởi vì sợ nhột cũng bởi vì nhạy cảm liền liều mạng ra sức kẹp chặt hai chân, nhưng Thẩm Trọng Hoa nơi nào sẽ bỏ qua cho nàng, tay hắn chẳng biết lúc nào đưa vào váy nàng, khẽ vuốt qua hai chân làm nàng không ngừng được rung động.
"Cái miệng phía trên của Thất Thất thật ngọt ngào, không biết cái miệng nhỏ nhắn phía dưới có phải hay không cũng..." Thẩm Trọng Hoa đem ngón tay cách lớp tiết khố dò vào kẽ hở của cánh hoa.
"A... Ngươi nói cái gì nha... A... Ân..." Thất Thất muốn ngăn cản hắn, mặc dù... Mặc dù mỗi lần đều bị hắn làm cho rất thoải mái, nhưng là... Nhưng là nàng luôn cảm thấy phía dưới không phải dùng để ăn.
"Ngoan, đem chân mở ra." Thẩm Trọng Hoa thanh âm thấp ách.
" Ừ..." Thất Thất xấu hổ không có lập tức đáp ứng, Thẩm Trọng Hoa liền cách tiết khố tìm được viên tiểu châu của nàng, làm nàng cho dù cắn chặt môi dưới nhưng vẫn phát ra thanh anh dâm mỹ, cũng không nhịn được mà đem hai chân kẹp càng lúc càng chặt. Nhưng nàng càng kẹp chặt chừng nào thì ngón tay của Thẩm Trọng Hoa lại càng ác liệt hơn chừng nấy, khiến Thất Thất mặt đầy đỏ ửng, phát ra thật nhỏ nhưng âm thanh kiều mỵ rên rỉ.
Thẩm Trọng Hoa cảm thấy mình không khống chế nổi.
Thất Thất là tiểu tiên nữ trong lòng hắn, đồng thời cũng là tiểu ma nữ.
Hắn bảo vệ đầu Thất Thất, đè xuống, đánh ngã nàng.
"A!" Thẩm Trọng Hoa bỗng nhiên nhào tới, làm Thất Thất không có chuẩn bị tâm lý thét lên một tiếng, hai chân tự nhiên liền mở ra. Thẩm Trọng Hoa thấy cơ hội này, động tác nhanh nhẹn lột xuống tiết khố mỏng manh của nàng, đứng ở giữa hai chân mà cầm lấy cổ chân nàng giơ cao lên, khống chế làm nàng không thể khép lại.
Thẩm Trọng Hoa thanh âm trầm thấp nỉ non, mang theo nồng nặc tình dục, đối Thất Thất nói: "Thất Thất, ngươi mới vừa đem ta kẹp thật chặt a..."
------------------------------------------------
22/10/2021 - Qinggg
Có lẽ cũng đã một đoạn thời gian rồi mình không cập nhật truyện. Có một số bạn đã thêm truyện vào danh sách Drop luôn rồi =)))
Thật ra mình không có ý định drop truyện đâu, do mình bận quá thôi. Điển hình như hiện tại là hơn 3h sáng rồi mà mình còn ngồi đây gõ "cộc cộc" từng dòng này ~
Mình cam đoan truyện vẫn sẽ được mình cập nhật, chỉ là chậm chút thôi. Miễn mọi người còn ủng hộ là mình còn chiến nhó. ~
Wattpad: qing126
Wattpad: qing126
Wattpad: qing126
ĐỌC Ở NGUỒN CHÍNH LÀ ỦNG HỘ EDITOR. ĐỪNG ĐỂ NHỮNG CHỖ ĂN CẮP CÔNG SỨC EDITOR ĐƯỢC LỢI NHA MỌI NGƯỜI !!!
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro