9. Cuộc Đối Diện Với Quá Khứ


Cuộc sống giữa Quang Anh và Duy, dù vẫn còn nhiều thử thách, nhưng cũng có những khoảnh khắc ngọt ngào mà họ cùng nhau chia sẻ. Tình yêu giữa họ không còn đơn giản chỉ là những cuộc hẹn hò, mà đã trở thành sự thấu hiểu, sự đồng cảm, và trên hết là niềm tin. Duy đã dần mở lòng hơn với Quang Anh, không còn giữ những khoảng cách vô hình như trước. Tuy nhiên, dù họ đang ở bên nhau, quá khứ của Duy vẫn luôn là một nỗi ám ảnh, một thứ mà anh không thể dễ dàng xóa bỏ.

Một tuần sau, Duy bất ngờ đưa Quang Anh đến một quán cà phê nhỏ, yên tĩnh, nơi mà họ thường xuyên đến mỗi khi cần tìm kiếm sự riêng tư. Tuy nhiên, hôm nay, quán cà phê này lại trở nên đặc biệt đối với Duy.

"Chúng ta sẽ ngồi ở đây một lát, Quang Anh," Duy nói, khi cả hai bước vào. Anh chỉ về phía góc quán mà họ đã từng ngồi vào một ngày mùa đông lạnh giá, khi họ chỉ mới bắt đầu quen biết nhau.

Quang Anh nhìn Duy, cảm giác có điều gì đó chưa được nói ra, nhưng cậu vẫn không nói gì. Họ ngồi xuống và gọi một cốc cà phê nóng. Im lặng bao trùm không gian giữa hai người. Đôi mắt Duy nhìn ra ngoài cửa sổ, như thể tìm kiếm một sự thật nào đó trong những con phố ngoài kia.

"Quang Anh," Duy lên tiếng sau một khoảng thời gian dài. "Có một chuyện tôi cần phải nói cho em nghe. Một chuyện mà tôi đã giữ kín suốt thời gian qua."

Quang Anh quay sang nhìn Duy, mắt cậu chăm chú vào anh. Cậu có thể cảm nhận được sự căng thẳng trong giọng nói của Duy. Cảm giác như một bí mật nào đó sắp được hé lộ, và điều này khiến Quang Anh cảm thấy bất an.

"Anh đã từng có một mối quan hệ rất đau khổ trước đây," Duy nói, giọng anh trầm xuống, đầy nặng nề. "Một mối quan hệ đã kết thúc theo cách mà tôi không thể nào quên được. Cô ấy... cô ấy đã phản bội tôi, và điều đó đã để lại vết thương rất sâu trong lòng tôi. Đó là lý do tại sao tôi luôn giữ khoảng cách với mọi người, vì tôi sợ sẽ bị tổn thương lần nữa."

Quang Anh im lặng, không nói gì, nhưng ánh mắt cậu đầy cảm thông. Duy tiếp tục.

"Tôi biết, tôi không thể cứ mãi trốn tránh quá khứ. Và tôi không muốn làm em phải chịu đựng điều đó nữa. Em xứng đáng có được một tình yêu trọn vẹn, không phải là những mối quan hệ lảng tránh và đầy nghi ngờ như vậy."

Lúc này, Quang Anh mới lên tiếng, giọng cậu nhẹ nhàng nhưng đầy kiên quyết: "Duy, tôi hiểu. Mọi người đều có quá khứ của mình, và tôi không muốn anh phải giấu giếm hay cảm thấy có lỗi về điều đó. Quan trọng là anh đã vượt qua được nó. Và tôi ở đây không phải để phán xét anh, mà để cùng anh bước tiếp."

Duy nhìn Quang Anh, ánh mắt anh như tìm kiếm một chút hy vọng. "Em có chắc là em sẽ không sợ hãi nếu tôi tiếp tục có những lúc yếu đuối như vậy không?"

Quang Anh mỉm cười, sự ấm áp trong nụ cười đó làm Duy cảm thấy như gánh nặng trong lòng mình bớt đi phần nào. "Yếu đuối hay mạnh mẽ, tôi sẽ ở đây để đồng hành cùng anh. Chúng ta không phải là những người hoàn hảo, nhưng nếu chúng ta cùng nhau cố gắng, tôi tin chúng ta sẽ vượt qua mọi thứ."

Duy nhìn Quang Anh, có một cảm giác yên bình đến lạ lùng trong lòng anh. Dường như mọi lo lắng, sự sợ hãi trước đó đã tan biến, chỉ còn lại một niềm tin vững vàng vào Quang Anh, vào chính mình, và vào tình yêu mà họ dành cho nhau.

"Quang Anh," Duy khẽ nói, "Cảm ơn em. Tôi... tôi thật sự cảm thấy may mắn khi có em trong cuộc đời này."

Quang Anh không nói gì thêm, chỉ nắm chặt tay Duy, không cần lời nói, chỉ có những hành động chân thành là đủ để hiểu.

Ngày qua ngày, cuộc sống của họ dần trở lại bình thường. Quang Anh và Duy tiếp tục làm việc cùng nhau, đối diện với những thử thách trong công việc và cuộc sống. Tuy nhiên, sự thay đổi trong mối quan hệ của họ ngày càng rõ rệt. Tình yêu giữa họ không còn là một thứ gì đó mơ hồ, mà đã trở thành một điều chắc chắn, một mối liên kết bền chặt, dù vẫn còn những thử thách phía trước.

Nhưng rồi, một buổi sáng, khi Quang Anh đang làm việc, một tin nhắn bất ngờ từ Duy đã làm cậu dừng lại. "Tôi cần phải đi công tác gấp. Đừng lo, tôi sẽ sớm trở lại. Nhưng trong lúc tôi đi, tôi muốn em biết rằng, dù tôi đi đâu, tôi luôn nghĩ về em."

Quang Anh nhìn vào màn hình điện thoại, một nụ cười nhẹ nhàng nở trên môi. Cậu biết rằng dù Duy có đi đâu, họ sẽ vẫn luôn ở bên nhau, và tình yêu này sẽ không bao giờ phai nhạt.

Cùng lúc đó, Duy, dù không ở bên cạnh Quang Anh, nhưng cũng cảm nhận được sự ấm áp của tình yêu mà cậu đã dành cho anh. Anh biết, đây chính là sự khởi đầu cho một mối quan hệ bền vững, nơi mà những thử thách chỉ làm tình yêu này thêm phần mạnh mẽ.
___________________________
IRIS yêu các cậu😘

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro