Chương 2 Chiếc bóng trong gương

Ngày đầu tiên rời khỏi quê, Quang Anh đứng trên sân ga, vali cũ đặt cạnh chân. Trên vai chỉ là một chiếc balo nhỏ, nhưng trong lòng lại nặng trĩu đến nghẹt thở. Tàu hú còi dài, âm thanh xé toạc không gian, giống như đang cắt đôi sợi dây ràng buộc cậu với quá khứ.

Mẹ tiễn cậu ra tận cổng, nhưng khi đứng trước mặt nhau, cả hai đều chẳng biết phải nói gì. Bà nhìn con trai bằng đôi mắt ướt, đôi môi mấp máy, cuối cùng chỉ thốt ra được một câu rất ngắn:

- Đi đi, ráng học cho tốt.

Quang Anh muốn ôm bà một cái, nhưng chưa kịp đưa tay ra thì bóng mẹ đã quay lưng, dáng nhỏ bé lẫn vào hàng cây cuối ngõ. Trong khoảnh khắc ấy, cậu thấy mình như một đứa trẻ bị bỏ quên, còn bóng lưng kia chính là tất cả yêu thương mà cậu không bao giờ chạm tới.

Cuộc sống ở thành phố không dễ dàng. Phòng trọ cậu thuê nhỏ hẹp, tường loang lổ, mùa hè nóng hầm hập, mùa mưa lại dột tong tỏng. Buổi sáng đi học, buổi tối làm thêm ở quán cà phê để đủ trang trải. Có những hôm về muộn, vừa mở cửa phòng ra đã thấy mùi ẩm mốc xộc lên, cậu ngồi bệt xuống sàn, chẳng còn sức để làm gì nữa ngoài việc ngước nhìn cái bóng của chính mình in trên ô cửa kính.

Trong gương, gương mặt ấy gầy đi, đôi mắt có quầng thâm, môi khô nứt. Cậu bật cười nhạt:

- Mày trông còn sống không vậy, Quang Anh?

Tiếng nói vang trong căn phòng trống, rồi chìm vào im lặng.

Một lần, tan ca muộn, trời đổ mưa rất to. Quang Anh không mang ô, đành ngồi nép dưới mái hiên quán, nhìn dòng nước chảy thành từng dải dài ngoài đường. Xe cộ qua lại, ai cũng vội vã, chẳng có chỗ cho một kẻ lạc lõng ngồi thẫn thờ như cậu.
Trong lòng Quang Anh bỗng dấy lên một câu hỏi: Liệu có ai, một ngày nào đó, sẽ thật sự dừng lại và nhìn thấy mình không?

Cậu cười, tự lắc đầu, rồi ôm chặt balo trước ngực. Thói quen tự an ủi đã trở thành bản năng. Nhưng tận sâu trong tim, cậu vẫn mong, mong lắm một bàn tay đủ ấm áp để kéo cậu ra khỏi những ngày dài mưa gió.

Cậu không biết rằng, chính khoảnh khắc này, định mệnh đã bắt đầu lặng lẽ sắp đặt. Người đó chưa xuất hiện, nhưng sớm thôi, một ánh mắt, một hơi thở, một sự va chạm tưởng chừng vô tình... sẽ chạm tới cậu.

Và khi ấy, cả thế giới cô độc của Quang Anh sẽ bị đảo lộn.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro