ăn sáng

nay đức duy đến trường quay sớm lắm, em háo hức đón quay tập phát sóng này. 

vì sao hả?

vì em mới làm quả đầu hơi cháy đấy, màu trắng như 1 núi bông trên đầu luôn mà.

phần chủ yếu đến khoe cái tóc với anh em, tóc đẹp thì phải khoe chứ nhỉ?

"úi chà, nay nhóc út đến sớm thế"

một giọng nói trầm cất lên, đức duy vội rời mắt khỏi điện thoại hướng về phía cửa. anh minh hiếu!!

"dạ, em chào anh"

"ăn gì chưa em"

"giờ em chuẩn bị đi, anh ăn chưa ạ?"

"anh cũng chưa, hay đi luôn cùng nhau nhé"

đức duy nghe vậy liền ngập ngừng chút rồi trả lời lại anh. biết sao không, em sướng đó! em hâm mộ anh hiếu lắm, mà được mời đi ăn lúc sáng sớm này nó hạnh phúc lắm mấy em ơi!!

"à...dạ được ạ, để em bảo chị hương"

"nhanh nhé, anh đợi ngoài"

"dạ vâng"

đức duy nghe minh hiếu rồi gật đầu liên tục, đợi anh ra ngoài rồi, em đứng dậy khỏi chiếc ghế gỗ, qua phòng make kiếm chị hương, xin phép xong em tót ra ngoài luôn, sợ anh hiếu đợi lâu.

"nay làm tóc mới mà anh không nhận ra đấy, anh còn phải đứng trước cửa phòng nhìn chằm chằm hồi lâu mới nhận ra em"

"haha, tại em cũng muốn thay màu tóc mới, tóc nâu em để cũng lâu rồi nên thay màu mới luôn"

"lúc anh mới gặp em ở sóng 24 ấy, trông em non lắm luôn,để tóc màu nâu nữa, anh nhìn sợ trẻ con quá nên không dám bắt chuyện"

"ơ đùa anh ơi, em cũng lớn tuổi rồi màa"

hai anh em vừa đi vừa bước đến quán bánh canh gần đó, trông quán đơn giản và xưa lắm, như lập từ hồi em chưa sinh ra luôn vậy.

"anh ngồi đi em gọi cho, anh mà ra chưa kịp gọi khéo bị kéo đi đâu luôn, bỏ em đói chơi vơi"

"nói vậy anh buồn đấy"

minh hiều cười nhẹ với em út này, nhìn quả đầu trắng đi gọi đồ, minh hiếu cũng giúp em lấy đũa, thìa, lau sạch sẽ rồi đặt cạnh chỗ ngồi bên mình. nay anh phân vân lắm mới bắt chuyện với em, lúc sóng 24 thì minh hiếu nghĩ em trẻ con, nghịch nên cũng không bắt chuyện, ở nhà riêng nhóc thành an thôi anh cũng mệt rồi, hôm đóng cảnh quay đầu tiên cũng không có cơ hội, do nguyên 28 anh trai bu lại em mà nói chuyện vậy anh cũng chẳng lại gần mà nói. 

có nay minh hiếu đến sớm gặp được đức duy đang ngồi xem điện thoại một mình mới chủ động nói chuyện đó.

"anh hiếu ơi, anh ăn đầy đủ được đúng không ạ?"

"ừ, anh ăn được, không kiêng gì"

"siêu thế ạ, em ăn gì cũng toàn bỏ hành không"

"ăn cái đó mới bổ được"

"nhưng nó khó ăn lắm"

đức duy kéo ghế bên cạnh minh hiếu ngồi xuống, em bĩu môi mà nói chuyện khi nhắc đến hành, minh hiếu cũng mỉm cười với tính cách em, do đeo khẩu trang nên em không thấy thôi.

"ăn này liệu an toàn không anh?"

"hửm? ăn bánh canh vào sáng sớm có độc hả?"

"dạ khôngg, ý em là sợ có fan nào của anh đến vô tình thấy anh rồi..."

"sớm này khéo vẫn đang trên giường ngủ em ạ"

"hừm em vẫn lo lắm, vậy nay em út này sẽ bảo vệ anh hiếu, bảo ninh an toàn mặt trận đã sẵn sàng"

"haha, ăn đi nhóc, nguội mất"

"anh cứ gọi em nhóc thôi"

đức duy phụng phịu, dậm chân nhẹ xuống đất, nói vậy chứ em bé vẫn cảm ơn anh minh hiếu vì lấy đũa, thìa hộ mình.

bữa sáng đã an toàn và làm no chiếc bụng của hai bạn trẻ, trên đường về trường quay, đức duy có đi ngang qua các cô bán đồ ăn sáng, rau, hoa quả dạo vào buổi sáng. em thích thú ngắm nhìn vì cũng lâu em chưa đi ngắm chợ sáng.

"anh hiếu ơi, anh ăn vặt không?"

"ăn vặt hả? giờ bụng anh vẫn còn nó lắm"

"không ạ, ý em là ăn vặt lúc giờ nghỉ quay á"

"àa bình thường anh không hay ăn lắm, em muốn ăn sao"

"mồm em nó hay nhai lắm, nhưng ăn thì chả được mấy"

minh hiếu gật gù nghe em nói, giống tính anh ghê.

"thôi thì mua chút hoa quả nhé"

"được được ạ"

nói rồi hai anh em dắt nhau đi lòng vòng kiếm chỗ bán hoa quả gọt sẵn, sáng sớm nên khá ít quán bán, nhưng may sao một bác bán hoa quả lề đường cũng chấp thuận gọt sẵn cho anh với em. bác dễ thương lắm, nhìn qua cái biết anh minh hiếu luôn mà, fan ruột fan ruột đây.

"éc, 6 giờ 30 rồi anh, đi nhanh nhanh nào"

đức duy đứng đợi minh hiếu trả tiền làm động tác dậm chân tại chỗ. minh hiếu trả tiền xong gật đầu cảm ơn bác gái kia, nhanh bước đến khoác tay vào vai kéo em đi cho nhanh.

người ta cũng chân dài mà!! mét 7 đó anh hiếu!!

"chà chà được hieuthuhai dẫn đi ăn sáng luôn mà"

vừa vào phòng chị hương đã phi ra khịa em, đức duy nghe mà lườm nhau với chị. 

"ơ mọi người chưa đến ạ?"

"vài người đến rồi em, đang ở sảnh chính ấy"

đức duy gật gù đã hiểu, lấy cho mình cái quạt rồi lại ngồi đợi anh minh hiếu đang trao đổi với trợ lý. gì chứ chẳng qua anh hiếu đang cầm đống hoa quả thơm ngon kia thôi.

"cap ơi, hoa quả nè em"

"dạ"

nghe được tiếng gọi mình, em lao đến nhận túi hoa quả từ minh hiếu, nhanh nhảu chạy lại đưa cho chị hương, tạm biệt chị rồi lại tót chạy ra chỗ minh hiếu đang đứng ngoài cửa.

"nay được làm quen, nói chuyện với anh nhiều lắm á, sau anh làm đội trưởng nhớ nhận em"

"rồi rồi, không biết anh đây được làm đội trưởng không thưa captain"

"ơ anh hiếu!!"

vu vơ nói chuyện hồi hai anh em cũng đến sảnh chính, đúng là các anh trai đã tụ tập vài người rồi.

"ái chà, hai anh em này đi đâu mà kéo bè phái thế"

anh tú từ đâu xuất hiện vỗ vai chàng minh hiếu bên cạnh, đức duy giật mình vội vã chào người anh lớn.

"ơ dạ em chào anh, bọn em mới ăn sáng về ạ"

"ra là người của tôi bỏ tôi từ sáng sớm đi ăn sáng với em"

nhóc thành an cũng từ xa bay đến, vừa đi vừa khoanh tay như bắt tại trận cuộc ngoại tình vậy.

"ơ em nào biết người của anh ạ"

"em ngồi xuống đó"

thành an chỉ về phía ghế lớn, em cũng lon ton nghe theo chạy lại ngồi xuống. không chú ý quang anh đang ngồi mà vấp phải, tí nữa cắm đầu xuống đất.

"ôi chồi ôi, cap ơi có sao không em?"

quang anh giật mình kéo đức duy lên, thành an đang đi khoanh tay cũng vội chạy đến đỡ đầu em bé này.

"không sao không sao ạ, anh negav đỡ em kịp rồi"

đức duy xua xua tay cảm ơn 2 người anh, đứng chỉnh trang phục rồi đặt mông ngồi xuống chiếc ghế theo lời negav. quang anh bên cạnh với cái quạt của mình quạt cho em, chỉnh lại vài phụ kiện bị mắc vào áo.

"em chưa make, không sao đâu"

"đủ sức diễn tiếp không em?"

"thoải mái anh ạ"

thành an cũng lo nhưng thấy út nó đang khoái nên cũng diễn cùng.

dàn tiểu phẩm, đức duy vai người lành bị bắt oan giả vờ vô tội, thành an vai người vợ đánh ghen cho chồng tồi, quang anh vai cái quạt, di chuyển quạt cho em và cậu đủ mát.

"vậy em nói đi, sáng nay em đi ăn gì với người tồi đó"

"em đi ăn bánh canh"

"có ngon không?"

"dạ quán anh hiếu giới thiệu nên em ăn lần đầu, thấy ngon ạ"

"quán đó tôi được ăn chưa?"

"ơ em không biết"

đức duy ngơ ra mặt khi nghe câu tiếp theo, thành an nhịn cười vì cố diễn cho nốt, màn tiểu phẩm này cũng được mọi người chú ý.

"vậy tại sao anh ta rủ em mà không phải rủ tôi?"

"do anh chưa đến mà..."

em chu môi ra nói nhỏ, hai ngón tay chỏ di chuyển chạm vào nhau. các anh trai xung quanh phì cười với tiểu phẩm này, nói gì chứ chuyên gia tiểu phẩm ới tên đặng thành an aka negav.

"gíp ơi đừng lan sang nhỏ út sớm quá!"



⋆.˚✮🎧✮˚.⋆

dù ít người đọc nhưng toi kiên trì:'))

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro