gặp mặt

"ui em run quá"

"haha rồi từ từ làm quen với mọi người"

captain boy aka hoàng đức duy không ngừng rung chân nhìn ngó ra ngoài cửa phòng, chỉ chờ anh chị ekip gọi là em sẽ bước ra. ngồi trong phòng nghỉ, dù chị hương trợ lý đã an ủi và động viên cho em bớt lo phần nào nhưng thật sự đức duy vẫn có chút hồi hộp, em cảm nhận tim em đập nhanh lắm rồi. 

khi đến trường quay, em có nhận được lời của anh trấn thành rằng em sẽ là người bước ra cuối cùng và cũng là anh trai thứ 30. nên việc bước vào nhìn 29 anh trai còn lại khiến em cõ chút ngại. đức duy cũng không biết sẽ có các anh nghệ sĩ nào, chắc chắn nổi tiếng lắm đây. 

nếu nói biết anh trai nào trong 29 anh trai thì em biết mỗi anh quang anh thôi. thân nhau từ rap việt mùa 3, có thể nói có sự kiện hay tham gia chương trình gì là anh quang anh sẽ nói cho em biết, nên em tham gia anh trai say hi lần này cũng vì anh quang anh, một phần thôi chứ mục đích thật sự là muốn để lại một nét nổi bật, sự thành công trước tuổi 25, độ tuổi mà em luôn nói rằng tự hào nhất của con người.

anh quang anh có hỏi em đức duy về việc tham gia chương trình anh trai say hi lần này, vì đợt sóng 24 em có được mời và sáng tác bài "anh trai say hi".  anh thắc mắc liệu thằng em của mình có được mời không? đức duy cũng nói rằng em có được mời nhưng sẽ không tham gia và kèm theo câu:

"em mà tham gia anh trai say hi, em mời chị duyên, chị mai và anh quang anh có mặt tại hadilao, em bao"

cộng 1 máy hối hận trong em.

suy nghĩ hồi, cánh cửa căn phòng nghỉ mở ra.

"captain ơi, ra nào em"

"vâng ạ, huhu em đi đây chị hương"

"cố lên, captain mà nhút nhát thế"

nghe được lời ủng hộ, đức duy nắm chặt tay ra hiệu fighting, bước theo chị ekip ra sảnh chính, nơi đang quy tụ 29 anh trai.

.

trong sảnh, trấn thành và các trai đang chào hỏi thành viên thứ 29,nghe trấn thành thông báo người cuối cùng, ai cũng dừng màn chào hỏi và ngước mắt nhìn lên bảng số liệu.

"và sau đây, là anh trai cuối cùng, anh trai thứ 30, mảnh ghép tạo nên một anh trai say hi toàn năng và toả sáng"

màn hình bảng số liệu chiếu lên, các anh trai trong phòng đoán già đoán non, quang anh  và thanh pháp có vẻ đã đoán ra và thoáng cười nhìn nhau, bọn họ tính ra hiệu cho bảo khang nhưng mặt anh chàng có vẻ còn đang suy đoán lắm.

"2003 hả? eo ôi thế nhỏ nhất chương trình à?"

đức phúc lên tiếng phá tan bầu không khí, thành an nghe vậy ngóc đầu quay sang đáp trả.

"nhỏ nhất thì cũng không qua được sự đáng yêu của bé này"

"khùng điên"

bảo khang cười nhếch, quay sang nói với minh hiếu, anh nghe cũng chỉ cười nhẹ. không em út này thì em út khác, vô bắt nạt người ta không.

"ôi sao bầu không khí sôi nổi quá, chưa ai đoán được hả?"

"em, em đoán captain "

bảo khang đã có đáp án và tự tin lên tiếng. quang anh và thành pháp nghe thấy cười mỉm, chàng này có đáp án rồi.

"em ơi captain bận đi chỉ huy đội rồi em ơi"

"không, không ý em captain trong rap việt với em"

"à với em hả, để anh xem có với em trong chương trình này không"

trấn thành cười tươi khi đáp trả được nhóc khang, nói gì chứ anh khoái chọc mấy đứa này.

"sau đây, xin mời anh trai cuối cùng, anh trai thứ 30, captain boy"

đức duy nghe tên mình, đôi chân thoăn thoắt vừa nhảy chân sáo vừa chạy vào vẫy tay chào lần lượt các anh trai. khi đặt chân vào em có chút ngạc nhiên, ngước nhìn 29 anh trai, nhiều người nổi tiếng hơn em nghĩ nhiều, như anh hieuthuhai, anh song luân và anh atus, cả anh isaac nữa, và có một số người khá lạ lẫm với em.

"em chào mọi người ạ, em chào các anh trai và các em..."

"em ơi, em nhỏ nhất chương trình á không ai nhỏ hơn em đâu"

nghe anh trấn thành nói em bất ngờ quay lại, ai trong sảnh nhìn biểu cảm của em cũng cười lớn. đức duy ngại rồi, đã 29 anh trai cười thì thôi mà ekip đang ghi hình cũng cười em nữa.

"à dạ em xin lỗi ạ, em xin phép giới thiệu lại ạ"

"rồi giới thiệu đi em"

"dạ, em xin chào mọi người ạ, em tên là captain boy, em đến đây với tiêu chí là làm hết hơi, chơi hết nấc, sống là phải chất mà được giải nhất càng vui ạ"

"vô thấy tài lanh rồi"

thành an phán nhỏ nhẹ một câu nhưng ai trong phòng cũng nghe thấy, đức duy đứng dưới cũng nghe thấy, em đỏ mặt nhìn xuống dưới mũi dày, lại nổi lên tiếng cười trong sảnh chờ rồi.

"negav ơi, anh thấy em còn tài lanh hơn út đấy"

"bảo ngọc xin lỗi mọi người"

trấn thành phản biện lại lại câu của thành an, cậu nghe vậy phụng phịu, khoanh tay, nhăn mày nhìn ra chỗ khác.

"mời em về chỗ của mình"

"dạ"

nghe anh trấn thành bảo xong, em duy ngoan ngoãn gật đầu bước lên bậc thang, set bố cục cảnh quay to và rộng hơn em nghĩ, hoàng tráng lắm. lần lượt đi qua các anh lớn, em bắt tay với mọi người rồi chạy lên với anh quang anh của em.

"sao em bảo em không tham gia"

"có anh thì có em"

"vậy biết tiêu chí nữa của captain boy rồi"

nghe anh tuấn kiệt bên cạnh trêu, em cười ngại không nói gì thêm.

"nói vậy nhưng nhóc này nhiều tiêu chí lắm anh ạ"

quang anh cũng hùa trêu em, đức duy bĩu môi nhìn anh, dừng lại được rồi đó anh ạ!

.

"ơ thế cái em captain này không có quà cáp gì hối lộ cho tụi anh à? em út mà chán nhể?"

"dạ?"

đức duy ngồi chăm chú xem điện thoại, nghe tiếng anh atus nhắc đến mình nhanh chóng đáp lại.

"đâu ra đây giao lưu cái nào, mới vô sôi nổi nhảy vô mà làm quen chứ em"

anh atus kéo tay em đến chỗ ngồi của anh, em duy cũng ngoan ngoãn nghe lời mà ngồi xuống.

"em biết anh không?"

"anh ơi, cap mới gia nhập mà anh hỏi câu kì quá anh sinh"

atus lanh chanh đáp lại trường sinh trước khi em kịp trả lời, em cũng chỉ biết cười trừ nhìn 2 người anh.

"em biết ạ, anh song luân nổi vậy mà, em xem phim anh suốt"

"thế kể 1 một bộ anh đóng xem nào"

"à...dạ..."

nghe vậy đức duy e dè ngó láo liên chỗ khác, trường sinh thấy vậy chỉ tay và nói em.

"ra là em lừa dối tôi, tôi tưởng sẽ có đàn em trong chương trình này."

"anh ơi, anh diễn bao nhiêu bộ phim rồi mà anh bắt em bé nhớ, đến em còn không nhớ mà"

quang trung ngồi đứng bên atus chen vô bênh em út, mới vô hay bắt nạt quá à, đúng người già tính so đo khó bỏ.

"quang trung, em được lắm"

"em biết em được mà"

quang trung nháy mắt lại với trường sinh rồi lẩn sang nhóm khác nói chuyện, để lại em bé vẫn đang nhe răng cười vì cuộc trò chuyện hài hước từ anh quang trung và anh trường sinh.

"cap ơi em cười cái gì!"

"nhưng em thấy hay mà"

"em hư rồi, người già này đã bị người trẻ tấn công"

"anh ơi chương trình âm nhạc chứ không phải sàn diễn viên"

atus nhăn mặt nói trường sinh khiến anh chết trong lòng. 

"cap ra đây làm quen tiếp em ơi"

atus lần nữa kéo đức duy đi khỏi trước mắt trường sinh, khác gì chê anh đang hạt nhài đâu.

.

nghe thông báo nghỉ từ ekip chương trình, đức duy cúi chào mọi người rồi bước nhanh về phía phòng nghỉ đang có chị hương trong đấy.

"chị hương ơi"

"ơi, sao rồi làm quen được với nhiều anh trai không?"

"dạ, em làm quen hầu như hết các anh trai rồi"

"thế tốt rồi"

chị hương giơ tay thả like cho em, rồi nhanh chóng xoè bàn tay, ý muốn đập tay với em. đức duy nhí nhảnh đáp lại, miệng em thốt lên câu "yes sir" khiến các anh chị trợ lý khác trong phường cười ầm vì giọng điệu trẻ con của em.

"đông vui ồn ào quá ta"

các anh trai khác cũng lần lượt bước vào phòng, đức duy đứng nghiêm cúi chào từng người.

"tận 29 anh trai lận đấy, em cúi đầu nổi không"

quang anh tiến lại kéo em ngồi xuống ghế rồi gọi trợ lí mình mang nước uống và quạt ra đây.

"hiphop thế mà"

"không hề, làm thế chỉ mệt trong em thôi"

"ưmm"

đức duy không cãi được chỉ biết phụng phịu kêu trong họng, quang anh nghe thấy cười trừ với thằng em mình.

"à captain à, tên của em là gì?"

"à dạ tên thật ạ? em tên hoàng đức duy ạ"

"duy hả, nghe tên hay thế"

đức phúc từ đâu đi đến cảm thán cái tên này của em, anh cũng nhân tiện ngồi xuống cạnh em mà bắt chuyện với nhóc út này.

lúc lâu kéo thêm vài anh trai đến vây quanh em, như 1 cái vòm mà, đến khi chuông điện thoại của em vang lên mới ngưng lại chút cuộc trò chuyện này.

"em xin phép nhé"

đức duy cúi đầu nhẹ ra khỏi phòng nghe điện thoại.

"nhóc con này trong con con vậy mà nói chuyện hợp anh phết"

trường sinh cảm thán em một câu, atus đứng bên cạnh nhéo anh cái.

"lâu lắm mới thấy anh hoà nhập được với ngôn ngữ trẻ"

"tú à"

mọi người cười lớn với câu nói của atus, trường sinh cũng chỉ biết cười trừ, sao người già cãi được với mấy nhóc này.

"em xin lỗi mọi người ạ giờ em phải về nhà bố rồi"

đức duy quay lại ngay khi cuộc điện thoại tắt, em bước vào phòng chắp tay xin lỗi vì cuộc nói chuyện dở dang với các anh trai lúc nãy.

"bố em hả? giờ em bay ra ngoài bắc luôn à"

quanh anh thắc mắc nhăn nhẹ nhìn em, đức duy nghe vậy đáp lại.

"đâu bố bảo gọi, bảo em về sớm chúc mừng con trai vô chương trình"

"được rồi em về đi, đằng nào cũng tan quay rồi mà, chẳng qua giữ em lại ngồi nói chuyện"

thanh pháp vỗ vai người em mình, chị em ruột nhà người ta đó.

"thế em xin phép về trước ạ, em chào chị kiều nhá, em chào mọi người ạ"

kéo chị hương đi trước, em cúi gập người chào tất cả mọi người trong phòng.

"bye bé nhé, về cẩn thận"

"ừm, về cẩn thận nha em"

lần lượt từng lời nói đáp lại lời chào của em, đức duy vẫy tay rồi nhảy chân sáo theo sau chị hương.


"dễ thương"

⋆.˚✮🎧✮˚.⋆













Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro