Tác giả: TanJiuDịch: Amaika, Silvet MonNguồn: yurivn.netNd: Câu chuyện kể về bạn sê mê nhát gái và u kê ngơ của họa sĩ người Trung Của TanJiuP/s: Truyện chưa xin phép mà đã đăng lên thật sự xin lỗi nhóm dịch 🙇♀️🙇♀️🙇♀️🙇♀️🙇♀️🙇♀️🙇♀️🙇♀️🙇♀️🙇♀️…
Thâm cung sâu như biển, một bước sa chân vạn kiếp bất phục. Hậu cung ba ngàn giai lệ, mỗi người mỗi vẻ.Có một nữ nhân hi sinh hạnh phúc cả đời, trước sau chỉ sống vì gia tộc, toan tính chỉ để bảo vệ lợi ích gia tộc. Cuối cùng lại bị rũ bỏ không thương tiếc.Có một nữ nhân yêu đương cuồng dại, vì yêu nên hận, mù quáng làm ra không biết bao nhiêu chuyện sai trái, cuối cùng hại người hại mình.Có một nữ nhân tham vọng cao hơn trời, lòng dạ nhẫn tâm, vì địa vị không từ thủ đoạn.Có một nữ nhân trắng trong như tuyết, bị những mưu toan dần dần nhuộm đen. Một ngày kia nhìn lại, đã không còn nhận ra bản thân mình.Có một nữ nhân cương liệt như lửa, ngay thẳng như tùng, vì không chịu luồn cúi mà phải gánh lấy không biết bao nhiêu sóng gió, vùi dập tả tơi.Có một nữ nhân ẩn nhẫn giấu mình, từng bước từng bước leo lên đỉnh cao danh vọng, không tiếc dùng máu của tỷ muội sưởi ấm bản thân.Còn có một nữ nhân vốn không màn vinh hoa phú quý nhưng vì bảo vệ bản thân mà bị cuốn vào vòng xoáy tranh đấu điên cuồng. Vì đứng vững giữa chốn hậu cung, lưng phải tựa vào vị Đế vương lạnh lùng bạc bẽo, máu tươi ướt đẫm hai tay, lòng nhỏ lệ nhưng miệng vẫn phải mỉm cười. Xiêm y lộng lẫy xa hoa tô điểm bằng máu và nước mắt.Trong chốn hậu cung này, nữ nhân không chết thân thì cũng chết tâm. Phi tử - không có ai là người tốt.…
Số chương: 127 chương + 16 ngoại truyệnThể loại: Đam mỹ, Sinh con, Điềm văn, Hiện đại, Xuyên sách, Ngọt sủng, Kim bài đề cử, HE.Nghiêm nghiêm túc túc chỉ muốn ăn bám thụ x Âm lãnh, cố chấp sủng thê công⚠KHÔNG RE-UP, KHÔNG CHUYỂN VER, KHÔNG BÊ TRUYỆN ĐI NƠI KHÁC ⚠Đừng thêm công sức của tui vào những list đọc có tên gây tổn thương tui đại loại như "Edit dở vl" bla bla...Toi khong biết tiếng Trung cho nên bản edit này chỉ đúng từ 60-80% thoi.Bản beta chỉ được cập nhật duy nhất tại WATTPAD, đọc ở chỗ khác thấy thiếu hoặc thấy câu từ thiểu năng thì đừng bảo sao tôi không nhắc.Nếu như mọi người thấy tui có sai sót gì thì chúng ta hãy đóng cửa nhẹ nhàng bảo ban nhau, xin đừng tế tui lên cfs, tui xợ hãi lắm :((…
Thể loại: hiện đại_NP_xuyên không_nữ phụ( có H tùy chương) Tác giả:Linh Nana Số chương: chưa biết được Tình trạng ra chương: Hên xui, đang lết =)) Văn Án _Cô Cố Hàn Băng là một người con gái xinh đẹp của gia tộc cố gia là người kế thừa người đứng đầu gia tộc và trong bóng tối cô còn là người lãnh đạo cao nhất giới hắc bạch đạo Hỏa Diễm mà người nghe tin sợ hãi,mất mật ,dung nhan của cô cơ hồ không ai so sánh được khiến bao nữ nhân ghen tị và hâm mộ, tính cách lạnh lùng, khí chất nữ vương ưu nhã ,cao quí đầy tài năng như:võ thuật , bắn súng bách phát bách trúng chưa từng sai sót,tài ăn nói hay, kĩ thuật vũ đạo,y thuật( do gia tộc tương truyền theo giới cổ võ lâu đời nên cô cũng được gia tộc dạy dỗ đầy đủ) ,v..v.. Tuy nhiên cô cũng như bao cô gái khác cũng cuồng đọc tiểu thuyết nữ phụ,balabala... _Do bị 1 người trong tộc phản bội và ám sát cô ,cô xuyên vào nữ phụ văn, càng bi kịch là, cô thế nhưng xuyên thành não tàn,háo sắc nữ phụ, bị chính em gái mình hãm hại và các nam chính luôn chán ghét,tìm cách giết nữ phụ.Tuy nhiên cô ngạc nhiên thế nhưng trong bụng có bảo bảo mà không biết con ai và càng ngạc nhiên hơn tên cô trùng hệt tên nữ phụ. _Cô kiên cường sinh hạ bảo bảo hai cái, lại lần nữa sét đánh ngang tai . _Hai cái bảo bảo đều không phải người bình thường! ! Đứa đầu(anh trai) mới có 1 tuổi bộ dáng nó giống như bánh bao nhỏ đáng yêu lại , bánh bao nhỏ này rất thông minh th…
"Anh hùng"? "Anh hùng"..... Là cái gì?Hy sinh rồi sẽ nhận lại được gì?Cho dù có cố gắng đến đâu, những thứ đã định sẵn vẫn như cũ, không lay động. Cậu không muốn hy sinh vào những thứ vô bổ của thế giới bất lương này nữa!!!Cái gì mà anh em, rồi gia đình trong bang chứ?Bọn họ đi quá xa rồi.....Con đường mà cậu từng ngày nặng xây tay đến rỉ máu, họ lại không nhìn. Lại đi dấn thân vào con đường đầy gai không biết đường là gì.......... Bỏ cuộc thôi.......Ánh mắt hào quang gì chứ? Tinh thần không từ bỏ là cái gì?Thôi đủ rồi.... Từ nay cậu sẽ dừng lại. Cậu sẽ bỏ rơi họ, không có liên hệ gì nữa....Họ đi đường của họ.... Cậu đi đường của cậu....Nước sông không phạm nước giếng, cá không ngoi lên bờ. Thân ai nấy lo, cậu không muốn chịu hết tất cả nữa. Thật lạc lõng!!!Chỉ là.... TẠI SAO?!?!?Ánh mắt cầu xin sự cứu rỗi của họ khiến cậu lại lung lay ý chí.... Họ muốn cậu cứu họ sao? Đùa đấy à?...... Đừng dừng lại....."Mọi người, đừng bỏ cuộc. Bỏ cuộc chính là sự cô đơn..... HÃY NHÌN TAO! TAO SẼ CỨU BỌN MÀY DÙ CÓ CHẾT THÊM LẦN NỮA!!!!"…