13.
"hic.. hic.. hức.. hức.. huhuhuhu.. cậu chủ.. nói dối.."
min yoongi ngồi cạnh kim amie trên sofa sau khi cả hai cùng nhau về, vừa nhổ xong đúng là chưa đau, nhưng dần dần thì lại đau đến mức ong ong đầu óc, kim amie giở thói khóc kêu ầm ĩ khiến cậu chủ cũng chỉ biết im lặng áy náy, ngồi gọn rồi gãi đầu.
"tao.. tao xin lỗi.. nhưng tao nói thế mày mới chịu nhổ.. nhổ sớm sẽ khoẻ sớm hơn, răng mau lành, mày ăn được nhiều bánh ngon, không phải sao? hửm?"
anh nhìn sang em với vẻ mặt dỗ ngọt cũng có chút cưng chiều, nhưng kim amie vì cơn đau nên chối bỏ mọi thứ, giờ đây nói một cộng một bằng hai em cũng sẽ giãy đành đạch lên cho mà xem.
"hức.. hức.. không ăn gì cả.. không thèm ăn.. đau thế này.. chết đói luôn cho rồi.. hức.. hức.."
kim amie mếu máo lắc đầu sau đó tay ôm bên gò má chỗ vừa nhổ răng, xoay người qua một bên rồi gục xuống thành ghế mà khóc nức nở.
"huhuhuhu.."
min yoongi tay chân bắt đầu không yên, cứ đưa lên rồi lại đặt xuống, cũng cảm thấy có lỗi nữa.
thật lâu sau đó, kim amie cảm nhận được cái chạm vào vai mình, vỗ nhẹ vài ba cái khiến em dần khóc nhỏ lại.
"nín đi, là lỗi của tao, muốn đi mua bánh không?"
kim amie khóc huhu, nói lớn:
"răng thế này thì ăn uống gì nữa mà mua chứ? cậu chủ chọc quê em thì nói đại đi, đừng có mà ra vẻ, hức.. hức.."
min yoongi bối rối.
"vậy thì.. vậy thì mua đồ chơi nhé?"
"em là con nít sao? ba tuổi hay năm tuổi? đồ chơi là cái gì? đồ chơi lắp ghép lego hả? hay là cái trò câu cá sấu mà ngày xưa câu cả ngày không dính? cậu chủ xem em là trẻ trâu sao?"
kim amie nói xong, lại cúi người khóc nức nở, khổ sở ôm một bên mặt của mình, than vãn.
"cậu chủ làm gì biết em đau đến cỡ nào, em chỉ muốn yên tĩnh, muốn bình yên thôi cũng không được sao? có biết chỗ này, chỗ mới nhổ răng nhức đến thế nào không? hức.. em.."
"mua thêm ba mươi củ tulip nữa chịu không?"
kim amie im bặt, chậm rãi ngồi dậy, lau đi nước mắt, nấc mấy cái rồi nhìn anh chắc nịch.
"dạ để em đi mặc áo khoác."
và em được chữa lành sự đau răng bằng ba mươi củ tulip.
ngày nhập học của cả hai sớm đến, mọi việc đều rất thuận lợi, may mắn là đều học vào buổi sáng, hai ngôi trường cũng không quá xa nhau nên thuận tiện lắm.
suốt một tuần sau khi nhổ răng, kim amie được cậu chủ làm thay việc nhà và mua cho những gì em thích, tuy nhiên kim amie cũng có phụ giúp một ít.
vốn là người hướng ngoại, kim amie nhập học ba ngày đã làm quen được kha khá bạn mới, nữ đó, nam cũng có, nên trên đường về đều rất vui vẻ mà kể cho cậu chủ nghe, cậu chủ khi đó cũng chỉ biết ừ cho qua.
"học chán vãi."
"chán sao? em thấy vui mà, có nhiều bạn, bạn của em quen biết, toàn là người đẹp gái, đẹp trai, dễ thương thôi."
min yoongi giật giật cái môi.
"mê trai vừa vừa thôi."
kim amie bĩu môi nhún vai.
"em có mê đâu, đẹp thì khen thôi mà, không lẽ chê?"
"mày lớn rồi nên nửa chữ cũng muốn bắt bẻ tao nhỉ?"
kim amie nhướn mày bày ra vẻ mặt có chút khổ sở.
"có đâu trời.."
sau đó không ai nói gì, tập trung vào học tập ở sofa tại nhà, nơi mà lúc chưa nhập học thường hay xem tivi và phán xét nhân vật trong phim, giờ đây lại chăm chỉ nhìn sách nhìn chữ đến không ngờ.
"xong rồi!"
kim amie vươn vai.
"lòi rốn kìa."
"yah cậu chủ vô duyên thối."
"mày dám?"
"chứ bộ em nói oan sao? khi nào cậu chủ không vô duyên mà em nói cậu chủ vô duyên á thì em mới không dám, đằng này vô duyên rõ ra như thế mà con định trách em? muốn đánh em hả gì? bây giờ em lớn rồi, em biết túm tóc rồi đấy."
kim amie bĩu môi, gương mặt như đang doạ người, nhưng min yoongi kia trao cho ánh nhìn đầy phán xét, đúng là nói đạo lý thì không lại con hầu, nên chỉ biết ngậm ngùi chửi thầm.
hôm nào chắc phải đánh đòn cho nó biết trên biết dưới.
chiều tối đến, sau khi kim amie vừa rửa bát và tưới cây xong thì min yoongi trong nhà lú ra và nói lớn.
"vào tắm đi rồi đi chơi."
kim amie nghe đến đi chơi thì phấn khởi khỏi phải nói, cả hai chuẩn bị xong xuôi, kim amie đúng chuẩn là mặt mộc, và áo thun trắng quần đen, đơn giản đến mức không thể đơn giản hơn, có lẽ cậu chủ cũng đã nhìn quen mắt với dáng vẻ này, tuy đơn giản mộc mạc, nhưng lại sạch sẽ và gọn gàng, vì quen rồi, nên việc ăn mặc của kim amie là thứ mà min yoongi chưa hề phàn nàn một tiếng nào cả.
chỉ cần con hầu thấy thoải mái là được.
tự đội mũ bảo hiểm xong xuôi, ngồi sau xe cậu chủ chạy đến đâu cũng không biết, tận hưởng trời gió mát, tầm mười lăm phút là đổ xe trước một nơi sang trọng nào đó cũng khá lớn.
kim amie rụt rè cùng min yoongi bước vào, ngay khi hai bên bạn bè giới thiệu với nhau.
là hội bạn hôm đó đến nhà cậu chủ chơi, hôm nay còn kèm thêm hai cô gái trẻ xinh đẹp nào đó.
"bạn gái yoongi đấy à?"
kim amie tuy là tuýp người ngây ngô dễ tính, nhưng em không ngu đến mức độ không nhìn ra ánh mắt của hai cô gái kia dành cho em là gì.
nụ cười đó, ánh mắt đó chính là khinh bỉ.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro