Câu chuyện của hai ta
Trong những câu chuyện cổ tích, luôn có một chàng hoàng tử và một nàng công chúa. Khi công chúa gặp nạn, dù ở nơi đâu, hoàng tử cũng sẽ tìm đến và giải cứu cô. Những câu chuyện em viết ra cũng luôn như thế cả, em hãy để tôi được lắng nghe câu chuyện của em lần nữa, được không?
***
Trong những trang sách tôi từng đọc, công chúa luôn là người xinh đẹp, bị kẻ xấu bắt đi và được hoàng tử đến giải cứu. Nhưng trong câu chuyện của em, nàng công chúa ấy lại mang trong mình một lời nguyền không thể nào hóa giải, cho dù có là hoàng tử đi chăng nữa.
Cô đã phải tự tìm mọi cách để có thể hoá giải lời nguyền, đi vòng quanh thế giới, học hỏi mọi thứ. Nhưng kết quả vẫn chỉ là con số không.
Em đang kể về nàng công chúa trong truyện – hay là đang kể về chính mình vậy? Em – cô gái luôn mỏi mệt với cuộc sống, suốt ngày chỉ cắm cúi bên những quyển sổ dày cộm, miệt mài viết ra những câu chuyện ly kỳ. Nhưng dù viết nhiều đến đâu, em cũng chẳng thể nào cảm nhận được thế giới đang xoay quanh mình.
Tôi đã ở bên em từ khi cả hai còn là những đứa trẻ. Những người quanh chúng ta dần dần rời xa, để lại em và tôi lớn lên trong một thế giới ngày càng vắng lặng. Giờ thì em và tôi đã "trưởng thành" rồi... À, mà cũng chưa hẳn – bởi chúng ta mới vừa bước sang tuổi mười lăm thôi mà.
Tôi vẫn luôn ở bên em, âm thầm chờ đợi... chỉ mong một ngày em sẽ quay sang bắt chuyện với tôi, dù chỉ là một câu. Nhưng lần nào cũng vậy, em lại cắm cúi bên những trang sách tự viết, miệt mài sống trong thế giới của riêng mình.
Có lẽ em đã viết gần kín cả hai tủ sách rồi. Thế nhưng, em vẫn chẳng màng gì đến tôi, đến mọi điều xung quanh. Em chỉ mải mê viết – những câu chuyện đã đi đến hồi kết, và cả những câu chuyện còn dang dở.
Tôi đã luôn chờ đợi một ngày... một ngày mà tôi có thể kể cho em nghe câu chuyện của chính mình. Cũng là về một nàng công chúa mang trong mình một lời nguyền không thể hóa giải. Nhưng khác với câu chuyện của em – công chúa trong truyện của tôi không đơn độc trên hành trình ấy. Bên cạnh cô, sẽ luôn có một người bạn tri kỷ đồng hành, cùng bước qua mọi gian nan, mọi nỗi đau.
Dù em là một cô gái trầm lặng, dù em đang mỏi mệt, dù em xem tôi là kẻ vô hình giữa thế giới của mình... thì tôi cũng sẽ không bỏ rơi em, không rời xa thế giới mà em đang sống. Nếu em viết nên những trang sách còn dang dở, thì tôi – tôi sẽ là cây bút viết tiếp những dòng chữ chưa kịp hoàn thành ấy.
Tôi sẽ cùng em đi đến tận cùng thế giới, đặt chân tới những nơi mà cả hai ta chưa từng biết đến, khám phá những điều kỳ diệu và đầy ý nghĩa. Em không hề cô độc đâu. Trong hành trình tìm kiếm liều thuốc chữa lành, tôi sẽ luôn ở cạnh em – từ đầu đến cuối.
Những câu chuyện em viết ra thật sự rất nhiều – nhiều đến mức tôi vẫn chưa đọc hết nổi. Nhưng trong tất cả những câu chuyện ấy, dù đã gần đến trang giấy cuối cùng... lại chẳng hề có một cái kết hoàn chỉnh.
Em đang nghĩ gì vậy? Là một cái kết có hậu, hay kết thúc không trọn vẹn? Một cái kết buồn, hay là một đoạn kết đầy ánh sáng và niềm vui?
Nếu em vẫn chưa nghĩ ra, thì hãy để tôi — người luôn dõi theo em — giúp em viết nên đoạn kết ấy.
Xin em, hãy lắng nghe câu chuyện của tôi...
Lời nguyền mà em mang theo càng lúc càng trở nên khó kiểm soát, dù tôi đã cùng em băng qua bao nẻo đường, dù đã đến tận chân trời góc bể. Nhưng lời nguyền đó... không cần đến một hoàng tử để giải cứu, cũng chẳng cần đến một bà tiên nhân hậu nào xuất hiện.
Chỉ cần em biết dừng lại, biết lắng nghe — và để ý đến thế giới xung quanh mình một chút thôi. Nhìn đi, biết bao điều kỳ diệu đang diễn ra mỗi ngày: màu xanh dịu dàng của cỏ cây, sắc rực rỡ của những bông hoa nhỏ, bầu trời đổi màu theo từng buổi chiều... Tất cả đang tồn tại bên em.
Dù em là ai, là gì đi nữa... thì tôi vẫn sẽ theo em đến tận cùng cuộc đời.
***
Sau tất cả những điều chúng ta đã trải qua, những nơi chúng ta đã cùng nhau khám phá... cuối cùng, em cũng chịu nhìn về phía tôi. Em đã chịu để ý đến sự tồn tại của tôi.
Những trang giấy em viết ra từ nay sẽ khác – không còn hoàng tử, không còn công chúa, cũng chẳng còn những cái kết bị bỏ lửng.
Mà sẽ là câu chuyện của "tôi và em" – một thế giới tràn ngập màu sắc, đầy ắp cảm xúc, và có thật nhiều những điều đẹp đẽ.
Với em, tôi chính là nguồn cảm hứng để viết nên tất cả.
Còn với tôi... em chính là câu chuyện duy nhất, và là câu chuyện đẹp nhất.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro