Chương 128: Kết Arc 5

"...Mình đang ở đâu thế này?" (Eugene)

Khi tôi tỉnh dậy, tôi nhìn thấy trần nhà xa lạ.

Đầu tôi cảm thấy mù mịt.

Tôi vẫn còn nửa tỉnh nửa mê à? Ký ức gần đây của tôi không rõ ràng.

"Yo, Eugene. Cuối cùng mày cũng tỉnh rồi à?"

Người gọi tôi là Claude, đang nằm trên giường cạnh tôi.

Nhìn thấy khuôn mặt bạn tôi liền gợi lại ký ức.

"Claude, chuyện gì đã xảy ra với Ám Tinh Long vậy?!" (Eugene)

"Nó đã rời đi." (Claude)

"Nó rời đi rồi...? Vậy là chúng ta không đánh bại được nó sao?" (Eugene)

"Thật không may, chúng ta thậm chí còn không thể giáng một đòn chí mạng. Nhưng tao đoán nó khá sốc vì đòn tấn công của Long Thần Thương. Tao đã mất ý thức, vì vậy tao không tự mình nhìn thấy, nhưng có vẻ như Ám Tinh Long đã rút lui về Nam Cực với tốc độ đáng kinh ngạc." (Claude)

"Vậy à... Nhưng thật kỳ lạ khi cả mày và tao đều sống sót." (Eugene)

"Sau đó tao nghe nói Miguel đã hộ tống tụi mình trở về. Cậu ấy đã theo dõi từ xa và quay lại giúp." (Claude)

"Chúng ta sẽ phải cảm ơn cậu ấy sau." (Eugene)

"Tao đã thông báo với Quốc hội Liên Bang rằng chúng ta đã đẩy lùi được Ám Tinh Long với sự giúp đỡ của Triệu Hồi Sư từ Đảo Greta. Họ thậm chí có thể được nâng cấp cao hơn từ một quốc gia hạng ba." (Claude)

"Ra là vậy." (Eugene)

Có vẻ như họ đang gặp khó khăn, nên thật tuyệt nếu công sức của họ được đền đáp.

"Nhân tiện, tao đã bất tỉnh bao lâu rồi?" (Eugene)

"Khoảng một ngày trọn vẹn. Bản thân tao vừa mới thức dậy cách đây khoảng một giờ. Không có thương tích bên ngoài nào, nhưng chúng ta được yêu cầu nghỉ ngơi trong nửa ngày nữa." (Claude)

"Hiểu rồi, vậy thì tao sẽ thử đánh vài cú nhé." (Eugene)

"Eugene, mày có hiểu "nghỉ ngơi" nghĩa là gì không?" (Claude)

Khi chúng tôi đang nói chuyện phiếm thì...tôi nghe thấy tiếng bước chân đang đến gần.

*Bang!!!*

Cánh cửa bật mở.

"...Geh."

Tôi nghe Claude lẩm bẩm.

"Claude-sama?! Anh tỉnh rồi!"

Một thiếu nữ trông quý phái trong chiếc váy hồng bồng bềnh ôm Claude và đẩy cậu trở lại giường.

Đó là Công chúa Tifania Crystal.

"Aaa, tình trạng của anh thật đáng thương! Nhưng đừng lo, em sẽ đưa anh đến gặp bác sĩ giỏi nhất Hoàng Kim Quốc ngay lập tức! Liên Bang Blue Waters đang xôn xao vì những câu chuyện anh hùng của Claude-sama đấy! Khi nào thì chúng ta sẽ tổ chức lễ?! Vì giờ anh đã là Anh Hùng Huyền Thoại đã cứu Liên Bang Blue Waters, chúng ta không cần phải đợi anh tốt nghiệp học viện nữa! Địa điểm đã được sắp xếp rồi, và danh sách khách mời cũng gần hoàn tất rồi! Nhìn này!" (Tifania)

Cô nói với tốc độ chóng mặt.

Công chúa này lúc nào cũng thế này sao?

"Ờm... Công chúa Tifania. Xin hãy bình tĩnh lại." (Claude)

Claude có vẻ choáng ngợp.

"Ồ, đừng quá trang trọng. Cứ gọi là Tifa, như anh đã làm tối qua trên giường..." (Tifania)

"...V-Vâng, Tifa, làm ơn bình tĩnh lại." (Claude)

Aaa, vậy là Claude đã động tay vào Công chúa. Nghĩ đến việc cậu đã sẵn sàng chết trong trận chiến với Ám Tinh Long, tôi có thể hiểu được phần nào việc muốn có một khoảnh khắc cuối cùng...

Nhưng căn phòng này chỉ dành cho Claude và tôi. Sự nhiệt tình của Công chúa khiến tôi thấy khá khó chịu khi ở lại.

Tôi định lặng lẽ lẻn ra ngoài, nhưng Công chúa Tifania đột nhiên nhìn tôi.

"Ma~a, Eugene-sama cũng tỉnh rồi! Đúng lúc quá! Người đó cũng rất quan tâm đến anh đấy. Ồ, họ đi cùng... Ủa đâu rồi?" (Tifania)

"Người đó...?" (Eugene)

Đúng lúc đó, tôi nhận thấy có ánh nhìn nhẹ từ cánh cửa mà Công chúa vừa bước vào.

Mái tóc vàng dài được chăm sóc cẩn thận cùng bộ quân phục có họa tiết đen và đỏ của Đế Quốc.

"Airi? Cậu đang làm gì thế?" (Eugene)

Đó là bạn thuở nhỏ Airi của tôi.

"Y-Yaho, cơ thể cậu thế nào rồi?" (Airi)

Airi bước vào phòng với nguồn năng lượng có phần kỳ lạ.

"Tớ vừa mới thức dậy, nên cảm thấy hơi uể oải. Nên tớ muốn duỗi người một chút." (Eugene)

Tôi nói và cố gắng ra khỏi giường...

"Đồ ngốc! Người ta bảo cậu nghỉ ngơi cơ mà!" (Airi)

Airi ngay lập tức tiến gần đến từ cửa và đè tôi xuống.

Kuh! Tôi không thể phản ứng lại được tuyệt chiêu Song Thiên Kiếm – Thiên Hành của Airi.

Cơ thể tôi thực sự chậm chạp.

"Tôi ổn mà, thật đấy." (Eugene)

"Không, cậu không ổn chút nào! Eugy lúc nào cũng ép mình quá sức!" (Airi)

Tôi cố gắng trốn thoát, nhưng Airi đã giữ chặt tôi.

Với người khác, trông giống như Airi đang ôm tôi.

Tôi nghĩ nếu ai đó nhìn thấy điều này, chắc chắn họ sẽ hiểu lầm và...

"...Không thể nào... Eugy-kun..."

"Eugene... vậy là cuối cùng anh vẫn thích cô gái đó."

Tôi thực sự ước gì mình đã nghe nhầm, nhưng Sumire và Sara đang đứng ở cửa nhìn chúng tôi.

(Aaaa.) (Eri)

Thôi đi, Eri. Đừng nói như thể tôi xong đời rồi.

"Đừng cướp Eugy-kun khỏi mình!!" (Sumire)

"Buông ra! Đồ người yêu cũ!" (Sara)

"Sumire nè?! Còn cô, cô gái đến từ Thánh Quốc! Cô gọi ai là người yêu cũ vậy hả?!" (Airi)

Phòng bệnh bỗng trở nên hỗn loạn.

Sau đó bệnh viện nói rằng vì chúng tôi đã tỉnh lại nên chúng tôi sẽ phải trở về Thành phố Hầm Ngục bằng Phi Thuyền tiếp theo.

Có vẻ như, vì đã đuổi được Ám Tinh Long nên Claude và tôi đã được chỉ định phòng bệnh và bác sĩ tốt nhất, nhưng vì không có ai bị thương—kể cả Claude, người đã lập khế ước—nên họ không còn gì để chữa trị nữa.

Do thiệt hại nặng nề do Ám Tinh Long gây ra cho Liên Bang, có rất nhiều người bị thương và bệnh viện cực kỳ thiếu hụt.

Vì vậy, Claude và tôi đã lên Phi Thuyền trở về Học viện Ma thuật Lykeion ngay trong đêm chúng tôi tỉnh dậy.

Phải rất lâu sau đó chúng tôi mới biết học viện đã nhận được vô số thư cảm ơn và nhiều món quà từ các quốc gia trong Liên Bang.


◇◇


Chúng tôi trở về Học viện Ma thuật Lykeion.

Lớp lịch sử ma thuật vừa kết thúc và bây giờ là giờ giải lao.

"Cảm giác như đã lâu rồi tụi mình không được học ở trường vậy." (Sumire)

"Vâng, đó là một nhiệm vụ thực địa dài ngày." (Sara)

Tôi tình cờ nghe được cuộc nói chuyện của Sumire và Sara.

"Ma~a, Eugene có lẽ sẽ được miễn bất kỳ nhiệm vụ thực địa nào trong một thời gian. Mày đã chứng minh đủ rồi." (Claude)

Đó là Claude.

Lời cầu hôn nồng nhiệt của Công chúa Tifania đã được giải quyết bằng thỏa thuận rằng họ sẽ đợi cho đến khi tốt nghiệp học viện và có được một số kinh nghiệm với tư cách là Long Hiệp Sĩ ở Long Quốc.

"Vậy sao? Vậy là sẽ không còn nữa." (Eugene)

Có chút thất vọng đấy.

Lần này, tôi lần đầu tiên đặt chân đến Thánh Quốc và Liên Bang Blue Waters. Việc nhìn thấy những nền văn hóa khác biệt với Đế Quốc đã mở rộng tầm nhìn của tôi.

"Mày có vẻ thất vọng, Eugene." (Claude)

"Là một chiến sĩ Đế Quốc, không dễ dàng để tùy tiện đi thăm các quốc gia khác. Tao muốn trải nghiệm nhiều thứ khi vẫn còn là học viên." (Eugene)

Khi tôi nói vậy, Claude cười khúc khích và nói "Mày đúng là người kỳ lạ".

"Cậu... định giành thêm thành tựu cho mình sao? Trời ạ, người thuộc Đế Quốc thật là tham lam."

Sự gián đoạn đột ngột đến.

Nữ kiếm sĩ với mái tóc dài buộc thành đuôi ngựa và mặc áo choàng trắng, Thánh Hiệp Sĩ Tập Sự Lily Whitewind.

"Tớ không muốn chiến đấu với Ám Tinh Điểu Raum nữa đâu mà?" (Eugene)

"Thật sao? Trông cậu có vẻ khát máu hơn vẻ bề ngoài đấy, Eugene." (Lily)

"Không hề. Lần trước, tớ không có thời gian để khám phá Thánh Đô Arshaam một cách trọn vẹn, nên tớ muốn tham quan nhiều hơn vào lần tới." (Eugene)

"Vậy à. Đến lúc đó, tớ sẽ hướng dẫn cậu nhé." (Lily)

"Vậy thì tốt quá rồi." (Eugene)

Khi tôi nói vậy, tôi nghe Sara lẩm bẩm, "Hở... Nhưng mình cũng ở đó mà..."

"Sara-sama sẽ bận rộn với nhiệm vụ Thánh Nữ mà. Cậu nên biết ơn đi, Eugene Santafield! Ngoài ra, tụi mình hãy đấu kiếm trong lớp thể chất tiếp theo nhé!" (Lily)

"Hiểu rồi." (Eugene)

Lily chỉ tay sắc nhọn vào tôi rồi quay trở lại chỗ ngồi.

Cô từng rất lạnh lùng với tôi.

Chúng tôi đã trở nên gần gũi hơn trong nhiệm vụ gần đây này. Đó cũng là một thành tựu.

"...Eugy-kun." (Sumire)

"...Eugene." (Sara)

Sumire và Sara nhìn chằm chằm vào mặt tôi từ cả hai phía.

"Có chuyện gì vậy?" (Eugene)

"Cậu và Lily-chan rất thân nhau ha." (Sumire)

"Đừng chạm tay vào cậu ấy." (Sara)

"Có đâu trời!" (Eugene)

Sumire và Sara lo lắng quá nhiều.

Không thể nào có chuyện đó xảy ra với một người nghiêm túc như Lily Whitewind.

Một vài người đến gần trong lúc chúng tôi đang trò chuyện ồn ào.

"Yo, Eugene. Trông cậu vẫn khoẻ ha."

"Cậu không nên rời khỏi Liên Bang mà không nói lời tạm biệt."

Đó là Soran và Leonhart từ Liên Bang Blue Waters.

Đúng là tôi chưa có cơ hội nói chuyện với họ kể từ trận chiến với Ám Tinh Long.

Bởi vì lúc đó tôi đang được đưa từ bệnh viện đến Phi Thuyền.

"Xin lỗi vì không thể tạm biệt nhé. Nhưng chúng ta cùng Khoa Anh Hùng mà, nên lúc nào cũng có thể gặp nhau." (Eugene)

Khi tôi nói thế...

"Không phải vậy! Sau khi tôi kể với cha, Quyền Thánh Đệ Thập Nhị và Đức vua về cậu, họ nói rằng họ muốn gặp cậu. Lần tới khi đến Liên Bang, quốc gia chúng tôi sẽ chào đón cậu nồng nhiệt!" (Soran)

Soran nói.

"Đợi đã, Soran. Shishō của tôi, Cung Dũng Giả, và Đức vua cũng muốn gặp cậu, Eugene. Xin hãy ghé thăm đất nước của chúng tôi nữa." (Leonhart)

Ngay cả Leonhart cũng bắt đầu nói điều gì đó tương tự như vậy.

"Được thôi, nếu có cơ hội tôi sẽ đến." (Eugene)

Thật vinh dự khi được Quyền Thánh và Cung Dũng Giả muốn gặp mặt, nhưng tôi có thể ngửi thấy mùi chính trị.

Cả hai thản nhiên nói "Đức vua" như vậy, nhưng đó là điểm chính phải không?

...Tôi muốn tránh xa những rắc rối chính trị.

"Hể ~ , Eugene nổi tiếng đấy." (Claude)

"Được các chàng trai yêu mến không hẳn là điều tao muốn đâu." (Eugene)

Claude cười toe toét vì đó không phải là vấn đề của mình.

"Claude, cậu thực sự có thể thoải mái như vậy sao?" (Leonhart)

"Dù sao thì Eugene cũng là ân nhân của Long Quốc. Và cũng đã cứu mạng người sử dụng Long Thần Thương." (Soran)

"Cậu không định mời cậu ấy đến đất nước của mình sao?" (Leonhart)

Lời nói của Soran và Leonhart khiến cho sự ràng buộc chính trị trở nên rắc rối hơn.

"Ổn hết mà. Eugene và tôi bị ràng buộc bởi Huyết Ước. Người anh em Eugene nhỉ?" (Claude)

""""Hở?""""

Soran, Leonhart, Sumire và Sara đều lên tiếng ngạc nhiên trước lời nói của Claude.

"Này nhá, lần này tao đã cứu mày trong trận chiến với Ám Tinh Long, nên lần sau, đến lượt mày cứu tao đấy, Claude." (Eugene)

"Biết mà. Các chiến binh của Long Quốc luôn giữ lời hứa." (Claude)

Claude trả lời nhẹ nhàng nhưng với giọng điệu nghiêm túc.

"Tao sẽ đảm bảo mang đến một nhiệm vụ bất khả thi nào đó." (Eugene)

"Chỉ cần đối thủ không phải là một Ma Vương đáng sợ thì sẽ ổn thôi." (Claude)

Có vẻ như Claude không thể xử lý được Eri.

Ứng Viên Dũng Giả sợ Ma Vương á? Điều đó sẽ diễn ra thế nào?

Nhưng trước khi tôi kịp nghĩ đến điều đó, có hai người chạy đến chỗ tôi.

"Eugy-kun nè! Ý anh là sao khi lập khế ước với Claude? Đừng nói với em là anh và Claude... giống như cái anh đã làm với em..." (Sumire)

"Eugene cũng thích con trai á?! Anh chưa bao giờ nhắc đến chuyện đó!" (Sara)

".........Hai người đang nói gì vậy?" (Eugene)

Cậu ấy nói đó là Huyết Ước mà.

Hãy lắng nghe cẩn thận khi mọi người đang nói chuyện.

Ngay lúc chúng tôi đang đắm chìm vào câu chuyện vui vẻ của mình...

"Chào các anh hùng huyền thoại đang trưởng thành! Hôm nay mọi người cũng đang rèn luyện kỹ năng của mình chứ?"

Một giọng nói rõ ràng vang vọng khắp lớp học.

Người bước vào không phải là giáo viên của lớp tiếp theo.

Đó là một pháp sư trung niên với mái tóc vàng sẫm, chiếc áo choàng đỏ thẫm và đôi mắt sắc bén như sư tử. Hiệu trưởng của học viện, Uther.

"Hiệu trưởng, có chuyện gì mà ông lại đến đây vậy?" (Sara)

Sara hỏi thay mặt cho cả lớp.

Hiệu trưởng không trả lời ngay mà nhìn quanh lớp học với nụ cười đầy ẩn ý.

Lúc đó, tôi cảm thấy ông ấy đang nhìn mình với ánh mắt thích thú.

(Chuyện này là sao?) (Eugene)

Câu trả lời trở nên rõ ràng ngay lập tức.

"......Hở?"

Âm thanh đó thoát ra khỏi môi tôi, nhưng Sumire và Sara cũng thốt lên những tiếng tương tự.

Một người bước vào lớp học của Khoa Anh Hùng tại Học viện Ma thuật Lykeion.

"Để tôi giới thiệu nhé! Một thành viên mới sẽ tham gia lớp học này từ hôm nay. Mọi người, hãy hòa thuận nhé." (Uther)

Lớp học rộn ràng tiếng nói chuyện.

Và điều đó không có gì ngạc nhiên.

Không có một người nào trong lớp không biết mặt cô ấy.

Mái tóc vàng óng dài và đôi mắt xanh trong vắt.

Bộ đồng phục của Học viện Ma thuật Lykeion, trông khá dễ thương so với quân phục ngột ngạt của Quân đội Đế Quốc, lại vô cùng hợp với cô nàng.

"Xin hãy giới thiệu về bản thân mình." (Uther)

Hiệu trưởng Uther nhắc nhở, mặc dù đó chỉ là thủ tục.

"Hân hạn được gặp mọi người trong Khoa Anh Hùng. Tôi là Airi Areus Grandflare. Hãy hoà thuận với nhau nhé ☆" (Airi)

Người bạn cùng lớp mới là bạn thuở nhỏ của tôi, Airi, đệ nhất kế vương vị của Đế Quốc Grandflare.


Bình Luận Phản Hồi:

>Nghĩ đến việc những báo cáo sau đó có thể được lặp lại nhiều lần trong tương lai khiến tôi thấy nóng lòng!

-Tôi đồng ý!

>Eugene ngày càng trở nên mất thường thức của con người hơn.

-Ngay từ đầu cậu đã không hoàn toàn là con người.


~ • ~ END ARC 5 - Khoa Anh Hùng ~ • ~


(Tluc: Thấy hay mọi người có thể vote sao, Follow và ủng hộ tôi qua Momo: 0901089550 hoặc ngân hàng BIDV 6910814828. Cảm ơn mọi người.)

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro