Chương 5: Eugene Tham Gia Phiên Tòa
Nam Lục Địa nơi tôi đang sống có 3 cường quốc.
-Đế Quốc Grandflare nơi tôi sinh ra.
-Nhà nước cộng hòa được hình thành từ nhiều quốc gia nhỏ gọi là Liên Bang Blue Waters.
-Quốc gia thống nhất của Liên Minh Thiêng Liêng với Thánh Địa Caldia là trung tâm.
Thành Phố Hầm Ngục mà tôi hiện đang sống không liên kết với bất kỳ quốc gia nào ở trên.
Đây là một thành phố-nhà nước độc lập.
Bởi vì điều này, có những người từ Đế Quốc, Liên Bang và Liên Minh Thiêng Liêng.
Và khi xét xử có bồi thẩm đoàn được thành lập từ 3 cường quốc nên không thiên vị người dân nước mình.
"Kẻ Hủy Diệt Hầm Ngục... Nghĩ rằng cô ấy sẽ làm hại Hầm Ngục Cuối Cùng được tạo ra bởi các vị Thần... Cứ xử tử cô ta đi."
Người đưa ra nhận xét cực đoan chắc chắn phải đến từ Liên Minh Thiêng Liêng.
Họ tôn thờ Hầm Ngục Cuối Cùng do Thần Linh tạo ra.
Vì lẽ đó, họ không bao giờ tha thứ cho Kẻ Hủy Diệt Hầm Ngục.
"Đợi đã, ngài đã xem đoạn phim của Hệ Thống Vệ Tinh phải không? Không còn nghi ngờ gì nữa, tên tội phạm là một cá thể ma thuật quý hiếm. Hãy sử dụng cô ta như một con chuột lang để tiến bộ."
Người này ở đây chắc chắn là thành viên của Liên Bang Blue Waters.
Tranh chấp chính trị giữa các quốc gia nhỏ trong Liên bang rất căng thẳng và có nhiều người sử dụng bất cứ thứ gì họ có thể sử dụng.
Người này phải ở trong nhóm đó.
"Mọi người, ngay từ đầu chúng ta thậm chí còn chưa biết liệu cô ấy có phải là tội phạm hay không. Chúng ta phải xác định sự thật."
Người có ý kiến hợp lý nhất là đến từ Đế quốc... hay đúng hơn, đó là một giáo viên mà tôi quen ở Học viện.
Thật là nhẹ nhõm. Có một người tử tế thực sự ở đây.
Về phần tôi, tôi đang đứng ở bục nhân chứng cùng với cô gái bị buộc tội là Kẻ Hủy Diệt Hầm Ngục, chờ đợi những người tham gia đến.
Cô gái vừa tỉnh dậy và khá sợ hãi khi thấy mình bị đưa đến một địa điểm không xác định.
"Điều đó nói lên rằng, xét từ đoạn phim, chắc chắn lửa đã phát ra từ cơ thể cô ta. Đó là bằng chứng quyết định."
"Từ những gì tôi thấy, có vẻ như cô ấy không thể kiểm soát được nó. Có thể đó là một tai nạn."
"Chúng ta không có lựa chọn nào khác ngoài việc hỏi chính người đó sự thật, nhưng...với rào cản ngôn ngữ..."
"Đó có thể là một hành động cố ý. Điều này thật đáng nghi ngờ."
"Có vẻ như cô ấy đang nói một loại ngôn ngữ nào đó. Tuy nhiên, đây không phải là ngôn ngữ tôi từng nghe trước đây..."
"Rất có thể đó là ngôn ngữ của ác quỷ từ Bắc Lục Địa. Suy cho cùng, những lời của những Ác quỷ tôn thờ những vị Thần tội lỗi thật khó hiểu đối với chúng ta."
"Nhưng ngôn ngữ của Bắc Lục Địa đã được nghiên cứu trong Học Viện Ma Thuật, và không có ngôn ngữ nào phù hợp với những gì cô ấy đang nói."
"Điều đó có thể được giải thích nếu cô ta là một ác quỷ thuộc nhóm thiểu số ở một vùng xa xôi."
Bồi thẩm đoàn được thành lập bởi nhiều quốc gia đang tranh luận theo ý muốn của họ.
Có lẽ cũng có khá nhiều người ở hàng ghế khán giả sau khi nghe tin đồn.
Mọi người đều rất tò mò.
Không có nhiều trường hợp Bệ hạ đóng vai trò là thẩm phán.
Có thể nói rằng vụ án này quan trọng đến mức nào và nó thu hút sự chú ý của mọi người.
Cô gái bên cạnh tôi nhắm mắt lại vẻ bất an.
...Sẽ thật tốt nếu tôi có thể giúp được gì ở đây, nhưng tôi không thể làm gì nếu không biết cô nói gì.
Chính vào lúc đó...
"Bệ hạ giá lâm!"
Một giọng nói lớn vang lên trong phòng xử án.
Đôi mắt tập trung ở lối vào.
Người bước vào là một người đàn ông trung niên với vóc dáng cân đối.
Với chiếc áo choàng màu đỏ thẫm có thêu vàng rực rỡ.
Ông ta trông có vẻ ngoài 30 nhưng tuổi thật thì không rõ.
Ông quan sát mọi người trong phòng xử án bằng ánh mắt sắc bén như của động vật ăn thịt...rồi ông hướng ánh mắt về phía tôi.
"Đã lâu không gặp, Eugene. Cậu đang làm tốt chứ?"
Ông nở một nụ cười để lộ hàm răng.
"Đã lâu không gặp, Hiệu trưởng Uther." (Eugene)
Tôi cúi đầu lễ phép chào ông ấy.
Những người xung quanh cũng đồng loạt cúi đầu.
—Uther Mercurius Pendragon.
Vua của Thành Phố Hầm Ngục, Caliph, và cũng là Hiệu trưởng Học Viện Ma Thuật mà tôi theo học.
Điều đó nói lên rằng, ông tự gọi mình là nhà nghiên cứu ma thuật và mạo hiểm giả vĩnh cửu. Công việc của ông với tư cách là một vị Vua và Hiệu trưởng Học viện chỉ nghề tay trái.
"Mọi người không cần phải cứng nhắc thế đâu. Thời gian là hữu hạn và phải được sử dụng một cách hợp lý. Hãy bắt đầu xét xử vụ án hiện tại." (Uther)
"Vậy thì, tôi sẽ giải thích tóm tắt về lần này—"
"Không cần. Ta đã thấy những gì cần thiết với Tầm Nhìn Xa. Ta biết chuyện gì đã xảy ra." (Uther)
"Xin thứ lỗi cho sự thô lỗ của tôi!"
Viên chức tòa án vội vàng lấy lại tài liệu sắp đọc.
...Thật là một người vội vàng như mọi khi.
Người này luôn sống với tốc độ nhanh.
Mặc dù không có Pháp Sư nào có thể sánh ngang với ông trên lục địa.
"Nếu là Uther-sama thì không cần phải thắc mắc nữa. Xin hãy đưa ra hình phạt nghiêm khắc đối với tên tội phạm đã phá hủy thánh tích của các Thánh Thần. Liên Minh Thiêng Liêng chúng tôi sẽ thực hiện nó."
"Không không, hãy để chúng tôi của Liên Bang Blue Waters chăm sóc cô ta. Với mana đủ để tạo ra nhiều lửa như vậy, cô ta có thể đóng vai trò là một công cụ hiệu quả tùy thuộc vào cách sử dụng nó."
Người của Liên minh và Liên bang lần lượt đưa ra các yêu cầu của riêng họ.
Hiệu trưởng không trả lời.
"Chà, bình tĩnh nào. Đầu tiên, chúng ta hãy thử lắng nghe những gì người đó nói." (Uther)
Hiệu trưởng Uther nói xong nhanh chóng đáp xuống chiếc ghế chính thức cao nhất và đứng ngay trước mặt tôi.
"Eugene, đặt cái này lên tay Sumire-kun." (Uther)
"Sumire...?" (Eugene)
Đây là lần đầu tiên tôi nghe thấy cái tên đó, nhưng xét theo ánh mắt của Hiệu trưởng thì chắc chắn đó là tên của cô gái này.
"Cái gì, vậy là cậu vẫn chưa nghe thấy tên cô ấy sao? Cũng tốt. Eugene, làm nhanh lên." (Uther)
"V-Vâng." (Eugene)
Tôi hỏi cô bằng mắt rằng liệu tôi có thể đeo chiếc vòng cho cô không.
Tôi tưởng cô sẽ phản đối nhưng cô lại dễ dàng chấp nhận.
Chiếc vòng tay phát ra tiếng click và được buộc chặt vào cánh tay cô.
"Sumire-kun, cô có hiểu chúng tôi đang nói gì không?" (Uther)
Hiệu trưởng hỏi cô gái.
".......Tôi có."
Cô gái trả lời với âm lượng nhỏ.
Ooh, nó đã thành công!
Phòng xử án trở nên ồn ào.
Trước khi Hiệu trưởng Uther đến, một số ma cụ đã được sử dụng để thử dịch những gì cô gái nói, nhưng tất cả đều thất bại.
Nghĩ rằng nó sẽ dễ dàng thành công ở đây...
"Vậy cô có thể giới thiệu về mình được không?" (Uther)
"Tên tôi là Sumire."
Đúng như Hiệu trưởng đã nói, tên cô rõ ràng là Sumire.
Thật là một cái tên khác thường.
Đó không phải là cái tên bạn thường nghe thấy ở Nam Lục Địa.
"Cô từ đâu đến?" (Uther)
"...Tôi không biết. Lúc tôi nhận ra thì tôi đã ở trên một đồng bằng phủ đầy cỏ. Trí nhớ của tôi... thật mơ hồ." (Sumire)
"Mất trí nhớ à." (Uther)
Hiệu trưởng trầm ngâm trước lời nói của cô gái và vuốt râu.
"Lý do tiện thật đó! Không thể tin được vào chứng mất trí nhớ của cô ta!"
Tiếng hét của ai đó vang lên.
Cô gái run rẩy.
Không cần thiết phải nói như vậy.
"Có điều gì cô nhớ không? Giống như nơi cô sinh ra vậy?" (Eugene)
"Tôi sinh ra ở...tại...Tokyo, Nhật Bản. Sinh ra và lớn lên..." (Sumire)
Nhật Bản...?
Tôi chưa từng nghe về nó, nhưng xét theo ngữ điệu thì nó có phải ở đâu đó ở Đông Lục Địa không?
"Chúng ta sẽ có thể biết được sau khi thực hiện Thẩm Định! Chúng ta có thể biết liệu những gì cô ấy nói có phải là sự thật hay không!"
"Chúng tôi đã thử điều đó rồi. Thẩm Định không có tác dụng với cô ấy vì lý do nào đó."
"Đó là lý do tại sao tôi nói cô ta đáng nghi! Không còn nghi ngờ gì nữa, cô ta muốn che giấu điều gì đó bằng cách chặn Thẩm Định!"
Những người từ Liên Minh Thiêng Liêng dường như muốn biến cô thành kẻ xấu ở đây nhiều nhất có thể.
"Hừmmm...Thẩm Định không có tác dụng nhỉ. Ta hiểu rồi. Nhân tiện, Eugene-kun, hãy nêu hai trường hợp mà không thể Thẩm Định được thứ gì đó. Cậu đã học được điều đó ở trường phải không?" (Uther)
Nó đột nhiên ném vào tôi!
"Ừm...trường hợp đầu tiên là khi mục tiêu đang sử dụng ma thuật gây nhiễu để Thẩm Định. Trường hợp còn lại là khi người Thẩm Định thiếu năng lực." (Eugene)
Phải chứ?
"Ăn nói xà lơ. Các Thẩm Định Viên tại tòa đều là những Thẩm Định Viên có trình độ cao. Không thể nào họ thiếu năng lực được."
"Thật sự không thể loại trừ khả năng đó. Thẩm Định Nhãn của ta đang thể hiện rõ ràng chủng tộc và Trạng Thái của cô gái." (Uther)
"..."
Người phàn nàn im lặng trước lời nói của Hiệu trưởng.
Oi oi, Hiệu trưởng Uther, ông đã biết điều đó từ lâu rồi phải không?
"Vậy cô gái này là ai?"
"Muốn biết à?" (Uther)
Hiệu trưởng cười toe toét.
Người này thực sự thích cuộc nói chuyện sân khấu này.
Và nó tạo ra rất nhiều sự tinh tế.
"Ta sẽ trả lời! Chủng tộc của cô ấy là: Hỏa Á Thần, Ifrit! Một cư dân của thời đại thần thoại được cho là đã tuyệt chủng." (Uther)
"""""......""""""
Câu trả lời bất ngờ khiến cả phòng xử im lặng.
Hỏa Á Thần, Ifrit...?
Tôi chưa từng thấy thứ gì như vậy ngoài sách tranh. Đó không phải là một thực thể thần thoại sao?
"Đó là một trong những chủng tộc được cho là đã tồn tại trong thời đại thần thoại trước khi con người cư trú ở thế giới này. Một thực thần thoại được cho là đã tuyệt chủng vào thời cổ đại đó. Nó đã quay trở lại sống ở thế giới hiện đại rồi!" (Uther)
Uther đang giải thích với vẻ phấn khích.
Có vẻ như ông ấy đang vui vẻ.
Rốt cuộc người này yêu thích những cá thể ma thuật quý hiếm.
"N-Nhưng nếu cô ấy là Ifrit thì cô ấy đến từ đâu? Đột nhiên xuất hiện trong hầm ngục không phải là một lời giải thích hợp lý! Ngay từ đầu, sự thật không thể chối cãi là cô ấy đã phá hủy Tháp Zenith. Đó không phải là thứ có thể tha thứ—"
"Ta đã bảo là bình tĩnh mà, phải không?" (Uther)
Hiệu trưởng Uther chặn lời của thành viên bồi thẩm đoàn từ Liên Minh Thiêng Liêng.
"Chúng ta hãy đi từng người một. Đầu tiên, Sumire-kun đến từ đâu?" (Uther)
Phòng xử án im lặng chờ đợi lời nói của Hiệu trưởng.
"Gợi ý nằm trong những lời Sumire-kun vừa nói." (Uther)
"Lời của tôi...?" (Sumire)
Cô gái lẩm bẩm ngạc nhiên.
"Vừa rồi cô ấy nói rằng cô ấy đến từ 'Tokyo, Nhật Bản'. Nhưng thật không may, không có quốc gia hay thành phố nào có những cái tên đó trên thế giới này cả!" (Uther)
"K-Không thể nào!" (Sumire)
Cô gái cất giọng đau khổ.
Có vẻ như cô nghĩ chúng tôi đang buộc tội cô nói dối.
"Chờ đã. Ta đã nói 'thế giới này'. Nói cách khác, thế giới mà Sumire-kun đến thực sự có những nơi được gọi là Nhật Bản và Tokyo." (Uther)
"...Điều đó nghĩa là gì?"
"Nó có thể là..."
"...Không đời nào!"
Không chỉ bồi thẩm đoàn mà ngay cả khán giả cũng ngày càng ồn ào.
Tôi hiểu... ra là vậy.
"Ừm...nó có nghĩa là gì?" (Sumire)
Cô gái thì thầm hỏi tôi.
Sẽ tốt hơn nếu tôi không trả lời, phải không?
Tôi liếc nhìn Hiệu trưởng Uther và ông ấy cười toe toét với tôi.
"Sumire-kun, chào mừng đến với Học Viện Ma Thuật Lykeion. Chúng ta sẽ chào đón một người tái sinh ở dị giới!"
"......Hở?" (Sumire)
Cô gái há to miệng vì sốc.
Có vẻ như cô gái mà tôi tìm thấy là một Người Bị Lạc hiếm hoi đến từ thế giới khác.
(Tluc: Thấy hay mọi người có thể vote sao, Follow và ủng hộ tôi qua Momo: 0901089550. Cảm ơn mọi người.)
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro