Chương 64: Eugene Được Thách Đấu

"Vậy thì, về trận đấu giữa Eugene-dono và Tướng Berthold, ta sẽ là nhân chứng với tư cách là người được Hoàng Đế Bệ Hạ ủy nhiệm."

Người nói điều này là Tể Tướng Catherine.

Chúng tôi đang ở trong đấu trường bên trong Cung điện Einherjar.

Đây thường là một địa điểm lịch sử nơi diễn ra các trận đấu chính thức.

Hoàng Đế chỉ đơn giản nói 'hãy cho ta biết kết quả' và rời đi.

Nhưng hầu hết mọi người ngoài ông ấy đều đến đây vì tò mò.

Đấu trường giải đấu này không lớn lắm nên đã chật kín người.

Sự ồn ào của mọi người thật khó chịu.

"Nè, Eugene-kun, một trận quyết đấu thật là...đáng sợ." (Sumire)

Sumire lo lắng nói.

"Không sao đâu, Sumire-chan. Ở đây chúng ta đang nói về Eugene." (Sara)

Ở phía bên kia, Sara đang thể hiện sự tin tưởng hoàn toàn vào tôi.

"Chà, đây không phải là một trận đấu sinh tử, nên anh sẽ bình tĩnh thôi." (Eugene)

Tôi đã trả lời.

...Về phần đối thủ của tôi...

"Chuyện này có ý nghĩa gì vậy, Ber?! Điều gì đã buộc cậu phải làm điều này?!"

Airi đang trách móc vị hôn phu của mình, Tướng Berthold.

"Còn cậu thì sao, Airi, đang yếu đuối ở đây. Kế hoạch là leo lên thứ hạng kế vị ngai vàng với thành tích phong ấn lại Đại Ma Vật. Cậu định chỉ quan sát trong im lặng à?" (Berthold)

"Chuyện đó..." (Airi)

Phản ứng của Tướng Berthold rất bình tĩnh.

Tôi hiểu rồi, ra đó là lý do.

"Hahaha! Điều đó không tốt đẹp sao! Đàn ông phải làm những gì họ phải làm. Berthold, cố gắng hết sức nhé!"

Người cười sảng khoái và vỗ vào vai Tướng Berthold là một người đàn ông cao lớn vạm vỡ.

Ông ta có một thanh đại kiếm có kích thước bằng cơ thể ở sau lưng.

Ông ta đang tỏa ra một luồng khí áp đảo từ cơ thể mình, và mặc dù trông hoàn toàn trung lập ở đây, nhưng không hề có sơ hở nào cả.

—Kiếm Anh Hùng: Edward J. Walker.

Cái tên Walker là bằng chứng cho thấy họ là hậu duệ của Thánh Kiếm, Sieg J. Walker.

Điều đó nói lên rằng, kiểu kiếm mà ông ấy đang sử dụng là kiểu của Quân Đội Đế Quốc Grandflare thay vì kiểu mà tôi và cha sử dụng.

Ông ta là ngọn hải đăng sáng chói cùng với Hoàng Kiếm và là một trong những lực lượng chiến đấu mạnh nhất của Đế Quốc.

Thanh đại kiếm sau lưng ông ta là Quốc Bảo của Đế Quốc Grandflare.

—Thánh Kiếm: Calabrum.

Người ta nói rằng nó có thể giải phóng một làn sóng ánh sáng có thể tiêu diệt hàng trăm con quái vật trong một lần chém.

Cơ thể tôi cứng đờ khi nghĩ đến việc Kiếm Anh Hùng-sama đang chứng kiến điều này.

"Được rồi! Vậy ta sẽ làm trọng tài!"

Người đáp xuống trung tâm đấu trường và khoanh tay đứng đó thích thú chính là Hoàng Kiếm...nói cách khác, cha của tôi.

"Oi, oi, Jubei-dono, đừng nói với ta là ngài sẽ ưu ái chính con trai mình nhé." (Edward)

"Trông ta có giống người sẽ làm điều đó không, Ed-dono?" (Jubei)

"Tuyệt đối không." (Edward)

"Sau cùng thì đây là nơi tốt nhất để quan sát." (Jubei)

"Ta hiểu rồi. Ngài được công nhận." (Edward)

""Hahahahahahahahahahaha!""

Tôi không biết điều đó có gì buồn cười nhưng cha và Kiếm Anh Hùng Edward-sama đang trò chuyện ở đó.

Công chúng gọi họ là đối thủ hoặc thù địch với nhau, nhưng có vẻ như thực tế là Hoàng Kiếm và Kiếm Anh Hùng rất hợp nhau.

"Giờ thì, cả hai bên, tiến lên phía trước!!" (Jubei)

Được cha gọi, tôi đi lên võ đài ở trung tâm của đấu trường.

Người ở phía bên kia võ đài đang trừng mắt nhìn tôi là Tướng Berthold—hôn phu của Airi.

Tôi rút ra lai lịch của đối thủ từ ký ức của mình.

Tên tuổi của Tướng Berthold bất ngờ trở nên nổi tiếng chỉ sau một năm.

Hắn trông cùng tuổi với tôi và Airi, nhưng ít nhất tôi chưa từng gặp hắn ở Học Viện Quân Sự.

Nói chính xác hơn, nơi tôi theo học là Học Viện Quân Sự Trung Ương của Quân Đội Đế Quốc ở Vương đô.

Ngoài ra còn có Học Viện Quân Sự miền Bắc, miền Nam, miền Đông và miền Tây nên chắc chắn hắn đã từng học ở một trong những trường đó.

Điều đó nói rằng, tôi chưa bao giờ nghe nói về hắn trong các buổi trao đổi ở trường và những thứ tương tự, vì vậy hắn không hề nổi tiếng kể từ những ngày đó.

Điều khiến hắn nổi tiếng là Kỳ Thi Tuyển Chọn diễn ra khi bạn 15 tuổi.

Điều được tiết lộ ở đó là Berthold có mana Ngũ Sắc và có chức nghiệp Dũng Giả Tập Sự.

Hơn nữa, hắn còn có khả năng tương thích với Thánh Kiếm Calabrum của Edward-sama.

Thánh Kiếm chọn người sử dụng chúng.

Ngay cả khi ai đó không có khả năng tương thích cầm nó, nó cũng sẽ không thể hiện được sức mạnh của mình.

Nói cách khác, Tướng Berthold có một tương lai tươi sáng với Thiên Thú và đang ở vị thế trở thành người kế vị Kiếm Anh Hùng, điều đó đưa hắn đến vị trí hiện tại.

(Mình biết được điều này sau khi tò mò về vị hôn phu của Airi là loại đàn ông nào...) (Eugene)

(Uwa, tế nhị quá, Eugene. Cậu đã tốn công sức để điều tra chuyện đó à?) (Eri)

(Oi, Eri, đừng đọc suy nghĩ của tôi theo ý mình.) (Eugene)

(Anh đang lẩm bẩm không ngừng trong đầu, nên cuối cùng tôi cũng lắng nghe ~ .) (Eri)

Chẳng phải ít nhất tôi nên phàn nàn trong đầu mình sao?

Tướng Berthold đang mặc một bộ giáp nhẹ lạ mắt được trang trí bằng màu trắng và vàng tinh khiết, phù hợp với Airi.

Mái tóc vàng và đôi mắt xanh của hắn, cùng với khuôn mặt thanh lịch toát lên vẻ quý phái, đẹp như tranh vẽ đến mức khó chịu.

"Eugene Santafield! Hãy tiến lên bất cứ lúc nào!" (Berthold)

Tướng Berthold đã rút kiếm ra và lưỡi kiếm được phủ Cường Hoá mana Lục.

Nó không chỉ là thanh kiếm. Có mana Lục xoáy quanh cơ thể. Điều này rất có thể...

(Mộc Nguyên Tố... Phong Huyền Kiếm à.) (Eugene)

Đó là một thanh Huyền Kiếm có sự cân bằng tốt giữa tấn công và phòng thủ.

(Đợi đã, Huyền Kiếm có được phép sử dụng không? ...Thật rắc rối.) (Eugene)

Tôi đang sử dụng thanh kiếm sắt cho các cuộc quyết đấu được trao cho tôi.

Thứ này không quá đáng tin cậy khi đối đầu với Huyền Kiếm.

Điều đó có nghĩa là, nếu tôi sử dụng Mana Trắng của mình, độ sắc bén của thanh kiếm sẽ giảm xuống và sức tấn công bằng không.

"Eugene-kun!" (Sumire)

"Sumire?" (Eugene)

Sumire chạy về phía tôi.

"Có chuyện gì vậy, Sumire-chan?" (Jubei)

Cha hỏi.

"Eugene-kun không thể sử dụng Huyền Kiếm để tấn công, vậy tôi có thể cho anh ấy mana của mình không?!" (Sumire)

"Aaa, không được phép nhận trợ giúp trong một trận đấu, nhưng nếu chỉ là cung cấp mana thì sẽ ổn thôi. Cậu ổn không, Ber-kun?" (Jubei)

"Hừm, ổn thôi! Ngươi đúng là một tên khốn nạn, cần phải mượn sự giúp đỡ của một người phụ nữ mới có thể chiến đấu!" (Berthold)

Hắn nói với vẻ mỉa mai, nhưng lại đồng ý.

"Cảm ơn em, Sumire. Giúp an—" (Eugene)

Tôi định cảm ơn cô nhưng lại dừng.

Sumire ôm tôi thật chặt.

Và sau đó, mana Ifrit chảy vào tôi.

"Eugene-kun..." (Sumire)

Sumire thì thầm vào tai tôi bằng giọng trầm.

Tôi tưởng cô sẽ cổ vũ tôi trong trận đấu này, nhưng...

"...Đập hắn ra bả." (Sumire)

Thật là một yêu cầu hết sức dễ thương.

"Hãy để nó cho anh, cộng sự ạ." (Eugene)

Tôi trả lời cô bằng một nụ cười khúc khích.

Sumire tách khỏi tôi sau Liên Kết Mana và nói với tôi 'hãy cố gắng hết sức' trước khi nhảy xuống sàn đấu.

Sara chạy đến chỗ Sumire.

"Thật không công bằng, Sumire-chan!" (Sara)

"Cậu có thể ôm anh ấy cùng với tớ, Sara-chan." (Sumire)

"Tớ không thể thể hiện sức mạnh của mình ở một nơi tràn ngập người của Đế Quốc!" (Sara)

"Ngoài ra, mana của tớ và của cậu va chạm nhau, nên chúng ta không thể làm điều đó cùng nhau được ~ ." (Sumire)

Tôi nghe thấy cuộc trò chuyện của Sumire và Sara.

Tôi không thể tỏ ra thảm hại với hai người này được -ngay khi tôi đang nghĩ vậy, tôi cảm thấy một ánh mắt mạnh mẽ.

".........."

Người bạn thuở nhỏ của tôi đang lườm tôi với ánh mắt cực kỳ tức giận.

Cô có tức giận sau khi nhìn thấy tôi và Sumire không?

Nhưng cậu có thể làm điều đó với vị hôn phu Ber-kun của mình, phải không?

(Nhưng...Airi và Tướng Berthold không có cảm giác giống một cặp...) (Eugene)

Tôi không biết lý do.

Có phải vì tôi nghe Airi nói rằng họ chỉ đính hôn như một hình thức?

"Sẵn sàng chưa, hai người?" (Jubei)

Giọng điệu của cha làm trọng tài trở nên nghiêm túc.

"Rồi ạ, Hoàng Kiếm-sama." (Berthold)

"Ở đây cũng sẵn sàng rồi." (Eugene)

Tôi chỉ hướng sự chú ý của mình vào đối thủ.

Tiếng trò chuyện xung quanh, cuộc trò chuyện của Sumire và Sara, ánh mắt của Airi; tôi phớt lờ tất cả.

Tôi thường có những trận quyết đấu như thế này trong thời ở Học Viện Quân Sự.

Đó là một phương pháp luyện tập không có ở Học Viện Ma Thuật Lykeion, nên nó mang lại cảm giác hoài niệm.

"Người chiến thắng trong trận chiến này sẽ quyết định đội tiên phong cho cuộc thảo phạt Đại Ma Vật." (Catherine)

Tể Tướng đã thông báo điều này với giọng điệu truyền tải rõ ràng trên đấu trường.

Đúng vậy, kết quả của trận đấu này quyết định chi tiết của việc thảo phạt Đại Ma Vật.

Tôi gật đầu trong khi đầu óc vẫn còn tỉnh táo.

"Bắt đầu!" (Jubei)

Cha đưa ra tín hiệu.

Khoảnh khắc tiếp theo...

"Phong Huyền Kiếm: [Phong Espada]!!!" (Berthold)

Tướng Berthold trở thành một cơn gió mạnh lao về phía tôi.

Hắn có thể chém chết ai đó trong thời gian họ chớp mắt.

Đó là tốc độ của nó.

Phong Huyền Kiếm được vung xuống tiến lại gần tôi.

Tôi vẫn chưa cử động... Tôi không thể cử động.

Có lẽ tôi đã thua nếu đó là tôi thời còn ở Học Viện Quân Sự.

Đó là sự thành thạo của hắn trong thanh kiếm của mình.

Nhưng...

(So với Cerberus...) (Eugene)

Nó chậm đến mức tôi có thể ngáp.

Tôi dịch người sang trái một bước và tránh Phong Huyền Kiếm...đồng thời, tôi chém đứt lưỡi Huyền Kiếm của Tướng Berthold bằng Hoả Kiếm của mình.

Một âm thanh *kiiin* trầm vang lên.

Tướng Berthold vẫn chưa nhận ra rằng đòn tấn công của hắn đã bị né tránh và lưỡi kiếm đã bị cắt.

Tôi thực hiện một đòn quét về phía cổ Tướng Berthold bằng Hoả Kiếm của mình và...

"Kết thúc tại đây."

Thanh katana của cha chặn Hoả Kiếm của tôi lại.

Tôi đã định dừng thanh kiếm của mình giữa chừng nên nó vẫn chưa trúng thanh katana của cha.

Dù sao, điều này báo hiệu sự kết thúc của trận quyết đấu.

"...Hở?" (Berthold)

Có vẻ như Tướng Berthold cuối cùng cũng đã nhận ra tình trạng của mình.

Huyền Kiếm đã bị cắt bỏ ngay từ phần đế.

Có một Hoả Kiếm đỏ đâm vào cổ hắn.

Nếu cha không ngăn tôi lại thì đầu hắn đã bị chặt đứt rồi -đó chắc chắn là điều hắn đang nghĩ.

Sắc mặt hắn trắng bệch.

Ber-kun ngã dập mông.

(Tại sao anh không giết hắn ta?) (Eri)

(Không đời nào tôi làm vậy!) (Eugene)

(Eee, chán quá. Anh nên kết liễu hắn trong nháy mắt đi ☆.) (Eri)

Eri hỏi tôi như thể cô ấy không hiểu điều này.

Đừng hỏi một cách thành thật như vậy. Nó thật đáng sợ.

"Người chiến thắng: Eugene!!" (Jubei)

Tiếng reo hò vang dội khắp đấu trường trước lời tuyên bố của cha.

Nó quá ngắn ngủi và biến thành một trận quyết đấu nhàm chán, nhưng đây không phải là một màn trình diễn để bắt đầu.

Tôi quay về phía Sumire và Sara, siết chặt nắm đấm và giơ lên tuyên bố rằng mình đã thắng.

""Yay ☆ !""

Sumire và Sara ôm nhau.

Đúng lúc đó, một người đàn ông vạm vỡ đến gần tôi.

Kiếm Anh Hùng, Edward-sama.

"Trận đấu tuyệt vời! Ta không mong đợi gì hơn từ con trai của Jubei-dono. Cậu có muốn quyết đấu với ta tiếp theo không? Tất nhiên là không có Thánh Kiếm!" (Edward)

"Hở?" (Eugene)

"Đợi một chút! Thực ra ta vẫn chưa đấu với Eugene khi thằng bé có Hoả Kiếm. Được rồi, Eugene, đấu với cha nữa." (Jubei)

"Oi, cha." (Eugene)

Vì lý do nào đó, tôi đã bị thách thức bởi cả Kiếm Anh Hùng và Hoàng Kiếm.

"Được rồi, được rồi, Jubei-sama và Edward-sama, Eugene-kun mệt rồi, nên trận đấu hôm nay kết thúc. Đây là mệnh lệnh khẩn cấp của Tể Tướng. Eugene-kun, hãy nghỉ ngơi thật tốt đến mai nhé." (Catherine)

""Eeee?!""

Cha và Kiếm Anh Hùng lên tiếng bất mãn trước mệnh lệnh của Tể Tướng.

Hai người có phải là trẻ con không?

Bây giờ tôi đã biết lý do tại sao hai người lại hợp nhau.

Cả hai đều là những kẻ ngốc về kiếm.

"Cảm ơn Tể Tướng rất nhiều ạ." (Eugene)

"Đó là một màn trình diễn tuyệt vời. Bọn ta sẽ trông cậy vào cậu vào ngày mai." (Catherine)

Tôi cảm ơn Catherine-sama và cô mỉm cười thân thiện với tôi.

Tôi liếc nhìn Tướng Berthold, hắn chống cả hai tay xuống đất và rên rỉ.

Airi đang vỗ vai vị hôn phu của mình và động viên hắn.

Tướng Berthold dường như đã mất hồn, hắn không phản ứng gì.

Sau khi gọi hắn một lúc, vẻ mặt của Airi trở nên khó chịu.

"Thật thiếu quyết đoán đối như một người đàn ông... Hãy đứng dậy đi!" (Airi)

Airi đá vào mông Tướng Berthold.

Uwa...

Hắn đang bị đánh đòn -đó là những gì tôi nghĩ khi rời Cung điện Einherjar.

—Trên đường về nhà.

"Xin lỗi, Eugene. Em phải chào đón Vận Mệnh Vu Nữ Orianne-sama, người sẽ đến Vương đô." (Sara)

"Hiểu rồi. Điều đó không thể khác được." (Eugene)

"Vậy thì em đi đây. Anh đã rất ngầu trong trận đấu vừa rồi ♡." (Sara)

Sara ôm tôi và hôn lên má tôi trước khi rời đi.

"..."

Sumire dường như cũng muốn ôm tôi, ánh mắt chúng tôi chạm nhau.

"Chúng ta quay lại nhé, Sumire?" (Eugene)

"V-Vâng đi thôi." (Sumire)

Tuy nhiên, cuối cùng cô đã không làm vậy.

Sự kiệt sức tấn công tôi khi tôi trở về nhà.

Giờ nghĩ lại, tôi đã không ngủ từ hôm qua.

Tôi nằm xuống giường ngay khi quay về.

"Chúc ngủ ngon, Eugene-kun. Nghỉ ngơi thật tốt nhé, được chứ?" (Sumire)

Sumire đóng cửa lại và mặc dù bên ngoài vẫn sáng nhưng tôi gần như buồn ngủ ngay lập tức.


◇◇


"......Đó là ai?" (Eugene)

Tôi thức dậy khi có sự hiện diện của ai đó đang bước vào phòng tôi.

Bên ngoài tối đen như mực.

Mấy giờ rồi?

"Xin lỗi, em đánh thức anh à?"

"Nhưng ngủ quá nhiều sẽ làm cơ thể mệt mỏi."

Những người bước vào phòng là Sumire và Sara.

"Chào buổi sáng...anh đoán vậy?" (Eugene)

"Đêm vẫn còn muộn mà, Eugene-kun." (Sumire)

Sumire cười khúc khích.

"Anh đói không? Tụi em mang theo trà và thức ăn." (Sara)

Sara mang thức ăn lên khay.

Có một số loại gạo được vo bằng tay với muối để tạo hương vị.

Ngoài ra còn có xúc xích nướng và trứng luộc bên cạnh.

"Em đã làm chúng cùng với Sara-chan." (Sumire)

"Món onigiri được làm bởi Sumire-chan. Nó rất ngon." (Sara)

"Cảm ơn nhé, Sumire, Sara." (Eugene)

Tôi nhanh chóng nhai nó trong cơn đói.

Sara thắp đèn khi tôi đang ở đó.

Cô đã kiềm chế cường độ, rất có thể là vì đã muộn.

"Cám ơn vì bữa ăn. Nó rất ngon." (Eugene)

""......""

Tôi ăn xong và chắp hai tay lại.

Sumire và Sara đang nhìn tôi chằm chằm.

"......C-Có chuyện gì vậy, hai người?" (Eugene)

Tôi sửng sốt trước bầu không khí kỳ lạ này.

Bây giờ tôi nhìn kỹ hơn, cả hai đều có trang phục khác với lúc sáng.

Đó là quần áo mặc trong nhà bằng ren mỏng.

Đây là lần đầu tiên tôi thấy quần áo như vậy.

"Nè, Eugene-kun, ngày mai anh sẽ trở thành mồi nhử cho Đại Ma Vật phải không?" (Sumire)

"Đúng rồi. Đó là lý do tại sao anh đang nghĩ đến việc vung kiếm một chút và nghỉ ngơi—" (Eugene)

"Không, có việc quan trọng hơn anh phải làm." (Sara)

Sara ngắt lời tôi.

"Anh phải làm gì?" (Eugene)

Ngày mai là ngày thảo phạt Đại Ma Vật.

Tôi đã được thông báo rằng trụ sở chính sẽ cung cấp tất cả các thiết bị, vũ khí và ma cụ.

Điều duy nhất còn lại là hợp tác với Ifrit Sumire và Ứng Viên Thánh Nữ Sara.

...Có gì khác á?

"Eugene-kun, anh biết rằng nếu em và Sara-chan thực hiện Liên Kết Mana, mana sẽ va chạm và mọi chuyện sẽ không ổn, phải không?" (Sumire)

"Vâng, đó là lý do tại sao kế hoạch là Sumire đưa mana trực tiếp cho anh, và Sara sẽ gửi mana vào vũ khí của anh..." (Eugene)

Đó là cách chúng tôi đã thảo luận về nó.

Lẽ ra nó phải như vậy.

"Có một phương pháp tốt hơn." (Sara)

Sara đặt tay lên má tôi.

Lúc tôi nhận ra, Sumire và Sara đã quỳ gối lên giường và tiến đến mức mà tay họ có thể chạm tới.

Trời tối đến mức trước đây tôi không để ý, nhưng nhìn kỹ hơn, quần áo của họ hơi trong suốt và tôi có thể nhìn thấy làn da của họ.

Một mùi hương ngọt ngào không giống thường lệ tỏa ra từ hai người họ.

"Có một phương pháp mà Vận Mệnh Vu Nữ-sama này đã dạy cho Sara-chan." (Sumire)

"Một phương pháp không chỉ tránh sự va chạm giữa mana của em và Sumire-chan, mà trên hết, còn tăng cường Liên Kết Mana hơn nữa." (Sara)

"C-Có một phương pháp như thế à?!" (Eugene)

Mẹ và Eri không đề cập gì đến chuyện này.

Không, có lẽ đó là một phương pháp bí mật mà chỉ có Vu Nữ-sama biết vì cô ấy có thể nghe thấy giọng nói của Vận Mệnh Nữ Thần-sama?

Tôi im lặng chờ hai người nói chuyện.


"Nè, Eugene-kun..." (Sumire)

"Anh có thể ôm tụi em được không?" (Sara)


"......Gì cơ?" (Eugene)

Tôi có nghe nhầm không?

Tôi hỏi lại rồi để ý.

Tôi có thể nói rằng mặt Sumire và Sara đỏ bừng ngay cả trong bóng tối này.

"Ờm, Sara-san? Sumire-san?" (Eugene)

"Orianne-sama đã nói vậy! Eugene có thể đảm bảo an toàn hơn nữa bằng cách tăng cường Xúc Ước!" (Sara)

"N-Nghiêm túc á...?" (Eugene)

Vu Nữ-sama đã nói điều gì đó như thế?

"N-Nếu 3 chúng ta làm điều đó cùng nhau, mana sẽ không từ chối lẫn nhau...rõ ràng là vậy. Uuu... T-Thật xấu hổ." (Sumire)

Mặt Sumire càng đỏ hơn.

"Đây là vì lợi ích của anh, Eugene! Ngoài ra, Vu Nữ-sama còn nói: 'Có bóng dáng của một người phụ nữ độc ác trên người Eugene, vì vậy phải đưa cậu ấy trở lại'." (Sara)

"Người phụ nữ độc ác?" (Eugene)

Tôi ngay lập tức có ý tưởng về ai.

Người vừa mới nói câu đó là...

(Chắc chắn là mẹ...) (Eugene)

(Vậy đây là việc của Laila-senpai à.) (Eri)

Tôi lẩm bẩm điều này trong đầu và tôi nghe thấy đường truyền suy nghĩ của Eri.

"Nè, Sara-chan, Mùi hương quyến rũ này có thực sự hiệu quả không? Eugene vẫn giống như thường lệ đó?" (Sumire)

"Điều này thật kỳ lạ. Vu Nữ-sama đã nói rằng bất kỳ người đàn ông nào cũng sẽ ngã nhào nếu ngửi thấy thứ này." (Sara)

"Đó chính là mục đích của mùi hương này sao?!" (Eugene)

Thật là một chuẩn bị ghê gớm, Vận Mệnh Vu Nữ-sama.

—Các Thánh Nữ của Caldia thật độc ác.

Những tin đồn là sự thật.

"Eugene-kun... ♡." (Sumire)

"Eugene... ♡." (Sara)

Sumire và Sara thậm chí còn tiến gần hơn.

Tôi bị đẩy xuống một nửa ở đây.

Khuôn mặt xấu hổ của họ đã hơi thay đổi thành say sưa.

Và rồi, tôi cứ thế bị đẩy xuống...và không thể chống cự được.

(Aaa, mặc dù Eugene là của riêng tôi.) (Eri)

Tôi nghe thấy giọng nói bối rối đó.

Đêm đó, tôi bị Sumire và Sara ăn thịt.


Phản Hồi Bình Luận:

>Đọc một nhân vật chính hoàn toàn trái ngược với tác phẩm trước (không phải là người trưởng thành muộn) thật thú vị.

-Tôi tạo ra nhân vật chính với ý tưởng 'hãy biến anh thành một nhân vật hoàn toàn trái ngược với tác phẩm trước'.

>Cảm ơn vì đã đưa Eri đến!!

-Tôi phải đưa Eri đến nhiều hơn.

Mặc dù cô ấy là cô gái quảng cáo ở đây.


Tác Note:

Những người có kiến thức chuyên sâu chắc chắn sẽ biết.

Thánh Kiếm xuất hiện lần này, Calabrum, là tên gọi khác của Excalibur.

Tuy nhiên, không có yếu tố Excalibur nào trong đó.

Tôi chỉ mượn cái tên thôi.

Tôi đã đưa Callibourne vào câu chuyện trước, nhưng nó không có nhiều điểm nhấn, thật lãng phí.

Callibourne rõ ràng không giống với Excalibur.

Lẽ ra tôi nên nhờ Đức Vua Uther giữ nó.


Trans Note:

Rất khác với anh main tên #M nào đó ở Tây Lục Địa.


(Tluc: Thấy hay mọi người có thể vote sao, Follow và ủng hộ tôi qua Momo: 0901089550. Cảm ơn mọi người.)

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro