Chương 9: Eugene Và Sumire Tiến Đến Hầm Ngục
"Wow, cái này cho thấy bên trong hầm ngục phải không?!" (Sumire)
Sumire đang nhìn lên màn hình khổng lồ ở quảng trường lớn ngay trước Hầm Ngục Cuối Cùng và cao giọng.
"Nó được gọi là Hệ Thống Vệ Tinh. Tình trạng bên trong Hầm Ngục Cuối Cùng không chỉ được phát sóng ở đây mà còn thông qua các quốc gia ở Nam Lục Địa. Cậu có thể biết quốc gia nào đã khám phá được bao xa." (Eugene)
"Đ-Đó là một tính năng ấn tượng! Nhưng vì cái gì cơ chứ?" (Sumire)
Có vẻ như nó không phù hợp với Sumire, người đến từ thế giới khác.
"Đầu tiên, đó là vì trật tự công cộng. Trong các hầm ngục thông thường, không hiếm trường hợp các mạo hiểm giả gây rắc rối và gây ra tội ác giữa họ. Nhưng ở Tháp Zenith, ý thức của những mạo hiểm giả khá cao nhờ Hệ Thống Vệ Tinh. Dù sao thì họ cũng đang bị mọi người theo dõi mà." (Eugene)
"Mình hiểu rồi... Eh? Nhưng mình đang trên đà bị tấn công..." (Sumire)
Sumire nghiêng đầu.
"Aaaa...về phần cậu, Sumire, chắc họ nghĩ cậu là một con quái vật." (Eugene)
Không thể nào khác được.
Cô chính là người đã biến hầm ngục thành biển lửa.
Lúc đầu tôi nghĩ Sumire là quái vật hay ác quỷ và đang đề phòng.
"M-Mình hiểu rồi..." (Sumire)
Sumire rên rỉ, chán nản.
"Bây giờ cậu là học viên của Học viện này, vì vậy đừng lo lắng quá nhiều về điều đó. Tớ sẽ đá đít bất cứ ai nói điều gì kỳ quặc." (Eugene)
"Fufu... Hiểu rồi." (Sumire)
Biểu hiện của Sumire trở lại bình thường.
"Và một lý do nữa là vì các quốc gia trên Nam Lục Địa đang thách thức Hầm Ngục Cuối Cùng với lòng kiêu hãnh của họ. Đó là lý do tại sao, bất kể các quốc gia khác sử dụng phương pháp nào, họ đều kiểm tra với đôi mắt đỏ ngầu." (Eugene)
"Có điều gì tốt cho đất nước từ việc thám hiểm hầm ngục không?" (Sumire)
Đây thực sự là một câu hỏi giống Sumire vì cô mới đến thế giới này được một tuần.
Tôi quyết định giải thích bối cảnh lịch sử.
"Cậu có biết rằng thời kỳ chiến tranh vẫn tiếp diễn ở Nam Lục Địa cách đây 500 năm không?" (Eugene)
"Mình đã học được điều đó trong những bài học của Rin-sensei." (Sumire)
Trong quá khứ, mối quan hệ giữa Đế Quốc, Liên Minh Thiêng Liêng và Liên Bang Blue Waters không hề yên bình như hiện tại.
Đó là một lịch sử đẫm máu của chiến tranh.
"Người đã chấm dứt nó là một mạo hiểm giả duy nhất. Với vũ khí được tìm thấy từ Tháp Zenith trong tay, họ đã đánh bại quân đội của Đế Quốc, Liên Minh Thiêng Liêng và Liên Bang Blue Waters." (Eugene)
"Duy nhất một?!" (Sumire)
"Đúng rồi. Nhưng mà, anh ấy đã nhận được một lời tiên tri từ Nữ Thần Công Lý, Althena-sama, để ngăn chặn chiến tranh, nên anh ấy đã làm điều đó một cách miễn cưỡng. Đó là lý do tại sao, ngay cả sau khi kết thúc chiến tranh, anh vẫn tiếp tục thách thức hầm ngục. Đó là khi các quốc gia tham chiến nhận thấy...thực tế là việc chinh phục Tháp Zenith Babel sẽ có lợi hơn nhiều so với việc giành chiến thắng trong cuộc chiến." (Eugene)
"Ra đó là lý do tại sao tất cả các quốc gia đều tuyệt vọng trong việc thám hiểm hầm ngục." (Sumire)
"Kể từ đó, việc thám hiểm hầm ngục phát triển mạnh mẽ đến mức nó được gọi là Kỷ Nguyên Đại Thám Hiểm và các cuộc chiến tranh đã ngừng xảy ra. Thay vào đó họ đang cạnh tranh với việc khám phá hầm ngục." (Eugene)
"Mình hiểu rồi." (Sumire)
Sumire gật đầu như thể ngưỡng mộ.
Trong khi chúng tôi đang nói về điều đó, thì đến lượt chúng tôi ở quầy tiếp tân lối vào hầm ngục.
Chúng tôi cung cấp sổ tay học viên của chúng tôi.
Quá trình kết thúc thực sự nhanh chóng.
Khi tôi nhìn sang bên cạnh, Sumire có vẻ mặt cứng ngắc vì quá lo lắng.
"Không sao đâu, cứ thoải mái đi. Đi thôi nào." (Eugene)
"O-Okay!" (Sumire)
Chúng tôi xuất trình thẻ học viên của mình cho Viên Chức Hầm Ngục và bước vào.
◇◇
"Chà, không thể tin được! Mặc dù hai ta đang ở bên trong một tòa nhà, nhưng chúng ta cũng như đang ở bên ngoài! Cho dù có là hầm ngục thì nó cũng không tối!" (Sumire)
Sumire bồn chồn nhìn xung quanh trong khi chạy.
Rõ ràng cô là người mới bắt đầu, nhưng sẽ không có vấn đề gì khi vượt qua tầng 1.
Không có quái vật ở tầng 1.
Đây là khu vực an toàn không có nguy hiểm.
Có những quầy hàng trên đường phố dành cho những người thích thám hiểm.
Đó là một tầng sôi động, nơi có rất nhiều lời chào hàng.
"Này, tiểu thư dễ thương! Muốn kiểm tra cửa hàng của tôi không?!"
"Này cô bé, cô là người mới bắt đầu phải không? Trong trường hợp đó, cô sẽ thực sự cần Item ma thuật này!"
"Trong thời gian có hạn, chúng tôi sẽ có đợt giảm giá 30%! Ồ, tôi đã chạm mắt với tiểu thư ở đó nên có thể tôi sẽ giảm thêm 10% cho riêng cô đó."
"Ư-Ừm..." (Sumire)
Sumire đang bối rối đây.
Đây là cảnh tượng bạn thường thấy ở Tầng 1 của Tháp Zenith.
Tôi kéo tay Sumire và tiến sâu hơn để cô không bị cuốn vào những lời mời chào đó.
Càng đi sâu, xung quanh càng có ít quầy hàng.
"Nè, Eugene-kun, tượng đài bằng đá lớn này là gì thế?" (Sumire)
"Aaa, đó là danh sách những Kỷ Lục Nhân trong cuộc thám hiểm hầm ngục." (Eugene)
Chúng tôi đến một tượng đài bằng đá khổng lồ nổi bật giữa vùng đồng bằng phủ đầy cỏ.
Một vật thể nổi bật giữa tầng 1.
"Mình hiểu rồi...vậy đây là những người nắm giữ kỷ lục ở đây." (Sumire)
Tôi quan sát tấm bia đá cùng với Sumire.
Cristo Gama (Tầng 500)
Uther Mercurius Pendragon (Tầng 451)
Bruno Rosenhain (Tầng 437)
Leonhardt Rothschild (Tầng 402)
Orlando Bakki (Tầng 391)
Charlotte Marley (Tầng 349)
Clark Romack (Tầng 326)
Chester Macduff (Tầng 303)
Rosalie J Walker (Tầng 300)
Media Parker (Tầng 289)
............
.........
......
...
Những mạo hiểm giả huyền thoại.
Những chữ viết lớn ở đây là tên của những Leader tổ đội thám hiểm. Bên dưới tên tương ứng có những chữ nhỏ thể hiện tên của các thành viên trong đó.
Nhân tiện, số một là người solo.
Có phải anh ta là một con quái vật không...?
Được khắc tên mình ở đây là một trong những giấc mơ lớn nhất của các mạo hiểm giả.
Đó cũng là con đường đầy chông gai.
Tuy nhiên, có cái tên quen thuộc của Hiệu trưởng Học viện ở vị trí thứ 2...
Ông ấy thực sự là một kẻ quá đáng.
9 kỷ lục hàng đầu đã không bị phá vỡ trong khoảng 100 năm.
Còn kẻ đứng ở vị trí số 1 đã bất động suốt 500 năm.
(Đã có lúc mình nghĩ đến việc khắc tên mình vào đây...) (Eugene)
Cập nhật hồ sơ thám hiểm Hầm Ngục Cuối Cùng là vinh dự cao nhất ở Nam Lục Địa.
Tôi nghĩ đó là cơ hội cho một kẻ chạy trốn khỏi Học Viện Quân Sự Đế Quốc như tôi để trả đũa các bạn cùng lớp.
Nhưng những bức tường của thực tế rất cao.
Kỷ lục hiện tại của tôi là Tầng 9.
Tôi là một mạo hiểm giả cấp thấp.
"Cậu có muốn trở thành Kỷ Lục Nhân không, Eugene-kun?" (Sumire)
"...Đừng bận tâm đến tớ." (Eugene)
Tôi để nó mơ hồ và đi đến trung tâm Tầng 1.
Một số thang máy hầm ngục đang đứng ở đó.
Tổng cộng là 10.
Có đường cho thang máy.
"Eeeh?! Có thang máy?! Trong hầm ngục á?!" (Sumire)
Sumire phản ứng sốc.
"Thuận tiện lắm phải không?" (Eugene)
"Thay vì thuận tiện...điều đó có được phép không?" (Sumire)
"Cậu chỉ có thể đi đến những tầng mà cậu đã đạt được bằng chính sức mình nên nó không phải là toàn năng. Không có thứ này thì những nơi như Tầng 100 hay Tầng 200 sẽ không thể tồn tại được." (Eugene)
"M-Mình hiểu rồi..." (Sumire)
"Vậy, chúng ta sẽ bắt đầu từ tầng nào đây? Tầng 5 mà cậu đã ở nhé?" (Eugene)
Sumire được tìm thấy ở Tầng 5 nên chắc cô có thể lên đó bằng thang máy.
"Hừmm... chỗ đó à. Mình muốn...nhưng cũng không..." (Sumire)
Sumire khoanh tay và rên rỉ.
Bản thân tôi cũng không vội nên tôi nghĩ đến việc kiên nhẫn chờ đợi cô quyết định.
"Không, ta thực sự phải bắt đầu những thứ như thế này từ Tầng 2 nhỉ? Nhưng có lẽ sẽ tốt hơn nếu kiểm tra các tầng trên để xem điều gì đang chờ đợi... Làm gì đây ta ~ ?" (Sumire)
Sumire đang chuyển đổi biểu cảm rất tích cực.
Đây là chuyến thám hiểm đầu tiên của cô.
Dành thời gian để quyết định mọi thứ cũng là một phần của việc trở thành người mới bắt đầu.
Thám hiểm phía trước mà không suy nghĩ thì nguy hiểm hơn.
Tôi tiếp tục chờ đợi cô quyết định.
Tại thời điểm đó...
"Oi, nhanh lên!"
Chúng tôi bất ngờ bị hét lên từ phía sau.
Khi tôi nhìn lại, có gần chục mạo hiểm giả đang đứng đó.
(Quần áo thám hiểm của họ có huy hiệu khiên màu xanh và vàng. Những mạo hiểm giả trực thuộc Liên Bang Blue Waters...) (Eugene)
"Học viên thì không nên cản trở sự tiến bộ của bọn ta! Hãy từ bỏ lượt của mình đi!"
"E-Eugene-kun." (Sumire)
Sumire sợ hãi trốn đằng sau tôi.
Những kẻ này... thật xấu tính.
Có tổng cộng 10 thang máy hầm ngục.
Đây không phải là cái duy nhất xung quanh.
Hơn nữa, vẫn có những mạo hiểm giả đến trước chúng tôi nhưng cũng thiếu quyết đoán.
Tại sao lại phải cố gắng đến đây?
Có vẻ như họ coi chúng tôi là một nhóm gồm hai mạo hiểm giả trẻ tuổi và nghĩ rằng chúng tôi sẽ nhường nếu bị đe dọa.
Khó chịu vãi.
Ngoài ra, việc chọn tầng thang máy trong hầm ngục cũng là một quyết định quan trọng trong quá trình thám hiểm.
Dành thời gian của bạn không phải là một điều xấu chút nào.
Những người duy nhất nhanh chóng chọn tầng thang máy hầm ngục là những mạo hiểm giả mới bắt đầu.
...Vậy ra họ là tân binh.
(Tranh cãi sẽ chỉ lãng phí thời gian...) (Eugene)
"Tiếp tục đi." (Eugene)
Sẽ thật ngu ngốc nếu lãng phí thời gian với họ, vì vậy tôi quyết định cứ để họ tiếp tục.
"Hừm!"
Người đàn ông ở phía trước có vẻ là thủ lĩnh đi ngang qua chúng tôi với những bước dài.
"Học viên từ Học Viện Ma Thuật à. Thật tuyệt khi không phải lo lắng gì cả."
"Hai người có ổn với trang bị đó không?"
"Chỉ có hai người thôi sao? Chắc là tân binh."
Những mạo hiểm giả xung quanh cũng đi ngang qua chúng tôi như thể đó là điều đương nhiên.
"Hôm nay chắc chắn chúng ta sẽ vượt qua được Tầng 10!"
""""VÂNG!""""
Tôi nghe thấy giọng nói của tên Leader đó.
...Oi oi, với tất cả sự hổ báo đó mà họ vẫn chưa vượt qua được Tầng 10 à?
"Thật khó chịu." (Sumire)
Sumire lẩm bẩm.
"Đừng lo lắng về điều đó. Nếu cậu gặp khó khăn trong việc lựa chọn, hãy cứ thoải mái từ Tầng 2 nhé." (Eugene)
"Okay!" (Eugene)
Chúng tôi đi đến cầu thang dẫn lên tầng 2.
(Tluc: Thấy hay mọi người có thể vote sao, Follow và ủng hộ tôi qua Momo: 0901089550. Cảm ơn mọi người.)
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro