Nhật Minh
Nói thế nào nhỉ, m là ny đầu tiên của t, là ng đưa t thoát khỏi giai đoạn buồn khổ vì Mkk. T ko nghĩ là t từng thích m bởi vì t lúc đó với m chỉ đơn giản giống như mấy đứa con gái c2, đua đòi, muốn có ny, có lẽ bởi vậy t chưa từng thực sự nghiêm túc tìm hiểu m, thấu hiểu m.
Minh ạ, m là ng duy nhất t ko muốn nhắc đến, chuyện của t và m có quá nhiều thứ khiến t cảm thấy xấu hổ, k phải về m mà về bản thân t. Có lẽ sẽ là k sai nếu nói m là người thấy đc sâu nhất bản chất phần con của t. T thậm chí đã suy nghĩ rất nhiều về chuyện viết m hay k, nhưng t nghĩ m xứng đáng, có thể t đến với m k hẳn vì yêu thích nhưng t tin đối xử t dành cho m là chân thành.
Chuyện tình cảm của t với m là chuyện t ghét phải kể nhất, m hiểu k nó với t là một mảnh tối tăm. Minh ạ, t xin lỗi vì đã trở nên thật ích kỷ, có lẽ t đã coi m là vật sở hữu của bản thân, là t ko thể quý trọng m. Chuyện của m và t có lẽ mãi mãi t cũng k đủ khả năng để kể lại với người đời, nhưng nếu có thể t rất muốn nói t xin lỗi, và rằng lúc ấy t thực sự đã rất bất an, thực sự rất sợ hãi, t cho m xem t với ai đó vì t chỉ muốn thấy phản ứng của m, để cảm nhận rằng m qtam t. T cgiac rằng, nếu m thực sự đọc đc câu chuyện này, nhất định m sẽ khó chịu với t. Và t cũng k đủ khả năng nói thêm nữa, nếu còn chuyện cuối cùng t muốn nói là gì thì là t mong m hiểu, t khi ấy quá nhỏ để hiểu tnao là tình cảm thực sự, khi m bỏ t, trong lòng t chỉ là điên cuồng, mong ước mạnh mẽ để cminh với m mà thực ra là với chính bản thân t rằng t ổn nếu k có m. Nhưng m bt k, t k ổn, chưa bh ổn sau đó. Minh à, thực ra, t đã nhớ m rất nhiều. Xin lỗi nhé, đừng gặp lại, dear my symphony.
I've been hearing symphonies
Before all I heard was silence...
"Symphony"
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro