|27| đi khám bệnh
11 giờ đêm, đầu nó đau nhức vì mấy cốc rượu. biết ý sunghoon dẫn nó về. anh rẽ vào nhà nó, nó lại quên không mang chìa khoá. chả biết làm cách nào anh chỉ biết đưa nó về nhà mình.
bỗng động cơ máy dừng, anh mở cửa xe ra cho nó. trước mắt nó là một căn nhà nguy nga lộng lẫy, tường sơn trắng muốt đến đêm được điểm suyết thêm những chùm đèn vàng càng tôn lên vẻ sang trọng vốn có.
sunghoon dẫn nó lên tầng rồi vào phòng anh. căn phòng giản dị, hai tone đơn giản trắng đen. mắt nó mờ mờ nhìn xung quanh rồi còn lại những gì thì nó không nhớ vì đau đầu. Chỉ nhớ câu nói của sunghoon: "coi như thỏ tới thăm sói ha!"
...
một đêm dài trôi qua, nó bỗng tỉnh dậy vì vài tia nắng bình minh. người nó khẽ cự quậy định bụng ngủ tiếp thì thấy ai đó nằm ngay sau mình còn ôm mình nữa thì giật thót quay ra. hoá ra là sunghoon, nó cũng bình tĩnh trở lại xong tự dưng thấy quần áo vứt tứ tung khắp nơi liền hoảng hồn. Nó mang máng nhớ lại đêm qua liền chỉ biết đánh cồng cộc vào đầu. Chuyện này nhục như thế biết giấu mặt vào đâu. Nó đang khóc trong lòng thì liền bị anh kéo vào lòng thủ thỉ vài câu
"Chuyện cần làm cũng đã làm, thứ cần nhìn cũng đã nhìn. Mới 5 giờ sáng em đừng quậy như thế!"
"này! quậy gì chứ! lần đầu của em" nó mất bình tĩnh
"anh có nói sẽ không chịu trách nhiệm với em sao?" sunghoon mở mắt, giọng điềm tĩnh pha chút mệt mỏi
"nhưng mà lại lỡ ăn cơm trước kẻng thì phải làm sao?" nó bĩu môi
"thì làm vợ chồng! em chịu cưới anh đi"
"yah park sunghoon! giờ này anh còn nhởn nhơ được như thế! nhỡ có thai thì sao em mới 23-24 thôi đó" nó cắn ngón tay
"ngốc ạ! bằng tuổi em người ta cắp nách hai con rồi" anh lấy ngón tay cốc nhẹ nó một cái
"Ơ! nhưng mà..." chưa nói hết câu anh ôm nó vào lòng nói
"anh còn chưa bắt đền em thì thôi!"
"sao lại bắt đền em, em bắt đền anh mới phải,hại đời con gái nhà lành" nó xí một cái
"vậy thì nhìn xem, chiến tích của em đấy!" anh chỉ vào đôi môi đo đỏ bị chảy máu
nó cũng không vừa tìm mấy loanh quanh mấy vết ở gần.
"anh này! vậy 2 cái nốt này là sao. muỗi hàn quốc đốt hả?" nó chỉ vào cổ với 2 vệt đỏ ửng
"chưa kể người em ê ẩm, còn đau nữa, còn ừm hừm anh tự biết" nó ho nhẹ
anh nhìn nó cười rõ tươi, nó thì chỉ với tay lấy cái khăn gần đó quấn vào rồi liền chui vào phòng tắm. một lúc sau nó bước ra vẫn mặc bộ đồ của anh trên người. tuy có hơi rộng nhưng không sao. nó không ở lại ăn sáng cùng anh mà bắt taxi về nhà ngay. nó vừa về nhà đã thấy cô giúp việc đang dọn dẹp.
"cháu chào cô ạ!" nó cúi đầu
"ừ cháu vào ăn sáng!"
"vâng"
nó lên phòng lấy tập tài liệu rồi trở xuống ăn sáng.
...
cũng đã 3 tuần kể từ ngày hôm đó, nó chẳng mảy may gì cứ thâu đêm làm việc rồi đến công ty.
"đi ăn thôi, 12 giờ trưa rồi!" naeun vươn vai
"y/n mau lên!" hanna vẫy tay
"vâng em ra ngay"
nó đi cùng naeun, hanna và seoyoung đi xuống căn tin của công ty ăn trưa. hôm nay là một buổi trưa tháng 2 trong lành và mát mẻ.
"hôm nay có bò bít tết, cá hấp, kim chi và canh rau cải. mời mọi người ăn" seoyoung tách đôi đũa gỗ ra mà nói
nó chỉ biết cười mà gắp nhẹ miếng cá hấp lên ăn. nhưng mà vừa mới đưa lên miệng thì mùi tanh của cá sộc vào cánh mùi liền làm nó muốn buồn nôn. nó chạy một mạch vào nhà vệ sinh ở ngoài nôn thốc nôn tháo. 3 người còn lại thấy thế liền chạy theo xem nó có bị sao không.
"em có sao không?" hanna chấm mấy giọt mồ hôi trên chán cho nó
"dạ không ạ! chắc là do bị đau dạ dày" nó xua tay
"may mà không sao" seoyoung đưa cốc nước lọc cho nó
"tí nữa tớ đi mua thuốc cho cậu" naeun mặt tái mét nhìn
vừa quay về chỗ nó nhìn vào miếng cá mà mùi tự động dâng đến mũi nó lại khiến nó chạy vào phòng vệ sinh lần nữa. tất cả mọi chuyện đều được một số nhân viên tận mắt nhìn thấy.
thế là chỉ chưa đầy 30 phút sau tin đồn của nó hình như đã lan rộng ra khắp công ty. câu chuyện chỉ có thế mà được mọi người tô nặn bày vẽ ra đến hãi.
"anh ký vào tập tài liệu này ạ" cậu thư ký mới được tuyển đưa cho sunghoon sấp giấy
"ò anh biết rồi cứ để đó đi" sunghoon mải nhìn vào màn hình máy tính
"anh này! anh biết tin gì chưa?" thư ký mới của sunghoon làm việc rất tốt còn rất đáng tin cậy nhưng hóng hớt cũng kém phần đâu đấy.
"tin gì?" anh nói
"chị y/n giám đốc phòng thiết kế số 1 ấy. hồi nãy ở phòng ăn giờ nghỉ trưa nôn thốc nôn tháo, thấy bảo là bị trào ngược dạ dày. nhưng em thấy tình hình này là nói để che mắt thiên hạ ấy" cậu thư ký chau mày đăm chiêu kể
"ai cơ?"
"chị y/n phòng thiết kế số 1" thư ký giơ ngón tay lên
sunghoon nhẹ nhàng gật đầu rồi phẩy tay cho cậu đi ra ngoài. anh thoát màn hình làm việc chuyển qua công cụ nhắn tin cho nó. anh hỏi nó có làm sao không, nó nhắn là không sao. ấy vậy mà anh chỉ nhắn có một câu "chiều nay tan làm anh dẫn em đi khám" mặc cho bao nhiêu dòng tin nhắn nói không cần của nó cứ vang lên ở cửa sổ chat.
thời gian mới chợp trưa nay đã chiều hoàng hôn, vừa hay tan làm anh kéo nó ngồi vào xe rồi thắt luôn dây an toàn cho nó.
"không cần đi khám đâu, em không sao mà chỉ là đôi lúc bị nôn do ăn uống không điều độ thôi" nó biện minh
"em còn không ăn uống điều độ?" anh nghiêng đầu
"do công việc hơi nhiều" nó đáp
"vậy thì anh sẽ chuyển bớt sang cho phòng 2" anh xoay nhẹ chiếc vô lăng rồi đáp
"yah, phòng em đang rất tâm huyết đó có biết không? anh đừng có dùng chậu nước lạnh đổ ập một cái như thế"
"thế ngoan theo anh tới bệnh viện" anh xoa đầu nó
một lúc sau cũng tới bệnh viện, anh dẫn nó tới tầng 7 gặp một vị bác sĩ có vẻ khá lâu năm trong nghề.
"đây là bác sĩ lee, bà ấy là bác sĩ giỏi nhất cũng là người thân thiết nhất với nhà anh" sunghoon giới thiệu
"xin chào bác sĩ lee, cháu là y/n" nó mỉm cười
"chào cháu, thế cháu đây là..." bà hỏi
"là bạn gái cháu" anh niềm nở trả lời
"ồ cũng đến tuổi cập kê rồi sao?" bà cười
"hai đứa muốn khám định kỳ sao?" bà lee ngồi vào ghế rồi đóng chiếc cửa gỗ lại để không gian riêng tư cho cả ba người
"dạ không ạ! sáng nay cháu chỉ bị nôn thôi nhưng anh ấy bắt cháu đi khám" nó trả lời còn không quên nhắc khéo người bên cạnh đã bắt ép mình đến đây
"chăm bạn gái kỹ quá" bà cười rồi dẫn nó vào phòng riêng bên cạnh để khám
sau khoảng 15 phút bà và nó đi vào. bà lee thì mặt vẫn cười tươi nhưng riêng nó hình như có phần hơi sốc. ung thư, bệnh nan y chăng?
________________________________
ha lẩu mọi người
ngoài lề: ngay lúc này đây! chỗ tôi mưa chưa được 3 phút thì tạnh. ủa mưa part time:)))
trong lề:))) : tuii xin chân thành cảm tạ 3k lượt đọc nghen. trời đất ơi, hạnh phúc quá. cảm ơn nhiều😭😭
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro