21
Tư Bất Quy kiên nhẫn liếm nhẹ vành tai của nàng, giọng nói dịu dàng: "Khanh Khanh, thả lỏng nào, ta sẽ khiến nàng thoải mái được không?"
"Nàng có thể đạt cao trào rất nhiều lần, hửm?"
Thẩm Tĩnh Thư bướng bỉnh không để ý tới nàng ấy. Tư Bất Quy đành dỗ dành thêm: "Nếu ta chạm vào mà nàng không chảy nước, ta sẽ không làm nữa, được chứ?"
Nói xong, Tư Bất Quy thực sự dừng lại, dường như nghiêm túc chờ đợi câu trả lời của Thẩm Tĩnh Thư.
Lông mi Thẩm Tĩnh Thư khẽ run lên, cuối cùng cũng mở mắt ra, quay lại nhìn Tư Bất Quy hỏi: "Nếu ta không ướt, ngươi thực sự sẽ..."
Không thể thốt ra từ đó, nàng đành sửa lại: "Không làm nữa?"
Tư Bất Quy mỉm cười, nhẹ nhàng gật đầu: "Ừ."
Như nhìn thấy một tia hy vọng, Thẩm Tĩnh Thư cũng hiểu mình không có khả năng phản kháng một cao thủ võ công, chỉ có thể nói: "Tư Bất Quy, ngươi... Không được nuốt lời!"
Tư Bất Quy cười ranh mãnh, đáp: "Được."
"Vậy thì nàng thả lỏng một chút, không làm gì cả, để ta xem, chỉ cần chạm vào xem nàng có ướt hay không."
Nói xong, Tư Bất Quy tiếp tục luồn tay vào trong chiếc quần lót, khẽ khàng di chuyển.
Thẩm Tĩnh Thư dĩ nhiên chẳng muốn làm gì, chỉ mong Tư Bất Quy nhanh chóng chạm xong rồi buông nàng ra. Nhưng đúng lúc này, từ bên trong cái lỗ nhỏ lại vọng ra những âm thanh dâm đãng.
Lần này dường như còn có giọng của một nữ tử khác. Thẩm Tĩnh Thư không kìm được mà nhìn qua, kinh ngạc phát hiện bên trong đã thành cảnh hai nữ một nam.
Nữ tử mới đến quỳ bò trên giường, nâng cao mông, cúi đầu về phía vùng bụng đen nhánh của một nữ tử khác, vươn đầu lưỡi ra liếm láp.
Nam nhân thì từ phía sau xâm nhập vào nữ tử đang liếm, nhịp nhàng ra vào, cả ba cùng phát ra những tiếng rên rỉ dâm đãng.
Lại còn có chuyện như thế này! Thẩm Tĩnh Thư kinh ngạc trợn tròn mắt, không nói được lời nào, chỉ ngây người nhìn cảnh tượng ba người bên trong.
Tư Bất Quy cười thầm, sau đó dùng lực mạnh hơn, bàn tay len lỏi vào giữa hai chân của Thẩm Tĩnh Thư, lòng bàn tay áp lên nơi tư mật sạch sẽ của nàng, ngón giữa bắt đầu chậm rãi ma sát dọc theo khe nhỏ phía trước.
Những kích thích mạnh mẽ từ hình ảnh trước mắt cuối cùng cũng để lại ảnh hưởng, huống chi cơ thể Thẩm Tĩnh Thư buổi sáng vừa chịu một đợt kích thích mãnh liệt. Chẳng mấy chốc, nàng đã bắt đầu hơi ẩm ướt, Tư Bất Quy liền nhân cơ hội tiếp tục tỉ mỉ quan sát.
Môi nàng ấy hôn lên vành tai Thẩm Tĩnh Thư, tinh quái vươn lưỡi ra liếm khắp cả tai nàng. Bàn tay đang nắm lấy bầu ngực trắng ngần cũng bắt đầu nhào nặn, vuốt ve đầy khiêu khích.
"Nhũ hoa của nàng đã cứng lên rồi."
Bầu ngực trắng nõn trong tay bị nắn bóp đến nóng lên, đầu nhũ đỏ hồng cũng đã bị kích thích mà dựng đứng. Tư Bất Quy cong ngón tay lại, mạnh mẽ cọ xát lên nụ hoa đỏ xinh.
"Ưm~"
Thẩm Tĩnh Thư nhận ra cơ thể đang phản bội mình, lập tức cắn chặt môi, nhắm mắt lại, cố gắng chống lại cảm giác khoái lạc không biết đã trỗi dậy từ lúc nào.
Tư Bất Quy tiếp tục xoa nắn nơi tư mật, ba ngón tay di chuyển nhẹ nhàng giữa hai cánh hoa, thỉnh thoảng véo nhẹ một bên, ngón giữa thì lặng lẽ tiếng gần tới miệng huyệt.
Thẩm Tĩnh Thư vội kẹp chặt hai chân lại nhưng hành động ấy lại vô tình ép vào nhụy hoa đang căng mọng, lập tức cảm giác tê dại lan khắp, khiến nàng bật ra vài giọt dịch trong suốt.
Tư Bất Quy đón lấy những giọt dịch trong suốt, xoa nhẹ lên cánh hoa, khiến việc vuốt ve trở nên trơn tru hơn.
Cánh hoa dần dần hé mở, Tư Bất Quy bất ngờ dùng hai ngón tay ấn nhẹ hai bên cánh hoa tách ra, để lộ phần thịt non mềm mại bên trong.
Dịch thể trơn mượt càng tuôn nhiều hơn, Tư Bất Quy khẽ chạm vào phần cánh hoa được lật ra, nhẹ nhàng thoa đều mật dịch lên, sau đó để những cánh hoa ấy quấn lấy ngón giữa của mình, rồi bắt đầu cọ xát lần nữa.
Ngón tay khẽ lướt qua miệng huyệt đang khép mở, nhẹ nhàng ấn xuống, khiến nó hé ra đôi chút nhưng lại không tiến vào, chỉ mang theo một lớp dịch trơn rời đi.
Động tác từ từ mạnh dần, lan tới nhụy hoa phía trước. Tư Bất Quy cúi xuống khẽ liếm vành tai Thẩm Tĩnh Thư, cười nói: "Khanh Khanh, nàng đã ướt rồi, quả nhiên bị chơi trên lưng ngựa vẫn chưa đủ, đúng không?"
Thẩm Tĩnh Thư xấu hổ đến mức không thốt nên lời, muốn giãy giụa nhưng bất lực vì bị Tư Bất Quy ôm chặt. Ngay sau đó, nhụy hoa phía dưới liền bị nàng ấy mạnh tay xoa nắn một cái.
Tư Bất Quy cố tình tách cánh hoa ra, dùng đầu ngón tay xoa đều lên đỉnh. Nhụy hoa mỗi đêm đều được nàng ấy xoa nắn và hấp thụ loại cao dược tốt nhất càng trở nên mềm mại và nhạy cảm hơn bao giờ hết.
Vì thế, cảm giác xao động dâng lên từ cú xoa ấy thật khó mà tưởng tượng. Thẩm Tĩnh Thư lập tức cảm thấy hai chân mềm nhũn, tê dại nhưng giữa hai chân vẫn còn những đợt dư chấn dễ chịu, thậm chí khiến nàng bất giác còn muốn nhiều hơn nữa!
Thật đúng là đáng khinh và hèn hạ! Trong lòng Thẩm Tĩnh Thư trào dâng sự xấu hổ đến mức muốn độn thổ, căm ghét cơ thể dâm đãng này của mình. Chỉ bị một nữ nhân tùy tiện trêu chọc mà đã khát khao đến mức này!
Nàng không nhận ra rằng tất cả điều này vốn là vì kỹ thuật thành thạo và sự dịu dàng trong từng động tác của Tư Bất Quy, đến mức bất kỳ nữ nhân nào cũng khó lòng cưỡng lại.
Cuối cùng, Thẩm Tĩnh Thư chỉ có thể nhắm chặt mắt lại, gương mặt đầy vẻ bi thương và quyết liệt. Nếu như cơ thể này thật sự chìm đắm thì ít nhất nàng cũng phải giữ lấy linh hồn.
Tư Bất Quy lại thay đổi động tác, chỉ dùng khớp ngón tay cong nhẹ, chậm rãi cọ xát lên nhụy hoa, duy trì sự nhạy cảm nhưng không khiến nàng bị kích thích quá mức.
"Khanh Khanh." Nàng ấy đột nhiên hỏi: "Nàng có thích Tư Mã Úy không?"
Trong giọng nói bất ngờ mang theo chút lo lắng và bất an, giống như một thiếu nữ mới biết yêu, cẩn thận dò hỏi tâm ý của người trong lòng, không biết là hoa rơi hữu ý hay nước chảy vô tình.
Thẩm Tĩnh Thư thật sự có chút không hiểu nổi suy nghĩ của nữ nhân này. Nàng ấy rốt cuộc có ý đồ gì với mình đây?
Tuy nhiên, những cảm giác tê dại phía bên dưới lập tức nhắc nhở nàng, Thẩm Tĩnh Thư liền nghiêm mặt lại, không cam tâm mà trả lời: "Không liên quan gì đến ngươi... Ưm ~"
Nhụy hoa mềm mại bên dưới bất ngờ bị Tư Bất Quy búng nhẹ một cái, khiến nó run rẩy mãnh liệt. Sau đó nàng ấy lại tiếp tục ấn xuống, xoay tròn ngón tay xoa nắn đầy khiêu khích.
"Sao lại không liên quan đến ta." Tư Bất Quy nói: "Ta thích Khanh Khanh, đương nhiên hy vọng... Khanh Khanh cũng thích ta."
"Ngươi... Ưm~"
Không hiểu vì sao, lời tỏ tình thẳng thắn của Tư Bất Quy lại khiến mặt hồ trong lòng Thẩm Tĩnh Thư gợn lên một chút sóng nhẹ, mang theo cảm giác như đã từng quen thuộc ở đâu đó.
Nhưng nàng cố tình bỏ qua sự mềm yếu không biết từ đâu trỗi dậy ấy, cố nhịn cơn run rẩy trong cơ thể mà trả lời: "Không biết xấu hổ! Ưm... Thích sao có thể tùy tiện như vậy... A~ Hơn nữa, nếu ngươi thật sự thích ta, sao lại làm những việc lỗ mãng như thế này với ta... Ngươi... Ưm~"
Không tự chủ mà phát ra tiếng rên rỉ, Thẩm Tĩnh Thư vội cắn chặt môi, không dám nói thêm lời nào nữa.
Tư Bất Quy lại càng áp sáng hơn, vẫn cúi đầu ngậm lấy vành tai nàng trêu chọc, nửa chiếc mặt nạ mát lạnh thỉnh thoảng cọ vào vành tai nàng.
"Vì thích nàng nên ta mới muốn đâm vào trong huyệt nhỏ của nàng mà." Tư Bất Quy khẽ cắn vào vành tai nàng, sát bên tai nàng thì thầm: "Ta để nàng ở dưới thân ta phun nước, khiến nàng sướng đến quên trời quên đất, bị ta làm tới mức bật khóc."
Đồ lưu manh! Những lời lẽ trêu ghẹo ấy khiến Thẩm Tĩnh Thư lại một phen đỏ mặt tía tai, thân thể run rẩy trước những động chạm đầy kích thích.
Tư Bất Quy nắm lấy cơ hội khi Thẩm Tĩnh Thư đang mất cảnh giác, bàn tay đang xoa nhụy hoa lập tức tăng lực, mạnh mẽ ma sát và rung động khiến nàng lập tức đạt được một đợt cao trào nhỏ, dòng nước ướt át tràn ra không kiểm soát.
Cơ thể mềm nhũn không chút sức lực, Thẩm Tĩnh Thư đối diện với cái lỗ nhỏ, cảnh tượng dâm mỹ bên trong lại hiện rõ trước mắt nàng. Cho dù nàng có muốn hay không, cảnh một nam hai nữ đang kịch liệt giao hoan vẫn không ngừng đập vào mắt.
Tiếng rên rỉ dâm đãng không ngừng vang lên bên tai, dù nhắm chặt mắt lại, Thẩm Tĩnh Thư cũng không thể ngay lập tức xóa đi những hình ảnh xuân tình kích thích kia. Chỉ cần nghĩ đến, cảm giác rạo rực trong cơ thể bị kiêu khích lại càng dữ dội hơn.
Tư Bất Quy khéo léo liếm tai nàng, tay trái không ngừng nhào nặn bầu ngực mềm mại, năm ngón tay mơn trớn và ép chặt khiến làn da trắng mịn của bầu ngực tràn ra qua các kẽ ngón tay.
Tư Bất Quy vốn đã cao hơn Thẩm Tĩnh Thư gần một cái đầu, giờ đây lại đang ép chặt lấy nàng, tạo nên một cảm giác vừa chiếm hữu vừa bảo vệ mạnh mẽ. Thẩm Tĩnh Thư dần dần bị sự đùa bỡn của Tư Bất Quy làm cho khơi dậy ham muốn, giữa hai chân nàng, dòng dịch ẩm ướt ngày càng tràn ra nhiều hơn.
Y phục dần dần tuột xuống, chỉ còn lại sợi dây đỏ cột ở cổ vẫn chưa được tháo ra, chiếc yếm lỏng lẻo treo trước ngực.
Tư Bất Quy cắn sợi dây đỏ, nhẹ nhàng tháo yếm xuống. Chiếc yếm mỏng manh từ từ rơi xuống đất. Nàng ấy tiếp tục dùng ngón tay chậm rãi cọ xát nơi khe hẹp, cho đến khi nhụy hoa lại e ấp dựng lên, mềm mại và đầy mời gọi. Lúc này, Tư Bất Quy ấn giữ nó, rung động mạnh mẽ hơn khiến Thẩm Tĩnh Thư lại thêm một lần cao trào nhỏ.
Những thớ thịt hé mở của huyệt nhỏ bắt đầu co giãn, từng giọt dâm dịch trong suốt lấp lánh như những sợi tơ không ngừng nhỏ xuống. Thẩm Tĩnh Thư khẽ thở gấp, tiếng rên nhẹ nhàng vang lên, bất giác cúi đầu nhìn xuống liền nhìn thấy cơ thể mình trần trụi không chút che đậy.
Bầu ngực bị bóp nắn đến biến dạng, phần lông tơ vốn rậm rạp nơi cấm địa từ lâu đã được dọn sạch, để lộ sự trơn mịn. Đôi tay mềm mại, uyển chuyển của Tư Bất Quy đang nhịp nhàng vuốt ve và rung động giữa đôi chân thon thả của nàng.
Khi khoái cảm dâng trào mãnh liệt, Thẩm Tĩnh Thư bất lực thở dốc, vừa cố gắng kiềm chế, vừa ra sức chống lại cơn cao trào đầy xấu hổ đang tràn tới.
Thẩm Tĩnh Thư chưa từng chạm vào nơi nhạy cảm của chính mình, giờ đây lại bị người khác hoàn toàn chi phối.
"Ưm~"
Viên ngọc nhỏ giữa hai chân nàng không kiểm soát được mà sưng phồng lên, cảm giác tê dại lan từ dưới lên, bao phủ toàn thân khiến nàng nóng bừng và bắt đầu rịn ra mồ hôi mỏng. Trong khi xấu hổ cố gắng chịu đựng, nàng lại mơ hồ hy vọng Tư Bất Quy có thể nhanh hơn một chút.
Sắp... Sắp đến rồi... Có gì đó đang chảy ra, a ~
Nhưng ngay lúc Thẩm Tĩnh Thư gần chạm đến đỉnh, Tư Bất Quy lại bất ngờ dừng lại, bỏ mặc viên ngọc nhỏ đang căng tràn, sau đó trượt tay xuống, nhẹ nhàng đẩy ngón giữa vào trong huyệt nhỏ đang co thắt của nàng.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro