28
Tết Nguyên Tiêu, Ôn Trì Sơn Trang cũng được trang hoàng rực rỡ đèn hoa. Các tiểu tư và nha hoàn đều tự tay làm đèn hoa đăng, hớn hở mang đến dòng suối Đào Hoa cách trang viên không xa để thả đèn.
Các đầu bếp trong nhà bếp đã chuẩn bị rất nhiều món ăn. Liêu Nhi nhận phần của mình, mang theo hộp thức ăn ra hành lang, vừa ăn vừa trò chuyện vui vẻ cùng vài tiểu nha hoàn đồng trang lứa.
Liêu Nhi khá thích những tỷ muội ở đây nhưng điều này không có nghĩa là Thẩm phủ không tốt.
Ngược lại, gia chủ Thẩm phủ, Thẩm Quân, luôn đối xử ôn hòa với người hầu và nha hoàn. Thiếu chủ Thẩm phủ, Thẩm Nhị lang và Thẩm tiểu thư cũng là người rất giữ lễ. Từ khi Liêu Nhi vào Thẩm phủ hầu hạ, theo sát bên Thẩm Tĩnh Thư, nàng chưa từng phải chịu bất kỳ trận đòn roi nghiêm trọng nào.
Dù sao Thẩm Quân cũng là một đại nho uyên bác, tinh thông tri thư, nên việc quản lý gia đình tất nhiên phải trầm ổn và nghiêm túc hơn, không thoải mái như ở Ôn Trì Sơn Trang.
Dưới sự cai quản khéo léo của Tư Bất Quy, các tiểu tư và nha hoàn ở Ôn Trì Sơn Trang chỉ cần làm tốt công việc của mình, không nhiều lời hay gây chuyện, thì việc cơm no áo ấm đều không phải lo lắng. Vì thế, bầu không khí giữa họ luôn hài hòa và thân thiện.
Liêu Nhi đơn thuần chỉ cảm thấy công việc của mình tại đây nhẹ nhàng hơn rất nhiều. Hơn nữa, phần lớn thời gian nàng chỉ cần theo sát bên cạnh Kim Lăng tỷ tỷ, giúp đỡ những việc trong khả năng của mình là được.
Lúc này, sau khi vui vẻ ăn xong phần cơm tối của mình, vừa có món mặn, món chay lại kèm thêm vài miếng điểm tâm, Liêu Nhi xoa cái bụng tròn căng, khẽ ợ một tiếng, rồi đi đến nhà bếp giúp việc bếp núc.
Nàng rửa sạch một loạt hộp đựng thức ăn, lại giúp đầu bếp chuẩn bị thêm một khay bánh mới. Sau khi lau khô tay, Liêu Nhi mới rời đi, hướng đến dược phòng tìm Kim Lăng.
Dược phòng có một tiểu viện độc lập, thuận tiện cho việc phơi các dược liệu. Lúc này, Kim Lăng đang ngồi trước bàn đá trong sân, một tay cầm bút, một tay gẩy bàn tính, viết gì đó lên giấy.
Liêu Nhi không dám tùy tiện quấy rầy, bèn rón rén bước lại gần, nhẹ nhàng đến mức không phát ra tiếng động. Nàng tò mò nghiêng đầu cố nhìn xem Kim Lăng đang viết gì.
"Liêu Nhi?"
Kim Lăng như có con mắt sau lưng, không ngẩng đầu lên đã hỏi: "Lén lút như vậy định làm gì thế?"
Hiện tại bị phát hiện, mọi sự thú vị đều tan biến, Liêu Nhi lập tức xị mặt, cúi đầu, ngượng ngùng mân mê ngón tay.
"Không có gì đâu mà." Nàng khẽ lẩm bẩm: "Chỉ muốn nhìn tỷ tỷ một chút thôi."
Kim Lăng khẽ nhếch môi cười, đặt bút lông lên giá sứ trắng, sau đó quay đầu lại, vẫy tay gọi Liêu Nhi đến gần.
Vừa đến gần, Liêu Nhi liền bị Kim Lăng giữ lấy vòng eo thon nhỏ, nhẹ nhàng kéo nàng ra, tách hai chân để đối phương ngồi lên đùi mình.
"Liêu Nhi nói muốn nhìn tỷ tỷ?" Kim Lăng mỉm cười đầy ẩn ý, giọng điệu đầy trêu chọc: "Hay thật ra là muốn ta làm muội đây?"
Liêu Nhi không chịu nổi sự trêu chọc, mặt lập tức đỏ bừng lên.
"Kim Lăng tỷ tỷ~"
"Ừm" Kim Lăng khẽ vỗ một cái lên mông nàng, nụ cười càng thêm khiêu khích: "Gọi thật ngọt ngào."
Con chim non mềm mại trước mắt, tất nhiên Kim Lăng không có lý do gì để bỏ qua. Nàng ta ra lệnh: "Liêu Nhi, tự cởi y phục ra, để tỷ tỷ ngậm nhũ hoa của muội nào."
Liêu Nhi xấu hổ đến mức không biết phải làm sao nhưng vùng tư mật bên dưới đã sớm dâng lên một luồng nóng ẩm vì những lời trêu chọc của Kim Lăng.
"Tỷ tỷ, Liêu Nhi... A~"
Giọng nói run rẩy, Liêu Nhi cúi đầu, không dám nhìn vào ánh mắt rực lửa của Kim Lăng, bất ngờ nàng bị đối phương nhéo mạnh một cái lên phần thịt mềm mại ở mông khiến cả người giật nảy lên.
"Muội có muốn ta liếm muội không?"
Cơ thể nhạy cảm lập tức nhớ lại cảm giác xâm nhập trong huyệt nhỏ, Liêu Nhi khẽ run lên, đôi mắt ngấn lệ, giọng nói mềm nhũn thốt ra: "Muốn ~"
"Vậy thì mau cởi y phục để nhũ thịt non mịn của muội lộ ra đi."
"Ưm~"
Hai tay của Liêu Nhi run rẩy, nàng xấu hổ cắn môi, những ký ức bị làm đến cao trào liên tiếp như một lời mời gọi đầy mê hoặc. Dần dần nàng cởi bỏ từng món đồ trên người, mở rộng vạt áo, để lộ làn da trắng mịn đầy quyến rũ.
Bên trong là chiếc yếm đỏ rực, hai đầu nhũ hoa nhỏ xíu đã nhô lên rõ rệt, cọ xát với lớp vải của yếm khiến Liêu Nhi cảm thấy ngưa ngứa, khó chịu vô cùng.
Kim Lăng khẽ cười, lập tức cúi đầu, há miệng ngậm lấy một điểm nhỏ nhô lên qua lớp yếm, đầu lưỡi tinh nghịch liếm nhẹ, kích thích không ngừng.
Trên chiếc yếm đỏ hiện lên một vệt ẩm ướt nhỏ, cảm giác liếm mút qua lớp vải giống như gãi ngứa ngoài giày. Liêu Nhi nhanh chóng không còn cảm thấy thỏa mãn nữa. Nàng uốn éo cơ thể, giọng đầy nũng nịu gọi: "Kim Lăng tỷ tỷ!"
"Muội hư quá nhỉ? Mới liếm có chút mà đã chịu không nổi rồi sao?" Kim Lăng nhéo một cái vào phần thịt mềm nơi mông nàng, giọng đầy trêu chọc: "Tự cởi yếm ra đi."
Liêu Nhi đã sớm không kìm nén nổi, vội vàng tháo dây yếm, để lộ đôi gò bồng đào trắng mịn như ngọc, ánh lên vẻ nõn nà mê người.
Kim Lăng tỏ vẻ rất hài lòng liền bảo Liêu Nhi tựa vào mình. Sau đó, nàng ta đưa hai tay ra, mỗi tay nắm lấy một bên bầu ngực mềm mại, bắt đầu nhào nặn và chơi đùa đầy hứng thú.
Qua những ngày được Kim Lăng trêu chọc và dạy dỗ, Liêu Nhi dường như càng trở nên mềm mại, nhạy cảm hơn, tựa như một đóa hoa đang từ từ nở rộ, dần phô bày vẻ đẹp quyến rũ và mê người của mình.
Đôi gò bồng đào mềm mại của Liêu Nhi đã được nhào nặn đến mức đầy đặn hơn trước. Kim Lăng nghĩ có lẽ vài ngày nữa, chỉ e rằng một bàn tay sẽ không thể ôm trọn được. Nhưng điều đó cũng không sao cả, bởi Liêu Nhi vẫn đang trong độ tuổi trưởng thành, còn nhiều cơ hội để phát triển thêm.
Kim Lăng khéo léo dùng lực vừa đủ để nhào nặn đôi nhũ hoa mềm mại, khiến Liêu Nhi không chịu nổi mà ưỡn ngực lên, cơ thể phối hợp đầy bản năng. Nàng vừa ngượng ngùng vừa nũng nịu gọi: "Tỷ tỷ, ngứa quá, hoa huyệt của ta... Chảy nước rồi."
Cơ thể của Liêu Nhi ngày càng trở nên nhạy cảm hơn. Kim Lăng khẽ nhướng mày nhưng chẳng để tâm đến lời nàng nói, chỉ tiếp tục chậm rãi, điềm nhiên xoa nắn đôi gò bồng đào mềm mại, như muốn kéo dài sự trêu chọc.
"Liêu Nhi có chỗ nào không thoải mái sao?"
Kim Lăng cố tình trêu đùa, không đáp lại ngay mà cúi xuống, ngậm lấy một bên đầu nhũ hoa, bắt đầu mút mát liếm láp, tạo ra những tiếng "chụt chụt" đầy kích thích.
"A~ Ưm... Tỷ tỷ." Liêu Nhi thành thật hét lên: "Tỷ tỷ, ta muốn."
Kim Lăng vẫn thong thả, không hề vội vã, vừa liếm vừa mút cho đến khi một bên đầu nhũ đỏ hồng, sưng lên và cương cứng đầy quyến rũ.
"Ngứa ở đâu?" Kim Lăng trượt tay xuống, khẽ véo một cái vào eo Liêu Nhi, giọng đầy khiêu khích: "Muội muốn gì? Nói rõ ra xem nào!"
"Ở dưới đó... Ngứa quá."
"Phía dưới là chỗ nào? Nói ra xem."
"Là..." Liêu Nhi đỏ bừng mặt, ngập ngừng hồi lâu mới xấu hổ thốt lên: "Là âm hộ của Liêu Nhi."
Kim Lăng khẽ "ồ" một tiếng, rồi chuyển sang bên nhũ hoa còn lại, tiếp tục liếm mút, trêu chọc đầy ý nhị.
"Thì ra là huyệt nhỏ hư hỏng... Vậy muội muốn gì đây, Liêu Nhi?"
Từng bước dẫn dắt, Kim Lăng không ngừng kích thích khiến Liêu Nhi cuối cùng cũng không chịu nổi khoái cảm đang tích tụ. Nàng bật khóc, giọng nức nở: "Huyệt nhỏ hư hỏng ngứa quá... Ta muốn tỷ... Muốn tỷ tỷ..."
Kim Lăng cố tình muốn nghe Liêu Nhi tự mình nói ra, liền mạnh tay nhéo một cái vào phần thịt mềm ở mông nàng, nghiêm giọng quát: "Nói rõ ra xem, rốt cuộc muội muốn tỷ làm gì?"
Nhân cơ hội, Kim Lăng lại mạnh mẽ mút lấy đầu nhũ hoa của Liêu Nhi, khiến nàng hét lên một tiếng, toàn thân run rẩy. Liêu Nhi ngửa đầu, hơi thở dồn dập, không thể kiềm chế nổi sự kích thích đang trào dâng.
"A, a... Muốn tỷ tỷ làm huyệt nhỏ của ta... Ưm~"
Kim Lăng lúc này mới hài lòng, tạm tha cho đôi nhũ hoa đã sưng đỏ vì bị mút quá mức. Nàng ta tiếp tục ra lệnh: "Tự cởi quần lót của mình ra đi để ta làm muội."
Nghe thấy hai chữ "làm muội", phần dưới của Liêu Nhi dường như càng trở nên ẩm ướt hơn. Đôi tay run rẩy của nàng vội vàng cởi bỏ quần lót, ánh mắt đầy thẹn thùng nhưng không giấu nổi sự khao khát.
Nhưng vừa mới cởi được một chút, Kim Lăng đã tinh quái đưa tay vào bên trong, trực tiếp tìm đến nụ hoa nhỏ nhạy cảm. Nàng ta không chút do dự, bắt đầu kích thích mạnh mẽ khiến Liêu Nhi không kịp phản ứng, cả người run rẩy trong cơn khoái cảm bất ngờ.
"A a a a a ~"
Liêu Nhi bật ra một chuỗi âm thanh rên rỉ đầy mê hoặc, dòng xuân thủy không ngừng trào ra. Cơ thể nàng ngay lập tức trở nên mềm nhũn, yếu ớt ngả người ra phía sau như không còn chút sức lực nào để chống đỡ.
Kim Lăng kẹp chặt nụ hoa đang co giật, khẽ nhéo một cái. Cơn kích thích bất ngờ khiến Liêu Nhi giật nảy người, toàn thân run rẩy, rồi không thể kiềm chế mà đạt đến cao trào, phóng thích tất cả.
"Còn chưa kịp làm huyệt nhỏ hư hỏng của muội mà đã lên đỉnh rồi, Liêu Nhi đúng là yếu ớt, không chịu nổi mà."
Vừa trêu chọc, Kim Lăng vừa trượt tay ra phía sau, ngón tay khẽ lướt dọc theo khe nhỏ, bắt đầu mân mê và trêu đùa đôi môi hoa mềm mại của Liêu Nhi, khiến nàng càng thêm run rẩy.
Nơi tư mật đã sớm trở nên ẩm ướt trơn mượt, cửa huyệt nhỏ cũng đã hé mở nhưng Kim Lăng cũng không vội xâm nhập. Nàng ta tiếp tục nhẹ nhàng xoa bóp, trêu chọc khiến Liêu Nhi chìm trong cảm giác chờ đợi đầy kích thích.
Kim Lăng khẽ cong ngón tay để các khớp ngón cọ vào môi hoa ấm áp, rồi bất ngờ đẩy mạnh hai ngón tay xuyên qua miệng huyệt, khiến Liêu Nhi không kịp chuẩn bị mà run lên dữ dội.
"A~"
Liêu Nhi lập tức bật ra tiếng rên rỉ đầy khoái cảm, hai chân vì căng thẳng mà duỗi ra. Huyệt nhỏ nhạy cảm của nàng siết chặt lấy ngón tay của Kim Lăng như muốn níu giữ mãi cảm giác tuyệt vời này.
Kim Lăng lại nhẫn tâm rút tay ra.
Dòng xuân dịch tràn trề nhưng sự trống rỗng bất ngờ phía bên dưới khiến Liêu Nhi như muốn sụp đổ. Cảm giác nóng bỏng dường như thiêu đốt mọi giác quan, khiến nàng không chịu nổi mà bật khóc, nghẹn ngào nức nở, từng tiếng hít thở đứt quãng đầy tuyệt vọng.
Trong lòng Kim Lăng chợt dâng lên chút thương cảm, vội hôn khẽ lên chóp mũi nhỏ nhắn của Liêu Nhi, dịu dàng an ủi nàng: "Liêu Nhi đừng khóc, ta sẽ làm muội ngay thôi."
Nói rồi, Kim Lăng liền ôm lấy Liêu Nhi, đứng dậy xoay người, nhẹ nhàng đặt thân hình nhỏ nhắn, mảnh mai của nàng lên chiếc ghế đá vuông vắn trong sân.
Kim Lăng kéo hẳn quần lót của Liêu Nhi ném thẳng xuống đất. Sau đó, nàng ta mạnh mẽ tách rộng hai chân của Liêu Nhi ra, không chút do dự, đâm thẳng ngón tay vào trong huyệt nhỏ, động tác cực kỳ dứt khoát.
"A, a... Sướng quá, tỷ tỷ làm muội... Làm muội muốn... Muốn chết!"
Huyệt nhỏ siết chặt lấy ngón tay, Kim Lăng nhanh chóng ra vào, nhịp nhàng nhưng mạnh mẽ. Nàng ta làm tới mức toàn bộ dâm dịch bên trong âm hộ của Liêu Nhi không ngừng trào ra, bắn tung tóe lên cả y phục, tạo thành một cảnh tượng vừa kích thích vừa mê hoặc.
Ngay giữa sân vườn trống trải không chút che chắn, Liêu Nhi buông tiếng rên rỉ đầy dâm đãng, hai chân run rẩy mở rộng. Giữa hai chân, những ngón tay của Kim Lăng không ngừng xâm nhập vào huyệt nhỏ nhạy cảm, khuấy động ra từng dòng xuân thủy ướt át. Lớp thịt mềm đỏ hồng của huyệt nhỏ bị kéo ra ngoài theo từng nhịp ra vào, mang lại cảm giác sáng khoái đến tột độ.
"Huyệt nhỏ hư hỏng này đúng là cần được làm thật mạnh." Kim Lăng vừa nói vừa thêm ngón tay thứ ba, tăng cường kích thích: "Có lẽ sau này ta phải luôn chặn huyệt nhỏ của muội lại mới được."
Liêu Nhi hoàn toàn chìm trong khoái cảm, không còn biết mình đang ở đâu. Sự nhạy cảm của huyệt nhỏ mang đến cực khoái mãnh liệt, khiến nàng nhanh chóng lên đỉnh. Cơ thể mềm nhũn, bất lực nằm đó để mặc Kim Lăng trêu chọc, tiếp tục làm mình say đắm trong cơn mê tình.
Kim Lăng gầm như làm Liêu Nhi mê man bất tỉnh,
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro