5

"Ưm~"

Vô thức nuốt lấy vị ngọt từ đối phương, giữa đôi môi vừa rời nhau lại kéo ra những sợi tơ bạc lấp lánh.

Nữ tử tiếp tục chuyển động hông, đồng thời rải những nụ hôn dọc theo cổ, xương quai xanh và xuống bờ ngực của Thẩm Tĩnh Thư

Hai núm vú mềm mại tối nay chưa được chăm sóc chu đáo. Nữ tử vội dùng hai tay nâng niu, nhẹ nhàng xoa nắn, đôi môi ngậm lấy đầu nhũ, chăm chú dùng lưỡi liếm mút từng chút một.

Bề mặt lưỡi liếm đến mức quả đỏ nhỏ đung đưa qua lại, bầu ngực trắng ngần cũng bị trêu đùa đến ửng hồng. Thẩm Tĩnh Thư nhạy cảm ưỡn ngực lên, nữ tử liền kẹp lấy quả đỏ nhỏ kéo lên một chút.

"Ha, a~"

Một tiếng rên cao vút đầy mê hoặc vang lên, hơi thở của Thẩm Tĩnh Thư dồn dập, không chịu nổi mà ưỡn ngực theo hướng nữ tử đang nâng niu quả đỏ nhỏ đó.

Bầu ngực bị xoa nắn để đỏ ửng và nóng rực, nữ tử biết Thẩm Tĩnh Thư lại sắp đạt tới cao trào. Nàng ấy buông quả đỏ nhỏ ra, đổi sang nâng cao phần hông của nàng, bắt đầu thúc mạnh và nhanh hơn.

Huyệt nhỏ dưới bụng càng lúc càng co thắt chặt hơn, dòng dịch ẩm tràn ra làm ướt một mảng lớn tấm gấm trải giường.

Nữ tử quỳ giữa hai chân của Thẩm Tĩnh Thư, nâng hông nàng lên rồi thúc mạnh vào hoa huyệt, mỗi lần đều tiến sâu đến tận gốc. Cuối cùng, nữ tử thả tay phải ra, ấn mạnh vào tiểu nhụy đã sưng tấy vô số lần trong đêm nay, bắt đầu rung động dữ dội.

Hai luồng kích thích cùng lúc ập đến, Thẩm Tĩnh Thư lại một lần nữa bị đưa lên đỉnh, cơ thể run rẩy giải phóng khoái cảm.

Lại một lần nữa mềm nhũn ngã xuống, Thẩm Tĩnh Thư hoàn toàn kiệt sức. Nữ tử nhẹ nhàng rút cây ngọc trụ ra, một dòng dịch trong suốt trực tiếp bắn lên bụng dưới của nàng ấy.

Nữ tử tháo ngọc trụ ra khỏi thắt lưng, ném vào trong hộp gỗ, sau đó nâng hông của Thẩm Tĩnh Thư lên, cúi xuống thưởng thức dòng mật ngọt của nàng.

Đầu lưỡi của nàng ấy nhẹ nhàng liếm mút huyệt nhỏ đang co thắt sau cơn cao trào, hút lấy chút mật ngọt tràn ra giữa hai cánh hoa, sau đó tiếp tục đưa lưới lên, tập trung vào tiểu nhụy mà mút lấy không rời.

Thẩm Tĩnh Thư nhạy cảm đến mức lại tiếp tục tiết ra một chút dịch ẩm. Nữ tử dùng lưỡi liếm tiểu nhụy của nàng đến mức bóng loáng, sau đó còn dùng mũi cọ nhẹ một lúc mới ngẩng đầu lên, nhẹ nhàng đặt hông nàng xuống.

Khi rút nút ngọc ra khỏi hậu đình, Thẩm Tĩnh Thư khẽ run lên một chút, mềm nhũn đến mức ngay cả tiếng rên cũng không còn sức phát ra.

Đêm đầu tiên đã bị ép phải chịu đựng nhiều lần cao trào, ai mà chịu nổi cơ chứ.

Nữ tử cuối cùng lấy một viên đá nhỏ từ tiểu đỉnh bằng đồng, ngậm vào miệng cho đến khi tan thành hình cầu nhỏ. Sau đó nàng ấy nhẹ nhàng tách hai chân Thẩm Tĩnh Thư ra, cúi xuống áp môi vào huyệt nhỏ, dùng lưỡi đẩy viên đá lạnh ấy vào sâu bên trong.

Trong huyệt thịt nóng hổi, viên băng nhanh chóng tan chảy, nước đá lạnh hòa cùng dịch ẩm tràn ra ngoài, chảy xuống từng giọt trong suốt.

Nữ tử liếm láp nơi cửa huyệt nhỏ, uống một chút nước đá lạnh hòa lẫn dịch ẩm. Sau đó từ tiểu đỉnh bằng đồng, nàng ấy lại lấy ra một cây băng trụ hơi to hơn, chậm rãi đưa vào để huyệt nhỏ ôm trọn lấy nó.

Có lẽ như vậy đã giải tỏa được phần lớn, nữ tử lại lấy thêm một khối băng nhỏ, ngậm trong miệng chờ cho tan thành nước. Sau đó nàng ấy cúi xuống, đặt môi mình lên môi của Thẩm Tĩnh Thư, nhẹ nhàng truyền dòng nước mát ấy sang nàng.

Khối băng được tạo từ nước suối trên núi đông cứng lại, mang theo vị ngọt thanh kỳ lạ. Thẩm Tĩnh Thư sớm đã bị những cơn cao trào liên tiếp hành hạ đến khô rát cả cổ họng, tự giác hé miệng, đón lấy dòng nước suối mát lành mà nữ tử truyền sang, nuốt xuống từng ngụm dịu dàng xen lẫn hơi ấm.

Sau khi uống xong, Thẩm Tĩnh Thư vẫn chưa thỏa mãn, khe khẽ vươn đầu lưỡi ra, liếm nhje đôi môi của nàng ấy, như thể đang mong mỏi thêm dòng nước suối ngọt lành.

Nữ tử khẽ mỉm cười, trước tiên để nàng đưa lưỡi vào miệng mình, mặc sức quấn quýt, liếm mút đầy say mê. Sau đó, nàng ấy mới ngậm một khối băng khác, tiếp tục nhẹ nhàng truyền dòng nước mát lành vào miệng nàng.

Cứ như thế lặp lại mấy lần, mãi đến khi Thẩm Tĩnh Thư cuối cùng cũng thỏa mãn, không còn quấn lấy nàng ấy để đòi nước uống, nữ tử mới dừng lại.

Chạm nhẹ vào gò má của Thẩm Tĩnh Thư, cảm nhận nhiệt độ dường như không còn quá nóng nữa, đoán rằng dược hiệu có lẽ đã tiêu tan.

Có thị nữ thân cận đúng giờ đến kiểm tra, nữ tư rnghe thấy động tĩnh liền sai chuẩn bị nước để tắm.

Phòng được thiết kế riêng biệt, một góc đặt nhiều tấm bình phong uốn lượn, bên trong bố trí một chiếc bồn gỗ lớn. Có một ô cửa sổ nhỏ thông ra bên ngoài, gia nhân có thể từ phòng nồi hơi gần đó mang nước nóng tới, dùng công cụ từ bên ngoài đổ thẳng vào bồn, đảm bảo nhiệt độ luôn được giữ ổn định.

Lúc này, trong phòng vang lên tiếng nước róc rách, nữ tử rời giường, vén một nửa tấm rèm lên, bế ngang Thẩm Tĩnh Thư đang mềm nhũn trong tay, bước về phía bồn tắm.

Mặt đất được lát một lớp đá ngọc, trên bề mặt chạm khắc hoa văn tinh tế, đông ấm hè mát, đi lại không trơn trượt. Nữ tử vững vàng bế Thẩm Tĩnh Thư bước qua bình phong, cẩn thận đặt nàng vào trong bồn tắm.

Nữ tử cũng bước vào bồn tắm, sau đó đưa tay ôm lấy Thẩm Tĩnh Thư, để nàng nghiêng người ngồi lên đùi mình.

Nữ tử cao ráo, đôi chân thon dài, vừa vặn để Thẩm Tĩnh Thư dựa vào vòng ngực mềm mại của mình, hoàn toàn kiệt sức mà thiếp đi.

Hẳn là đã mệt mỏi đến cực ạn, nữ tử khẽ vén những sợi tóc ướt trên trán Thẩm Tĩnh Thư, dịu dàng hôn lên trán nàng. Sau đó, nàng ấy múc một vốc nước, nhẹ nhàng đổ lên bờ vai trắng ngần mềm mại của nàng.

Đầu ngón tay khẽ chạm vào đôi mày thanh tú của giai nhân trong lòng, men theo sống mũi cao thẳng, dừng lại một chút trên đôi môi mềm mại, rồi nhẹ nhàng bóp lấy chiếc cằm nhỏ nhắn của nàng.

Một giai nhân xinh đẹp dịu dàng như vậy, sao có thể để mặc cho những nam nhân tầm thường chạm vào mà phí hoài?

Nàng vốn dĩ thuộc về mình, kẻ khác đừng hòng động tới.

Ngón tay nàng ấy nhẹ nhàng lướt qua chiếc cổ thon dài mịn màng của Thẩm Tĩnh Thư, chậm rãi di chuyển xuống xương quai xanh tinh tế, tỉ mỉ lau rửa từng chút cho nàng.

Hơi nước mờ ảo bao trùm, trên gương mặt ửng đỏ của Thẩm Tĩnh Thư thoáng hiện lên vẻ mệt mỏi đầy lưỡi biếng. Có lẽ là do nhiệt độ nước quá dễ chịu, nàng bất chợt cọ nhẹ vào lòng nữ tử, trán khẽ tựa vào cằm nữ tử, phát ra một tiếng rên khẽ như chú mèo nhỏ.

Ha.

Nữ tử khẽ cười, nhẹ nhàng véo lấy má nàng, sau đó tiếp tục đưa tay xuống, bắt đầu rửa sạch đôi gò bồng đào nửa ẩn nửa hiện trong làn nước.

Đôi gò bồng đào phát triển vô cùng hoàn mỹ, đường con tròn đầy mê hoặc. Nữ tử như đang nâng niu một món báu vật bằng ngọc quý, cẩn thận dùng tay ôm trọn, đầu ngón tay miết nhẹ lên đầu nhũ, rồi chầm chậm mơn trớn vòng quanh quầng vú màu hồng nhạt.

Thật đẹp. Nữ tử không cưỡng lại được sự mê hoặc này, ngón tay đang lướt nhẹ trên lưng Thẩm Tĩnh Thư chậm rãi trượt xuống, ôm lấy vòng eo mềm mại của nàng, khẽ nâng đỡ để nàng hơi ưỡn ngực lên một chút.

Thẩm Tĩnh Thư vẫn đang mơ màng, được nữ tử đỡ dậy, quầng hồng phấn bên ngực bất chợt trồi lên khỏi mặt nước, lộ ra vẻ quyến rũ khó cưỡng.

Nữ tử nhẹ nhàng bóp lấy một bên bầu ngực trắng mịn, khẽ cúi đầu, đưa đầu lưỡi ra liếm lấy đầu nhũ.

Quả nhiên là đóa hoa đào nhỏ ẩn chứa sắc thắm, mềm mại như ánh ngọc lưu ly. Nữ tử khẽ dừng đầu lưỡi khiêu khích, quả anh đào đỏ thắm bị nàng ấy liếm khẽ run rẩy, một lớp bóng nước khát biệt phủ lên, càng thêm phần mê hoặc.

"Ưm ~"

Thẩm Tĩnh Thư khó chịu khẽ rên một tiếng, động tác của nữ tử lập tức dừng lại, cẩn thận quan sát biểu cảm của nàng.

Đôi mày thanh tú khẽ nhíu, hai má ửng đỏ, rõ ràng là cảm xúc đang trào dâng, khó lòng kìm nén.

Dễ dàng bị khơi dậy như vậy sao? Nữ tử cũng không khỏi nhíu mày, chẳng lẽ dược hiệu vẫn chưa tan hết?

Thân thể Thẩm Tĩnh Thư hơi nóng lên, hai chân khẽ khép lại. Ánh mắt nữ tử lập tức dời xuống, xuyên qua mặt nước khẽ lay động, chăm chú nhìn đóa hoa mềm mại sạch sẽ kia.

Ngón tay đang mơn trớn trên gò ngọc cũng theo đó trượt xuống, chạm đến nơi mềm mại nhạy cảm. Vì đã trải qua nhiều lần cao trào, huyệt nhỏ lúc này vẫn còn khẽ co giãn, tựa như đang hồi đáp.

Vốn dĩ chỉ định giúp nàng rửa sạch nhưng lúc này, nữ tử chậm rãi vuốt ve khe nhỏ, nghĩ rằng để an toàn, vẫn nên giúp nàng giải phóng thêm một lần nữa.

Ngón trỏ cong lại, mặt sau ngón tay nhẹ nhàng cọ xát trước nụ hoa nhỏ được cánh hoa bao bọc. Đóa hoa nhỏ đã sung huyết suốt đêm nay vẫn chưa hoàn toàn hồi phục, e ấp lộ ra một chút đầu.

Nữ tử tiếp tục mơn trớn phần bề mặt nhạy cảm ấy, đồng thời cúi xuống liếm nhẹ đầu nhũ của Thẩm Tĩnh Thư thêm lần nữa.

Nghe thấy tiếng rên khẽ mềm mại của Thẩm Tĩnh Thư, nữ tử liền tìm đến nụ hoa nhỏ kia. Ngón trỏ và ngón áp út nhẹ nhàng giữ lấy cánh hoa mềm mại, tách ra để lộ rõ nụ hoa nhỏ bên trong.

Nàng ấy đã rất thấu hiểu những điểm nhạy cảm của Thẩm Tĩnh Thư, ngón giữa khẽ xoay tròn quanh nụ hoa nhỏ, nhẹ nhàng mơn trớn.

Với sự hỗ trợ của nước ấm, dù không có dịch nhờn cũng trở nên trơn tru. Thẩm Tĩnh Thư lại khó nhịn mà ưỡn ngực lên, nữ tử lập tức phối hợp, hé miệng ngậm lấy đỉnh ngọc bồng đưa tới, dịu dàng mút lấy.

Ngón giữa tinh nghịch búng nhẹ vào nụ hoa nhỏ, sau đó mạnh mẽ ấn xuống, nhanh chóng kích thích bằng những chuyển động dồn dập.

"Ưm... A ~"

Thẩm Tĩnh Thư bị những vuốt ve bên dưới kích thích đến mức toàn thân run rẩy, nữ tử biết nàng vừa qua một đợt cao trào nhỏ, liền tạm thời rút tay lại, ôm nàng di chuyển đến một vị trí khác.

Nữ tử đặt Thẩm Tĩnh Thư tựa vào thành bồn gỗ, điều chỉnh để nàng dựa lưng lên chiếc gối ngọc, sau khi chắc chắn nàng cảm thấy thoải mái, nàng ấy mới chậm rãi tách đôi chân thon thả của nàng ra từ phía trước.

"Khanh Khanh, huyệt nhỏ của nàng thật khiến người ta mê đắm." Nữ tử khẽ thì thầm, ngón tay thon dài mảnh mai trượt nhẹ trên khe nhỏ: " May mà ta không phải nam nhân, nếu không e rằng mười người cũng chẳng thỏa lòng."

Hai cánh hoa khẽ hé mở, huyệt nhỏ mềm mại như đã không kìm nén được, dường như muốn hút lấy ngón tay nàng ấy vào bên trong.

Nữ tử một tay vuốt ve phía dưới, tay kia nâng cằm Thẩm Tĩnh Thư lên, cúi đầu trao nàng một nụ hôn sâu.

Hai người trao đổi hương vị ngọt ngào, đầu lưỡi mềm mại của nữ tử cuồng nhiệt khuấy động, khóe môi Thẩm Tĩnh Thư không tự chủ được chảy ra một tia trong suốt.

Huyệt nhỏ bên dưới càng thêm nóng bức, lúc này nữ tử mới ung dung tìm đến cửa huyệt, trực tiếp đưa hai ngón tay vào sâu bên trong.

Thịt huyệt nóng bỏng quấn lấy, nữ tử xoay ngón ra vừa ra vào, chậm rãi rút ra ngoài, khi chỉ còn lại nửa đốt ngón tay liền bất ngờ đâm mạnh trở vào.

"Ưm..."

Khuôn mặt Thẩm Tĩnh Thư hiện lên vẻ say mê đầy xuân ý, kiều diễm đến khó cưỡng. Nữ tử say đắm nhìn nàng, động tác dưới tay đột ngột tăng tốc.

Từng nhịp từng nhịp thâm nhập sâu vào cơ thể giai nhân đang mê man, nữ tử không ngừng kích thích những điểm nhạy cảm của nàng. Cảm nhận huyệt đạo ngày càng co thắt chặt hơn, nàng ấy nhanh chóng đưa tay còn lại xuống, nhấn vào nụ hoa nhỏ, kích thích mạnh mẽ.

Cả người Thẩm Tĩnh Thư run lên, rồi ngay lập tức mềm nhũn, ngậm chặt lấy ngón tay nữ tử, phóng ra một dòng nhiệt dịch vào làn nước.

Thật là dễ dàng mà.

Huyệt nhỏ vẫn co giật nhè nhẹ, nữ tử rút ngón tay ra, sau đó lại đẩy vào lần nữa, mỉm cười nói: "Lần này giúp nàng rửa sạch sẽ."


Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro