8

Loại thuốc này bôi lên huyệt nhỏ là một dạng cao hơi rắn màu hổ phách, tỏa ra hương thơm nhẹ nhàng của hoa bách hợp, xen lần chút mùi thảo dược.

Nữ tử khéo léo dùng đầu ngón tay lấy một lượng cao thuốc từ trong bình ra, thành một khối nhỏ.

Một tay nàng ấy khẽ tách hai cánh hoa, để lộ hoàn toàn huyệt nhỏ ấm áp, nơi vẫn còn đọng chút dịch trong suốt. Sau đó, nàng ấy dùng ngóng tay nhẹ nhàng đẩy khối cao thuốc ấy vào bên trong.

Loại thuốc này đặc biệt có công dụng dưỡng âm bổ thận, sau khi sử dụng, còn giúp duy trì và cải thiện độ đàn hồi cũng như sự chặt khít của huyệt nhỏ. Đây là một loại dược phẩm quý hiếm trong cung đình, nổi tiếng trong nghệ thuật phòng the, giá trị vô cùng đắt đỏ, không phải cứ có tiền là mua được.

Ngón tay chậm rãi đẩy thuốc vào, nữ tử vốn đã từng sử dụng loại thuốc này, nên biết cách bôi sao cho đúng. Nàng ấy vừa nhẹ nhàng ra vào, vừa cẩn thận thoa đều thuốc lên khắp bên trong huyệt nhỏ.

Dịch ẩm không ngừng chảy ra nhưng loại thuốc này khi gặp nước sẽ tan, dễ dàng hòa quyện và thẩm thấu vào bên trong, mang lại độ ẩm mịn cần thiết. Với tư thế ngửa và hông được nâng cao, cơ thể Thẩm Tĩnh Thư hoàn toàn thích hợp để hấp thụ thuốc một cách tối ưu.

Đóa hoa mềm mại, ngập tràn dịch trong suốt, dần dần chuyển thành sắc hổ phách nhờ thuốc tan ra. Nữ tử tiếp tục xoay ngón tay, nhẹ nhàng đưa ra đẩy vào, không còn cố ý giữ nàng trong trạng thái treo lơ lửng nữa, mà để mọi thứ thuận theo tự nhiên, để huyệt đạo tự động co thắt, ôm lấy và thả ra theo nhịp của cơ thể.

Gần như từng nơi bên trong cơ thể đều được chăm sóc kỹ lưỡng, huyệt nhỏ cũng dần co thắt đến một mức độ nhất định, cơ thịt bên trong căng mọng, ép sát lại với nhau. Mỗi lần nữ tử rút ngón tay ra, đều kéo theo những thớ thịt mềm ẩm của huyệt nhỏ, trông vừa mềm mại vừa đầy sức hút.

Gần như đã hoàn tất, nữ tử lại đẩy thêm một lượng dược cao vào bên trong. Kim Lăng lập tức đưa tới một tấm khăn gấm, nữ tử cẩn thận đặt nó lên nơi tư mật của Thẩm Tĩnh Thư rồi bắt đầu gia tăng nhịp độ, nhanh chóng ra vào.

Ngón tay khẽ cong, tập trung kích thích vào điểm nhạy cảm, đồng thời tăng tốc những cú đẩy sâu mạnh mẽ. Huyệt nhỏ vốn đã bị kìm nén khoái cảm, lập tức co rút dữ dội và nhanh chóng đạt tới cao trào.

"Phụt ~"

Một dòng nhiệt dịch nhỏ bắn ra, thấm ướt cả tấm khăn gấm.

Thẩm Tĩnh Thư đã phóng thích, nữ tử hài lòng rút ngón tay ra, gấp tấm khăn ướt lại và đặt lên bàn nhỏ bên cạnh.

Kim Lăng lập tức đưa tới một chiếc khăn ấm mới để nàng ấy lau tay.

Sau đó một thị nữ khác bưng tới một chiếc bát sứ miệng rộng, bên trong ngâm một trụ ngọc có độ lớn bằng ngón tay giữa của nữ tử, hơi ngắn hơn một chút, và có một dải lụa đỏ buộc ở đuôi.

Nước nóng sau thời gian ngâm đã dần trở nên ấm áp. Nữ tử cầm lấy dải lụa đỏ, rút trụ ngọc ấm nóng ra khỏi bát, xoay người nhẹ nhàng đẩy nó vào huyệt nhỏ của Thẩm Tĩnh Thư, nơi vẫn còn đang khép mở, để giữ lại toàn bộ dịch thuốc đang hòa quyện bên trong.

Nữ tử nhẹ nhàng lau sạch nơi tư mật cho Thẩm Tĩnh Thư, sau đó tháo dây buộc trên tay chân nàng. Nàng ấy ra lệnh cho người chuẩn bị một tấm chăn mỏng đắp lên cơ thể Thẩm Tĩnh Thư, rồi hỏi phòng bếp xem mật ngọc ong đã nấu xong chưa.

Chẳng bao lâu, một thị nữ mang vào một chén nhỏ mật ngọc ong. Nữ tử dùng miệng mình truyền mật ong qua cho Thẩm Tĩnh Thư, giúp nàng uống hết, sau đó bế nàng trở lại giường, đắp chăn mỏng cẩn thận.

Quay lại, nữ tử giải khai huyệt câm cho Liên Nhi, người đang đỏ bừng cả mặt vì xấu hổ. Nàng ấy bình thản nói: "Hãy hầu hạ tốt nương tử nha ngươi. Đến giờ, ta sẽ quay lại để tiếp tục bôi thuốc cho nàng."

.....

Sau khi chăm sóc xong thân thể của Thẩm Tĩnh Thư, nữ tử rời khỏi phòng, men theo hành lang đi đến một thư phòng khác.

Hàn Thất đã đứng chờ sẵn ở cửa.

"Các chủ."

Nữ tử khẽ gật đầu, ra hiệu cho hắn cùng mình bước vào thư phòng.

"Ngồi đi, không cần quá câu nệ."

Nàng bước đến bên giường ngồi, co chân lại, ngồi xếp nửa tựa vào chiếc gối thấp. Tay nàng thoáng đưa lên, lấy từ bàn nhỏ giữa phòng một quân cờ ngà voi trên bàn cờ, nhẹ nhàng xoay xoay trong tay, như đang suy nghĩ điều gì đó.

"Vâng."

Hàn Thất cúi chào lần nữa, sau đó mới nghiêm chỉnh quỳ ngồi ở phía đối diện trên giường.

"Theo lệnh của các chủ, lệnh truy nã đã được ban ra, làm đủ vở diễn, giết hai kẻ không biết tự lượng sức. Hiện tại, không ai dám tiếp nhận lệnh nữa."

"Ừm."

"Người của chúng ta vẫn theo dõi Tư Mã phủ, thấy họ vừa thả một con bồ câu đưa tin, tạm thời không có động tĩnh gì. Tư Mã viên ngoại từ đêm qua tới giờ dường như chỉ ở lỳ trong phủ, không ra ngoài."

Nữ tử nhướn mày, cười lạnh: "Tự giam mình? Không làm cho tiểu lang quân của ông ta một đại lễ pháp sự oai phong sao?"

"Quả đúng như các chủ dự đoán, họ đã làm pháp sự." Hàn Thất đáp: "Danh sách khách khứa chúng ta cũng đã tìm cách sao chép được."

Nói xong, hắn đưa ra một danh sách, nữ tử nhận lấy, mở ra lướt nhìn qua.

"Vị cựu Thượng thư Bộ Binh này thật có thanh thế lớn, đến cả Thứ sử cũng đích thân đến viếng." Nàng ấy mỉa mai cười, rồi hỏi thêm: "Không phát hiện gì khả nghi sao?"

Hàn Thất hiểu ý, tiếp lời: "Theo chỉ thị của các chủ, chúng ta vừa hộ tống bà mụ năm đó còn sống sót đến Nhất Kiếm Sơn Trang. Việc này do Triêu Chiêu tự mình thực hiện."

"Ừm." Nữ tử nhàn nhạt đáp, rồi hỏi: "Đã tìm ra đám tử sĩ mà Tư Mã viên ngoại nuôi chưa?"

"Vẫn đang điều tra, ta sẽ thúc giục họ nhanh hơn."

"Không cần vội, chỉ cần theo dõi sát sao là được. Con cáo già này sẽ không lộ đuôi sớm như vậy đâu. Địch bất động, ta cũng bất động."

Hàn Thất gật đầu, tiếp tục báo cáo: "Thẩm Đại học sĩ vẫn đóng cửa tịnh dưỡng, việc viếng tang cũng do Thẩm Nhị Lang đi thay."

Hắn ngập ngừng liếc nhìn nữ tử một cái, rồi mới nói: "À... Bên Tư Mã phủ vẫn tuyên bố Thẩm gia là thân gia."

"Thân gia?"

Nữ tử lộ vẻ không hài lòng, im lặng trong giây lát rồi kẹp quân cờ trong tay, mạnh mẽ ấn xuống bàn cờ trước mặt, phát ra âm thanh nặng nề.

"Vậy thì đừng lãng phí quân cờ trong tay." Nữ tử lạnh nhạt nói: "Bảo Như Ý của Di Hồng viện truyền đi vài câu chuyện, như mấy trò phong lưu của Tư Mã Tứ Lang, việc hắn mất mặt thế nào khi bạo phát dục vọng chết ngay đêm tân hôn."

Nàng nhếch môi cười nhạt: "Tiện thể thiêu luôn cái đuôi cáo già của ông ta. Để xem ông ta còn chịu đựng được bao lâu nữa."

...

Liên Nhi đang nằm sắp bên giường, chống cằm, mắt lim dim buồn ngủ.

Đột nhiên bị ai đó gọi tỉnh, nàng còn chưa nhìn rõ là ai thì đã bị nhấc bổng lên, vác ra ngoài.

Cửa phòng khắc hoa được nhẹ nhàng khép lại.

Màn giường bị vén lên, nữ tử trèo lên giường, kéo chăn ra.

Thẩm Tĩnh Thư vẫn đang say ngủ, nữ tử trực tiếp tách hai chân nàng ra, chăm chú nhìn vào huyệt nhỏ mềm mại trắng mịn kia.

Một trụ ngọc hiển nhiên không thể ngăn được dòng xuân thủy đang tuôn ra, từng sợi dịch trong suốt từ mép rỉ ra, chảy xuống khe đùi.

"Mật ngọt thật là nhiều." Nữ tử khẽ vuốt ve nơi tư mật của nàng, tự lẩm bẩm: "Chặn cũng không nổi, ta làm nàng sướng đến vậy sao?"

Vừa nói, nàng ấy vừa tự mình tháo từng lớp y phục, để lộ tấm lưng mảnh khảnh, thanh thoát, cùng vòng eo nhỏ nhắn đầy quyến rũ.

Da thịt của nữ tử vô cùng săn chắc, bầu ngực căng đầy kiêu hãnh. Sự mềm mại của nữ nhân và sự cứng cáp của người luyện võ kết hợp hoàn hảo, tạo nên một vẻ đẹp vừa dịu dàng vừa mang nét hoang dã đầy mê hoặc.

Sau khi cởi sạch y phục, nàng ấy ném áo choàng sang một bên, quỳ giữa hai chân Thẩm Tĩnh Thư. Đầu tiên, nữ tử cúi xuống, đưa lưỡi khẽ liếm dọc theo khe mật.

Chiếc trụ ngọc nhỏ đang được đặt bên trong cũng theo đó mà bị đẩy vào sâu hơn. Sau đó, nữ tử vươn tay, nhẹ nhàng kéo trụ ngọc ở giữa hai chân nàng.

"Ưm, hừ... Hả ~"

Cơn khoái cảm bất ngờ ập đến khiến Thẩm Tĩnh Thư rên rỉ thành tiếng. Nữ tử hơi khựng lại, cảm thấy cổ họng mình bỗng trở nên khô rát.

Chỉ cần dựa vào cảm giác từ tay, nữ tử cũng biết huyệt nhỏ này chật khít đến nhường nào. Không kìm được, nàng ấy lại kéo nhẹ dải lụa đỏ, nhìn chiếc trụ ngọc mảnh mai kéo theo những thớ thịt mềm mại của huyệt nhỏ lộ ra ngoài.

"Sướng đến vậy sao?" Nữ tử vừa kéo trụ ngọc ra, đột nhiên lại ác ý đẩy mạnh nó vào sâu hơn, bật cười nói: "Vậy thì làm nàng sướng hơn một chút nhé. Dù sao cũng cần bôi thuốc, dưỡng âm bổ huyệt."

Nói rồi, nàng ấy đưa tay nâng hai chân Thẩm Tĩnh Thư quấn quanh eo mình, nhấc nhẹ hông nàng lên, quấn dải lụa đỏ quanh ngón tay, giữ chặt đuôi trụ ngọc, bắt đầu tăng tốc ra vào mạnh mẽ.

"Òm ọp, òm ọp ~"

Huyệt nhỏ đầy ẩm ướt bị đâm mạnh, nước mật trào ra không kìm được, bắn tung tóe theo từng cú nhấn sâu, bắt khắp nơi, làm ướt cả lớp vai rnhung dưới bụng của nữ tử.

"Ưm, ưm,... Ưm, a~"

Uống mật ong ngọc xong, dường như nàng đã có sức để rên rỉ. Tiếng thở dốc cùng những tiếng rên khẽ của Thẩm Tĩnh Thư dần trở nên rõ ràng hơn, nghe đến mức ngay cả nữ tử cũng cảm thấy mình ẩm ướt.

Nữ tử nghiêm túc đưa đẩy trong huyệt nhỏ ẩm ướt, liên tục thâm nhập vài chục lần, rồi bất chợt rút mạnh trụ ngọc ra ngoài.

Trong chớp mắt, dịch thể tràn ra ướt đẫm. Sau khi dược liệu được hấp thụ hoàn toàn, chất lỏng lại trở nên trong suốt như ban đầu.

Nữ tử cúi đầu xuống, nhẹ nhàng hít một hơi nơi tư mật của Thẩm Tĩnh Thư, huyệt nhỏ đã bắt đầu tỏa ra hương thơm ngọt ngào như hoa bách hợp.

Hiệu quả rõ rệt, nữ tử khẽ mỉm cười, vươn đầu lưỡi ra, nhẹ nhàng tách hai cánh hoa, luồn sâu vào huyệt nhỏ vẫn đang khép hờ, rồi mạnh mẽ khuấy động bên trong.

Nuốt trọn dòng nước ngọt lịm xuống bụng, nữ tử nhanh chóng thu lưỡi lại, mạnh mẽ đẩy vào lớp thành mềm mại đang run rẩy bên trong, dùng chính đầu lưỡi của mình mà đưa đẩy, trên đùa Thẩm Tĩnh Thư đang mê man.

Huyejt nhỏ nhanh chóng lại đón lấy cao trào, co rút từng đợt, ướt át và lầy lội vô cùng.

Nử tử dính đầy dịch ẩm trên môi, thậm chí chiếc mặt nạ cũng loang lổ những giọt nước lấp lánh. Nàng ấy thỏa mãn ngẩng đầu lên, khẽ lau đôi môi của mình.

Ngón tay chậm rãi trượt vào lớp thịt huyệt đang siết chặt, ròi lại rút ra toàn bộ một cách từ tốn.

Huyệt nhỏ ướt át khép mở liên hồi, tựa như vẫn chưa thỏa mãn.

Đầu ngón tay kéo theo từng sợi tơ bạc mỏng manh, kéo dài thành một đường lấp lánh ở giữa không trung.

Dòng nước ngọt lịm được kích thích trào ra mang theo hương hoa của dược cao, không chỉ làm ướt đẫm nơi tư mật mà còn thấm cả một mảng lớn trên chiếc giường phía dưới.

"Khanh Khanh, huyệt nhỏ của nàng thật khiến người ta say đắm."

Nữ tử chậm rãi đưa đẩy từng nhịp, đầy thích thú quan sát lớp thịt huyệt bị chính mình ép vào rồi lại kéo ra, khẽ lộn lên từng chút một.

Mải mê đưa đẩy như thế hàng chục lần, huyệt nhỏ lại bắt đầu tham lam siết chặt, ra sức mút lấy ngón tay.

Xem ra sắp đạt cao trào nữa rồi, nữ tử mỉm cười nói "Để Khanh Khanh lại phun ra nữa được không? Ta thích ngắm nàng vì ta mà phun nước."

Vừa nói, nàng ấy liền rút ngón tay ra, tìm đến nụ hoa nhỏ đang sưng phồng không chịu nổi.

Lòng bàn tay hướng lên trên, nữ tử dùng hai ngón tay kẹp lấy nụ hoa nhỏ, sau đó nhẹ nhàng dùng đầu ngón tay cái mơn trớn phần đỉnh.

"A... Hừm ~"

Chỉ là những động tác mơn trớn chậm rãi, vậy mà Thẩm Tĩnh Thư bất ngờ ưỡn hông, phun ra một dòng dịch ẩm, bắn thẳng lên bụng dưới của nữ tử.

"Ngoan lắm, thưởng cho nàng đây."

Nữ tử nhanh chóng kích thích nụ hoa nhỏ, Thẩm Tĩnh Thư thét lên một tiếng đầy yêu kiều, rồi mềm nhũn trong cơn cao trào mãnh liệt như vùi dập cả lý trí.


Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro