9
Khoái cảm tột cùng khiến tay chân mềm nhũn, không còn chút sức lực. Thẩm Tĩnh Thư khé hé đôi môi đỏ mọng, vài giọt dịch lấp lánh chảy ra từ khóe miệng nàng.
Lồng ngực không ngừng phập phồng, toàn thân Thẩm Tĩnh Thư như được hơi nóng của dục vọng nhuộm một lớp hồng phấn, tràn ngập xuân sắc, kiều diễm mê người.
Huyệt nhỏ vẫn không ngừng tiết ra dịch nhầy, nữ tử nhẹ nhàng đưa ngón tay vào xoay tròn, tỉ mỉ thoa đều lớp cao màu hổ phách. Sau đó, nàng ấy lại cầm lấy cây trụ ngọc nhỏ mới được hâm móng, cẩn thận đẩy vào để lấp kín.
Nữ tử lại thoa thêm một lớp cao dược lên làn da nóng rực của nàng, sau đó khoác áo choàng, ôm lất Thẩm Tĩnh Thư đang được bao bọc cẩn thận. Nàng ấy sai các tỳ nữ dọn dẹp giường chiếu, rồi nhẹ nhàng đặt Thẩm Tĩnh Thư trở lại. Không quên đưa thêm cho nàng chút mật ong ngọc cùng nước suối trong lành để bồi dưỡng.
......
Liên Nhi từ lúc bước ra khỏi phòng, đôi mắt ngấn lệ cứ trừng lớn mà không nói được một lời, tựa như sẵn sàng liều mạng với bất kỳ ai, bất cứ lúc nào.
Tỳ nữ đành phải nhốt nàng trở lại phòng, rồi quay về bẩm báo với Kim Lăng.
Chẳng bao lâu, chưa hết thời gian uống một chén trà, Kim Lăng đã đích thân đến thăm Liên Nhi.
Liên Nhi đối với nàng ta cũng chẳng mấy thiện cảm, nhưng không hiểu vì sao, khi nhớ lại ánh mắt trêu chọc của người này lúc ở trong phòng, vành tai liền lặng lẽ nhuốm một chút đỏ hồng.
Liên Nhi liền quay đầu sang một bên, phớt lờ Kim Lăng. Nàng ta cũng không vội, ngược lại còn dịu dàng hỏi nàng: "Ngươi định tuyệt thực sao?"
Liên Nhi bĩu môi không nói lời nào, dáng vẻ giống như một con thú nhỏ đang hờn dỗi, đáng yêu đến lạ.
Kim Lăng khẽ động tâm, mỉm cười hỏi: "Xem ra, ngươi rất thích vị nữ tế Thẩm gia nhỉ?"
"Ai thích chứ?" Liên Nhi vội vàng lên tiếng: "Ta không thích!"
Vị lang quân Tư Mã gia kia, tuy nghe nói đã đỗ trạng nguyên nhưng từ lúc tới cửa cầu hôn đã không ra dáng đoan chính. Ngay cả ánh mắt nhìn các ma ma già ở Thẩm phủ cũng đầy vẻ dâm tà.
Liên Nhi khi ấy phụng mệnh dâng trà, lại bị gã lén lút chạm vào ngón tay, khiến nàng giật mình suýt làm rơi cả chén trà.
Nếu không phải gia chủ năm xưa tuổi trẻ bồng bột, trong một lần say rượu đã kết thân gia với vị Tư Mã viên ngoại kia, thì một tiểu thư ôn nhu hiền thục như nhà nàng sao lại bị ép gả cho loại người như vậy!
Càng nghĩ, Liên Nhi càng tức giận. Không ngờ Kim Lăng bất thình lình tiến lại gần, nâng cằm nàng lên.
"Nhìn ngươ ngây thơ thế này, chẳng lẽ vẫn chưa tới tuổi cập kê?"
Kim Lăng thổi nhẹ một hơi lên đôi môi nàng, hàng mày liễu xinh đẹp khẽ nhướn, ánh mắt như mùa thu vừa sáng ngời vừa trầm lặng, mê hoặc lòng người.
"Cho tỷ tỷ biết nào, Liên Nhi năm nay bao nhiêu tuổi rồi? Đã trải qua kỳ nguyệt sự chưa? Có hứa hôn với ai chưa?"
Giọng nói hơi trầm thấp như mang theo ma lực, khiến Liên Nhi đỏ bừng cả mặt nhưng lại không tự chủ được mà đáp: "Còn hai ngày nữa là tròn mười bốn, đã... Đã có nguyệt sự rồi, còn... Còn chưa hứa hôn với ai."
Càng nói, giọng nàng càng nhỏ, gần như chỉ còn là tiếng thì thầm khẽ khàng như muỗi kêu. Kim Lăng nghe rõ từng lời, khẽ cười rồi nói: "Ta tên Kim Lăng, là y nữ thân cận của các chủ, lớn hơn ngươi vài tuổi."
Liên Nhi ngây ngốc gật đầu, ngẩn ra một lúc lâu mới bừng tỉnh, lắp bắp hỏi: "Ngươi... Ngươi nói những điều này với ta làm gì?"
Nàng muốn gặp nương tử nhà mình! Liên Nhi cố vùng vẫy nhưng lại bị Kim Lăng nhanh chóng giữ chặt cổ tay, ép ngược ra phía bàn.
Môi lưỡi bất ngờ bị bao phủ, Kim Lăng thành tạo tách hàm răng của nàng ra, mạnh mẽ tiến vào, ngang tàng khuấy đảo.
Liên Nhi chưa từng trải qua tình huống như thế này, lập tức bị hôn đến mền nhũn cả người. Kim Lăng thuận thế ôm lấy dáng người mềm mại, bàn tai khẽ bóp nhẹ lên eo nàng.
"Ưm... Ư..."
Cảm giác nóng bỏng như thiêu đốt khiến đầu óc Liên Nhi trở nên mơ hồ, không rõ mình đang ở đâu. Nàng bị Kim Lăng cuốn lấy, đầu lưỡi bị lấn át trong nụ hôn đầy kỹ thuật, dần dần lạc lối trong cơn mê muội.
Cảm giác thật nóng nhưng lại vô cùng dễ chịu.
Bất giác, nàng nhớ lại hình ảnh vừa thấy trong phòng, vẻ mặt ngây ngất mang xuân sắc của tiểu thư. Liên Nhi chợt cảm thấy mơ màng, tự hỏi: thật sự thoải mái đến vậy sao?
Một chút nước dãi tràn ra nơi khóe miệng, Liên Nhi ú ớ, cả người như sắp bị luộc chín. Kim Lăng vẫn khéo léo trêu đùa nàng, chậm rãi cởi bỏ chiếc quần lót, để bàn tay luồn vào bên trong.
Chốn tư mật ấy non nớt đến mức chưa mọc lên chút lông tơ nào, mềm mại đến khó tin. Kim Lăng áp bàn tay lên, nhẹ nhàng xoa nắn.
"Ưm ~"
Giống như vừa được một chiếc lông vũ mềm mại vờn quanh, Liên Nhi khẽ rên lên, nơi huyệt nhỏ chưa từng khai mở lại bắt đầu rỉ ra những giọt nước trong suốt.
Mới thế mà đã ướt rồi sao? Một tiểu mỹ nhân mẫn cảm đến vậy, thật khiến người ta say mê. Kim Lăng dùng ngón tay khẽ chạm vào cánh hoa mềm mại ẩm ướt nhưng lại không vội tiến xa hơn.
Con chim non này, có thể từ từ dạy dỗ. Kim Lăng rút tay ra, kết thúc nụ hôn sâu đầy mê hoặc ấy.
Bất ngờ bị kéo xuống khỏi tầng mây, đôi mắt Liên Nhi lập tức phủ đầy một lớp sương mờ, uất ức nhìn Kim Lăng.
"Liên Nhi đúng là một đứa trẻ ngoan." Kim Lăng mỉm cười nói: "Đừng bướng bỉnh nữa. Các chủ của chúng ta rất tốt với tiểu thư nhà ngươi. Ngươi chỉ cần ăn uống, nghỉ ngơi đầy đủ, an tâm mà sống là được."
Nói xong, nàng ta bảo người mang lại mâm cơm nóng sốt, rồi rời đi.
Trong căn phòng ngủ rộng rãi xa hoa, ánh sáng từ viên dạ minh châu chiếu rọi mọi thứ sáng tỏ.
Ba tỳ nữ với khuôn mặt lạnh lùng, ánh mắt cúi thấp không nhìn bừa bãi, hai tay nâng khay gỗ tử đàn, giữ thăng bằng khi bước tới.
Trên khay bày những vật dụng khác nhau.
Kim Lăng cầm khăn nóng, đứng trước giường để hầu hạ.
Trên giường, Thẩm Tĩnh Thư không mảnh vải che thân, đầu tựa lên chiếc gối mềm, hai chân bị buộc bằng hai dải lụa đỏ rủ xuống từ đỉnh khung giường, treo cao lên.
Ở chỗ khoeo chân cũng được nâng bởi lụa đỏ, đôi chân thon dài bị tách rộng ra, phần hông được nâng nhẹ lên, lộ ra toàn bộ chốn tư mật.
"Huyệt nhỏ này thực sự quá chặt rồi."
Nữ tử đứng trước giường, cúi người chăm chú quan sát huyệt nhỏ của Thẩm Tĩnh Thư đang khẽ khép mở, tay nàng ấy kéo nhẹ sợi lụa đỏ buộc vào cây trụ ngọc nhỏ bên trong.
Dịch thể tuôn tràn nhưng chỉ cần kéo nhẹ cây trụ ngọc ra một chút, huyệt nhỏ lại lập tức hút vào đúng vị trí ban đầu, chặt chẽ giữ lấy không buông.
"Theo lời các chủ, có lẽ Thẩm tiểu thư bẩm sinh đã như vậy." Kim Lăng không nhìn lâu, chỉ khẽ đoán: "Cần phải cẩn thận yêu thương, mới không làm tổn thương nàng."
Nữ tử khẽ ừ một tiếng, nói: "Nếu không phải lần đầu dùng bí dược, ta e rằng ít nhiều cũng sẽ khiến nàng đau."
Kim Lăng mỉm cười: "Các chủ thương yêu như vậy, dù không dùng đến 'Hợp Hoan', chắc chắn cũng chẳng nỡ làm tổn thương Thẩm nương tử."
Ngừng lại một chút, Kim Lăng tiếp lời: "Cũng coi như Thẩm nương tử có phúc phận. Trên đời nam nhân phần nhiều thô bạo, nếu thật sự gả cho một lang quân nào đó, chẳng cần bàn đến chuyện sau này, chỉ riêng việc nàng cần được âu yếm cẩn thận thế này mới có thể hợp phòng, e rằng trên giường khó tránh khỏi chịu khổ."
Nữ tử gật đầu đồng tình, rồi dịu dàng nhìn Thẩm Tĩnh Thư, nhẹ nhàng rút cây trụ ngọc nhỏ đang giữ chặt nơi tư mật của nàng ra.
Nhận lấy khăn nóng từ tay Kim Lăng đưa, nữ tử cẩn thận lau sạch dịch nhầy tràn ra giữa hai chân Thẩm Tĩnh Thư, sau đó bảo tỳ nữ mang đồ lên.
Kim Lăng liếc nhìn vật dụng trên khay, đó là một cây gậy trúc nhỏ nhắn, đầu gậy có gắn một viên ngọc tròn nhỏ xinh.
Viên ngọc tròn chỉ lớn bằng ngón tay út, Kim Lăng lập tức hiểu nữ tử định làm gì, thầm nghĩ: Thẩm nương tử sau khi dùng những loại thuốc bổ này, lại thêm sự dẫn dắt tỉ mỉ của các chủ, sau này ngoài các chủ ra, e rằng chẳng còn ai có thể khiến nàng nếm trải sự mê đắm trên giường được nữa.
Nữ tử vươn ngón giữa, chà xát liên tục trên hai cánh hoa mềm mại, rồi để ngón tay chìm trong lớp cánh ấy, cảm nhận sự ôm ấp, vuốt ve qua lại, khiến nó thấm đẫm dịch thể trơn nhầy.
Đôi tay thon dài như ngọc, trắng trẻo và mềm mại, móng tay được cắt tỉa tròn trịa, gọn gàng. Đôi tay đẹp đẽ và tinh tế ấy, nữ tử đã dùng để khiến Thẩm Tĩnh Thư đắm chìm trong cảm giác mê ly đến quên cả trời đất.
Đầu ngón tay lại thành thạo tìm đến huyệt nhỏ, dù đã được kích thích suốt một thời gian dài nhưng ở lối vào vẫn chật hẹp như lúc ban đầu. Thân thể Thẩm Tĩnh Thư đúng là khiến người ta phải thèm khát đến nỗi không thể cưỡng lại.
Nữ tử lợi dụng sự trơn ướt, đưa ngón tay nhẹ nhàng tiến vào, cảm nhận từng nếp gấp nơi thành huyệt, thăm dò sâu hơn vào bên trong.
"Ưm... A~"
Khi ngón tay xoay tròn, chậm rãi rút ra, Thẩm Tĩnh Thư vừa có phản ứng, nữ tử liền dừng lại, nhẹ nhàng mơn trớn một chút, xác định vị trí nhạy cảm nhất của nàng, đồng thời cho nàng một khoảng thời gian để thở, tránh để cơn cao trào cuốn nàng đi mất.
Bên trong huyệt thịt siết chặt vô cùng, ngón tay của nữ tử bị ôm trọn đến mức việc rút ra cũng trở nên khó khăn. Tuy vậy, nàng ấy vẫn rất kiên nhẫn, mỗi lần bị thít chặt, liền dừng lại để Thẩm Tĩnh Thư giữ lấy, chờ lớp thịt bên trong từ từ thả lỏng một chút, rồi mới tiếp tục rút ra ngoài.
Khi ngón tay cuối cùng cũng được rút ra, vài giọt dịch trong suốt nhỏ xuống. Kim Lăng đưa khăn cho nữ tử lau sạch, rồi tiện tay đưa thêm một chiếc khăn lụa thấm nước lạnh để nàng ấy dùng.
Nữ tử gấp chiếc khăn lụa lại, nhẹ nhàng đặt lên nơi tư mật của Thẩm Tĩnh Thư, để giảm bớt độ nóng của nơi đó.
Cuối cùng, nàng ấy cầm lấy cây gậy trúc nhỏ từ khay của một tỳ nữ khác, tháo chiếc khăn lụa ra, dùng hai ngón tay tách nhẹ miệng huyệt, rồi cẩn thận đưa viên ngọc chỉ bằng ngón tay út vào bên trong.
Viên ngọc nhỏ bé như vậy, vốn dĩ không mang lại cảm giác lạ lẫm gì nhưng huyệt nhỏ của Thẩm Tĩnh Thư quá chật hẹp, ngay lập tức đã hút chặt lấy nó.
Nữ tử nắm lấy cây gậy trúc nhỏ, nhẹ nhàng đẩy sâu thêm một chút, vừa vặn chạm tới điểm nhạy cảm gần cửa huyệt nhất, rồi chậm rãi xoay tròn, mơn trớn một cách tinh tế.
Huyệt thịt lập tức trở nên nóng bừng, nữ tử chăm chú quan sát, phát hiện nó siết chặt lấy cây gậy trúc nhỏ, liền ngừng lại rồi đắp khăn lạnh lên để hạ nhiệt.
Cứ như vậy lặp đi lặp lại, từng chút một tiến sâu hơn, trì hoãn sự cao trào, đồng thời rèn luyện khả năng co giãn của huyệt thịt, nâng cao ngưỡng cảm giác. Sau này, khoái cảm trong những cơn cao trào của Thẩm Tĩnh Thư sẽ càng kéo dài và mãnh liệt hơn.
Người đẹp đang say ngủ, đôi má ửng hồng, hơi thở dồn dập thấy rõ. Mỗi khi khoái cảm của nàng sắp bùng nổ, nữ tử liền dừng lại, khiến nàng mãi lơ lửng ở ranh giới của cao trào.
"Ưm... Ưm ~"
Dịch thể trong suốt không ngừng trào ra từ miệng huyệt nhỏ, làm ướt đẫm toàn bộ nơi tư mật và khe mông. Nữ tử dùng cây gậy nhỏ từng bước dẫn dắt, kéo nàng qua lại giữa lằn ranh của khoái cảm, khiến cơ thể nàng chìm đắm trong cảm giác vừa chịu đựng vừa say mê.
Khi cảm giác tĩnh lũy đã gần đủ, nữ tử bất ngờ mạnh mẽ đẩy sâu, cầm cây gậy nhỏ dùng sức kích thích những điểm nhạy cảm, đưa đẩy qua lại, thâm nhập vào lớp thịt huyệt mềm mại, non tơ.
"A ~"
Thẩm Tĩnh Thư co rút bụng dưới, thịt huyệt bất ngờ siết chặt lại. Nữ tử mạnh mẽ rút gậy ra, dòng dịch trong suốt ào ạt trào ra, kèm theo một luồng chất lỏng bắn thẳng lên, văng cả vào chiếc mặt nạ của nàng ấy.
Nữ tử cũng không tỏ ra khó chịu, chỉ khẽ lau đi, sau đó cẩn thận thoa thuốc lên huyệt nhỏ của Thẩm Tĩnh Thư, rồi lại đặt cây trụ ngọc nhỏ vào như cũ.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro