Chương 13 (cuối)
Một năm trời tiếp tục trôi qua.
Sinh nhật lần thứ năm của Andrea đã đến. Cô bé không có nhiều bạn tại đây vì chỉ ở nhà nên mọi người quyết định tổ chức một bữa tiệc mừng chỉ toàn là người thân trong căn biệt thự. Đợi đến khi Andrea lớn hơn một chút thì họ mới công khai mọi chuyện với giới truyền thông và cho cô bé đến trường như bao đứa trẻ khác.
Hôm nay Eva cũng dành thời gian để tới dự sinh nhật cháu gái. Sau khi Andrea thổi nến, ước một điều ước, màn tặng quà được bắt đầu. Bốn món quà đầu tiên từ ông bà nội Goldman, mẹ Emma và dì Eva không chỉ là đồ chơi nữa mà còn bao gồm cả sách để cô bé có thể tự đọc sau này.
Andrew vẫn chưa tặng gì cho con gái mình. Andrea vội chạy đến bên chiếc xe lăn và vòi vĩnh:
– Bố ơi, quà của con đâu?
– Chờ một chút đã, con yêu. Bởi vì món quà này cực kì đặc biệt, không chỉ đối với con mà còn với tất cả mọi người nữa!
– Ồ, chắc là đắt tiền lắm phải không? – Đạo diễn Adam hỏi.
– Không, là vô giá ạ.
Nói rồi, Andrew đứng bật dậy khỏi chiếc xe lăn trước ánh mắt kinh ngạc của những người có mặt ở đó... Emma lấy tay che miệng, còn Andrea thì nhảy cẫng lên vui sướng.
– Bố! Bố đứng được rồi! Bố đã trở thành búp bê Ken rồi!
– Chúc mừng con trai! – Ông bà Goldman hạnh phúc nói.
– Em cũng chúc mừng anh, Andrew. – Eva xúc động.
Emma vẫn chưa thốt ra được lời nào. Cô từ từ bước đến, sau đó ôm chầm lấy Andrew và khóc thật nhiều.
– Anh đứng được...
– Chưa hết đâu, Emma à. Andrea, bố không chỉ giống như búp bê Ken của con, mà còn hơn anh chàng đó nữa đấy!
Andrew nhẹ nhàng buông Emma ra, bước vài bước lùi về phía sau, rồi lại tiến trở về phía trước.
– Bởi vì bố đã có thể cùng con đuổi bắt mấy chú chim mòng biển được rồi!
– Vâng, con biết ngày này cũng sẽ đến mà!
– Em vẫn chưa thể ngờ là anh hồi phục nhanh đến như vậy. – Emma bây giờ mới lên tiếng.
– Thì chính nhờ em và Andrea nên anh mới có động lực để chẳng bao giờ từ bỏ. Anh không muốn nhìn thấy em vất vả chăm sóc anh cả đời, mà anh muốn bản thân mình phải tự tay chăm sóc, bảo vệ được cho gia đình bé nhỏ này.
– Phải rồi, chúng ta không thiếu tiền. Chắc là bố mẹ sẽ phải lánh xa thế giới nổi tiếng để dành trọn thời gian bên người thân thôi. – Diễn viên Amy nói.
– Ừ, bố cũng nghĩ vậy. – Đạo diễn Adam nhìn vợ trìu mến.
Bố mẹ Andrew khoác vai và trao nhau một nụ hôn nhẹ. Eva mỉm cười khi nhìn thấy cảnh ấy, nhưng cũng có chút thoáng buồn.
– Mọi người thật hạnh phúc khi có ai đó để sống bên cạnh. Cháu chỉ cô đơn một mình nên chắc chưa thể từ bỏ nghiệp diễn được rồi.
– Em hãy nhanh chóng tái hôn đi! – Andrew vỗ vai Eva đáp – Anh đã đi trước em một bước rồi nhé.
– Ý anh là... Anh đang cầu hôn em gái song sinh của em sao hả Drew?
– Cầu hôn gián tiếp. Vì vậy nên, Emma, em không cần phải trả lời anh trực tiếp đâu.
– Okay. Andrea, mau trả lời bố con hộ mẹ nào!
– Bố cưới mẹ nhé? Mẹ đang mong chờ lắm đấy ạ!
– Tất nhiên rồi, con yêu.
Cùng lúc đó, Andrew đặt một nụ hôn thật dài lên môi Emma...
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro