1

Trời nắng trong xanh cây bao quanh chim bay tung tăng thì tại một ngôi nhà vừa to vừa sang trọng truyền đến một giọng nói.

" Hùynh Thị Thanh Thủy đứng lại đây cho ta. Trời ơi! Cái đứa con này đứng lại". Tiếng la của ông hội đồng Hùynh

"Ông ơi! Ông đừng đuổi nữa coi chừng mệt đó chồng à". Tiếng bà hội đồng đang khuyên chồng đứng lại

" Mới sáng sớm sao cha lại rược con, con có làm gì đâu cha :((". Tiếng cô hai Thủy chạy với sự truy đuổi của cha mình và đây không ai khác là nhà nhân vật chính của chúng ta.

Hùynh Thị Thanh Thủy là con gái duy nhất của ông Huynh và bà Trần 2 người là ông bà hội đồng giàu nhất cải làng Đại Hoà. Nhưng họ không độc ác, toang tính như những nhà hội đồng khác, họ rất hiền lành và hay giúp đỡ người khác, đối xử với người làm cũng rất tốt. Trong khi người ta năm thê bảy thiếp, thì ông hội đồng đây chỉ yêu thương mỗi bà hội đồng. Họ rất được mọi người trong làng yêu quý.

Một lúc sau

"Tao hết sức theo mày rồi con. Ngồi xuống uống miếng trà xong cha dới con nói chuyện he con gái. Vợ ơi! Chắc mình mệt rồi ngồi dới tui". Ông hội đồng không chạy nữa mà đã ngồi xuống vì mệt và kéo bà hội đồng sau đó gót cho vợ mình 1 ly nước

" Mai mốt đừng có chay theo nó nữa. Ông cũng không còn thanh niên trai tráng nữa lỡ bị gì sao đa". Bà hội đồng lên tiếng mắng yêu chồng mình trước con mắt trầm trồ của của con gái

" Tui biết rồi mà. Nhìn dị đó chữ tui khoẻ như trâu sinh thêm em cho con hai con được nữa là ". Ông hội đồng vừa nói vừa trêu vợ mình

"Ông này già rồi nói dị khum sợ con gái cười dô mật". Bà hội đồng ngại ngùng nói

" Thôi con xin hai người tha cho con đi mà đừng làm trái tim yếu đuối mong manh này thêm đau khổ nữa huhu :((". Sau khi chứng kiến một mạng tình cảm của cha má mình thì cô đã chịu không nói rồi

"Đúng rồi ! Thủy sao hồi sáng mày lại đi chọc ghẹo con gái người ta hả con . Làm dị không biết kì hả con " Đột nhiên ông hội đồng lên tiếng

" Con không có chọc ghẹo cô ấy con chỉ giúp cô ấy thôi. Nảy á thấy mấy thằng kia kìa nó nhìn con người ta như rớt 2 con mắt luôn. Con sợ cô ấy bị dì nên đi theo rồi nói chuyện ai mà ngờ người ta nói con đi chọc ghẹo". Chuyện là vậy mà ai cũng nghĩ cô đi chọc ghẹo người khác mà sao không nghĩ cô giúp cô gái đó chớ. Hừ đáng giận

" Ai kêu con cử suốt ngày long bong ngoài đường làm người ta nghĩ con là không đàng hoàng thui chớ. Trách ai bây giờ". Bà hội đồng vừa nói vừa đưa quạt cho chồng mình quạt cho mình

" Má sao má nói con dị. Con là con của má mà ". Cô bắt đầu mè nheo dới má mình

" Má có nói mày con lụm hả. Đồ điên khùng! Mình ơi tui muốn đi ra vườn mình đi dới tui ha mình". Bà hội đồng vừa nói vừa đứng lên đi ra trước

" Mình chờ tui chút nha. Con đó mai mốt bớt long bong lại để người ta nhìn ra được cái tốt chút " Vừa đứng lên ông vừa nói. Sau đó bỏ lại đứa con bơ vơ tội nghiệp đang nhìn họ trân trân

"Ở cha má...." Cô sầu não

Ở một nơi khác

" Con gái hòi nảy cha má nghe con bị cô hai Thủy chọc ghẹo sao, có sao không con". Vợ chồng nông dân kia lo lắng hỏi thăm con gái của họ

" Dạ con không có bị dì đâu cha má, cô hai Thủy cũng đâu có làm gì con đâu. Chắc tại người ta nghĩ cô hai hay long bong rồi ghẹo con thôi. Chứ con thấy cô hai bình thường mà". Ngọc Thảo trả lời cha má mình

Nguyễn Lê Ngọc Thảo con gái duy nhất của ông bà Nguyễn họ chỉ là nông dân bình thường ngày ngày làm thuê làm mướn, lâu lâu có được mớ cá mớ rau đem ra chợ bán. Ngọc Thảo thấy thương cha má nên cô hay đem rau hay cá ra chợ bán hoặc ra đồng tiếp cha má một phần tuy nghèo khó nhưng họ sống rất hạnh phúc và xóm làng yêu mến

" Thôi chuyện không gì mình dô ăn cơm thôi " ông Nguyễn lên tiếng

"Dạ cha má"



















Hôm nay sao khi bán hết mớ cá mà cha nàng mới kiếm hồi đêm. Đang trên đường về nhà đột nhiên có 2 thanh niên chặn trước mặt nàng.

" Hai anh làm gì dị, tránh ra cho tui về ". Ngọc Thảo lên tiếng khi bị chận đường

"Cô em xinh đẹp. Hôm qua nếu không phải có cô hai Thủy đi cùng em thì hai anh đây đã đưa em dề nhà làm dâu của cha má anh rồi đa. Hôm nay em đi chơi dới hai anh đi". Một tên lên tiếng nói

" Tui không biết hai người mau tránh ra không là tui là lên hai người xàm sở tui đó". Nàng bắt đầu sợ hãi lùi về sau

" Em la đi thử xem ở đây ai dám làm gì hai anh đây". Hai tên đó bắt đầu dồn nàng lùi về sau.

Bỗng từ đâu bay xuống hai trái xoài non bay trúng đầu cả hai tên

" Khốn kiếp là ai dám chọi ông đây có biết hai ông đây là con của hội đồng Đào không. Là kẻ não"

" Chị đây không cần biết là đào hang đào gì hết, chị đây khum sợ nha bé ơi mà bọn mày ban ngày ban mặt mà đi ức hiếp con gái nhà người ta là tao thấy không ưa con mắt rồi". Cô vừa từ trên cây nhảy xuống nói dới tụi nó, kèm theo đó là nắm tay của nàng để cho nàng đứng phía sau

" À tụi em đâu có làm gì đâu cô hai Thủy chỉ là cô em này quá xinh đẹp nên tụi em chọc ghẹo chút đó mà". Tên kia bắt đầu luyên thuyên

" Dạ đúng rồi có không có làm gì đâu". Tên còn lai phu hoa theo

" Chị đây không cần biết, giờ hai đứa bây đi khuất mắt tao, không thì đừng trách ai vô tỉnh ". Cô lên tiếng đuối chúng đi

"Dạ em thưa cô hai đi ạ". Hai tên kia vừa nói xong vừa chạy

" Con cảm ơn cô hai ạ". Lúc này nàng bắt đầu lên tiếng

" Con cái gì mà con, em nhỏ hơn tui có 1 tuổi mà xưng con, ý em là tui già rồi hả". Cô bắt đầu chọc nàng

" Dạ không có, con không dám thưa cô" Nàng sợ sệt nói

" Kêu tui là chị Thủy, không được kêu cô hai rồi xưng con. Nào 123 nói lại đi"

"Dạ chị Thủy". Nàng nói mà giọng run run

" Dị không phải tốt hơn không". Cô vui mừng ra mặt

" Mà sao cô ở trên cây xoài dị, nãy có nhảy xuống không sợ té sao ?". Nàng hỏi cô

" Tại tui rảnh quả không gì làm đó, tui muốn làm khỉ leo cây nên mới ở trên đó được không". Cô trả lời nàng

" Dạ đâu ai muốn làm khỉ đâu cô". Nàng vừa bật cười thì nhở ra có đứng đây nên liên tất nụ cười rồi trả lời

" Nói chớ tui chờ em đó"

" Chờ em ! Chờ em làm gì ạ". Nàng thắc mắc hỏi cô

" Hôm qua đám hồi nãy nhìn em quá trời luôn, tui biết tụi nó có ý xấu dới em á, cái tui mới đi lại nói chuyện giã là dơi em để tụi nó không tới gần em, mà bữa nay tụi nó dám tới gần định làm chuyện bậy nữa chớ. Mà cũng vì dị mà tui bị cha tui la đó". Nghĩ tới cảnh mình giúp người ta mà bị nghĩ là chọc ghẹo con gái nhà người ta à. Tức quá trời tức

" Dạ con xin lỗi cô hai, làm cô hai bị la ". Nàng vừa thấy vui vừa thấy có lỗi vì mình mà cô bị la

"Dì dù cái gì con hả nói lại tụi nghe"

"Dạ em xin lỗi chị". Thấy mình hở nàng nói lại

" Em có lỗi gì đâu mà phải xin tại người ta nghĩ tui hay long bong nên tưởng ghẹo em thôi". Cô nói ra trong rất mình thường

" Dạ chị đâu có xấu đâu em thấy chị tốt mà, đợt em thấy chị giúp bà Tư lợp lại cái mái nhà mà".

" Em thấy hồi nào ai cho em thấy, người ta làm giấu rồi thấy chi "

" Mà thoi sắp chiều rồi dề nhà đi kìa, không là tụi nó quay lại giờ, tụi nó sẽ bắt em đi bán qua biên giới. Giống cha tui nói đó đa". Cô bắt đầu nói lời đùa giỡn với nàng

"Dạ em dề nhà nha chị". Nàng lễ phép chào cô rồi đi. Lúc đi vừa cười vừa suy nghĩ đến cô hai Thủy

Sau đó mỗi người một đường về nhà mình








_________________________________________

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro