Chap 7


Hôm nay là ngày khối trung học thi khảo sát các môn cơ bản đầu năm.

Ahn Yujin tự tin bước vào phòng thi, cũng tự tin bước ra khỏi phòng thi.

Thiên thần Kim Minju của em đã nói em chỉ cần làm đúng được 60% là sẽ qua thôi. Em tuyệt đối đặt niềm tin (mù quáng) vào người đã soi sáng con đường tri thức cho em gần một tuần nay.

"Yujin, em làm bài thế nào?"

Vừa nghĩ đến một cái là thiên thần đã hiển linh rồi. Ahn Yujin hớn hở chạy đến trước mặt Minju, bộ dáng khoe ra thật giống như cún lớn muốn được chủ vuốt đầu khen ngợi.

"Em phát huy vượt mức bình thường luôn á chị Minju, chị dạy cái gì em đều nhớ hết"

"Vậy là tốt rồi, xem như chị cứu vớt thành công một đứa nhỏ não tàn. Chị phục mình ghê!!!!"
Minju thở phào nhẹ nhõm.

Yujin:.......

"Để em mời chị đi chơi một ngày nhé, coi như trả ơn chị cứu em một phen."

"Rồi lại như lần trước thì là báo oán chứ trả ơn gì hả em"

Yujin:........ Coi như em thua chị.

"Chỉ là đi ăn một bữa thôi mà, chị yên tâm. Mấy hôm nay vất vả nhiều rồi, em cũng muốn xả hơi chứ."
Yujin cười cười,hẹn người đẹp đi ăn một bữa thôi mà cứ như tra tấn tinh thần thế này.

"Nghe chữ muốn xả hơi của em là chị đã thấy điềm bất thường rồi"
Kim Minju tiếp tục thẳng tuột mà nói ra suy nghĩ của mình. Cô hoàn toàn không có ý gì đâu, chỉ đơn giản là bị buổi đi dạo dạo lên tận văn phòng hội sinh viên gây ấn tượng sâu đậm quá thôi.

Yujin ôm ngực đập đầu vào tường. Kim Minju chị thật sự quá tốt, chỉ cần bỏ đi đôi môi phun châu nhả ngọc kia thì có thể làm thiên thần được rồi.

Đáng tiếc con người là không có hoàn mĩ đâu.

Chị rốt cuộc giống ai trong nhà mà lại cục xúc thế hả ?!!!!

Ahn Yujin trăm mối ngổn ngang trong lòng, không hề nhận ra đằng sau lưng em, một thân ảnh cao ráo mang theo lo lắng chạy tới cửa phòng thi. Nhưng rồi nhận ra em đang cười vui vẻ cùng người khác, lại lặng lẽ nhắm mắt quay đi.

__________________________



Phòng họp hội sinh viên

Kwon Eunbi cân nhắc xấp công văn mới nhận được từ hiệu trưởng, lên tiếng với Chaewon ngồi bên trái

"Chaewon à, Minju đâu? Khảo sát đầu năm khối phổ thông hôm nay là xong đúng không?"

"Chân mọc trên người con bé, nó muốn đi đâu ai quản được"
Kim tiểu thư như bị chọc vảy ngược, mở miệng ra là châm chích, bất chấp cấp trên quyền năng đang hỏi mình.

Eunbi thật sự nghi ngờ có phải mình hiền quá rồi không, nên tụi nó mới leo lên đầu mình ngồi như thế. Một đứa tối ngày làm mình tăng xông, một đứa mở miệng ra là dỗi người.

"Kim Chaewon, chú ý lời nói của mình đi. Chị thấy em thân thiết với Kim Minju, nên muốn em liên lạc với em ấy, hội sinh viên có việc cần nhờ."
Kwon Eunbi nghiêm khắc nhắc nhở. Hội sinh viên là bộ mặt của trường, con bé cục xúc trong nhà thì được, nhưng quen thói động đến là phát nổ thì không được, phải chấn chỉnh.

"Con bé đó thì thân thiết cái gì chứ"
Kim Chaewon bĩu môi làu bàu. Kẻ đáng ghét nào đó ba ngày hai đầu chạy đi tìm người khác, còn nói thân thiết, bổn tiểu thư không thèm.

"Vậy để em gọi cho, em có số của em ấy nè"
Kang Hyewon nãy giờ đơ mặt ngồi đối diện Chaewon tính toán sổ công quỹ đột nhiên giơ tay nhận việc.

"Làm sao em/chị có số của em ấy hả?????"

Hai thanh âm bất đồng nhưng cùng một cảm xúc <phẫn nộ> như muốn thổi văng luôn cô Kang với phát ngôn gây sốc của mình.
Kang Hyewon toàn bộ học viên nữ của cái trường này đều cùng em có một chân đấy à?

"Cũng chỉ là ké tý danh tiếng của Chaeyeon thôi mà. Minju thích Chaeyeon như thế, em, Yena, Yujin đều trao đổi liên lạc với em ấy hết"
Hyewon nhún vai tỏ vẻ rất hiển nhiên. Không cảm thấy thông tin mình vừa đưa ra có gì lạ.

Đầu bên kia.....

Kim Chaewon nghiến răng, một cái Ahn Yujin còn chưa đủ, lại đến Lee Chaeyeon

Kwon Eunbi toát mồ hôi, cảm giác như lửa muốn đốt lan ra mấy nhà rồi .

Cùng còn may Sakura không có ở đây.

"Nhưng chị tìm Minju có việc gì ạ?"
Hyewon hỏi.

"Là hoạt động quay chụp tuyên truyền thường niên của trường. Chị định để Minju và Kkura đại diện năm nay."


"Nhưng Sakura unnie kiêm nhiệm quá nhiều việc rồi, sức khỏe chị ấy... chịu được sao?"

Kim Chaewon cau mày. Chỉ đạo ban phát thanh, giám sát ban thư viện,quản lý diễn đàn học viện, kiểm tra vật tư, người thay thế Eunbi unnie nắm trùm trường khi vắng mặt,.....
Chaewon không hiểu thế lực thần kì nào khiến Sakura làm tốt từng đó việc mà vẫn duy trì điểm số ở hàng top.

Nếu Kim tiểu thư biết con người này ấy vậy mà vẫn rút ra được thời gian chơi game thì.....

"Vậy mấy đứa ở đây giúp được không?"
Eunbi đưa mắt nhìn hai người cũng đang giấy tờ chồng chất quanh bàn kia.
Một đứa kiêm nhiệm cả trưởng ban nghiên cứu lẫn thủ quỹ.
Một đứa kiêm nhiệm cả trưởng ban văn thể lẫn tổ chức sự kiện.

Và một hội trưởng trên đối phó yêu sách của hội đồng giáo viên, dưới chăm sóc cả mấy nghìn học viên, trong đại diện trường tiếp đón sinh viên trao đổi, du học sinh,ngoài lãnh đạo đoàn thể đi chinh nam phạt bắc, mang danh tiếng về cho trường.

Tuy nói là vẫn có hệ thống ủy viên của từng lớp giúp đỡ, nhưng là....

"Chúng ta thiếu nhân lực trầm trọng"
Kang Hyewon lên tiếng. Vấn đề gốc rễ của hội sinh viên bao lâu nay. Lên cấp đại học, tất cả sinh viên dường như đều muốn bung lụa với sở thích hay sở trường của mình qua hàng chục clb đa dạng văn-thể-mỹ. Không phải ai cũng muốn đâm đầu vào làm công việc quản lý áp lực lại khô khan của hội sinh viên, dù có rất nhiều quyền lợi ở trong đó.

Đã thế hội sinh viên còn có tiêu chuẩn cao, kết quả là những người đứng đầu phải kiêm nhiệm nhiều việc như thế này

"Cố lên mấy đứa, mỗi lần kết thúc đợt quảng bá, luôn có người sẽ bị chữ sắc câu mất hồn mà bước chân vào chốn địa ngục này thôi"

Eunbi mang ra một tia hi vọng nhỏ nhoi cho hai đứa trẻ đáng thương dưới trướng mình kia. Chính hai đứa nó cũng bị trúng lời nguyền của cô du học sinh Nhật nổi tiếng và hoa khôi quốc dân vào năm ngoái rồi sa chân vào đây chứ đâu.

"Minju và Kkura năm ngoái làm một cặp visual thành công như thế rồi, ngay cả hiệu trưởng cũng không muốn đổi người, trừ phi xảy ra tình huống bất khả kháng"

Eunbi nói tiếp. Thực ra cô cũng lo Kkura đang quá sức.

Nhưng bản thân Sakura một khi đã muốn giấu, không ai biết được cảm giác thật của con bé là gì. Bình thường trông như hỉ nộ ai nhạc đều hiện hết lên mặt, nhưng nếu thật sự khó chịu lại sẽ che đi đằng sau những biểu cảm dễ thương sinh động đó.

Nghe hội trưởng nói đến vậy, Chaewon cùng Hyewon chỉ còn cách tiếp nhận.

Chaewon lại quay về chính sự, mài dao soàn soạt tìm cách triệt hạ đối thủ lớn nhất trong nhân sinh cuộc đời giàu có huy hoàng của mình - Lee Chaeyeon.

Hyewon chậm rì rì đi kiếm điện thoại liên lạc với Minju. Nói chuyện với mỹ nữ Kang Hyewon rất vui lòng, nhưng mỹ nữ mà có quá nhiều kẻ thủ ác vây quanh thì... Cô rút lui.

Hyewon còn chưa kiếm được điện thoại thì chuông đã reo từ phía bàn hội trưởng hội sinh viên.

Eunbi nhận điện thoại, gương mặt bày ra 7749 biểu tình. Cuối cùng hết sức bất đắc dĩ nhìn xuống Chaewon và Hyewon đang ngơ ngác

"Tạm thời chưa cần gọi Minju vội, tình huống bất khả kháng xảy ra rồi"









































Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro