C9. Kỳ lạ
Chaeyoung phát hiện mấy ngày gần đây Lisa đều cư xử thần bí, thỉnh thoảng đi ra cửa dòm ngó, giống như là đang chờ cái gì. Nhưng như vậy thì càng kì lạ hơn, vì mọi khi mua hàng cô không quan tâm lúc nào thì nó tới, chỉ lo viết mã hay nghe nhạc, lúc nào cũng là nàng mở cửa nhận hàng.
“Lisa, cô đang chờ cái gì à?” Cuối cùng Chaeyoung thắc mắc đành hỏi.
Nhìn Lisa cứ vài phút lại tới cửa nhìn ra, bảo người khác không để ý cũng khó. Hơn nữa nhìn cô như có tật giật mình, lén la lén lút, lẽ nào cô lại mua thứ gì quái dị sao?
“Hả? A….ha ha ~ không có gì đâu!” Lisa nghe hỏi càng hoảng sợ, không nghĩ Chaeyoung nhạy cảm như thế, như là bị nàng nhìn thấu rồi ấy.
“Ờ. Vậy à!” Chaeyoung tuy rằng không tin Lisa lắm, nhưng thấy cô không tiện nói, cũng không truy hỏi nữa.
Thấy Chaeyoung không hỏi gì thêm, Lisa thở dài một hơi, rồi giả bộ chăm chú vào máy tính.
Đính đoong đính đoong ~
Gần giữa trưa, chuông cửa vang lên, Chaeyoung đã quen định đứng dậy ra mở cửa, lại bị Lisa chạy nhanh như gió phóng vượt qua, nên ngây người đứng đó nhìn cô.
Lisa……từ lúc nào mà chủ động như vậy thế?
“Tôi tới tôi tới đây ~”
Lisa nhanh chóng ra mở cửa, ngạc nhiên khi thấy là ông chú giao đồ ăn, lập tức hiện vạch đen trên trán.
“Ô. Tiểu Li hôm nay thật đúng là nhanh nha. Thế nào mà gọi cửa là ngươi ra mở? Chaeyoung đâu?” Ông chú giao hàng cười ha ha hỏi, không ngờ hôm nay thấy Lisa mở cửa a.
“…..Ài~~…” Lisa không nói gì, thất vọng đem đồ ăn vào nhà.
Chaeyoung buồn cười nhìn gương mặt ủ rũ của Lisa, càng thêm tò mò không biết thứ gì khiến cô bận tâm như thế.
Rốt cuộc, không bao lâu sau chuông cửa lại reo. Lisa lao ra nhận hàng, chỉ thấy cô cầm cái hộp nhỏ trốn ở trong phòng, trên mặt tràn đầy tươi cười. Hơn nữa cô ngồi ở trong phòng đã lâu, thật không giống với thường ngày, nói cô ngồi dính tại máy tính thì còn có thể tin.
Hồi lâu sau, thấy Lisa ngượng ngùng đi tới trước mặt Chaeyoung, vẻ mặt vô cùng quái dị.
Chaeyoung ngẩng đầu hỏi: “Làm sao vậy?”
Ngày hôm nay Lisa…..thật sự là kì quặc nha!
“A…..cái này……tặng cho cô!!” Lisa từ sau lưng đưa ra một cái hộp được gói tinh xảo, có chút run run đưa tới trước Chaeyoung.
“Tặng tôi? Vì sao?” Chaeyoung không hiểu gì. Thế nào mà khi không lại tặng quà cho mình.
Lisa đem hộp nhỏ đặt lên tay Chaeyoung, rồi xấu hổ nói: “Ngày hôm nay……là sinh nhật của cô. Tôi lén đi tìm hiểu nên biết được.”
Tuy rằng Lisa dùng cách không hợp pháp để biết.
Tìm hiểu? Tìm hiểu như thế nào? Chaeyoung chưa nói qua với cô bao giờ mà.
Nhưng quan trọng với Chaeyoung không phải là chuyện này. Không biết đã bao lâu còn có người nhớ tới sinh nhật nàng, lại còn tặng nàng quà, ngay cả nàng đều quên sinh nhật của mình. Nếu vừa rồi Lisa không nói, nàng cũng quên hôm nay là sinh nhật mình.
“Cảm ơn……….” Chaeyoung cảm động viền mắt ngấn lệ. Trong lòng tràn ngập ấm áp.
“Hắc hắc ~ mau mở ra xem đi. Hy vọng cô thích!” Lisa cười nói.
Lúc đó ở trên mạng thấy món đồ này, lập tức liền nghĩ tới Chaeyoung, thứ này thật sự rất hợp với nàng, cho nên Lisa không do dự mà đặt mua. Là vì nàng mà mua về đó.
Chaeyoung cẩn thận mở hộp quà. Bên trong là một sợi dây chuyền ánh bạc vô cùng tinh xảo, rất đẹp. Sợi dây đặc biệt khiến Chaeyoung không muốn buông ra. Cả người đều bị dây chuyền thu hút. Tuy rằng bên ngoài có rất nhiều sợi dây chuyền đẹp, nhưng so với cái này thì vẫn còn kém.
Lisa cười nhìn Chaeyoung. Đây chính là thứ cô lấy từ một nhà thiết kế độc nhất vô nhị. May mắn là cô ‘đoạt’ được, nhưng nếu không được thì cô cũng không ngại sử dụng một ít ‘thủ đoạn nhỏ’, chỉ cần có thể thấy Chaeyoung vui sướng là được rồi.
“Lisa…...dây chuyền này rất quý có phải không?” Chaeyoung phục hồi tinh thần lại, đột nhiên nghĩ tới dây chuyền tuyệt đẹp như vậy hẳn là giá trị rất lớn.
“A? Không đâu. Tôi nghĩ cũng không đắt lắm nha.” Lisa chân thành nói.
Lisa thực sự nghĩ như vậy, bởi vì cô dùng tiền viết một chương trình cho khách hàng để mua. Hơn nữa, Chaeyoung thích là tốt rồi. Ánh mắt hài lòng nhìn Chaeyoung.
Chaeyoung thấy nhãn thần của Lisa không giống là nói xạo, nhưng cái này thực sự là không đắt sao?
Lisa thấy Chaeyoung còn phân vân, cầm lấy dây chuyền nói: “Tôi giúp cô đeo! Đây là món quà đầu tiên tôi tặng cô. Lẽ nào cô định trả về? Như vậy tôi sẽ rất thương tâm!”
“Tôi…..Được rồi...Tôi nhận là được.” Không đành lòng thấy Lisa thương tâm, Chaeyoung xoay người lại để Lisa giúp nàng đeo sợi dây.
Bởi vì dây chuyền hơi ngắn, hai người phải tiến sát nhau, dường như cảm nhận được nhiệt độ cơ thể của đối phương, khiến Chaeyoung xấu hổ đỏ mặt, lần đầu cùng người khác ở gần như vậy.
Mà Lisa đang chuyên tâm đeo dây chuyền cho Chaeyoung, không nhận thấy tư thế ái muội của hai người.
“Được rồi!”
Lisa cài được hai móc dây chuyền vào nhau, lúc này mới thấy tư thế của mình và Chaeyoung.
Chaeyoung đỏ mặt ngượng ngùng cúi đầu nói: “Ừm…cảm ơn cô….”
Lisa nhìn gương mặt ửng hồng của Chaeyoung, kìm lòng không được vươn tay xoa lên, ánh mắt cực kì ôn nhu nhìn nàng.
Lisa như vậy làm cho nội tâm như nai con của Chaeyoung nhảy loạn, căng thẳng lấy tay đẩy cô ra.
“Chaeyoung………..” Lisa thâm tình khẽ gọi.
“Lisa….....….”
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro