2.13
Đã hai tiếng mười lăm phút sau khi buổi livestream của Thẩm Phán bắt đầu.
Trong camera giám sát, cảnh sát đã bắt đầu lục tục chạy tới hiện trường và dò xét phía bên trong.
Có lẽ bọn sẽ tìm ra nơi này trong vòng chưa đầy mười phút nữa.
Chaeyoung hạ đám người kia xuống, sau đó cậu ấy tóm lấy cổ áo của Daesang, anh ta bị dọa đến điên rồi: "Mày làm gì? Mày lại muốn làm gì?"
Chaeyoung mỉm cười: "Yên tâm đi, sắp kết thúc rồi, để tao làm báo cáo tổng kết nào."
Cậu ấy đẩy Daesang xuống đất rồi dùng bút lông viết lên trán anh ta.
Trên làn da trắng nõn của Daesang lập tức xuất hiện mấy chữ đen tuyền: [Kẻ hiếp dâm] [Kẻ giết người].
Chaeyoung đối xử với người ta rất bình đẳng, thế nên Hyori và Yuha cũng bị cậu ấy đè xuống.
Trên mặt Hyori là hàng chữ: [Kẻ đầu độc] [Kẻ giết người].
Còn Yuha là: [Ngược đãi mèo] [Biến thái].
...
Chiêu này không bạo lực, không đẫm máu, nhưng lực sát thương cực mạnh.
Hyori phản ứng rất mạnh mẽ, cô ta đâm lao nên phải theo lao: "Tôi chỉ muốn được đứng ở vị trí cao hơn thôi mà, tại sao lại đối xử với tôi như vậy? Tôi chỉ rót một ít thứ vào nước của Nora, là do sức chịu đựng của cô ta yếu quá nên mới tự sát thôi!"
Chaeyoung lạnh lùng nhìn cô ta.
"Cô chỉ ghen tỵ vì cô ấy cố gắng hơn cô, vậy nên cô mới phá hủy cuộc đời của cô ấy. Nhưng cô có biết tại sao cô ấy lại chấp nhất với việc ra mắt, muốn lọt vào top ba đến vậy không?"
Hyori ngây người.
Tôi sợ nhìn thấy gương mặt ghê tởm của cô ta thì tôi sẽ không nhịn được mà chạy tới đạp cô ta mất, thế nên tôi chỉ cúi gằm mặt.
Ai cũng biết, ba mẹ Nora không những ly hôn mà họ còn nhẫn tâm bỏ mặc hai đứa con gái của mình, thế nên Nora phải bươn chải từ rất sớm để em gái mình được đến trường.
Nhưng em gái của cô ấy đã nhảy lầu tự sát sau kỳ thi đại học.
Đến khi Nora đọc nhật ký của em gái, cô ấy mới biết con bé bị diễn viên Daesang ép buộc. Cô ấy đã đi báo cảnh sát, cũng đăng bài lên mạng, nhưng nhà họ Lee có quyền có thế nên giẫm nát cô ấy dưới chân rất dễ dàng.
Đúng lúc này, một người chuyên tìm kiếm những người có tiềm năng làm nghệ sĩ đã vừa ý với vẻ ngoài của Nora, thế là người nọ mời cô tham gia show sống còn kia.
Top ba được ra mắt sẽ có cơ hội được phỏng vấn trực tiếp, vì vậy, để có thể nói ra sự thật trước công chúng, để không ai có thể đè sự thật kia xuống được nữa, Nora đã cố gắng học tập, cố gắng luyện tập không ngừng nghỉ, thậm chí cô ấy còn đọc đi đọc lại những lời định nói trong buổi phỏng vấn trực tiếp.
Cô ấy luôn mong ngóng ngày đó sẽ tới, cứ như người lạc lối trong đêm đen vô tận đang chờ đợi mặt trời xuất hiện.
Nhưng tất cả đã bị lòng ghen ghét của Hyori phá hoại.
Nora không thể ra mắt, nhưng cô ấy vẫn muốn nói ra sự thật nhân lúc vẫn còn người hâm mộ mình.
Nhưng vì Hyori đã bôi đen quá nhiều, thế nên khi ấy, đám anti fan còn nhiều hơn cả fan hâm mộ của cô ấy, chẳng ai tin tưởng và quan tâm đến lời cô ấy nói nữa.
Nora quá đỗi tuyệt vọng, cuối cùng cô ấy lựa chọn con đường giống với em gái của mình.
Nhưng dù cho bóng tối bao trùm cả thế giới này, dù cho sự thật bị chôn vùi ở nơi thâm sơn cùng cốc thì vẫn có ngày được ánh sáng soi rọi.
Hyori ngã vật xuống đất, cô ta không ngừng lẩm bẩm: "Tôi không biết, tôi không hề biết..."
Daesang cũng biến sắc: "Là bọn họ tự sát, là do khả năng chịu đựng của bọn họ quá yếu thôi."
Những kẻ đốn mạt đều như vậy cả, dù có gây ra lỗi lầm thì họ chỉ biết đùn đẩy trách nhiệm mà thôi.
Nhưng không biết hối cải cũng chẳng sao cả, sẽ luôn có người dạy bọn họ cách làm người.
Nghe thấy tiếng tìm kiếm của đội cảnh sát, Chaeyoung và tôi liếc nhìn nhau, tôi nhướng mày ra hiệu, cậu ấy lập tức để lại dòng chữ [Thẩm Phán] ở trên tường mật thất, sau đó xoay người nhảy xuống đường hầm.
Mười phút sau, cảnh sát tìm đến nơi. Daesang bất lực nằm dưới đất nhưng vẫn phẫn nộ la hét: "Các người ăn không ngồi rồi hả? Sao lâu như vậy mới mò đến đây vậy?"
Hyori nắm chặt lấy tay cảnh sát, sợ hãi nói với bọn họ: "Các người mau bắt hắn đi! Hắn là kẻ sát nhân đó!"
Cảnh sát lạnh lùng liếc cô ta: "Đây là chuyện của cảnh sát chúng tôi."
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro