Chương 14
Kim Jennie thấy mình đang đứng giữa một nơi kì lạ, mặc trên mình bộ váy màu xanh phía trước váy có màu trắng, tóc nhỏ dài xõa xuống vai có màu vàng rực rất đẹp, còn cài một cái dây nơ điệu đà. Khoan, sao trông nhỏ lúc này chẳng khác gì cô bé Alice lạc vào xứ thần tiên vậy nè.
Đã vậy bên tai còn nghe nhiều âm thanh ầm ĩ giống như đội quân lá bài của nữ hoàng độc ác đang đánh trống hành quân vậy.
Mà sao hành quân lại nghe như ở phía dưới bụng nhỏ vậy ta, chẳng lẽ nhỏ đã ăn phải bánh biến hình khổng lồ rồi hay sao?
Ôi cha mẹ ơi, hình như nhỏ bị bọn lính này tập kích thì phải, bởi vì bụng nhỏ thấy khó chịu vô cùng, chắc lại bọn lính này phóng lao vào bụng đây. Đúng là khiến người ta nổi giận mà, coi bà đây giẫm đạp tụi bây thế nào nhé.
Nhỏ cúi đầu nhìn xuống, hoàn toàn không có quân lính nào hết, mà người nhỏ dường như còn thấp hơn cả ngọn cỏ. Hóa ra tiếng trống kia chính là tiếng cái bụng của nhỏ đang réo rắt biểu tình.
Rồi Jennie nhìn thấy từ xa, có một bàn bày đầy thức ăn, còn có một con thỏ có cái đồng hồ ngồi đó. Bụng đói khiến nhỏ mừng rỡ vội vàng lao ngay đến chiếc bàn, nhưng rồi nhỏ phát hiện nhỏ quá thấp bé so với cái bàn bèn gắng sức trèo lên, khi trèo lên được thì nhỏ thở không ra hơi luôn.
Nhưng nghĩ đến con gà đang bốc khói trên bàn, Jennie bèn cố sức đi đến. Vậy mà khi nhỏ vừa chạm vào con gà lập tức đứng dậy bỏ chạy. Miếng ăn đã dâng tới miệng rồi mà không ăn được khiến nhỏ không cam tâm quyết chí đuổi theo cho bằng được.
Đang lúc sắp chụp được con gà thì một con mèo bỗng nhiên xuất hiện, đây đúng là xứ sở thần tiên mà, nhưng nhỏ không quan tâm, quyết tâm phải ăn bằng được cái đùi gà, mặc dù cái đùi bự gấp mấy lần nhỏ lúc này.
Con mèo bỗng nhìn nhỏ cười gian xảo rồi búng tay một cái, Jennie bị văng ra xa, có cái gì cứ chọt chọt vào mông của nhỏ rất khó chịu.
- Này, mau dậy đi. Trời sáng rồi.
Giọng ai nghe quen quá vậy trời, Jennie cố mở mắt ra, gương mặt của Park Chaeyoung xuất hiện trước tầm mắt khiến nhỏ giật cả mình, trợn mắt kêu lên:
- Đồ biến thái, sao chị dám xông vào phòng tôi.
- Bé cái miệng lại đi. Nhìn lại xem đây là nơi nào. - Chaeyoung lấy khăn lau lau mồ hôi đáp.
Jennie nhìn xung quanh rồi nhớ lại, đêm qua nhỏ vào được nhà chú nhưng không vào được phòng Chaeyoung thì làm sao mà trèo vô phòng của mình được.
Phòng của chú thì khỏi nói rồi, cửa bị khóa là cái chắc, vì chú đề phòng nhỏ vào phòng nghịch phá làm hư máy móc của chú.
Căn phòng lớn giống phòng của anh trai nhỏ thì tên Chaeyoung ở, còn căn phòng nhỏ này, nhỏ đành vào ngủ tạm còn hơn là nằm ở ngoài sofa lạnh lẽo.
Nhưng trong đây có giường mà không nệm hay bất cứ cái gì khiến nhỏ ngủ chẳng ngon chút nào hết, khắp người nhức mỏi vô cùng.
Kim Jennie ném ngay ánh mắt giết người về phía Park Chaeyoung, thấy cô ta bận áo thun, quần thể thao, mang giày ba-ta trắng, giống như vừa đi tập thể dục buổi sáng trở về nhỏ nhớ lại cái mông bị ai đó đạp đạp, thì nhìn trên đôi giày trắng kia, tuy rằng sáng bóng, nhưng đế giày rõ ràng có vệt đen. Vậy mà cái tên này dám cả gan dám dùng nó đạp nhỏ. Jennie tức giận bắt đầu hoạt động cái miệng:
- Này cái tên khốn kia, tại sao tối hôm qua lại đóng cửa chứ hả, báo hại tôi không thể trở về phòng mình được, chị có biết hay không hả?
- Phải nằm ngủ cực khổ ở trên cái giường cứng hơn đá này, đã vậy còn không có mùng mền chiếu gối gì, mà trời thì lạnh lại nhiều muỗi.
- Tôi nói cho chị biết, nếu chẳng may tôi bị cảm lạnh hay bị sốt rét gì đó, tôi nhất định sẽ không tha cho chị đâu.
- Còn gào thét được như thế thì chắc chắn là không sao đâu, đừng lo. - Chaeyoung cười nhạt nói
- Nếu chị mà là em, chị không có tâm trạng mắng người đâu, bởi vì đã tới giờ đi học rồi.
Park Chaeyoung nhắc nhỏ mới nhớ, giờ trời đã sáng rồi, nếu nhỏ còn không mau về phòng nữa thì mẹ nhỏ chắc chắn sẽ biết đêm qua nhỏ không ngủ trong phòng.
Cũng tại cái tội lười của nhỏ mà thôi, huhu, phá nát hết mấy chục cái đồng hồ rồi. Ngày nào nhỏ cũng ca bài "Một chút nữa thôi" và tắt đồng hồ báo thức để tiếp tục nướng.
Cho nên sau khi n lần đồng hồ hư và n triệu lần "Một chút nữa thôi", mẹ nhỏ quyết định tự mình đích thân kêu gọi đứa con gái lười biếng của mình dậy.
===============
TO BE CONTINUED •~•
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro