Chương 62

Sáng sớm Park Chaeyoung thức dậy, vừa mở cửa ra đã nhìn thấy Kim Jennie đứng bên kia ban công vẫy tay chào cô. Nhỏ để hai tay lên đầu tạo hình trái tim mỉm cười nhép miệng nói ba chữ: "Em thích chị".

Chaeyoung ho khụ khụ một cái vì giật cả mình, và cũng có chút xấu hổ, người tỏ tình với cô cũng khá nhiều, nhưng toàn là e thẹn viết thư hay nói nhỏ, chứ ít ai tỏ tình trực diện thế này với cô.

Nhỏ vẫn đi theo xe Chaeyoung nhưng ở sau lưng của cô, nhỏ như là đang tụng kinh khi cứ nói liên tục ba chữ: "Chị. Em thích chị".

Đến khi nhỏ xuống xe, Chaeyoung vào lớp bị các bạn cười trêu ghẹo bởi vì trên lưng áo cô bị dán một tờ giấy ghi ba chữ to "Em thích chị" còn đính kèm chữ ký của Jennie nữa. Chaeyoung thật là vã mồ hội, cô chưa bao giờ bị tỏ tình bằng cách tấn công nhiều như thế.

Lúc đầu cô còn không để ý nhưng đến bây giờ thì đúng là không để ý cũng không được. Bởi vì khi ra về, nhỏ lại tiếp tục tụng kinh với ba chữ: "Em thích chị".

Park Chaeyoung cuối cùng không còn nhẫn nại nữa, cô dừng xe lại, quay đầu nhìn Kim Jennie nói với giọng bực tức:

- Em không thể đừng nói mấy chữ "EM THÍCH CHỊ" được à?

- Miệng là của em mà, sao không cho em nói, em có dùng miệng của chị để nói đâu. - Jennie biết rằng nhỏ đã có thể chọc tức được Chaeyoung rồi, nhỏ nhe răng cười đáo để đáp.

- Miệng là của em, nhưng tai là của chị đấy. Em cứ nói bên tai chị như thế, khiến tai chị đau hết rồi. Không khéo chị trở thành người khuyết tật vì em mất.

- Nói như chị vậy thì mấy nhà sư suốt ngày tụng kinh đều bị hai tư hết rồi. - Jennie bĩu môi đáp.

- Hai tư là gì? - Chaeyoung chau mày không hiểu tự nhiên nhỏ nói hai tư là sao.

- "Hai tư" nói lái là "hư tai" đó mà. - Jennie cười nham nhở giải thích.

- Tóm lại bây giờ em muốn gì mới chịu thôi cái trò này. - Chaeyoung thở dài hỏi nhỏ.

- Cho em một cơ hội. - Nhỏ nhanh nhảu đáp ngay như chỉ đợi Chaeyoung nói mấy lời này ra.

- Dù chị cho em một cơ hội, thì chị cũng không thích em. Chị chỉ xem em như là em gái thôi.

- Thì em đã nói là em sẽ tỏ tình đến khi nào chị thích em thì thôi mà.

- Nếu chị cứ khăng khăng bảo rằng chị không thích em trong khi đó chị chưa thực sự thử đón nhận em, không cho em một cơ hội nào hết thì làm sao biết em không hợp với chị.

- Trên thế gian này, có nhiều người không hợp với nhau, bắt đầu là oan gia của nhau, đến cuối cùng họ vẫn yêu nhau đấy thôi.

Nói đi nói lại, Chaeyoung vẫn là không nói lại cái miệng của Jennie.

- Tóm lại, chỉ cần chị cho em một cơ hội, thì dù sau này có thế nào, em cũng không được làm phiền chị nữa.

Jennie vội vã gật đầu, ánh mắt nhìn Chaeyoung đầy đợi mong.

- Được, vậy thì chỉ cần em khiến chị mở miệng khiến chị nói yêu em 7 lần, chị sẽ làm người yêu em.

Park Chaeyoung lập tức nghĩ ra một điều kiện cực kì khó khăn cho Kim Jennie. Dù cho nhỏ có mưu mô cỡ nào thì cô cũng sẽ không nói ra mấy từ điên rồ đó.

- Chỉ có 7 lần thôi đúng không?

- Nhưng chỉ trong vòng 2 tuần thôi. - Chaeyoung lại ra điều kiện tiếp.

- Hả... - Jennie khóc không ra nước mắt.

Nhỏ đã cố mặt dày, ngậm đắng nuốt cay để có được sự đồng ý của chị ấy, nhưng cuối cùng thì dưới cái đầu thông minh gấp mấy lần nhỏ, Chaeyoung đã đưa ra một điều kiện bất khả thi như thế để ép buộc nhỏ.

Huhu, đúng là quá bất công mà.

===============
TO BE CONTINUED •~•

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro