Chương 135

Chou Wook cảm thấy thỏa mãn ghé vào trên người Song Jungsi. Tuy gương mặt của người dưới thân chưa thể nói là xinh đẹp, miễn cưỡng có thể xem như là con gái rượu dễ nhìn. Dáng người không quá nóng bỏng, hoàn toàn là một kẻ suy dinh dưỡng, thế nhưng ba năm qua mình chưa từng chán món rau xanh này. Chou Wook mệt ngươi một đời anh minh, bản thân lại bị bại bởi một món vô vị thế. Đáng tiếc cây cải xanh này yêu nhất vẫn là khi mình bị tông xe trở thành ngu ngốc.

“Sinsin, ngươi nặng quá, ép đến ta thở không nổi.” Song Jungsi nhíu mày. Chou Wook thích sau khi ân ái xong nằm lên người mình. Tuy tên kia không mập, nhưng một kẻ cao đến 1m73 nằm ở trên người, chính là ép tới bản thân thở không nổi, nàng chỉ cao có 1m63 thôi a.

“Ngươi có thể gọi ta là Chou Chou, Sinsin cái gì, quên đi.” Song Jungsi có cảm giác thật vô lực. Nàng nghĩ cả đời mình ở trong lòng Song Jungsi sẽ thoát không được hình tượng ngốc nghếch. Sinsin là tên gọi lúc Chou Wook bị mất trí nhớ biến thành ngu ngốc, quê mùa giống như hai lúa. Chou Wook vẫn không hy vọng đoạn ký ức đó bị nhắc đến, tuy lúc nàng biến thành ngu ngốc trải qua rất vui vẻ, thế nhưng so với hình tượng chân chính của mình khác xa một trời một vực.

“Lưu lại trên người ngươi cũng chỉ có tên này thôi.” Song Jungsi đối với chuyện tên gọi rất kiên trì. Nàng vẫn canh cánh trong lòng chuyện Chou Wook không còn ngây thơ như Sinsin nữa. sinsin là một nữ hài tốt, còn tên Chou Wook này thì nàng không muốn đánh giá.

Được rồi, nàng thích gọi thì để nàng gọi. Hoàn hảo tiểu Jung còn chừa chút thể diện cho mình, nếu không để cho mình làm sao được đây.

“Đại tiểu thư mời chúng ta đến nhà nướng thịt.” Chou Wook nói sang chuyện khác. Lời mời của Kim tiểu thư, tiểu Jung vĩnh viễn cũng không cự tuyệt. Không biết Kim tiểu thư lấy đâu ra sức hút cường đại như vậy, không ai có khả năng miễn dịch. Chou Wook vừa nghĩ đến trong lòng lại chua xót, dùng ngón chân nghĩ cũng biết, hình tượng của mình và Kim Jennie trong cảm nhận của tiểu Jung là một người trên trời, một người dưới đất.

Nhắc tới Kim Jennie, Song Jungsi lập tức tràn đầy sức sống. Kỳ thực nàng không rõ, một nữ nhân hoàn mỹ giống nữ thần như Kim Jennie làm sao sẽ là thanh mai trúc mã với một người xấu tính đến xương như Chou Wook. Nghĩ đến lại cảm thấy Kim tiểu thư kết bạn rất vô ý, ban đầu nếu không phải nể mặt Kim tiểu thư, nàng mới không thèm để ý kẻ bề ngoài nạm vàng bên trong thối rữa như Chou Wook.

“Hẹn khi nào?” Song Jungsi thật ra thì rất tò mò người có thể sánh vai cùng Jennie sẽ là dạng người gì. Nàng khó tưởng tượng được có người xứng đôi với Kim Jennie, dù sao Kim Jennie thật sự rất tốt đẹp, hoàn mỹ đến khó có thể để người chiếm hữu.

“Ngày mai.” Chou Wook thế nhưng rất sợ Kim Jennie đem chuyện mình trở thành ngu ngốc nói cho Park Chaeyoung nghe. Dù sao Kim Jennie không phải người nhiều chuyện. Nhưng Lee Hee, Park Chaeyoung đột nhiên nhớ tới nữ nhân kia, sắc mặt trở nên rất khó coi. Lúc đó não của mình bị tụ máu là do Lee Hee xử lý. Nữ nhân kia vẫn còn ghi hận trong lòng, tám phần mười là không cần giữ mồm miệng. Ngày mai Park Chaeyoung có lẽ sẽ mời cả Lee Hee và Jin Nina, càng nghĩ càng có khả năng.

“Ngày mai, không được, ta phải lập tức đi chuẩn bị…” Bản chất gà mái của Song Jungsi lại phát tác. Nàng có thói quen thích ôm đồm mọi chuyện vào thân, chuẩn bị rời giường thu xếp dụng cụ nướng đồ.

Chou Wook gắt gao đè lại Song Jungsi, không để nàng đứng lên.

“Các nàng hẹn chúng ta, không phải chúng ta mời. Bọn họ sẽ sắp xếp ổn thỏa, ngươi đừng tự làm khổ mình.” Chou Wook nhíu mày nói.

“Kim tiểu thư dường như không phải là người…” Trong cảm nhận của Song Jungsi, Kim Jennie có lẽ giống Chou Wook đều là loại người mười ngón tay không dính nước, sẽ không làm những chuyện vụn vặt đó.

“Kim gia nhiều nhất là người hầu, huống chi bên cạnh nàng còn có tiên nữ giả Park Chaeyoung, đâu cần ngươi quan tâm.” Chou Wook không đồng ý.

“Tiên nữ giả?” Song Jungsi nghĩ cũng đúng, nhưng mà ai là tiên nữ giả a?

“Nữ nhân của đại tiểu thư.” Lẽ nào mình chưa từng kể về Park Chaeyoung cho nàng nghe?

“Nữ nhân của Kim tiểu thư?” Chou Wook vô ý nâng cao âm lượng, không nghĩ ra Kim tiểu thư cũng thích nữ nhân. Quan trọng nhất là, nàng khó có thể tưởng tượng hình ảnh một nữ nhân khác thân mật đứng chung với Kim Jennie. Song Jungsi không hiểu sao rất chờ mong buổi tụ tập ngày mai.

Song Jungsi nhìn Chou Wook thử hết quần này đến áo khác, nữ nhân này quả nhiên vẫn thích làm dáng. Hơn nữa hôm nay hình như còn chọn một bộ y phục diễm lệ hơn ngày thường rất nhiều, giống như muốn đi tranh kỳ đấu diễm (tranh đoạt vẻ đặc sắc, khoe khoang sự xinh đẹp) vậy. Trên thực tế, Chou Wook đúng là có ý định này, phải biết Chou Wook trời sinh thích làm tiêu điểm, cho nên mới thường xuyên chau chuốt bản thân.

“Tiểu Jung, có cần giúp ngươi trang điểm một chút không?” Chou Wook chọn được quần áo vừa ý, trang điểm xong, liền quay lại hỏi người vẫn ở bên cạnh chờ đợi một cách kiên nhẫn. Cho dù là gái rượu nhưng đứng giữa một đám mỹ nhân thì người chịu thiệt là tiểu Jung. Đa số nữ nhân đều thích hư vinh, tuy lòng hư vinh của nàng chỉ bằng số âm.

“Không phải đi nướng thịt sao, còn trang điểm làm cái gì, chuyện bé xe to. Chúng ta đến nhà Kim tiểu thư sớm một chút, còn giúp các nàng chuẩn bị nữa.” Song Jungsi ra vẻ giáo huấn. Nàng đặc biệt không quen bộ dáng khoa trương phù phiếm của Chou Wook.

Chou Wook cùng Song Jungsi vừa đến, Lee Hee cũng đồng thời xuất hiện. Hai bên ở trước cửa lớn của biệt thự gặp mặt. Có chết hay không cả hai nữ nhân diêm dúa kia dĩ nhiên cùng chọn màu đỏ chói lọi, tuy kiểu dáng không giống, nhưng các nàng vì bản thân bị đụng hàng mà cảm thấy lúng túng.

Song Jungsi phát hiện Chou Wook và Lee Hee mỗi lần nhìn thấy đối phương sẽ hiện ra biểu tình mất tự nhiên. Dường như bác sỹ Lee có chút khẩn trương, có chút e dè, hình như chỉ sợ Jin Nina nổi ghen.

Jin Nina cũng bất ngờ khi Chou nằm trong danh sách được mời. Tuy không còn phản cảm với Chou Wook như trước, nhưng nhớ lại Lee Hee và Chou Wook từng có tiền án tình một đêm, vừa nghĩ đến trong lòng đã khó chịu.

Trong lòng Chou Wook thầm mắng Park Chaeyoung nhảm nhí, đã biết kẻ kia nhất định sẽ mời Lee Hee và Jin Nina. Chuyện tình một đêm với Lee Hee, nàng cơ bản không để ý. Nhưng sau đó Lee Hee lại là bác sỹ phụ trách lấy máu bầm trong đầu mình ra, nàng cũng từng gặp qua bộ dáng ngớ ngẩn của mình lúc đó. Chou Wook cảm thấy bản thân thực sự mất mặt, mất đến Thái Bình Dương đi.

Lee Hee thấy biểu tình của Jin Nina không biến hóa, mới nhẹ nhàng thở ra. Kỳ thực tính chiếm hữu của Vấn Vấn rất cao, đây là chuyện sau này Lee Hee mới phát hiện được. Bản thân mình thường mắc phải hoa đào, luôn loạn thất bát tao (lung tung) trêu chọc một số người. Nếu để Vấn Vấn biết được, bên ngoài tuy tỏ ra không thèm để ý, nhưng một khi về nhà bản thân coi như xong đời. Mỗi lần nàng đều chà đạp mình đến khi mình khóc lóc xin tha mới thôi, nhưng lại chưa từng thừa nhận là nàng ghen tị. Đúng là đến chết vẫn mạnh miệng.

Lee Hee, Jin Nina và Chou Wook mỗi người mang một tâm sự riêng, cho nên tạm thời quên Song Jungsi còn đứng bên cạnh Chou Wook.

Song Jungsi không phải lần đầu nhìn thấy Lee Hee. Hiển nhiên khi Lee Hee không mặc áo bác sỹ thì rất giống Chou Wook đều là những nữ nhân phong tao. Hai người đứng cạnh nhau giống như Diêu Hoàng, Ngụy Tử (*) ganh đua khoe sắc.

[Diêu Hoàng, Ngụy Tử: tên riêng của các giống mẫu đơn nổi tiếng ]

“Chào bác sỹ Lee.” Song Jungsi chủ động cất lời trước. Tuy diện mạo của Lee Hee so với Chou Wook càng giống một nữ nhân không đứng đắn, nhưng nhờ có một nghề nghiệp thần thánh, là bác sỹ, mới khiến Song Jungsi nảy sinh một chút tôn trọng với nàng.

“Thì ra là tiểu Jung và Sinsin a, hôm nay xem ra rất là náo nhiệt.” Lee Hee nhìn ra Chou Wook khi nghe đến hai chữ Sinsin liền thay đổi sắc mặt. Tâm tình trở nên sáng sủa, làm người không thể quá xấu tính, nếu không sẽ bị báo ứng. Nhìn đi, Chou Wook là một ví dụ điển hình a.

“Chúng ta cùng vào đi.” Jin Nina nhắc nhở những người còn lại, hỏi thăm xong rồi thì nên đi vào.

Sau khi Song Jungsi đi đến sân, liền thấy Kim Jennie đang chăm chú cột tóc cho Park Chaeyoung, biểu tình ôn nhu chuyên chú. Một người giống như nữ thần, một người diện mạo như tiên nữ, đứng chung một chỗ đúng là thần kỳ đẹp mắt. Tướng mạo của hai người kia đúng lúc trùng hợp với khuôn mẫu lý tưởng của nàng. Chou Wook tuy đẹp một cách phong tình vạn chủng, nhưng thiếu đi vẻ tĩnh lặng thanh nhã.

“Chắc cô là tiểu Jung, tôi tên Park Chaeyoung. Cô có thể gọi tôi là tiểu Chaeng cũng được.” Park Chaeyoung chủ động ân cần làm quen với Song Jungsi. Nàng chăm chú quan sát người đối diện. Tướng mạo của nàng ở trong một đám nữ nhân người sau đẹp hơn người trước, xác thực không đủ xuất chúng, nhưng lại có cảm giác thân thiết như muội muội ở nhà bên. Park Chaeyoung luôn nghĩ Chou Wook chuyển hướng thích nữ nhân, hợp mắt nếu không phải nữ nhân giống Kim Jennie thì ít nhất cũng tương tự Lee Hee mới đúng. Song Jungsi khỏa trái cây chưa chín này vừa nhìn chính là một cô bé cực kỳ an phận, sóng vai với một kẻ ly kinh bạn đạo (không tuân thủ, đi ngược với đạo lý lẽ thường, nói chung là nổi loạn, không thèm để ý giáo huấn chính thống cổ hủ các loại) tính tình tồi tệ như Park Chaeyoung tương phản quá lớn.

Song Jungsi ngại ngùng cười đáp lại Park Chaeyoung, “Tôi đi chuẩn bị một chút.” Song Jungsi không giỏi giao tiếp, đặc biệt đứng giữa một đám nữ nhân quá xuất sắc, càng có chút câu nệ, cho nên mới đi tìm chuyện nàng am hiểu nhất để làm.

“Tiểu Jung, tôi đến giúp cô.” Lee Hee, người rành rẽ công việc bếp núc ở đây nhất, xung phong nhận việc giúp đỡ.

Chou Wook nghĩ cuộc nướng thịt này rất không thú vị, cả đám quy củ ăn thịt, sau đó vô thưởng vô phạt trò chuyện phiếm.

“Chúng ta chơi trò "nói thật lòng, dám mạo hiểm" (là trò Truth or Dare) được không?” Chou Wook đề nghị.

“Đề nghị này hay đó.” Lee Hee nghe vậy cũng lập tức hăng hái đồng ý.

“Tốt thôi.” Park Chaeyoung cũng thấy đề nghị này không tệ, có thể làm dịu bầu không khí. Quan trọng nhất là, có thể khơi dậy thú vị tà ác của mình.

“Mọi người chơi đi, tôi không muốn chơi.” Jin Nina nghiêm cẩn bảo thủ là người đầu tiên giơ tay từ chối.

“Ân, tôi cùng Nina nhìn mọi người chơi là được rồi.” Kim Jennie cũng không thích những trò chơi không lành mạnh kiểu này.

“Tôi cũng không muốn chơi.” Tiểu Song Jungsi vừa thấy là đề nghị của Chou Wook nhà mình, tám phần mười đã biết không phải thứ tốt.

“Không chơi cũng được, nhưng phải nhảy một điệu thoát y mới được.” Chou Wook làm sao cho phép ba người đoan trang nhất rút lui. Càng là người đứng đắn, chơi trò này mới càng vui.

“Tán thành!” Lee Hee và Park Chaeyoung trăm miệng một lời.

“Quyết định như vậy đi. Ai không muốn nói thật, sẽ bị phạt nhảy thoát y.” Chou Wook nhanh miệng định ra quy tắc trò chơi.

Vì vậy, ai càng không muốn chơi càng bị nhắm trúng. Jin Nina là người đầu tiên trúng đạn.

“Cô thích nhất vị trí nào trên người Lee Hee?” Park Chaeyoung là người đầu tiên đặt câu hỏi. Nàng cười đến vẻ mặt xấu xa.

“Đúng đó, rốt cuộc là chỗ nào? Nói thật nha, nếu không sẽ phải nhảy đó.” Chou Wook ra sức bỏ đá xuống giếng. Lee Hee cũng xuất hiện biểu tình mong chờ, ngay cả Kim Jennie và Song Jungsi đều tò mò nhìn nàng. Jin Nina bỗng nhiên cảm thấy cực kỳ áp lực dưới ánh mắt chằm chằm của những người này.

“Bộ ngực.” Jin Nina bị ép quá, tức nước vỡ bờ, thành thật thú nhận. Sau khi nói xong, nhìn thấy có nhiều ánh mắt ngạc nhiên nhìn mình như vậy, gương mặt trắng nõn trong nháy mắt bị phủ một tầng phấn hồng. Có vẻ như tầng màu hồng này có xu thế lan đến tận cổ.

Nhìn không ra, nguyên lai kẻ đứng đắn nhất cũng không đàng hoàng tí nào. Mọi người ở đây đều nhất trí nghĩ như thế, chỉ có Lee Hee tự hào thẳng lưng ưỡn ngực, khoe ra vòng một khiến nàng kiêu ngạo.

Người thứ hai dính đạn là Park Chaeyoung, người đặt câu hỏi là Song Jungsi.

“Các cô làm sao quen biết nhau?” Quả nhiên là người ngây thơ, vấn đề vừa hỏi ra đã làm tất cả mọi người một phen thất vọng.

“Nàng vốn là lão bà của tình nhân tôi, do tôi quyến rũ nàng.” Câu trả lời của Park Chaeyoung khiến Song Jungsi vô cùng kinh ngạc. Miệng mở rộng đến mang tai rồi, nàng luôn cho rằng cuộc tình giữa Kim Jennie và Park Chaeyoung là một câu chuyện cổ tích mỹ mãn. Không ngờ Park Chaeyoung nhìn giống như tiên nữ nhưng chân chính là hồ ly tinh. Điều này làm cho Song Jungsi nhận ra quả nhiên không thể trông mặt mà bắt hình dong.

Người thứ ba được rút thăm là Lee Hee, người bị nàng bắt trúng là Kim Jennie.

“ Jennie, cô cùng Chaeyoung, ai ở trên nhiều hơn?” Lee Hee quả nhiên không làm những người còn lại thất vọng.

“Xấp xỉ như nhau.” Kim Jennie nhẹ nhàng thở ra. Nàng nghĩ vấn đề này không khó trả lời, không cần trả lời quá chi tiết. Nhưng nàng yên tâm quá sớm, sau đó Kim Jennie lại bị bốc trúng, mà lần này người đặt câu hỏi là Chou Wook. Kim Jennie rất hiểu người bạn không biết giới hạn này, nhất thời cảm thấy áp lực ùa tới.

“Jennie, ngươi thích nhất tư thế nào?” Chou Wook quả nhiên không biết mắc cở.

Một người luôn bình tĩnh tự nhiên như Kim Jennie lọt vào hoàn cảnh này cũng không có khả năng bình tĩnh nữa. “Tư thế nào cũng được.” Trên mặt nàng đã nhiễm màu đỏ đáng ngờ.

“Jennie, đáp án này không làm hài lòng mọi người đâu. Nếu không nói thật, là phải nhảy thoát y đó nha.” chou Wook đương nhiên không dễ dàng để Kim Jennie qua ải.

Kim Jennie quả thật muốn một chưởng đánh chết Chou Wook. Nữ nhân đùa giỡn không có giới hạn kia. Nàng ghét nhất các loại trò chơi tà ác không lành mạnh này, thật muốn bỏ trốn càng nhanh càng tốt.

Jin Nina có thể sâu sắc hiểu được tâm tình lúc này của Kim Jennie, thế nhưng vẫn có chút nho nhỏ hứng thú. Những lúc khiến Kim Jennie mất đi vẻ bình tĩnh ưu nhã của ngày thường thật có thể đếm trên đầu ngón tay, cho nên mới nói bản chất tà ác quả nhiên có thể bị lây nhiễm.

“Chỉ cần thoải mái là được.” Kim Jennie nói xong, trên mặt đã nổi lên một mảnh đỏ bừng.

“Đủ rồi, tiếp theo.” Park Chaeyoung giải vây cho người nổi danh là da mặt mỏng Kim Jennie. Nàng săn sóc vươn tay kéo người yêu vào lòng. Đối phương đem mặt chôn vào cổ Park Chaeyoung, tránh cho bản thân nhìn thấy biểu tình trêu tức của những người khác, thực sự cảm thấy khó xử.

Tuy mọi người đều không thỏa mãn với câu trả lời đó, nhưng cũng hiểu được ép Kim Jennie nói đến mức đó quả thật không dễ dàng, cho nên mới tạm thời buông tha nàng.

Jin Nina bắt trúng Chou Wook, Lee Hee hưng phấn chủ động cung cấp câu hỏi cho nàng.

“Lúc trở thành nhược trí có cảm giác gì?” Jin Nina không tự nghĩ ra câu hỏi, vì vậy chấp nhận đề nghị của Lee Hee.

“Cảm giác rất hạnh phúc cũng rất kiên định.” Chou Wook nghiêm túc trả lời. Trong khoảng thời gian bị mất trí nhớ tuy mất mặt, nhưng có lẽ không phải là bản thân bị báo ứng, mà là được cứu rỗi.

Song Jungsi nhìn Chou Wook, trong lòng dâng lên cảm động. Nàng luôn cho rằng Chou Wook không muốn nhắc tới quá khứ mất mặt đó. Người kiêu ngạo như Chou Wook, có lẽ chuỗi thời gian đó là lúc nàng chật vật nhất.

Ngoại trừ Kim Jennie, những người khác đều vô cùng ngạc nhiên nhìn Chou Wook. Họ tưởng nàng thà nhảy thoát y cũng không muốn trả lời vấn đề này, hơn nữa đáp án nằm ngoài dự đoán của mọi người, khiến mọi người nhìn Chou Wook với cặp mắt khác xưa. Đúng là Chou Wook có chút bất đồng với quá khứ, tuy vẫn là tính tình e sợ thiên hạ an ổn, nhưng ít nhất không vô sỉ như trước.

“Làm gì đều nhìn tôi như thế, tiếp tục.” Bị người khác nhìn chằm chằm, Chou Wook cảm thấy không thoải mái.

Lần này đến Park Chaeyoung bốc trúng thăm của Song Jungsi.

“Tiểu Jung, lúc nào Chou Wook làm cho cô ghét nhất?” Park Chaeyoung hiếu kỳ trong mắt người yêu Chou Wook là loại người như thế nào.

“Trên cơ bản, lúc nào nàng cũng đáng ghét. Những thói hư có thể kể ra rất nhiều, mồm miệng độc ác, thế giới quan và nhân sinh quan nghiêm trọng lệch lạc, quả thực chính là tam quan bất chính (có thể hiểu đơn giản là sự lệch lạc về thế giới quan, nhân sinh quan và giá trị quan).” Còn thường thường xuất hiện tình nhân cũ, nam nữ đếm không xuể, nghĩ đến lại làm nàng sôi máu.

Park Chaeyoung lộ ra vẻ mặt thông cảm. Nàng vẫn nghĩ ai có khả năng chịu được Chou Wook, chắc chắn không phải người tầm thường.

“Ê, ta đâu tệ như vậy, ít nhất lúc ở trên giường không có đáng ghét đi!!!” Chou Wook to tiếng kháng nghị.

“Cũng đúng, chỉ có lúc ở trên giường mới coi như tạm chấp nhận được.” Song Jungsi suy nghĩ một hồi, mới ngần ngừ đồng ý.

Những người khác nghe vậy cười đến đau cả bụng, Chou Wook lại cảm thấy phiền muộn. Nhớ lại năm xưa, bản thân mê đảo hàng vạn hàng ngàn người theo đuổi. Hôm nay luân lạc chỉ có phát huy công dụng trên giường, lẽ nào thật là phong thủy lần lượt chuyển đổi?

“Chou Chou.” Ngồi vào trong xe, Song Jungsi nhìn Chou Wook lái xe, đột nhiên mở miệng gọi.

“Ân?” Chou Wook vô cùng ngạc nhiên. Tiểu Jung những lúc chỉ có hai người thích gọi cái tên của mình khi bị mất trí, còn không lúc tức giận sẽ gọi cả họ lẫn tên. Nhưng hôm nay nàng thân mật gọi tên mình, khiến Chou Wook không quen.

“Các nàng đều rất đặc biệt.” Một Kim Jennie giống như nữ thần; một Park Chaeyoung bề ngoài giống như tiên nữ lại không phải tiên nữ; một Lee Hee thích náo động giống Chou Wook; một Jin Nina nghiêm túc đoan trang, mỗi người một vẻ.

“Ta không phải là người đặc biệt nhất sao?” Chou Wook nhíu mày hỏi.

“Cảnh tượng cuối cùng khiêu vũ thân mật với bác sỹ Lee thật là lôi cuốn, đừng nói cô ấy cũng là tình nhân cũ của ngươi?” Cuộc tụ họp kết thúc bằng một màn nhảy nóng bỏng mặt kề mặt của Chou Wook và Chou Wook. Theo quan điểm của người ngoài cuộc, hai người bọn họ thật là xứng đôi vừa lứa, hoàn hảo giữa hai người không tản ra cảm giác thân thiết, ngược lại giống như là quyết phân cao thấp. Nhưng tận mắt nhìn thấy người yêu cùng người khác mặt đối mặt khiêu vũ kiểu đó, ai có thể chịu nổi.

“Làm sao có thể chứ.” Chou Wook cười nói, trong lòng có phần chột dạ. Tuy nhờ Lee Hee nàng mới bắt đầu có hứng thú với nữ nhân, nhưng Lee Hee cũng không đích xác là tình nhân của mình, cùng lắm chỉ được tính là tình một đêm. Đương nhiên nàng sẽ không dại gì để tiểu Jung biết được.

“Khó nói.” Song Jungsi Để cười nhạt.

-------------

“Đáng tiếc Jiyoung phải quay về Nhật, không thì sẽ càng náo nhiệt hơn.” Park Chaeyoung nhớ tới muội muội bị nghĩa phụ cấp tốc triệu hồi Nhật Bản. Bằng hữu, thân nhân, người yêu, nàng đều có, cảm giác rất hạnh phúc.

“Nếu em nhớ nàng, đợi khi có thời gian chúng ta bay qua Nhật thăm nàng.” Kim Jennie là một người yêu tri kỷ, điểm ấy không thể nghi ngờ.

“Ân.” Park Chaeyoung thân thủ quấn lấy thắt lưng Kim Jennie. Ở bên cạnh người này, nàng cảm thấy rất hạnh phúc.

Kim Jennie cũng ôm lấy eo Park Chaeyoung. Nàng hình như càng ngày càng thích cùng Park Chaeyoung làm ra những hành động thân mật.

“Màn khiêu vũ mặt đối mặt sau cùng của Lee Hee và Chou Wook rất đặc sắc, làm cho người xem sôi trào nhiệt huyết.” Không hổ danh là hai mỹ nhân khiến vạn người say đắm, hai tên đó ở chung quả thực giống như hỏa tinh đụng địa cầu.

“Ta xem Lee Hee về nhà thế nào cũng bị xử phạt.” Kim Jennie nghe xong không khỏi nở nụ cười, Jin Nina phỏng chừng muốn ghen đỏ con mắt rồi.

“Không chừng là do Lee Hee cố ý đó. Nàng a, ước gì bị Jin Nina chà đạp chết ở trên giường. Một người cuồng việc như Jin Nina chắc là lãnh lạc Lee Hee không ít. Tên kia năm nay cũng đã hơn 30, đang ở độ tuổi như lang như hổ a, lại bị ép cấm dục lâu như vậy, quả thực là lòng tham không đáy, cho nên mới thường xuyên trêu chọc hoa đào, kíƈɦ ŧɦíƈɦ Jin Nina điên cuồng chà đạp nàng. Đây mới là chân tướng." Park Chaeyoung càng nói càng nghĩ phân tích của mình chắc chắn chính xác.

Kim Jennie không lời nào chống lại, chẳng lẽ đây là tình thú của lee Hee và Jin Nina?

“Nanie, không cần sinh khí được không?” Lee Hee quay sang lấy lòng người mà từ khi về nhà đến giờ vẫn trưng ra bộ mặt lạnh băng.

Jin Nina vừa nghĩ đến màn khiên vũ cháy lửa kia của Lee Hee và Chou Wook, lại càng nổi giận.

“Nanie, người ta sau này sẽ không dám nữa, ngươi tha thứ cho người ta đi mà, ta thề, nếu lần sau còn vi phạm ta sẽ biến thành kẻ xấu xí.” Lee Hee nhỏ giọng mềm mại cầu xin tha thứ, thấy biểu tình không thể lay chuyển như trước của người yêu, thầm nghĩ không xong rồi, Nanie lần này bị chọc tức không nhẹ.

“Nanie, ngươi phải hiểu một đám nữ nhân tụ tập cùng chỗ sẽ làm bộc lộ lòng tham hư vinh. Người ta không muốn kém hơn Chou Wook, tuyệt đối là do ta nhất thời kích động. Nanie đừng không để ý đến người ta được không, người ta biết sai rồi.” Thái độ trần thuật khẩn thiết của Lee Hee chỉ kém không đi mổ bụng tự sát nữa mà thôi.

“Nông cạn!” Jin Nina lạnh lùng nhẹ nhàng nói ra hai chữ.

“Đúng, ta nông cạn, ta ngực lớn ngốc nghếch…” Lee Hee thấy Jin Nina rốt cuộc có phản ứng, nhanh chóng hùa theo Jin Nina khinh bỉ bản thân và kiểm điểm một phen.

Jin Nina nghe Lee Hee nói xong, vừa thấy tức vừa thấy buồn cười, ngực lớn ngốc nghếch, miệng nàng có thể nói ra.

“Được rồi, lần sau không được dùng lý do này nữa. Ngươi đi ra ngoài trước đi, ta còn chút việc cần xử lý.” Jin Nina cắt ngang Lee Hee, miễn cho nàng càng nói càng quá đáng.

“A? Như vậy thôi sao?” Thế nào không giống như trong tưởng tượng của mình vậy nè? Vốn đoán trước sẽ được phạt một đêm vận động trên giường không ngừng nghỉ. Nhưng thực tế tàn khốc, Lee Hee muốn khóc, người ta bị Nanie vắng vẻ lâu lắm rồi, ô ô….

Jin Nina thời gian này quả thực bận rộn, nên vắng vẻ Lee Hee hơn nửa tháng. Nàng dự định sau thời gian tối mày tối mặt này sẽ xin nghỉ phép một tháng đưa Lee Hee ra nước ngoài du lịch. Vốn tính đêm nay nói cho nàng, chẳng qua hiện tại nàng không dự định nói sớm, tiếp tục chịu khổ thêm vài ngày, ai biểu nàng hôm nay không biết an phận.

Biểu tình của Lee Hee giống như một đóa hoa héo thiếu nước trầm trọng, cụp đuôi ly khai thư phòng, nàng ghét nhất là kẻ cuồng việc.

Lee Hee càng thất vọng, Jin Nina càng muốn cho nàng một niềm vui bất ngờ, có thể coi đây là hành vi lãng mạn nhất mà Jin Nina làm cho Lee Hee.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro