7. Quan tâm
Chải là một chủ tịch trẻ tuổi, tài giỏi và lạnh lùng, người luôn khiến mọi người trong công ty phải nể sợ bởi sự quyết đoán và khắt khe trong công việc. Tả, ngược lại, là một thư ký trẻ trung, năng động và chăm chỉ. Cậu làm việc dưới quyền Chải đã hơn một năm, luôn chu đáo với công việc, dù đôi lúc không thể tránh khỏi sự lúng túng trước một sếp lớn quá nghiêm nghị.
Mỗi ngày, văn phòng của Chải là nơi mà Tả phải đối mặt với vô vàn áp lực. Chỉ cần một sơ suất nhỏ, cái nhíu mày của Chải có thể làm Tả cảm thấy trái tim như ngừng đập.
"Em đã chuẩn bị xong tài liệu cho cuộc họp sáng nay chưa?" Chải hỏi, ánh mắt vẫn không rời khỏi màn hình máy tính.
"Dạ, em đã in và xếp gọn gàng trên bàn họp rồi ạ," Tả vội đáp, đôi mắt có chút căng thẳng.
Chải chỉ khẽ gật đầu, không nói thêm gì. Với những nhân viên khác, điều này đồng nghĩa với việc anh hài lòng. Nhưng với Tả, sự im lặng của Chải luôn khiến cậu cảm thấy thiếu tự tin, lúc nào cũng lo lắng rằng mình chưa làm đủ tốt.
Thế nhưng, dù bề ngoài Chải lạnh lùng, anh đã bắt đầu chú ý đến Tả từ rất lâu. Sự tận tụy, chăm chỉ của cậu khiến anh cảm thấy ấm áp giữa môi trường công việc khắc nghiệt. Không ai biết rằng, mỗi tối khi Tả ở lại làm thêm giờ, Chải luôn lặng lẽ đứng sau cánh cửa văn phòng, dõi theo từng bước đi của cậu, đôi mắt ánh lên một sự dịu dàng mà anh không bao giờ để lộ.
Một buổi tối, khi Tả đang cặm cụi hoàn thành nốt báo cáo cho ngày mai, Chải bước vào văn phòng mà cậu không hay biết. Chỉ đến khi nghe thấy giọng nói trầm thấp, Tả mới giật mình.
"Sao em vẫn còn ở đây giờ này?" Chải hỏi, giọng anh lần này nhẹ nhàng hơn thường ngày.
Tả quay lại, đôi mắt ngạc nhiên khi thấy Chải vẫn còn ở lại văn phòng. "Em... em chỉ muốn hoàn thành nốt báo cáo này trước khi về ạ."
"Không cần phải ép mình như vậy. Đã muộn rồi, em về nghỉ ngơi đi, những việc này có thể để mai," Chải nói, ánh mắt anh nhìn Tả đầy sự quan tâm, mà cậu không nhận ra.
Tả bối rối, không quen với sự dịu dàng bất chợt từ sếp lớn. "Dạ... nhưng nếu không hoàn thành kịp, em sợ sẽ ảnh hưởng đến công việc của anh."
"Đừng lo, em đã làm rất tốt rồi," Chải nói, đôi môi khẽ mỉm cười – một điều hiếm hoi từ anh. "Về thôi, anh sẽ đưa em về."
Tả đứng yên, ngỡ ngàng. Chải luôn lạnh lùng và xa cách, sao bỗng nhiên lại quan tâm đến mình như vậy? Nhưng ánh mắt chân thành của anh khiến Tả không thể từ chối. Trên đường về, giữa ánh đèn đường lấp lánh, Chải chậm rãi mở lời, khác hẳn với vẻ băng giá thường ngày.
"Em luôn cố gắng quá mức. Từ nay, đừng gồng mình nữa, cứ làm việc vừa phải thôi. Anh không muốn thấy em mệt mỏi như vậy."
Tả lúng túng, nhưng trái tim lại đập rộn ràng vì sự quan tâm bất ngờ từ Chải. Cậu cảm nhận được một điều gì đó thay đổi, một cảm giác ấm áp mà trước đây chưa từng có. Những ngày sau đó, Chải dần bộc lộ sự quan tâm nhiều hơn. Anh không còn giữ khoảng cách quá xa với Tả, dù vẫn giữ vẻ nghiêm nghị trước mặt nhân viên, nhưng chỉ khi hai người ở riêng, sự lạnh lùng ấy tan biến hoàn toàn.
Những lần làm việc muộn, Chải luôn đợi để đưa Tả về nhà. Họ thường trò chuyện nhiều hơn, từ công việc đến cuộc sống. Tả bắt đầu nhận ra, phía sau vẻ ngoài cứng rắn của Chải là một người đàn ông cô đơn, luôn phải gồng mình để giữ vững hình ảnh trước mọi người.
Một tối muộn sau một cuộc họp căng thẳng, khi chỉ còn hai người trong văn phòng, Tả bất chợt hỏi: "Sao anh lại quan tâm đến em như vậy?"
Chải im lặng trong giây lát, rồi thở dài. "Vì em khác với tất cả mọi người, Tả. Em luôn nỗ lực không ngừng, nhưng lại không biết chăm sóc bản thân. Anh không thể cứ nhìn em như vậy mãi được."
Tả nhìn vào mắt Chải, nhận ra tình cảm mà anh giấu kín bấy lâu. Cậu không biết phải phản ứng thế nào, trái tim đập loạn nhịp.
"Anh..." Tả lúng túng.
"Anh yêu em, Tả," Chải ngắt lời, không còn giữ lại cảm xúc của mình nữa. "Anh đã yêu em từ lúc nào mà không nhận ra. Đừng làm việc quá sức nữa, hãy để anh chăm sóc em."
Lời tỏ tình ấy khiến Tả không thể nói nên lời. Cậu biết mình cũng có tình cảm với Chải, nhưng chưa bao giờ dám nghĩ đến việc hai người có thể ở bên nhau. Cảm xúc trong lòng Tả dâng trào, đôi mắt cậu ngấn lệ vì xúc động.
"Em cũng yêu anh," Tả thì thầm, trái tim cậu tràn đầy hạnh phúc.
Từ ngày ấy, họ không còn giấu diếm tình cảm nữa. Dù trong công việc Chải vẫn là một chủ tịch nghiêm túc, nhưng giữa hai người, tình yêu luôn là điều chân thành nhất. Những buổi tối muộn, khi văn phòng đã vắng lặng, họ thường ngồi cạnh nhau, cùng thưởng thức một tách cà phê và chia sẻ những ước mơ về tương lai.
Cả hai biết rằng, dù cuộc sống có bận rộn hay thử thách thế nào, chỉ cần họ ở bên nhau, mọi thứ đều có thể vượt qua.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro