Chap 2

*Tối hôm đó:

Một người đàn ông quần áo xộc xệch, đầu tóc rũ rượi, kính thì một bên có tròng một bên không, chắc là văng ra trong quá trình ông lăn xuống cầu thang. Ông lết một cách khó nhọc ra khỏi căn biệt thự rộng lớn. Vừa đến cửa thì một người phụ nữ xinh đẹp trong bếp đã chạy ra, cô ta nhìn ông với vẻ mặt lo lắng. Nhanh chân chạy đến đỡ lấy ông:

- Kìa thầy! Sao lại ra nông nổi này?

Ông thầy vừa thở dốc vừa bảo:

- Con trai của cô là ma quỷ! Là ma quỷ đấy! Trời ơi! Phải gọi nó là bạo nam mới đúng!

Ông vận hết nội công chạy ra khỏi nhà với vận tốc ánh sáng. Nếu còn đứng đó thêm vài phút nào nữa chắc ông đột quỵ mà chết tức tưởi mất. Cô ta lắc đầu:

- Chắc lại giở thói ương ngạnh nữa rồi! Con với cái hết nói nổi!

Vừa dứt lời thì có chuông cửa, là gia sư dạy môn Hóa nhưng là ngày đầu đi dạy. Có vẻ là sinh viên đại học thì phải. Ngoại hình thì cũng được, nước da ngăm trông rất khỏe mạnh rắn chắc. Mẹ Bạch Hiền tiếp đón rất niềm nở:

- Mời thầy vào nhà!

Anh ta bước vào nhà cùng mẹ Bạch Hiền, sau khi thỏa thuận xong thì bắt đầu dạy ngay. Mẹ Bạch Hiền hộ tống anh đến trước cửa phòng rồi đánh nhanh rút gọn. Anh ta mở cửa phòng, trước mặt là cảnh tượng Bạch Hiền đang gác chân lên bàn, miệng nhai kẹo cao su, tay thì đang biểu diễn những động tác pen spinning (quay bút) một cách đẹp mắt. Xem ra đây là cái kiểu học trò khó bảo rồi.

Anh ta bước đến kéo ghế ngồi xuống cạnh Bạch Hiền rồi lấy tập sách ra. Bạch Hiền vẫn không hề đếm xỉa mà cứ nhìn trân trân vào màn hình tivi trong phòng.

"Bộp"

Anh ta đập bàn nhưng Bạch Hiền không hề giật mình mà quay lại nhìn anh ta bằng đôi mắt không chút cảm xúc:

- Thử đập lần nữa xem!

Cái nhìn khiến gia sư toát mồ hôi lạnh, anh ta lấy lại phong độ giả vờ nghiêm giọng:

- Em lấy vở ra làm bài này cho tôi!

Bạch Hiền quăng cây mod lên bàn rồi khoanh tay tiếp tục xem tivi.

- Mắc gì tôi phải làm?

- Nhưng mẹ của em thuê tôi đến đây để dạy cho em! Làm ơn hợp tác một chút đi được không?

- Ngồi đây đợi chút nha! - Bạch Hiền đứng lên bước vào nhà vệ sinh.

Anh ta tưởng đâu Bạch Hiền chịu học rồi nên cười đắc ý:

- Có thế chứ!

............................

*10' sau:

Bạch Hiền mặc quần jean đen rách lỗ chổ, mặc áo thun ba lỗ trắng, bên ngoài là chiếc áo khoát đen bóng hàng hiệu. Bạch Hiền bước đến bàn học lấy chìa khóa xe rồi quay sang anh chàng gia sư:

- Đi xuống lầu đi! Nói với mẹ tôi là tôi học xong rồi!

- Nhưng mà rõ ràng......

- ĐI!!!

Bạch Hiền quát làm anh ta giật mình đứng lên và làm theo một cách vô thức. Mẹ Bạch Hiền đứng dưới cầu thang thấy gia sư lần này không hề bị thương tích gì thì nhẹ nhõm hẳn. Anh ta đeo cặp vào rồi đi thẳng ra cửa, mẹ Bạch Hiền thấy thế liền hỏi:

- Sao mau vậy thầy?

- Em ấy đuổi con về! - anh chàng gia sư nhăn nhó.

Mẹ Bạch Hiền đang không hiểu chuyện gì thì Bạch Hiền trên lầu chạy xuống, Nhìn cách ăn mặc của Bạch Hiền và chiếc mũ bảo hiểm Bạch Hiền cầm trên tay thì biết thế nào Bạch Hiền cũng sắp đi đua xe. Bạch Hiền phóng cái vù thì đã đi qua khỏi mặt bà và đang tiến về phía anh chàng gia sư. Mẹ Bạch Hiền bảo:

- Làm ơn giữ nó lại giúp tôi!

Bạch Hiền nghe thế thì co chân chạy cho lẹ, ai ngờ anh ta nhanh hơn Bạch Hiền đưa tay nắm Bạch Hiền lại. Cả hai giằng co kịch liệt, Bạch Hiền ngồi phịch xuống đất và anh ta nắm lấy hai chân Bạch Hiền.

- Anh buông ra coi! Buông ra!

- Không được! Tôi không buông!

Bạch Hiền thoát được một chân, nhìn anh nghiến răng:

- Không buông chứ gì? Lì hả? Này thì lì!

"Bốp"

Bạch Hiền tung vào đầu anh một cú thảm thiết. . Lúc đó Galaxy và Đaò Đào vừa có mặt, hai đứa ngạc nhiên nhìn cảnh tượng hỗn độn, bừa bộn và rất chi là lộn xộn. Mẹ Bạch Hiền nhìn Bạch Hiền đánh người ta mà phát kinh.

- Lì hả? Chết đi! Chết đi!

Bạch Hiền hết lên gối thì giựt chỏ, đấm đá người ta túi bụi, Đào Đào nhìn mẹ Bạch Hiền, bà ta chỉ vào anh gia sư:

- Cứu cậu gia sư giùm đi!

Đào Đào nhìn Galaxy:

- Anh Biện đánh người ta muốn bờm đầu rồi kìa, anh mau phụ một tay đi!

Cả hai lao vào lôi Bạch Hiền ra, Bạch Hiền vẫn với chân đá người ta thêm vài cái luôn tiện nắm đầu anh ta cho hả tức:

- Dám cản tôi hả? Cho biết tay!!!!

Galaxy và Đào Đào phải cố gắng lắm mới tách Bạch Hiền ra khỏi anh gia sư. Công nhận Bạch Hiền hung dã man tàn bạo vô nhân đạo.

- Anh Bạch Hiền thôi đi mà!

- Bỏ ra! Bỏ ra! Bạch Hiền này phải dạy cho thằng đó một bài học!!!!! - Bạch Hiền hét.

- Thôi mà anh! Tội nghiệp người ta mà! - Galaxy vừa nói vừa dùng hết sức để giữ hai tay Bạch Hiền.

- Buông anh ra để anh đánh nó chứ!!!!!!

- Thôi mà!!!! Làm ơn đi, xảy ra án mạng bây giờ!!!! - Đào Đào vừa nói vừa kéo Bạch Hiền ra khỏi nhà.

Bạch Hiền vẫn hung hăng với đến đạp cho anh gia sư vài đạp, nãy giờ anh chỉ biết ôm đầu và ăn đòn. Chờ Bạch Hiền đi khuất, mẹ Bạch Hiền lập tức đỡ lấy anh. Anh ngước lên làm bà giật mình.

- Hả???

Mẹ Bạch Hiền hơi kinh ngạc trước sự tàn tạ, tơi bời của anh. Đầu tóc như tổ quạ, mặt đầy vết bầm. Bà không biết làm gì ngoài việc cười khổ:

- Tôi... tôi sẽ đền bù tiền thuốc men cho thầy! Thầy cố lên!

Anh gia sư không nói không rằng đứng lên bước đi ra cửa, do ảnh hưởng của cơn chấn động vừa rồi nên anh bước đi loạng choạng và tông vào cửa kính nhà Bạch Hiền một lần nữa.

Đúng là xấu số, ra đường không coi ngày nên mới làm gia sư cho thằng nhóc này. Một đi không trở lại, cho tiền anh cũng không dám dạy Bạch Hiền thêm lần nào nữa.

Về phần Bạch Hiền sau khi bị Galaxy Và Đào Đào kéo ra đường thì mới bình tĩnh trở lại. Không biết 2 năm nay nhà Bạch Hiền đã mướn mấy ngàn gia sư rồi nữa. Bạch Hiền không chịu học thì người đó đừng mong yên thân, ai cũng thương tật đầy mình lết ra khỏi nhà Bạch Hiền. Mỗi lần Bạch Hiền nóng lên thì Bạch Hiền y như là khủng long bạo chúa, đánh đập người ta không thương tiếc.

Galaxy và Đào Đào đã quá quen với cảnh này và cũng nhiều lần can thiệp như lúc nãy rồi. Bạch Hiền lên xe và phóng đi mất dạng, 2 vợ chồng nhà Galaxy lên chiếc limo của Lộc Hàm  rồi cùng chạy theo sau.

Mặt đường đang yên tĩnh bỗng bị chấn động dữ dội, lại là tiếng môtô gào thét trên khiến người dân trên đường bỗng hỗn loạn và sợ hãi. Ấy thế mà Bạch Hiền trở thành thần tượng của rất nhiều công tử, thiếu gia trong cái thành phố này. Ngày nào mà họ chả chứng kiến Bạch Hiền chạy qua chỗ này, họ lại càng hứng thú hơn với mấy cảnh bốc đầu xe nữa cơ. Cảnh sát giao thông có cho tiền cũng không dám đụng đến Bạch Hiền. Đơn giản thôi! Vì Bạch Hiền là thiếu gia của tập đoàn Biện Gia.

*Tại đoạn đường dốc núi vắng vẻ của thành phố:

Bạch Hiền và lũ đàn em đang ngồi chờ đợi thì từ xa có một chiếc môtô gầm rú chạy đến. Theo sau còn có một top xe môtô khác nhưng con xe môtô đẳng cấp dẫn đầu vẫn luôn thu hút sự chú ý của Bạch Hiền. Đó là chiếc BMW S1000 HP4 mà Bạch Hiền săn lùng bấy lâu.

Đối thủ hôm nay của Bạch Hiền là một thiếu gia của tập đoàn quốc tế KD. Anh ta tên Win là con lai, trông mặt rất điển trai tầm chừng 20 tuổi. Là con trai cưng của chủ tịch nên thích gì làm nấy. Được nhiều người biết đến với đống scandal ăn chơi xuyên quốc tế, con số lên đến hàng triệu đô. Nay có dịp đến Đài Loan lại nghe đến tên tuổi của Bạch Hiền, vì thế đã gửi lời thách đấu.

Anh ta cởi bỏ mũ bảo hiểm rồi bước xuống khỏi chiếc siêu môtô. Vừa nhìn thấy phong cách Bạch Hiền ngồi trên chiếc môtô đã khiến anh ta rất ấn tượng.

Vốn là người trong giới giang hồ, Bạch Hiền khẽ nở nụ cười nửa miệng đưa tình với anh chàng đại thiếu gia trước mặt khiến anh ta ngất ngây. Gặp ngay Win là loại người  sát trai lại quen nề nếp châu Âu nên anh ta tiến đến gần đưa tay vòng qua eo Bạch Hiền. Hai gương mặt chỉ cách nhau vào cm, Bạch Hiền lại nhếch môi:

- Quên mất mục đích hôm nay à? Anh bạn!

Anh ta nở nụ cười ngạo mạn, khí chất vương giả cất giọng:

- Thế em muốn chơi theo luật gì đây?

- Nếu em thắng......... em muốn con BMW S1000 HP4 của anh có được không? - Bạch Hiền giở giọng ngọt ngào, bộ dạng trông quyến rũ gấp bội phần.

Anh ta kéo nhẹ Bạch Hiền vào người mình, hai vòng ngực chạm vào nhau. Bạch Hiền vẫn khá bình tĩnh vì Bạch Hiền không lạ gì những đụng chạm như thế này. Anh ta nở nụ cười, chính miệng đưa ra một cái điều kiện khác:

- Vậy nếu em thua thì đêm nay đến biệt thự của anh nhé!

Galaxy, Đào Đào và Lộc Hàm bật dậy khi nghe cái điều kiện của hắn. Bạch Hiền chỉ nở nụ cười tự tin rồi đáp:

- Quyết định như vậy đi!

Câu trả lời của Bạch Hiền làm ba người hơi sửng sốt. Họ đưa đôi mắt có phần lo lắng nhìn Bạch Hiền nhưng chính họ biết không thể ngăn cản Bạch Hiền lại. Thoạt đầu cứ nghĩ đây là một trong số cuộc đua xả stress hằng ngày của Bạch Hiền. Không ngờ hôm nay Bạch Hiền lại dám cược lớn như vậy. Vấn đề thắng thua lại quan trọng hơn nhiều.

Hai chiếc môtô được dắt đến vạch xuất phát, cả hai bắt đầu lên xe và đội mũ bảo hiểm vào.

"Brừm.....rừm"

Một người đứng giữa cầm cây cờ phất phất. Địa hình hôm nay khá hiểm trở, Lộc Hàm và hai đứa nhóc lại càng thấp thỏm không yên. Lòng ai cũng như đang ngồi trên đống lửa, như vậy có liều lĩnh quá không?

"Đùng"

Khẩu súng hơi bắn lên trời đồng nghĩa với việc hai chiếc xe lao đi như điên. Đoạn đường có những khúc ngoặt rất nguy hiểm nhưng vẫn không làm khó được Bạch Hiền và Win. Hai chiếc môtô vẫn cứ không ngừng tăng tốc và lướt đi ngày càng nhanh.

Vận tốc không ngừng tăng lên và tiếng gầm rú của hai chiếc xe ngày càng to như muốn đánh thức cả con dốc. Trước mặt là một khúc cua đã từng cướp đi mạng sống của nhiều tay đua. Bạch Hiền miết tay ga rồi làm một cú ôm cua sát rạt mặt đất vượt qua nơi đó dễ như chơi. Riêng Win do phản ứng không kịp nên xe xém lao xuống vực, cũng may là anh phanh kịp nên chiếc xe chỉ trượt bánh và ngã ra đất.

Bạch Hiền bỏ anh một đoạn khá xa, phần thắng đã nắm chắc trong tay. Win lên xe và tiếp tục đuổi theo Bạch Hiền. Những tiếng cổ vũ, hò hét dần dần hiện ra ở trước mặt. Vạch xuất phát đã rất gần. Lộc hàm sau một hồi nín thở đã an tâm hơn nhiều vì Bạch Hiền vẫn an toàn. Galaxy và Đào Đào cũng lo toát mồ hôi hột.

Bạch Hiền chớp lấy cây cờ và đảo xe một vòng. Tiếng hò hét một lần nữa cuồng nhiệt vang lên khẳng định người chiến thắng. Bạch Hiền tắt máy xe rồi hướng mắt về đường đua để chờ đợi Win. Cuối cùng Win cũng về đích nhưng Bạch Hiền đã ngồi ở đó rồi. Bạch Hiền giơ cây cờ trong tay lên nở nụ cười chiến thắng.

Để vụt mất một người đẹp quả thật Win rất là tiếc. Anh ta tháo nón bảo hiểm rồi bước đến bên Bạch Hiền, đôi mắt đầy vẻ thất vọng:

- Nếu anh có quyền lựa chọn, anh rất muốn thắng cuộc. Không phải vì chiếc môtô này...... mà là vì em. Như đã hứa từ đầu, BMW S1000 HP4 này thuộc về em. Chàng trai quyến rũ !

Bạch Hiền khẽ nở nụ cười làm điên đảo chúng sinh. Bạch Hiền đưa cây cờ trên tay cho Win và nhìn anh ta bằng ánh mắt an ủi:

- Xe thì em sẽ lấy nhưng em trao lại quyền chiến thắng cho anh. Do đây là địa điểm em chọn nên anh không có chuẩn bị trước và thua cuộc là điều không tránh khỏi. Cũng có khi anh sẽ mất mạng ngay cua quẹo lúc nãy, anh tránh được đã là điều xuất sắc lắm rồi!

Anh ta nhận lấy cây cờ, trên môi nở nụ cười nhẹ đưa tay vuốt tóc Bạch Hiền:

- Thế em sẽ đến biệt thự cùng anh chứ?

- Phần thường em trao anh chỉ có thể được như vậy thôi! - Bạch Hiền chậm rãi đặt lên má Win một nụ hôn.

Bạch Hiền khoát tay, Galaxy chạy xe của Bạch Hiền. Còn Bạch Hiền thì lên chiếc môtô mới rồi nhấn ga lao đi cùng đám đàn em. Win ngẩn người nhìn theo, anh nở nụ cười thú vị:

- Tạm biệt em! Chàng trai đặc biệt nhất mà anh từng gặp!

Lại một đêm như mọi đêm, đua xe rồi đến quán bar để uống rượu. Thỉnh thoảng lại tổ chức mấy cuộc thanh toán mấy băng nhóm trong khu vực. Đó là lí do vì sao người trong khu vực không ai là không biết đến cái tên Biện Bạch Hiền - anh đại Paradise School.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro